CHƯƠNG 949 Nói ra ngoài người khác nhiều nhất nói bọn họ không biết liêm sỉ, sẽ không khuếch đại sự việc. Huống chi vừa rồi đã chết mấy người, Trương Lăng Vân và đại diện của nhà họ Lâm đều chết rồi, Mã Như Long của nhà họ Mã ở Tây Bắc, Bạch Vân Phi của nhà họ Bạch ở Trung Nguyên đều chết rồi, phía quốc chủ cho dù muốn ra tay, cũng không có cớ. Dù sao cậu chủ của ba nhà trong năm đại hào tộc đã chết rồi, đại diện của nhà họ Lâm trong bảy đại thế gia chết rồi. Cho dù trước đó bọn họ có sai, đã đủ trung hòa rồi! Nếu Vương Bác Thần vẫn không chịu dừng, bọn họ bây giờ cho dù giế.t chết Vương Bác Thần, cũng vẫn chiếm lý! Bởi vì mấy người chết vừa rồi không có ra tay, đều là bị Hồ Quốc Trụ và Vương Bác Thần tùy tiện tìm một cái cớ giết rồi! Vậy nên ở điểm này, bọn họ đoán chắc quốc chủ cũng sẽ dừng lại, chuyện lớn hóa nhỏ. Đại diện của nhà họ Ngụy tức giận nói: “Vương Bác Thần, chúng tôi đã chọn tha cho anh, thừa nhận anh thắng rồi, có phải khiến anh sinh ra ảo giác? Cảm thấy thế gia hào tộc dễ bắt nạt?” Đại diện của nhà họ Châu cười u ám: “Nếu anh muốn không chết không dừng, vậy được, chúng ta không chết không dừng. Anh không phục, chúng ta thử xem, rốt cuộc ai chết!” Người của thế gia hào tộc luôn cao cao tại thượng quen rồi, lời của Vương Bác Thần khiến bọn họ cảm thấy sỉ nhục. Đây là sự khiêu khích đối với thế gia hào tộc! Là sỉ nhục! Trước nay không có ai dám đối xử với thế gia hào tộc như vậy. Cho dù là quốc chủ Hàn Đỉnh, cũng không dám! “Không chết không dừng? Các người cũng xứng ư?” Khóe miệng Vương Bác Thần nở một nụ cười quỷ dị, bỗng lớn tiếng quát: “Tôi là Vương Bác Thần, thần chủ của nước R, các chủ của Thần Thiên Các, các người ra tay với tôi, dĩ hạ phạm thượng, tội mưu nghịch nhất là vì tội bán nước! Hôm nay, Vương Bác Thần tôi giết kẻ bán nước! Ai dám nhiều lời!” Oành! Giọng nói của Vương Bác Thần giống như một trận sét đánh, khiến tất cả mọi người sửng sốt. Thần chủ? Vương Bác Thần là thần chủ? Người của thế gia kinh hãi, không dám tin mà nhìn sang Vương Bác Thần. Sâu trong tim, sinh ra một chút cảm giác sợ hãi phát ra từ linh hồn! Trừ những người như Hồ Quốc Trụ, những người khác đều kinh hãi bất an nhìn Vương Bác Thần. Trong đôi mắt tràn ngập sự nghiêm trọng và nghi hoặc. Vương Bác Thần vậy mà là thần chủ! Chuyện này sao có thể? Đặc biệt là người của thế gia hào tộc, gần như trong nháy mắt đã quỳ xuống.