Sau gần nửa ngày, Lăng Hàn đã luyện hóa toàn bộ dược lực. Tiến
bộ của hắn không lớn, hắn chỉ đạt tới tám mươi bảy đạo quy tắc. Không có cách,
cảnh giới càng cao, tiến bộ càng khó, lại nói, Cùng Kỳ Đại Đế dùng tiên dược cấp
thấp dẫn dụ hắn, có thể làm cho hắn nhiều nắm giữ một đạo quy tắc đã không tệ.
– Cùng Kỳ Cùng Kỳ, khó trách, tên còn mang chữ nghèo (cùng), hắn không có khả
năng hào phóng. Lăng Hàn thì thào. Không lâu lắm, Thạch Đầu Nhân trở về. Hai
người tiếp tục đi tới, bắt đầu hành trình dài dằng dặc. Hiện tại các Thần thú Đại Đế khẳng định đều đang tìm Lăng
Hàn, cho nên, hắn tuyệt đối không thể đi lộ tuyến bình thường, hắn chỉ có thể
đi vòng, đi vòng, lại đi vòng. Nhưng mà, toàn bộ Đại Đế trong khu vực thứ hai đều
tìm kiếm Lăng Hàn, thậm chí Đại Đế khu vực tầng thứ nhất cũng xuất hiện, chiến
trận rất to lớn, tất cả chỉ tìm giết một tên Thánh Nhân. Nói ra sẽ không ai
tin, lúc nào Đại Đế không đáng giá như vậy, không ngờ xuất động tập thể đi giết
một tên Thánh Nhân? Lăng Hàn lại biết rõ, nếu như Nguyên thế giới đối ứng thần
thạch chính là một bộ phận của Sinh Mệnh thạch, như vậy, hắn và Đinh Thụ chính
là hạt giống mà đám người Vô Nhai Đại Đế ném ra ngoài từ nhiều năm trước. Đây
là một bước cải biến cách cục của vực sâu nguyên thủy, cho nên, ba mươi sáu Thần
thú mới tận lực ngăn cản hắn “trở về”. Lăng Hàn vận chuyển Quỷ Ảnh bộ, mà Thạch
Đầu Nhân đi cách xa hắn, cũng sẽ không lộ hắn ra ngoài. Trong quá trình dài dằng
dặc, Lăng Hàn phát hiện từng Thần thú Đại Đế đang lướt qua bầu trời, đang thả
ra thần thức tìm hắn, nhưng phương thức tìm kiếm như vậy không thể tìm ra hắn. Dù sao hắn cũng có chiến lực Chuẩn Đế. Nhưng rất nhiều năm
sau, Đại Đế lục soát cẩn thận hơn, cho dù đào sâu ba thước đất cũng phải tìm ra
hắn. Dưới tình huống như vậy, Lăng Hàn không dám mang theo Thạch Đầu Nhân đồng
hành. Như thế sẽ bại lộ hắn. Hắn bảo Thạch Đầu Nhân tiến vào một tòa rừng đá,
cũng ở nơi này chờ hắn quay về. Ban đầu Thạch Đầu Nhân không nghe theo chỉ lệnh,
nhưng sau khi được Lăng Hàn phục sinh, Lăng Hàn có lực ảnh hưởng lên nó rất mạnh,
chỉ huy rất nhẹ nhõm. Lăng Hàn lại đi một mình, sau khi không còn gánh nặng, hắn
thả tâm linh ra. Bảy năm sau, rốt cuộc hắn bị một Đại Đế phát hiện, từ đó tiến
hành truy sát hắn, nhưng Lăng Hàn dùng hết toàn lực, lại vận dụng Tử Vong Hàn
Thủy, cuối cùng hắn vẫn thành công thoát thân. Sau nhiều lần chạy trốn khỏi tay Đại Đế, nếu có một cái ghi
chép số lần như thế, Lăng Hàn đoán rằng mình sẽ đứng ở vị trí đầu tiên. Trong
quá trình chạy trốn, Lăng Hàn ngoài ý muốn xông vào một sơn cốc, hắn còn phát
hiện một gốc tiên dược Thủy Nguyên. – Việc này có nên gọi là đại nạn không chết,
tất có hậu phúc không? Lăng Hàn cười nói, hắn không khách khí hái tiên dược,
sau đó bắt đầu luyện hóa. Gốc tiên dược này ẩn chứa vật chất Thủy Nguyên tương
đối nhiều, cho nên số lượng quy tắc Lăng Hàn nắm giữ cũng tăng lên chín mươi đạo.
– Chiến lực của ta hiện tại mạnh bao nhiêu? Lăng Hàn thì thào, cho dù là chiến
lực thông thường, hắn cũng mạnh hơn Đa Gia Phật, có thể tiếu ngạo tất cả Chuẩn
Đế. – Nhưng ngang hàng Đại Đế. . . Vẫn còn kém một chút. Bởi vì không phải mới
giao thủ với Đại Đế, Lăng Hàn đã biết rõ Đại Đế cường đại. Hắn hiện tại vẫn không phải đối thủ của Đại Đế. Nhưng mà! Bởi
vì hành tung bị phát hiện, những ngày này có càng nhiều Đại Đế chạy đến gần
dùng thần thức dò xét Lăng Hàn. Lăng Hàn lại thoát ra khỏi vòng vây, hắn tung
hoành trong vực sâu nguyên thủy. Trước đó hắn thoát khỏi Đại Đế sẽ trả giá bằng
trọng thương, nhưng lần này, bị thương đã nhẹ đi nhiều. Chuyện này cũng chứng
minh, thực lực của hắn đang tăng lên. Trong mấy ngàn năm sau, Lăng Hàn vẫn vượt
qua trong việc phá vây. Hắn không ngừng bị thương, có đôi khi chỉ là vết thương
nhẹ, nhưng có đôi khi lại là trọng thương, trong chiến đấu gian khổ như thế, ý
chí của hắn bị ma luyện vô cùng cứng cỏi, chiến lực cũng tăng lên không ngừng.
Trong mấy ngàn năm đó, hắn cũng không phải không có thu hoạch, ngẫu nhiên vẫn
tìm được tiên dược cấp Thủy Nguyên, tu vi của hắn không ngừng tăng lên. Chín mươi mốt đạo, chín mươi hai đạo, chín mươi ba đạo. . .
Hắn dung nạp quy tắc càng ngày càng tiếp cận cực hạn, thân thể của hắn cũng chỉ
tịch diệt bốn lần. Ý nghĩa, một khi hắn tiến vào Chuẩn Đế, từ cảnh giới thì hắn
đã là Chuẩn Đế ngũ tinh. Mà nói đến chiến lực, ha ha, hắn tuyệt đối sánh ngang
Đế cấp! Chín mươi sáu. . . Chín mươi bảy. . . Chín mươi tám! Lăng Hàn mở hai mắt
ra, trong mắt mang theo kích thích và thất vọng. Trước đó hắn lại hái được một
gốc tiên dược Thủy Nguyên, vốn cho rằng luyện hóa sẽ xông lên chín mươi chín đạo
quy tắc, sau khi luyện hóa xong thì hắn phát hiện vẫn kém một chút. Nếu hắn còn
có thể tiến bộ, hắn đạt tới cực hạn chân chính của Tịch Diệt cảnh. Chỉ thiếu
chút nữa. Lăng Hàn đứng lên, ở cách hắn không xa có một tòa thành thị hình cá lớn.Ngoại hình là cá nhưng lại mọc đôi cánh chim, giống như tùy
thời có thể vỗ cánh hóa thành chim. Côn Bằng? Không phải, là Lỏa Ngư, một
trong ba mươi sáu Thần thú. Nhiều năm như vậy, rốt cục Lăng Hàn đi tới khu vực
tầng thứ ba. Hắn không cải trang ăn mặc, hắn cứ thế mà tiến lên, nhưng hắn Quỷ Ảnh
bộ, cho dù đứng ngay trước mặt Thánh Nhân cũng không ai nhận ra hắn. Hắn cứ đường
hoàng tiến vào thành Lỏa Ngư. Nguyên bản, hắn chỉ nghĩ mượn đường, sau khi tiến
vào tòa thành, hắn lại phát hiện nơi này phi thường náo nhiệt. Hắn nghe mọi người
nghị luận, thế mới biết thì ra Tưởng Lĩnh môn đồ Đại Đế vừa mới trở về, nghe
nói hắn hái được một gốc đại dược Thủy Nguyên, tin tức truyền ra, làm cho người
cả thành Lỏa Ngư bị kích thích. Đại dược Thủy Nguyên tự nhiên sẽ gây ra oanh động.
Lăng Hàn suy nghĩ, nếu hắn đoạt gốc tiên dược này, chẳng phải có thể đạt tới
Thánh cấp đỉnh phong hay sao? Thật sự là người tốt. Hắn ẩn nấp trong bóng tối, nghe mọi
người thổi phồng và tìm vị trí của Tưởng Lĩnh. Sau đó, hắn xuất động. Rất
nhanh, hắn xuất hiện trước phủ đệ vị môn đồ Đại Đế kia. Lăng Hàn leo tường mà
vào, lặng lẽ không một tiếng động. Giống như các môn đồ khác, diện tích phủ đệ
rất lớn nhưng vô cùng đơn sơ. Bởi vì không thể kinh động Đại Đế, thậm chí Lăng
Hàn không có thả ra thần thức thăm dò, hắn thu liễm khí tức như u linh, dựa vào
Quỷ Ảnh bộ tìm kiếm. Bỏ ra chút thời gian, hắn mới định vị được vị trí của Tưởng
Lĩnh. Người này đang ngồi xếp bằng, trước mắt là một gốc tiên dược. Hắn đang điều
chỉnh trạng thái, sau khi đạt tới trạng thái tốt nhất mới có thể ăn tiên dược,
tối đa hóa dược lực. Dù sao đây chính là tiên dược Thủy Nguyên, mấy vạn năm
cũng khó hái một gốc. Lăng Hàn cười một tiếng, đúng là trời giúp hắn mà. Hắn lặng lẽ tiến vào, nơi này bị phong cấm, sẽ không có động
tĩnh gì truyền ra ngoài. Sau đó, hắn hiện thân, đẩy cửa vào.