Giang Mi Ảnh dùng bả vai kẹp điện thoại bên tai, một tay lấy sữa chưa, một tay lấy cái cốc. Cô đổ sữa chua về một phía, vừa nói chuyện với Tiêu Dẫn Chương đầu kia điện thoại: “À, hôm nay em qua rồi.”
Tiêu Dẫn Chương hỏi: “Anh ta xin lỗi à?”
“Đúng thế.”
“Thái độ như nào?”
Giang Mi Ảnh mím môi, thật lâu sau mới nhỏ giọng lẩm bẩm: “Thái độ… Khá tốt.” Là quá tốt.
Tiêu Dẫn Chương khẽ cười một tiếng, nói: “Vậy em tha thứ cho anh ta sao?”
“Cũng không có gì không thể tha thứ được…” Giang Mi Ảnh nói mất tự nhiên, thái độ kiêu ngạo, “Dù sao vẫn còn tốt.”
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Đây là đã tha thứ. Tiêu Dẫn Chương dặn dò cô: “Nếu đã như vậy, có rảnh liền đến ăn thử nhiều một chút, cả những thứ đã từng ăn qua, cũng thử lại xem, xem có tiến bộ gì không.”
Giang Mi Ảnh nghe lời, sau đó nghi hoặc hỏi: “Bác sĩ Tiêu, anh nói với anh ta như nào thế? Mà anh ta thay đổi thái độ lớn đến vậy?”
Tiêu Dẫn Chương cười nói: “Anh không nói thêm gì. Bản thân anh ta đã tự mình nhận ra, anh chỉ khuyên bảo em, để em cho anh ta một cơ hội xin lỗi mà thôi.”
Cho nên… Vẫn là xem thái độ của cô à?
Giang Mi Ảnh nói: “Vâng… Cảm ơn anh, bác sĩ Tiêu.”
“Giữa chúng ta không cần nói cảm ơn.” Tiêu Dẫn Chương nói, “Em càng ngày càng khá hơn là quan trọng nhất.”
“Vâng.” Không cần nhiều lời, Giang Mi Ảnh tự tin trả lời Tiêu Dẫn Chương.
Cúp điện thoại, Giang Mi Ảnh ngửa đầu ộc ộc uống mấy ngụm sữa chua to, cô nhắm mắt lại, thở hắt ra. Chất lỏng lạnh lẽo theo thực quản trượt xuống dạ dày, làm lạnh toàn bộ dạ dày.
Giang Mi Ảnh xoa xoa bụng, cố gắng chà xát làm nóng nó qua lớp da thịt.
Buổi chiều ăn hai đũa mỳ bò kia ăn ngon vô cùng, sau khi cô trở về vẫn luôn còn dư vị.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Nước mỳ thanh dịu không dầu mỡ, thơm ngon. Nước dùng không chỉ được ninh từ xương bò, mà còn cho thêm gà mái già và hàu, ninh suốt cả đêm chế ra canh loãng, sau khi nguội thì hớt bỏ lớp váng mỡ dày nhất bên trên, để lại một lượng mỡ phù hợp, để giữ được hương vị mượt mà. Còn nước dùng cho cô, trên cơ sở đó, lại bỏ thêm lớp dầu thừa còn lại, nên nó thanh đạm ngon miệng.
Mỳ sợi do Hàn Đống nhào tay, mùi hương lúa mì đậm đà, dai mà mềm, ngấm nước dùng, càng thêm ngon miệng. Các cọng rau đó, cô đều ăn hết. Chắc do trước kia đã từng ăn qua, trong lòng đã quen, hơn nữa rau lần này không dầu mỡ càng ngon hơn lần trước, cô đã chuẩn bị đầy đủ tâm lý, thuyết phục chính mình, từng chút ăn hết.
Còn thịt bò kia, cô ăn một miếng nhỏ, thật sự quá ngon nên cô không dám ăn thêm miếng thứ hai, cô sợ miếng thứ hai không ăn vào lại làm ảnh hưởng đến chính mình.
Giang Mi Ảnh bỏ chiếc cốc vào bồn nước, vừa rửa cốc vừa nhớ lại hương vị từng miếng ăn. Đặt cốc lên giá hong khô, trong đầu cô bỗng nhiên nảy ra linh cảm. Lúc trước khi ở nhà giận dỗi Hàn Đống, không hiểu sao linh cảm của cô như bị vắt kiệt.
Trong tủ lạnh còn lại một cây củ cải trắng, cùng với một miếng thịt bò đã ướp ngũ vị hương. Thịt bò là nguyên liệu còn thừa lại từ hôm thử nghiệm công thức mới lần trước. Cô tìm kiếm trong tủ lạnh một lát, phát hiện ra còn có hai quả cà chua, đã để mấy ngày. Cô vỗ tay, chắp hai tay thành chữ thập, nghiêm túc gật đầu, bắt đầu rửa tay nấu nước canh.
Củ cải trắng rửa sạch, gọt vỏ, bào thành sợi, nhìn thoáng qua giống như sợi mỳ trong suốt, ngâm trong nước muối để bỏ hăng, rồi chần qua nước sôi năm giây. Còn cà chua được luộc thành súp cà chua trong, nửa chỗ cà chua còn lại cắt thành miếng.
Toàn bộ quá trình rất đơn giản, gần như không dùng một giọt dầu nào.
Cuối cùng, cô gắp đống củ cải trắng bào sợi đặt vào trong nước canh cà chua nguội, dùng củ cải trắng bào sợi để làm mỳ, trong suốt như pha lê. Bên trên thêm mấy lát cà chua cùng thịt bò.
Giang Mi Ảnh chụp ảnh xong, sửa sang lại công thức một chút, không nóng vội đăng Weibo luôn, mà nếm thử một miếng trước.
Hương vị chua ngọt vừa miệng, rất giải nhiệt. Thời tiết cũng chưa hoàn toàn nóng hẳn, nhưng ăn một bát “mì lạnh” này cũng không cảm thấy kỳ lạ, trái lại, nó khai vị, làm người ta cảm thấy thanh mát tươi mới.
Bởi vì không dùng một giọt dầu nào, gạt thịt bò qua một bên, cô ăn hết củ cải bào sợi cùng cà chua xung quanh, vì đã ăn một miếng thịt bò nên giờ cô không ăn nổi nữa.
Tuy toàn bộ cách làm thoạt nhìn không khác gì bản chất của salad rau củ, đều là những thực phẩm cực kỳ đơn giản và tối thiểu, nhưng Giang Mi Ảnh lại rất hài lòng, giống như đang ăn mỳ thịt bò om cà chua thật.
Cô đăng công thức lên.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Tiểu Viên Cảnh Trường: “Hôm nay đột nhiên muốn làm một bát mỳ bò om cà chua, mỳ này thật ra chính là sợi củ cải trắng, rất sảng khoái. Tôi làm cái này vì mùa hè của mọi người đó, bát mỳ này, đại khái có thể biến thành giống như một chiếc điều hòa trong mùa hè.
Đăng bài Weibo xong, Giang Mi Ảnh liền đi tắm.
Weibo Hàn Đống bị Giang Mi Ảnh kéo vào danh sách đen, anh nhìn công thức nấu ăn mới của Giang Mi Ảnh mới đăng mà phát sầu. Món ăn này không giống cơm giảm cân thông thường của Tiểu Viên Cảnh Trường, ngược lại càng bình dân hơn, rất tiện làm.
Anh dành mười phút ra làm ăn thử, mùi vị không tệ lắm.
Hàn Đống rất muốn bình luận một cái nhận xét ẩm thực chuyên nghiệp, nhưng anh bị Giang Mi Ảnh kéo đen, căn bản không bình luận được.
Anh đành phải chuyển tiếp Weibo này lên Weibo của mình, kèm nhận xét “Hương vị rất ngon”, để khích lệ Giang Mi Ảnh.
Đến lúc Giang Mi Ảnh quay lại, cô trộm xem Weibo của Hàn Đống, tức khắc dở khóc dở cười.
_______
Phan: Bạn vong niên = Bạn chênh lệch về tuổi tác, nhưng thân thiết, đồng cảm với nhau như bạn bè cùng trang lứa. Còn vì sao tên chương lại là “bạn vong niên của bố”, điều này sẽ được giải đáp trong phần sau của chương =)))