Thần Điển

chương 280: thánh giả vẫn lạc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ánh mắt đám người Tái Nhân Hầu tước rơi vào An Đông Ny, ngoại trừ nàng ra không còn ai có thể ngăn cản Phong hệ Võ Tôn của đối phương. Nếu để cho tên kia xông vào giữa chiến trận sẽ trở thành cơn ác mộng đối với những võ sĩ cấp thấp.

An Đông Ny cười cười vẫy nhẹ đôi quang dực, không có người nào kịp thấy nàng ra động tác, chỉ kịp nhìn thấy loáng thoáng một dãy tàn ảnh bắn thẳng ra tiền tuyến nghênh đón đối phương.

Người nọ thấy An Đông Ny tiến lên đầu tiên là kinh ngạc, sau đó tầm mắt rơi vào hai chân An Đông Ny không khỏi cười lạnh khinh thường. Phong hệ Võ Tôn không có hai chân, cho dù cường đại đến mức nào cũng có giới hạn, vốn người nọ dự định bay vòng qua An Đông Ny đánh về phía hậu phương chiến trận, nhưng bây giờ hắn lại thay đổi ý nghĩ. An Đông Ny không tạo thành uy hiếp gì đối với hắn, nhưng sẽ gây ảnh hưởng rất lớn với những người khác. Cho dù không có hai chân, nhưng Phong hệ Võ Tôn cũng không phải là hạng dễ chơi.

Nhìn thẳng vào chiến trận đối phương, tên kia lập tức nhận ra bên kia chỉ có một vị Phong hệ Võ Tôn, vậy thì dễ xử, cứ giết chết nữ nhân này xong là đối phương không còn người nào đủ khả năng kiềm chế hắn nữa.

Người nọ hoàn toàn không biết giờ phút này An Đông Ny cũng âm thầm cười lạnh trong lòng, không có hai chân dĩ nhiên ảnh hưởng tới An Đông Ny hành động. Nhưng đồng thời cũng mang đến cho An Đông Ny một năng lực đặc thù, trước khi Địch Áo đưa Phong Dực cho An Đông Ny, nàng vẫn thường xuyên chiến đấu chưa từng dừng lại. Nàng chỉ dựa vào nguyên lực chiến giáp để đối kháng với địch nhân, bàn về tốc độ buông thả nguyên lực chiến giáp và duy trì trong thời gian dài. Trong số cường giả Võ Tôn sợ rằng không có mấy người có thể làm tốt hơn An Đông Ny.

Hơn nữa An Đông Ny có năng lực kháng đòn vượt xa võ sĩ cùng giai, bởi vì hành động bất tiện nên An Đông Ny thường xuyên cứng rắn ngăn chặn vô số bí kỹ cùng nhau lao tới. Không có Phong hệ Võ Tôn nào trên đời này làm như vậy, cho dù là Địch Áo có nguyên lực khổng lồ vẫn phải lấy việc né tránh công kích địch nhân làm trọng điểm, không thể lúc nào cũng ngạnh kháng được.

Khả năng này dùng trong chiến đấu thời gian ngắn có lẽ không biểu hiện ra gì nhiều, nhưng chỉ cần chiến đấu trạng thái giằng co, năng lực đặc thù của An Đông Ny sẽ có tác dụng cực kỳ trọng yếu, hoàn toàn có thể giúp cho nàng chuyển bại thành thắng vào thời điểm mấu chốt.

Tây Cách Thụy Na và Lâm Tái chia ra hai phía buông thả khí lạnh, trên mặt đất xuất hiện một tầng băng trơn nhẵn bóng loáng. Đây là nguyên nhân các nàng không để cho đám võ sĩ của mình xung phong, đoàn kỵ sĩ của đối phương xông tới quá hung hãn, một khi dẫm vào mặt băng sẽ lập tức đánh mất hoàn toàn ưu thế của kỵ binh.

Về phần chiến trường chính đã không cần các nàng quan tâm làm gì, nơi đó đã trở thành chiến trường thuộc về cường giả cao cấp, võ sĩ cấp thấp không thể gia nhập vào vòng chiến này được.

Rốt cuộc quân đội kỵ sĩ Hắc Sơn công quốc cũng bước vào phạm vi công kích, song phương đồng thời thả ra bí kỹ cường hãn nhất của mình, nguyên lực dao động kịch liệt lấp đầy không gian hơn trăm thước vuông, các võ sĩ còn lại thì chia ra hai bên nhào tới, reo hò xông thẳng vào nhau.

Tình cảnh võ sĩ cấp thấp chiến đấu máu tanh hơn nhóm cường giả nhiều lắm, bởi vì số lượng quá đông nên cho dù Thiên Phú võ sĩ nhắm mắt buông thả bí kỹ cũng dễ dàng đánh trúng đối phương. Trong lúc nhất thời trên chiến trường máu đỏ phun thành vòi, từng khối thịt, tay cụt chân gãy văng tán loạn, mùi huyết tinh nồng đậm tràn ngập không khí khiến cho người ta có cảm giác buồn nôn không chịu nổi.

Lúc này lĩnh vực Hắc Sơn Đại công đã bị Ngõa Tây Lý cắt xuống gần một phần ba, nghe tiếng thét chói tai vang đến tận trời cao. Hắc Sơn Đại công nóng lòng như bị lửa đốt, thuộc hạ hắn lựa chọn không sai nhưng đã bỏ qua một vấn đề trọng yếu, đó chính là nhân tính. Nếu như Ngõa Tây Lý là một người máu lạnh, vậy thì thuộc hạ hắn chỉ là có thể tìm thêm mấy cái đệm lưng mà thôi, hoàn toàn không thể cải biến được vận mạng của hắn.

Phỉ Tể Đại công do dự mãi vẫn không dám quyết định, hắn bây giờ rất muốn lôi kéo quan hệ với Ngõa Tây Lý. Vấn đề là dựa theo tình hình trước mắt để suy đoán, Ngõa Tây Lý căn bản không cần sự giúp đỡ của hắn cũng có thể giết chết Hắc Sơn Đại công, còn nếu kết minh với Hắc Sơn Đại công, Phỉ Tể lại không cam lòng. Trước khi hắn âm thầm bố cục là vì đối phó Hắc Sơn Đại công, dĩ nhiên nguyên nhân trọng yếu là hai chữ "Phong Ngân" quá mức dao động nhân tâm, Phỉ Tể không có một phần nắm chắc giành thắng lợi về cho mình.

Hắc Sơn Đại công trơ mắt nhìn lĩnh vực của mình bị Ngõa Tây Lý cắt xuống từng mảng, lúc này trong lòng quá nóng nảy bất chấp tất cả, tức giận quát: "Phỉ Tể, nếu ta chết thì ngươi cũng phải chôn cùng đó."

Phỉ Tể biến sắc và hoàn toàn tỉnh ngộ, Ngõa Tây Lý xuất hiện đúng là quỷ dị, tại sao Phong Ngân đại danh đỉnh đỉnh lại bị một Hầu tước nho nhỏ chiêu dụ được?

Chuyện kế tiếp đã không cần Phỉ Tể tốn công suy đoán, những chuyện đáng giá Phong Ngân xuất thủ ở trên mảnh thổ địa này chỉ có hai thứ. Một là khu vực quặng mỏ mảnh vỡ tinh thần cực phẩm, hai là vị trí Đại công lĩnh của hắn, cho dù là cái nào chắc chắn Phỉ Tể cũng không thể bỏ qua.

Nghĩ tới đây Phỉ Tể không thể kìm nén được nữa, hai mắt hắn bắn ra hung quang, đồng thời cho ra quyết định cuối cùng. Hắn dĩ nhiên chú ý tới bộ dạng già nua của Ngõa Tây Lý. Nếu như không phải như thế, nói không chừng hắn đã sớm cao chạy xa bay rồi, so sánh với tính mạng thì vị trí Đại công trở nên không trọng yếu gì lắm.

Nhưng hiện tại còn có một cơ hội đánh cuộc, Ngõa Tây Lý đã tiến vào thời kỳ già yếu, thực lực khẳng định cũng giảm xuống gay gắt, nhìn phương thức Ngõa Tây Lý công kích là biết rõ rồi. Nếu Ngõa Tây Lý ở vào thời kỳ toàn thịnh, chỉ sợ Hắc Sơn Đại công đã sớm chết không biết bao nhiêu lần. Chỉ cần làm cho tốt, Phỉ Tể nghĩ rằng hắn và Hắc Sơn Đại công liên thủ hoàn toàn có cơ hội đánh bại Ngõa Tây Lý. Dĩ nhiên ở trong quá trình đó mà tìm được biện pháp khiến cho Hắc Sơn Đại công nhận một ít thương tổn thì không thể tốt hơn được nữa.

"Ta thề chỉ cần hôm nay ta không chết, sau này vĩnh viễn không bao giờ bước lên lãnh thổ của ngươi." Hắc Sơn Đại công sợ Phỉ Tể thay đổi ý định vào lúc khẩn yếu nàu, vội vàng bổ sung thêm một câu.

Phỉ Tể dĩ nhiên không tin tưởng lời thề chó má của Hắc Sơn Đại công, nhưng hắn đã không còn lựa chọn nào khác. Hắc Sơn Đại công mà chết, sợ rằng Ngõa Tây Lý sẽ quay sang đối phó hắn, thực lực Phỉ Tể còn không bằng Hắc Sơn Đại công, không thể nào ngăn cản Ngõa Tây Lý nổi.

"Hắc Sơn, nhớ kỹ lời ngươi nói ." Phỉ Tể cũng là người có khả năng quyết định dứt khoát, một khi đã cho ra lựa chọn liền không do dự nữa, hai tay hợp lại phóng ra vô số hỏa diễm màu đen bao vây Cụ Phong Kết Giới của Ngõa Tây Lý.

Lốc xoáy lóe ra thanh mang xoay chuyển càng nhanh, mỗi một lần xoay tròn sẽ dập tắt một nhóm hỏa diễm màu đen. Nhưng sau một chốc lại có hàng loạt lửa đen từ bốn phương tám hướng xông tới, không ngừng xung kích Ngõa Tây Lý.

Nhờ có hỏa diễm màu đen giảm bớt áp lực, Hắc Sơn Đại công nắm lấy cơ hội hiếm có này liều mạng vận chuyển nguyên lực chữa trị lĩnh vực của mình. Trên thực tế, mặc dù Hắc Sơn Đại công chữa trị lĩnh vực vẫn không thể bù đắp được tốc độ Cụ Phong Kết Giới phá hủy.

Ngõa Tây Lý ở trong gió lốc lạnh lùng mỉm cười, rốt cuộc không nhịn được sao? Vậy thì tất cả cùng lưu lại chỗ này là tốt rồi, nếu như Phỉ Tể đợi thêm một lát nữa mới bắt đầu liên thủ với Hắc Sơn Đại công, có lẽ còn có một ít cơ hội. Nhưng bây giờ hắn đã chiếm cứ tuyệt đối chủ động, ra tay giải quyết phiền toái chỉ tốn thêm chút ít thời gian mà thôi.

Phỉ Tể Đại công rống lên giận dữ, bắt đầu ngưng tụ nguyên lực một lần nữa, vô số Hỏa Tinh đang tấn công quân đội Hắc Sơn Đại công chợt ùa lên bay tới Ngõa Tây Lý. Nếu đã quyết định xuất thủ đối phó Ngõa Tây Lý, Phỉ Tể Đại công nhất định dùng tới tất cả vốn liếng, thế nhưng thân hình hắn lại lui gấp về phía sau. Mặc dù hắn xuất thủ với Ngõa Tây Lý, nhưng vẫn không có cách nào vượt qua sợ hãi ở sâu tận trong lòng.

Ngõa Tây Lý vẫn giữ vững thần sắc đạm mạc, hắn giải tán Cụ Phong Kết Giới xoay người chậm rãi đi về phía Phỉ Tể. Khi màn hỏa diễm màu đen sắp sửa thôn phệ thân hình hắn, trong nháy mắt đó hắn lẳng lặng biến mất vào trong gió.

Đây là chỗ đáng sợ của Ngõa Tây Lý, nếu có ai đắc tội hắn và biết hắn sắp sửa tìm tới cửa. Vậy thì người đó sẽ có cảm giác thiên hạ tuy lớn nhưng không có chỗ dung thân, cho dù là đang ăn, tản bộ, hoặc là nói chuyện với bằng hữu, chơi gái …v …v, lúc nào cũng phải sống trong không khí lo lắng đề phòng, ngủ cũng phải mở một con mắt nhắm một con mắt, cứ sống ở trong trạng thái đó, cho dù là người tâm chí bền bỉ cũng sẽ có lúc cảm thấy tinh thần kiệt quệ.

Nếu như là những Phong hệ Thánh Vũ Sĩ khác thả ra Phong Ẩn, tóm lại luôn luôn có biện pháp đối phó. Thí dụ như đột ngột giải phóng lĩnh vực ép buộc đối phương hiện hình, hoặc là lợi dụng hoàn cảnh ước thúc, hoặc là bố trí bẫy rập, bẫy rập …vân …vân, nhưng những chiêu này đối phó với Ngõa Tây Lý hoàn toàn không có hiệu quả, ít nhất trong lịch sử Ngõa Tây Lý lưu lại chưa từng có ghi chép thất thủ một lần nào. Những người hắn muốn giết đều chết hết, chính bởi vì Ngõa Tây Lý tồn tại, Quân Đồ Minh đại đế mới xây dựng nên Thần Phạt uy danh hiển hách, Thần Phạt không có Ngõa Tây Lý tuyệt đối không thể nào cường đại như thế.

Hắc Sơn Đại công cảm thấy cả người phát rét, còn mặt mày Phỉ Tể Đại công đã vặn vẹo đến mức khó coi, bọn họ bị danh hiệu Phong Ngân của Ngõa Tây Lý làm cho sợ hãi mà quên mất những khả năng khác của Ngõa Tây Lý.

Bọn họ biết rõ ràng Ngõa Tây Lý đang ở phụ cận nhưng không có cách nào xác định vị trí Ngõa Tây Lý, địch nhân nhìn không thấy mới là đáng sợ nhất.

"Nếu như ta nói…" Thanh âm Ngõa Tây Lý từ trong gió nhẹ nhàng truyền ra: "Ngươi và ta cùng nhau giết Hắc Sơn Công tước, sau này ta tuyệt đối không bước vào lãnh địa của ngươi, Phỉ Tể, ngươi sẽ lựa chọn như thế nào?"

"Cái này..." Phỉ Tể Đại công ngây dại, đầu óc của hắn bắt đầu hỗn loạn lần nữa, không phải không thừa nhận lời Ngõa Tây Lý nói đã kích động hắn rất sâu. Nếu như không bị ép đến đường cùng, ai lại nguyện ý đối kháng với Phong Ngân? Hắc Sơn Đại công nói không sai, sau khi Ngõa Tây Lý giết chết Hắc Sơn Đại công nhất định sẽ đến phiên hắn, nhưng bây giờ Ngõa Tây Lý chủ động đưa ra cơ hội chuộc mạng, hắn có nên tiếp nhận hay không?

Phỉ Tể Đại công nhanh chóng tan rã ý chí chiến đấu, ngượng ngùng nói: "Lấy uy tín của Phong Ngân đại nhân, dĩ nhiên… dĩ nhiên..."

"Quên đi." Ngõa Tây Lý đột ngột cắt ngang lời Phỉ Tể Đại công: "Chỉ một lần dò xét nho nhỏ thôi đã có thể đả động ngươi, tính cách biến đổi không chừng như vậy căn bản không xứng làm một cường giả, không xứng hợp tác với ta. Phỉ Tể, mặc dù lực lượng của ngươi đang ở thời kỳ trưởng thành, nhưng tâm của ngươi đã già, người già không thích hợp tiếp tục sinh tồn, tiếp nhận vận mệnh an bài đi, ha hả." Sau khi Ngõa Tây Lý châm biếm thì khoảng cách thanh âm phát ra đã ở rất gần Phỉ Tể Đại công, tựa hồ hắn đang đứng bên cạnh Phỉ Tể Đại công vậy.

Sắc mặt Phỉ Tể Đại công đột nhiên đỏ bừng, hắn hiểu rằng mình đã bị chơi xỏ ở trước mặt Hắc Sơn Đại công và vô số võ sĩ ngưỡng mộ hắn. Hiện tại xem như danh dự của hắn đã tan thành mây khói, cho dù hắn ngày hôm nay có thể may mắn sống sót, chuyện bị Ngõa Tây Lý tùy tiện nói một câu đã thay đổi lập trường sẽ trở thành trò cười cả đời hắn.

"Ngươi đang trêu chọc ta?" Phỉ Tể Đại công lớn tiếng gầm gừ như bệnh tâm thần, nguyên lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển: "Lăn ra đây cho ta."

Ngõa Tây Lý đã ở rất gần, đây là cơ hội duy nhất của hắn. Hơn nữa, tâm tình của hắn bắt đầu bị sợ hãi bất an che lấp, lúc này nghe Ngõa Tây Lý nói vừa biến buồn thành vui, rồi lại bán tín bán nghi, sau đó hiểu ra mình bị trêu chọc, hắn chỉ là một kẻ đáng thương bị Ngõa Tây Lý đùa bỡn. Hiển nhiên tâm lý hắn sẽ xuất hiện lệch lạc, cực độ tự ti, tự oán tự trách biến thành cực độ tức giận, tâm tình biến hóa kịch liệt trong khoảng thời gian ngắn khiến cho lý trí của hắn giảm xuống trên diện rộng.

Từng đạo hỏa diễm mãnh liệt lấy Phỉ Tể Đại công làm trung tâm nhanh chóng lan tràn ra bốn phía, loại bí kỹ này thoạt nhìn tương tự với Hỏa Diễm Chấn Động, nhưng uy lực của nó mạnh hơn Hỏa Diễm Chấn Động vô số lần.

"Phần Thiên."

Phần Thiên vốn là siêu hạn kỹ chỉ có Hỏa hệ Thánh Vũ Sĩ mới có thể thả ra, nếu nói đến siêu hạn kỹ là chỉ bí kỹ có thể lưu lại dấu vết vĩnh hằng trên đại lục, còn có uy năng hủy thiên diệt địa. Trước đây rất lâu, khi Thần Vực có năng lực khống chế đại lục, loại bí kỹ này bị liệt vào hàng ngũ cấm kị, không thể dễ dàng buông thả. Nếu không sẽ bị Thần Vực trừng phạt nghiêm khắc, thậm chí sẽ bị truy sát cho tới cùng. Sau khi Thần Vực tiêu vong, danh sách cấm kỵ cũng không còn tồn tại, chỉ cần ngươi có lực lượng là có thể tùy ý xử lý.

Phỉ Tể Đại công mới vừa nắm giữ Phần Thiên nên uy lực vẫn chưa đạt tới trình độ siêu hạn kỹ chân chính, thế nhưng lực sát thương cũng đủ làm cho người ta trợn mắt líu lưỡi.

Làn sóng hỏa diễm trong nháy mắt bao trùm phương viên bảy, tám trăm thước vuông, mặt đất bị ngọn lửa thiêu đốt cháy sạch lộ ra một cái hố to, lòng đất lại chấn động kịch liệt, khói bụi bay tán loạn quay cuồng bốc thẳng lên trời, thậm chí vượt qua tầng mây. Một nhóm võ sĩ của Hắc Sơn Đại công đang chạy nước rút cũng bị một kích này biến thành một mảng trống không. Trong phạm vi Phần Thiên lan tới, tất cả võ sĩ, chiến mã, bao gồm cả áo giáp, vũ khí …v…v toàn bộ đều bị bốc hơi trong nháy mắt, không còn dư lại một chút gì. Các võ sĩ ở ngoài phạm vi Phần Thiên công kích bị lực chấn động đẩy lùi về phía sau, cả người cả ngực cùng nhau bay lên không trung ngả nghiêng tứ phía. Ngay cả quân đội Tái Nhân Hầu tước và Thánh Đế Tư thành ở phương xa cũng bị làn sóng xung kích chấn động người ngã ngựa đổ, ngã trái ngã phải, An Đông Ny và gã Phong hệ Võ Tôn đang kịch chiến bị kình phong gào thét thổi văng đi thật xa. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

"Ngu xuẩn." Hắc Sơn Đại công dốc hết toàn lực quát lên, chẳng qua là tiếng của hắn đã bị thanh âm nổ vang che dấu.

Lấy lực lượng Phỉ Tể Đại công buông thả siêu hạn kỹ còn rất miễn cưỡng, uy lực Phần Thiên chỉ duy trì không tới một giây, sau đó làn sóng đỏ rực bao phủ phương viên vài trăm thước bắt đầu thối lui. Phỉ Tể Đại công nghĩ rằng Ngõa Tây Lý đang ở rất gần tuyệt đối không thể thoát ra khỏi phạm vi Phần Thiên công kích, ngờ đâu một chiêu Phần Thiên này ngoại trừ giết chết mấy ngàn tính mạng võ sĩ Hắc Sơn công quốc ra thì không còn hiệu quả gì nữa.

Đúng lúc này thanh mang lóe lên đuổi sát luồng hỏa diễm đang tiêu tán, tia sáng bắn nhanh về phía Phỉ Tể Đại công làm cho người ta sinh ra ảo giác tựa hồ Phần Thiên bị Ngõa Tây Lý đánh ra một kích tiêu tán.

Phỉ Tể Đại công mới vừa nhìn thấy Phong Ngân thì nó đã cắt luồng hỏa diễm của hắn thành hai mảnh, rồi tiếp tục bắn tới chỗ hắn.

Phỉ Tể Đại công muốn né tránh nhưng tốc độ tuyệt đối không theo kịp Phong Ngân, hắn muốn buông thả bí kỹ thì nguyên lực tràng trống không khiến cho hắn vô kế khả thi. Chỉ cần qua thêm vài giây là hắn có thể khôi phục một phần lực lượng để buông thả bí kỹ, đáng tiếc là Phỉ Tể Đại công hoàn toàn không có cơ hội thở dốc. Nếu còn chừa sơ hở cho Phỉ Tể bắt được thì Ngõa Tây Lý đã không phải là Phong Ngân làm cho người ta sợ đến mất mật rồi.

Sau một chốc, Phong Ngân đã xuyên thấu thân thể Phỉ Tể Đại công, thân hình Phỉ Tể Đại công bỗng nhiên biến thành hai khúc vô lực rơi xuống đất. Hắn ẩn nhẫn đến hôm nay tự cho là có thể dùng một chiêu giải quyết hết thảy phiền toái, ai ngờ lại gặp được Ngõa Tây Lý làm cho tất cả hùng tâm của hắn biến thành bọt nước, Phần Thiên cũng trở thành một kích cuối cùng mà hắn lưu dấu lại trên đời.

Trên chiến trường, gã Võ Tôn tên Tu là thủ hạ Phỉ Tể Đại công đang suất lĩnh một đám võ sĩ tiến đến gần chiến trường, chuẩn bị tiếp ứng Phỉ Tể Đại công thì nhìn thấy một màn khiến cho tinh thần bọn họ hỏng mất.

Hắc Sơn Đại công núp ở trong mây đen run rẩy mấy đợt, Phỉ Tể Đại công bị miểu sát (một kích là chết) trong nháy mắt khiến cho dũng khí của hắn giảm xuống bằng không.

Thật ra nếu chiến đấu bình thường thì Ngõa Tây Lý tuyệt đối không có khả năng giết chết Phỉ Tể Đại công nhanh như vậy. Hoàn toàn là vì Ngõa Tây Lý giỏi về lợi dụng đủ loại nhân tố để giảm bớt lực chiến đấu của đối thủ. Hắc Sơn Đại công tận mắt nhìn thấy kết quả của Phỉ Tể Đại công lại càng sợ hãi Phong Ngân hơn nữa. Hắn không biết Phong Ngân sẽ dùng biện pháp gì đối phó hắn.

"Dưới đáy Phong Bạo Hải có một loài động vật rất khiếp nhược, chúng không có năng lực chiến đấu nhưng lại có một lớp vỏ cứng chắc chắn, hễ gặp phải nguy hiểm chúng sẽ lập tức rút thân thể vào trong lớp vỏ đó." Thanh âm Ngõa Tây Lý theo gió truyền đến: "Tên của chúng nó gọi là rùa biển, ngươi từng nghe nói chưa? Hắc Sơn Công tước, ta đề nghị ngươi nên sửa quân kỳ của mình lại, thêu lên đó hình con rùa rụt đầu, ha hả, tính cách chúng nó rất phù hợp với ngươi."

"Hắc hắc hắc !" Hắc Sơn Đại công điên cuồng cười lớn: "Phong Ngân, đừng vọng tưởng nữa, ngươi cho rằng ta sẽ rút lui?"

"Ta có thể liên tục giữ vững trạng thái Phong Ẩn một tháng, ngươi có thể núp trong đó bao lâu?" Ngõa Tây Lý thản nhiên nói: "Nếu như ta tiếp tục thả ra Cụ Phong Kết Giới, ngươi có thể kiên trì được bao lâu?"

Đây là lời nói dối, chỉ là uy hiếp mà thôi." Hắc Sơn Đại công tuy thất kinh nhưng vẫn cố gắng khích lệ bản thân, nhưng mà thân thể hắn lại run rẩy càng lúc càng kịch liệt rồi, thật sự là nói dối sao?

"Thừa dịp bây giờ ta không muốn giết ngươi, cho ra lựa chọn đi." Ngõa Tây Lý nói, hắn không có nói láo, mặc dù hắn là đầu lĩnh Thần Phạt, nhưng sống dưới trướng Quân Đồ Minh đại đế và một đám chiến hữu mưu mô quỷ quyệt, sống lâu mưa dầm thấm đất hiển nhiên hắn phải có năng lực nhìn rõ đại cục. Tạm thời Hắc Sơn Đại công không thể chết được, mới vừa giết chết Phỉ Tể Đại công, giờ lại diệt trừ Hắc Sơn, khối lãnh thổ lớn như vậy rất khó mà tiêu hóa nổi. Từ Hắc Sơn công quốc đi về phía nam, lướt qua lãnh địa Cường Nạp Sinh Đại công chính là giáp giới Thiên Không Thành.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio