Thần Điển

chương 382: hàng xóm tốt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quy định ở Tử Vong Chi Ca viện rất đơn giản, chỉ có le que vài dòng, đứng ở vị trí thứ nhất chính là không cho phép tư đấu. Bởi vì trên đại lục có phong tục quyết đấu, học viện dĩ nhiên cũng không thể tránh được, nhưng song phương muốn quyết đấu nhất định phải được đạo sư học viện cho phép. Chỉ khi nào thực lực hai bên ngang nhau và có đạo sư làm trọng tài mới được tiến hành quyết đấu, nếu không coi như là tư đấu. Phương pháp Tử Vong Chi Ca trừng phạt tư đấu rất quỷ dị, không có khai trừ ra khỏi học viện. Một khi phát sinh chuyện này, những người không tuân theo quy định sẽ phải nhận một nhiệm vụ nguy hiểm cực cao, có thể sống sót trở về hay không sẽ phải nhìn vận khí của từng người.

Những quy định còn lại là không cho đùa giỡn nữ học viên, không cho say rượu…vân...vân, trừng phạt cũng không có ngoại lệ, tất cả những người không chấp hành sẽ bị phái đi thi hành nhiệm vụ, độ khó tùy theo trình độ vi phạm mà định ra.

Mấy người Địch Áo hai mặt nhìn nhau, đây cũng tính là trừng phạt? Như vậy không phải là những người có thực lực cường đại muốn làm gì thì làm?

Lúc này Phổ Lai Tư đúng lúc sang thăm đám người Địch Áo, nghe được nghi vấn của bọn họ không nhịn được cười nói: "Thực lực có mạnh cỡ nào cũng không thể sánh bằng viện trưởng đại nhân, đúng không? Nghe nói sâu trong Mê Ngữ sâm lâm có tồn tại yêu thú cường đại ngay cả viện trưởng đại nhân cũng không muốn đi trêu chọc. Dĩ nhiên, trước khi chế định nhiệm vụ sẽ trải qua suy nghĩ tổng hợp, thực lực càng mạnh nhiệm vụ càng nguy hiểm, tóm lại không có người nào dễ dàng vượt qua kiểm tra."

Mấy người Địch Áo gật đầu, như vậy mới hợp lý, sau đó mọi người hỏi Phổ Lai Tư vị trí Hỏa Long Tích Dịch. Truyện Sắc Hiệp -

"Các ngươi nhận được nhiệm vụ giết chết Hỏa Long Tích Dịch? Loài này rất khó đối phó." Phổ Lai Tư nhíu mày nói.

"Không phải là giết chết, ăn trộm mấy quả trứng là được rồi." Lôi Mông nói.

Lôi Mông không nói còn đỡ, câu này vừa ra khỏi miệng, sắc mặt Phổ Lai Tư nhất thời biến thành vô cùng khó coi: "Ai ban bố nhiệm vụ cho các ngươi? Bây giờ chính là mùa Hỏa Long Tích Dịch đẻ trứng, các ngươi căn bản không thể nào hoàn thành nhiệm vụ này."

Lôi Mông đưa tờ giấy ghi nhiệm vụ cho Phổ Lai Tư: "Ngươi xem đi, chẳng lẽ là giả?"

Phổ Lai Tư nhìn vào hoa văn màu đen trên tờ giấy, trầm mặc một hồi mới nói: "Nhiệm vụ là thật, nhưng ta vẫn khuyên các ngươi không nên đi."

"Tại sao?" Địch Áo hỏi.

"Hỏa Long Tích Dịch là một loại yêu thú biến dị có lực chiến đấu cường đại rất khó đối phó. Các ngươi nên biết bộ da của Hỏa Long Tích Dịch được dùng để chế tạo nhuyễn giáp, điều này đủ chứng minh lực phòng ngự của chúng nó cường hãn tới mức nào rồi."

Phổ Lai Tư nói: "Hơn nữa, Hỏa Long Tích Dịch là yêu thú sống thành đàn, nếu phát sinh chiến đấu sẽ rất phiền toái. Kỳ quái nhất chính là học viên năm năm trở lên, thực lực cả đội đều đạt đến giai đoạn Cực Hạn võ sĩ mới có khả năng tiếp nhận nhiệm vụ này, vì sao lại để cho các ngươi đi?"

"Chỉ là trộm trứng mà thôi, không phải là giết chết." Địch Áo cười cười nói: "Ngươi chỉ cần chỉ cho ta biết phương hướng đi tới hang của Hỏa Long Tích Dịch là được rồi."

"Kết quả không phải giống nhau hay sao?" Phổ Lai Tư nói: "Trộm trứng Hỏa Long Tích Dịch sẽ làm chúng nó lâm vào triệt để cuồng hóa, không có biện pháp nào khác, bắt buộc phải giết chết toàn bộ chúng nó mới rời khỏi được."

"Hai chuyện này không giống nhau." Địch Áo lắc đầu nói.

"Địch Áo, không phải là ngươi định đi một mình đó chứ?" Lôi Mông kịp thời phản ứng.

"Chuyện này để một mình ta đi là đủ rồi." Địch Áo nói: "Các ngươi đi ngược lại sẽ mang phiền toái đến cho ta."

"Đúng vậy, đúng vậy." Ca Đốn nói: "Địch Áo là người làm những chuyện lén lút như thế này thích hợp nhất, không thành vấn đề"

"Ca Đốn, ngươi phải rõ ràng trước khi ngươi và Lôi Mông phân ra trên dưới, ta chính là đối tượng ngươi cần mượn hơi lấy lòng đó."

Địch Áo mỉm cười nói: "Không nên mạo muội công kích ta, nếu để ta và Lôi Mông đứng ở một phía, ta dám cam đoan mấy ngày sau này ngươi sinh hoạt vô cùng sung sướng."

"Ha hả, chỉ cười giỡn cho vui thôi mà." Ca Đốn cười cười giả lả.

"Ca Đốn, cái tên Địch Áo này càng ngày càng cuồng loan vọng, trước kia hắn cũng nói những lời tương tự với ta."

Lôi Mông kêu lên: "Tiếp tục như vậy chúng ta sẽ bị hắn khi dễ, ta nghĩ chúng ta nên bỏ qua hiềm khích lúc trước, nhất trí đối ngoại."

Ca Đốn trừng to hai mắt, làm như đang thật tình suy nghĩ khả năng hợp tác với Lôi Mông.

"Ca Đốn, chúng ta quen biết nhau lâu nhất, nhớ cuộc sống trước kia thế nào không?" Lôi Mông tiếp tục nói thêm vào.

"Tốt, được rồi." Ca Đốn rốt cuộc chấp nhận đề nghị của Lôi Mông. Nói thật ra trong tiểu đội chỉ có vài người, thực lực Địch Áo cũng không mạnh lắm. Chính là vì Cho và Lôi Mông đấu đá quá mức lợi hại, lại phải mượn hơi Địch Áo vốn đứng ở vị trí trung gian, kết quả đưa đến địa vị Địch Áo càng ngày càng cao, bây giờ là lúc buông tha thù cũ, chân thành hợp tác với nhau rồi.

"Tiểu đội chúng ta có bảy người, tính cả Miêu Tử và Hỏa Hống Thú là chín." Sắc mặt Địch Áo không chút thay đổi, hình như hoàn toàn từ đầu đến cuối không chú ý tới Lôi Mông và Ca Đốn có ý định kết thành đồng minh

"Chúng ta nên phân công rõ ràng để lúc ta không có ở đây. Công việc sẽ không bị rối loạn."

"Phân công rõ ràng? Định làm gì?" Y Toa Bối Nhĩ hỏi.

"Tác Phỉ Á là đội phó, mọi người không có ý kiến gì chứ? Cần thêm đội phó nữa, nếu có chuyện gì cũng có thể thương lượng với nhau." Địch Áo quét mắt một vòng rồi nói:

"Chức danh phó đội trưởng này đợi đến trưa bắt đầu tuyển chọn."

Phổ Lai Tư đứng ở một bên ngẩn người ra, tiểu đội bảy người thậm chí có một đội trưởng, hai đội phó, chuyện quái quỷ gì vậy?

Tiểu đội mạo hiểm của Địch Áo không phải là nhóm có lực chiến đấu mạnh nhất, nhưng tuyệt đối là nhóm quan liêu nhất trên toàn đại lục.

"Trời đất !"

Sắc mặt Lôi Mông biến đổi, hắn cố gắng lấy lại bình tĩnh, sau đó kêu lên: "Ta đồng ý với Địch Áo."

"Lôi Mông." Ca Đốn cực kỳ không vui, không phải là mới nói xong chân thành hợp tác sao?

"Ca Đốn, thật là xin lỗi, lúc nãy ta chỉ thử dò xét ngươi mà thôi." Lôi Mông thành khẩn giải thích.

Sau đó chuyển sang Địch Áo nói: "Địch Áo, ngươi thấy vậy được chưa? Ca Đốn đã lộ ra diện mạo thật sự của hắn, ha ha ha, hắn vẫn luôn bất mãn với ngươi nha!"

Lôi Mông thấy rất rõ ràng, Tác Phỉ Á nhất định đứng ở bên phía Địch Áo, nha đầu Lao Lạp hoàn toàn nghe lời Địch Áo vô điều kiện.

Trong tiểu đội bảy người, Địch Áo đã có ba phiếu rồi, vậy thì người nào đạt được Địch Áo nhận thức chắc chắn sẽ trở thành đội phó.

Bởi vì hắn nhất định sẽ ném cho mình một phiếu, Ca Đốn cũng sẽ làm như vậy.

Dưới tình huống này, nếu tiếp tục thông đồng với Ca Đốn nhất định là không có ý nghĩa, cho nên Lôi Mông quyết đoán bỏ qua.

"Lôi Mông, ngươi có gan nói lại lần nữa xem?" Ca Đốn quát ầm lên, hắn đã giận điên lên rồi. Đây là chơi xỏ một cách trắng trợn mà, phật cũng có ba thành lửa giận chứ đừng nói là hắn.

"Ca Đốn, ngươi làm vậy là không đúng." Lôi Mông tận tình khuyên bảo: "Ngươi xem lại lương tâm của mình đi, một năm này Địch Áo đã cứu chúng ta bao nhiêu lần? Lúc chúng ta bị các bộ lạc võ sĩ liều chết xung phong, ai là người chém chết Thủ hộ giả hấp dẫn tất cả lực chú ý của các bộ lạc võ sĩ? Lúc chúng ta gặp phải sa tặc ở sa mạc Hỏa Diễm, là ai động thận ra cuốn lấy gã địch nhân đáng sợ kia? Lúc chúng ta gặp phải Cự Mãng hai đầu, là ai phát động một kích trí mạng đem giải cứu chúng ta? Lúc chúng ta gặp phải…"

"Đủ rồi." Ca Đốn cắn răng hét lên. Thật ra những chuyện này hắn đều ghi tạc trong lòng. Vốn chuyện này chỉ là một trận cười giỡn lại bị Lôi Mông nói hoàn toàn thay đổi, Ca Đốn hắn biến thành một kẻ tiểu nhân vong ân Phụ nghĩa, càng không thể tha thứ chính là hắn lại bị Lôi Mông lừa lần nữa, làm trò trước mặt tất cả mọi người.

"Đủ rồi?" Lôi Mông thở dài một hơi, nhẹ giọng nói: "Ngươi không nên nói như vậy, hiểu không? Ca Đốn, ngươi đã khiến cho người ta rất thất vọng. "

"Đi, chúng ta ra ngoài." Ca Đốn kêu lên, hắn biết mình không thể nào nói qua cái miệng lợi hại của Lôi Mông được, đành phải dùng phương pháp trực tiếp nhất cắt ngang lời đối phương.

"Ngươi cho rằng ta sợ?" Lôi Mông nói: "Nếu như không phải là học viện cấm tư đấu, ngày hôm nay ta khẳng định đánh ngươi thành đầu heo." Dĩ nhiên đây chỉ là lý do, trước kia hắn chưa từng cự tuyệt Ca Đốn yêu cầu. Lần này là vì nội tâm e ngại, thắt lưng không thẳng nên không có ý chí chiến đấu.

Địch Áo vẫn không phản ứng chuyện giữa Lôi Mông và Ca Đốn, chỉ nhỏ giọng nói với Tác Phỉ Á gì đó.

Mãi sau này mới cười cười nói với Phổ Lai Tư ở một bên: "Có thì giờ rảnh không? Có thể nói chuyện với ta một lát. "

"Thời gian có rất nhiều, nhưng ngươi định nói chuyện gì?" Phổ Lai Tư nói.

"Ta cần phải biết tập tính sinh hoạt Hỏa Long Tích Dịch, còn có phương thức công kích của chúng nó." Địch Áo nói: "Không sợ ngươi chê cười, ta không hiểu về yêu thú biến dị nhiều lắm, ngoại trừ những loài đã thấy qua.

"Ngươi thật sự định đi một mình?" Phổ Lai Tư kinh ngạc nói.

"Ừ." Địch Áo gật đầu.

"Ngươi là Phong hệ Cực Hạn võ sĩ?" Phổ Lai Tư thật cũng không ngốc, nghĩ chốc lát liền nhận ra vấn đề mấu chốt. Chỉ có Phong hệ Cực Hạn võ sĩ mới có tư cách một mình làm chuyện đó.

"Đúng thế." Địch Áo nói.

"Dù là thế nhưng cũng rất nguy hiểm." Phổ Lai Tư rất muốn khuyên bảo Địch Áo từ bỏ ý niệm trong đầu: "Trừ phi ngươi có Phong Dực, nếu không một khi bị đàn Hỏa Long Tích Dịch bao vây, nguyên lực sẽ tiêu hao rất nhanh, đến lúc đó hối hận cũng đã muộn."

"Ta phát hiện ngươi còn dài dòng hơn cả Lôi Mông." Địch Áo cười khổ nói: "Được rồi, ta không hỏi ngươi nhiều, ngươi có thể nói cho ta biết vị trí sào huyệt Hỏa Long Tích Dịch ở đâu không?"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio