Thanh Huyền cười cười không nói, mà chỉ một tích tắc, sáu cái cự chưởng đột nhiên từ thượng không của khung cảnh bỗng nhiên đâm vào. Khiến cho ở trong khung cảnh lại chấn động lần thứ tư.
Cũng là sáu vị Chí cảnh thần tôn kia cuối cùng đã đem ngoại vi cấm trận kích phá, đem cự chưởng xuyên nhập vào trong này.
Bất quá cũng chỉ dừng ở đây, ẩn ẩn có thể thấy được, cự thủ của sáu vị Chí cảnh thần tôn kia bị một cỗ lực lượng vô hình một mực ngăn trở lấy, không thể hướng vào bên trong thâm nhập thêm nửa phần.
Mà giờ khắc này đồng dạng bước vào còn có một người.
Tóc đen áo đen, đúng là vị Vô Thượng Nguyên Ma mà Tông Thủ đã thấy ở trong thủy kính.
Lý Biệt Tuyết này vừa vào khung cảnh, ngay tại tầng hai mươi, ma khí tràn ngập.
- Quả nhiên là rất cao minh, vẻn vẹn chỉ là một người một trận, liền có thể độc kháng mười một vị Chí cảnh hợp lực!
Sau một tiếng tán thưởng tự đáy lòng này, Lý Biệt Tuyết cũng giống như Thanh Huyền kia đạp đến tầng thứ hai chín.
- Ta vừa mới nghĩ, Thái Thủy đạo huynh đã liền tới, chỉ là trước khi hắn tới, lại không biết Tú Quan đạo hữu còn có thể tiếp tục chống đỡ được không?
Người này đã đến, đứng ở trên Vô Thượng Thường Dung Thiên. Không thấy có động tĩnh gì, nhưng thực sự vào lúc này mặt đất ở phía dưới khung cảnh thình lình rạn nứt.
Từng đạo vết nứt thật sâu giống như là mạng nhện vỡ ra, lại có càng nhiều tu sĩ Thương Sinh Đạo hiện ra sắc mặt tái nhợt.
Tông Thủ cũng cảm thấy ở bên ngoài khung cảnh kia, xu thế trùng kích của tu sĩ tam giáo bỗng nhiên tăng cường.
Chút ít thời không kẽ nứt đang điên cuồng tăng lên, khiến cho độ khó của việc thủ hộ tăng vọt.
Tông Thủ cũng không thể ứng đối nhẹ nhõm, hơn phân nửa tâm thần đều rút trở về.
Lấy Thương Sinh Sát Kiếm dẫn đạo, dẫn đạo Thương Sinh Đạo tu sĩ nơi này đem mỗi một phần kiếm lực đều dùng đến cực điểm, huy sái hư không, kiếm giống như liên miên bất tuyệt.
Kiếm lực chấn động, kích động không ngớt, đem mười mấy chỗ có kẽ nứt đều toàn bộ bảo vệ lại.
Chỉ là giờ phút này, so sánh với áp lực lúc đầu thì tăng vọt hơn mười lần có thừa!
Ẩn ẩn càng nghe được ở vực ngoại giới hà càng truyền đến vài tiếng hừ tức giận.
- Vạn Tiên Huyễn Không Tam Thập Tam Thiên trận đã đến cực hạn, ta ngược lại muốn xem xem, các ngươi có thể ngăn cản bọn họ cho đến khi nào?
- Hắc hắc! Tú Quan hắn có cường thịnh trở lại cũng không chống đỡ được với mười hai vị Thánh tôn liên thủ hợp lực. Nghe nói nữ đệ tử của Thương Sinh Đạo đều rất là phong tao. Nhất là Thất Linh Tông, am hiểu nhất đúng là nam nữ song tu thuật. Hôm nay sau khi công phá khung cảnh, ngược lại muốn hảo hảo hưởng thụ một phen. Khi đó xin chư vị chớ có chém tận giết tuyệt, lưu lại chút ít tỉnh cảm mới tốt.
- Nữ tử ta không thích, ngược lại là nghe nói ở trong Thương Sinh khung cảnh, có mấy vị đệ tử trẻ tuổi rất là tuấn tú.
- Tam thập tam thiên sắp tới lúc công phá, Tú Quan kia rõ ràng đã không chịu nổi.
- Hôm nay công phá Thương Sinh khung cảnh, lão phu nhất định phải đưa xương các ngươi nghiền thành tro!
Tu sĩ xuất thân tử Đạo, Nho lưỡng môn còn tốt, mười tên tu giả Ma môn đều là ô ngôn uế ngữ, không ngừng truyền đến.
Tông Thủ không có cảm giác gì, nhưng ở trong trận cũng không thiếu những đệ tử trẻ tuổi nóng tính. Sắc mặt tái nhợt, tức giận cực kỳ.
Tâm tư ba động, cũng liền trực tiếp ảnh hưởng đến kiếm trận, hơi có vẻ chấn động, không thể lại trôi chảy giống như trước.
- Tỉnh táo! Nhớ lấy chớ bị huyễn pháp của người khác mê hoặc.
Tông Thủ phất tay áo một cái, mấy vị tu sĩ phụ tá khống chế kiếm trận với hắn đều lập tức hiểu ý.
Đem những người có tâm tình chịu ảnh hưởng kia tạm thời bài trừ ra ngoài kiếm trận.
Mà Thương Sinh Sát Kiếm của Tông Thủ cũng ngưng tụ lần nữa. Dẫn đạo đến hơn phân nửa kiếm cương lại tụ làm một, mãnh kích hư không.
Kiếm triều lướt qua, bên ngoài khung cảnh, lập tức có ba vị Thần cảnh tu sĩ bị triệt để bao phủ.
Huyết vũ bắn tung, lại tụ ở trước một người. Đúng là trước người của vị Thánh cảnh ma đạo vừa rồi đã nói muốn lĩnh giáo năm nữ song tu thuật của Thất Linh Tông.
Vẫn là dùng Thương Sinh Sát Kiếm làm đầu, chín đạo Nguyên Hải Vô Nhai kiếm cương là kế tiếp.
Đệ nhất kiếm liền đem tiên bảo mà người này ngự sử đánh tan, kiếm thứ hai, kiếm thứ ba theo ở phía sau, liên miên bất tuyệt, liên tục xông tới.
Đem thân thể của người nọ xuyên thành vô số lỗ máu.
- Cực kỳ nhiều lời!
Khi kiếm quang của Tông Thủ vừa thu lại, thân thể của người kia liền triệt để bạo liệt, toái tán ra bên ngoài.
Mà đám người còn lại ở trong vực ngoại giới hà cũng không còn tiếng động nữa, lại không có người dám nhiều lời nửa câu.
Trên mặt Tông Thủ cũng ửng hồng một lát, liền khôi phục lại như thường.
Vừa rồi hắn cũng tiêu hao không nhỏ, lực lượng mười ngày phong ấn tụ lại, trực tiếp đã giảm đi mất một thành.
Nhưng mà nếu không như thế, lấy thủ đoạn lôi đình đem tu sĩ tam giáo cường hành đè xuống, diệt khí diễm của hắn.
Chỉ sợ những người này càng là không kiêng nể gì cả, khí thế mà thành thì càng khó có thể chống cự.
Cũng may ngay lập tức về sau, những tu sĩ bị bài trừ ra ngoài kiếm trận đã liên tiếp khôi phục lại.
Tiếp tục gia nhập vào trong kiếm trận, khiến cho tòa Cửu Cung kiếm trận này khôi phục nguyên vẹn, áp lực của Tông Thủ cũng đột nhiên nhẹ đi.
Nhưng cũng vào lúc này, ở bên tai của hắn vang lên một thanh âm của Long Ảnh.
- Một kiếm chém giết Thánh cảnh, ngươi là dùng cấm thuật kích phát tiềm năng?
- Sư tôn?
Tông Thủ quay đầu lại, nhưng mà liền thấy Long Ảnh lão nhân đang đứng ở bên người hắn.
Cũng không biết là tới từ khi nào, lưng đeo một thanh Thanh Phong dài bốn thước, đang nhìn lên tam thập nhị trọng kim tháp kia.
- Ở trong Thương Sinh khung cảnh, cơ hồ mỗi người đều là như thế, không riêng gì là đệ tử. Lại nói phương pháp này cũng không hao tổn thọ nguyên.
- Mặc dù là như thế, sau này cần phải ít dùng mới tốt! Cấm pháp tiêu hao chân nguyên bậc này, dùng nhiều lần, cuối cùng là không ổn. Ta đã từng chịu khổ vì nó.
Long Ảnh lão nhân lắc đầu, không cho là đúng, trong ngữ khí cũng hàm chứa ý khuyên bảo.
Tông Thủ cười khổ, chỗ hại khi cường hành rút ra tiềm năng chân nguyên, hắn làm sao có thể không biết?
Không phải vạn bất đắc dĩ, há lại sẽ hành sự như thế?
Trong miệng đáp ứng, Tông Thủ cũng lại hướng về phía trên nhìn tới.
- Tú Quan sư bá hắn tựa hồ đã chống đỡ không nổi rồi. Sư tôn ngươi sao lại chưa ra tay?
Long Ảnh lại hỏi một đằng trả lời một nẻo nói:
- Quả nhiên đều là một ít Chí cảnh lâu năm, sư tôn của ngươi là xa xa không bằng. Nếu không phải có đại trân này ở đây, thật không dám buông tay đánh cược một lần.
Sau đó lại giải thích:
- Tòa Tam Thập Tam Thiên trận này chính là suy tính tu vi của người khác. Thực lực không đến Chí cảnh, xông không đến tầng thứ hai mươi. Mà qua hai mươi tư tầng, chính là Chí cảnh trung kỳ. Mà trên hai mươi tám tầng, lại là Chí cảnh hậu kỳ. Trong tay chỉ cần có một kiện Khai thiên chí bảo, liền có tư cách hợp đạo thành chân.