Kỳ thật bản thân hắn đã có, cũng không cần đi tìm. Hoặc là quay về Lục gia nắm giữ tất cả thần thông pháp môn không thể thông qua truyền thừa của Phần Thế Huyết Đồng. Từ đó khiến Huyết Đồng thần thông lần nữa tiến hóa. Hoặc là diễn biết Tam Thiên Tinh Lạ của mình đến cấp độ ba cái Đại Chu Thiên, ít nhất kiến ra tam viên khuông giá.
Chỉ là vô luận cách nào, cũng đều phải hao phí không ít thời gian tu luyện, đều cần trăm ngàn năm. Còn có một phương pháp khác, đó là dự bố thập tuyệt ngự đạo tuyệt diệt, hạn chế Thiên Độn thần quyết kia.
Chỉ là nghĩ cũng biết, khả năng có thể dụ Cung Nguyên vào trận đã ít càng thêm ít.
Tông Thủ chỉ cảm thấy một hồi đau đầu, sau đó liền nhớ tới Tinh Tà.
Chuẩn xác mà nói, là khỏa Ma Đan kia của Tinh TÀ.
Một trận chiến này, chém giết ba vị Chí Cảnh, chỉ có Tinh Tà là có di vật lưu lại.
Đồ vật của vị này, Tông Thủ cũng không có hứng thú. Bất quá Tú Quan Ngụy Húc lại để lại cho hắn Chí Cảnh Ma Đan quý giá nhất kia.
Nếu dùng Ma Đan này luyện nhập vào Tam Thiên Tinh Thần của mình, như vậy dù Cung Nguyên thực sự thông thiên cũng không cách nào đào thoát khỏi tay hắn nổi.
Chỉ là lập tức, Tông Thủ liền sâu kín thở dài.
Chí Cảnh Ma Đan này có thần niệm mà Tinh Tà lưu lại. Cũng như ba vị Chí Cảnh kia sau khi thân hình bạo toái lưu chút ít huyết nhục vậy, vô cùng phiền toái, thậm chí còn càng thêm khó giải quyết. Nếu không muốn bị thần niệm Tinh Tà xâm nhập, thậm chí bị Ma giáo chi tổ này đoạt đi thân hình thì tạm thời vẫn đừng đụng tới thì tốt hơn.
Tú Quan cũng nói, Ma Đan này hắn mang theo bên người trấn áp, ngày ngày luyện hóa. Trăm năm sau, mới có khả năng bị hắn dung nhập vào trng pháp tướng.
Tạm thời thật đúng là không có phương pháp hạn chế Thiên Độn Tử Mẫu Kiếm, tự nhiên người này cũng không thể làm gì được hắn.
Duy nhất phải lo lắng là người nhà và bằng hữu của hắn. Lúc này Tông Thủ, đối với đầu Âm Long ở trong A Tỳ hoàng tọa kia rất là cảm kích.
- Lần này sau khi trở về, không chừng phải cho nhiều chỗ tốt hơn, khiến đầu Yêu Long kia càng dụng tâm một chút mới được.
Tạm thời bỏ qua chuyện Cung Nguyên, tâm niệm Tông Thủ một lần nữa chiếu nhập vào hư không hồn hải của mình.
Mới rồi khi vận dụng thần thông Vô Lượng Quang cảm ứng được rất rõ, Hắc Bạch pháp tướng này của hắn hẳn lại càng thêm tiến bộ.
Cũng không phải quá nhiều, nhưng lại có thể thấy được. Hơn nữa khống chế lại càng thêm tùy tâm sở dục hơn trước kia.
Cẩn thận xem xét, sau một lát, Tông Thủ liền triệt để yên lòng.
Hai đầu thiện ác Kỳ Lân này đều đang dùng lực lượng bản thân cải thiện lấy Hắc Bạch pháp tướng của hắn. Tựa hồ như xuất phát từ bản năng cải thiện lấy kết cấu pháp tắc của Hắc Bạch nhị động kia.
Đây cũng không phải là chuyện xấu, vô luận là hắc động hay bạch động, rõ ràng đều càng vững chắc hơn một chút, hiệu suất chuyển đổi Linh Năng rất cao.
Giữa cả hai càng đang tranh đoạt, ảnh hưởng lẫn nhau, đối chọi gay gắt. Khiếu Nhật rõ ràng chiếm cứ thượng phong, cơ hồ toàn diện áp chế. Nhưng đầu Hắc Kỳ Lân kia tuy mới bị trọng thương, lại dù sao cũng là từ Thánh Cảnh đỉnh phong rơi xuống, cũng đủ để chèo chống.
- Đều nói Kỳ quần chi tổ, cũng như Thái Sơ chi Long, là từ lúc vực nguyên khởi đã sinh ra đời. Thậm chí có thể còn trải qua sinh diệt tiêu vong của một phương giới vực. Chỉ sợ lời ấy cũng không sai.
Tông Thủ có chút hiểu được, Tú Quan đánh đầu Hắc Kỳ Lân này vào trong Nguyên Hồn của hắn, xem ra không chỉ khiến vương đạo chi khí hắn càng tinh khiết hơn, mà càng có ý thành toàn.
- Thái Thủy thành đạo vào vạn năm trước đã hao hết tâm tư, tìm một đầu Hắc Kỳ Lân như vậy, xem ra cũng không phải là khôn có nguyên nhân.
Trong tàng thư của Thương Sinh Đạo, Tông Thủ từng xem qua mấy cuốn Thượng Cổ tu sĩ tạp ký hơi có chút ly kinh phản đạo.
Cũng không phải là xuất từ Vân Giới, mà từ thế giới khác lưu truyền tới. Nói là trong một vực này, cũng không phải là không có Chân Cảnh Chí Tôn tồn tại.
Thái Sơ chi Long, Kỳ Lân chi tổ, Phượng Hoàng chi tổ, thậm chí Nhân tộc chi tổ, đều là Chân Cảnh trong truyền thuyết. Đã tồn tại ở trong giới vực này trước khi giới này hình thành
Bởi vì hợp chính là đạo giới kia, mà không phải là giới này. Vì vậy vào mấy trăm vạn năm trước, sau khi để lại hậu duệ đã lục tục biến mất vô tung.
Có thể là đã vẫn lạc, cũng có thể đã lâm vào ngủ say.
Có thể là trải qua Chung Mạt và Thái Sơ chính thức, nếu Hắc Bạch Kỳ Lân tuy đã cách Thuỷ tổ đến mấy trăm đời, nhưng vẫn dùng bản năng của mình cải tạo lấy pháp tắc của Hắc Bạch nhị động.
Hai đầu Kỳ Lân, giống như cũng bị hình ảnh của chung thủy pháp tướng ảnh hưởng nên huyết mạch bản thân cũng càng thêm thuần túy.
- Nhất thời tìm hiểu không thấu, xem ra là cần bế quan một thời gian ngắn mới được--
Mặc dù thân làm một Linh Sư không chuyên nghiệp bao nhiêu, nhưng nếu đối với kết cấu pháp tướng chân hình của mình cũng không rõ ràng, vậy thì cũng không khỏi quá mức không chịu nổi rồi.
Hắn một đường không việc gì, sau hai canh giờ ngắn ngủn, Tông Thủ rốt cục cũng về tới Càn Thiên Sơn đỉnh.
Người chưa đến, ở trên không Càn Thiên Sơn Thành đã truyền ra một tiếng Long ngâm. Đúng là đầu Âm Long kia từ trên đỉnh núi lao ra. Giương động Long thể màu trắng bạc nhìn sang bên này.
Long Uy cực lớn áp bách tới.
Tông Thủ hếch môi, thầm nghĩ đây là ra oai phủ đầu sao?
Hắn không thèm để ý tiếp tục độn không mà đi, không chút bị ảnh hưởng. Quy Nhất kiếm ý hộ thân, ở xung quanh người tạo thành một vòng tròn kín kẽ, khiến ý niệm Long Uy kia toàn bộ bị đẩy ra ngoài mười trượng.
Trong mắt đầu Âm Long kia lập tức hơi hiện kinh ngạc, không khỏi bình tĩnh nhìn Tông Thủ.
Giống như đang kinh dị tên kia rõ ràng trong khoảng thời gian ngắn đã đạt tới tình trạng như vậy.
Tông Thủ thì ‘ hắc ’ cười, tiện tay ném ra mấy bình dương chi ngọc
Âm Long lập tức ánh mắt sáng rõ, nuốt toàn bộ mấy bình ngọc kia vào miệng, sau đó cảm kích nhẹ gật đầu với Tông Thủ.
Những bình ngọc kia đều là mấy năm nay Tông Thủ lục tục cướp đoạt được, là vật có thể tẩm bổ âm hồn, thậm chí tiêu trừ oán sát.
Hắn đã sớm thấy trong cơ thể đầu hộ quốc thần thú này vẫn còn tồn không ít sát lực, chưa từng tiêu trừ.
Là bộ phận đã trải qua vạn năm tích lũy, ngoan cố nhất. Trừ phi đầu Âm Long này mượn nhờ vương đạo chi khí, lại tẩy luyện năm mới có thể tẩy trừ sạch sẽ.
Bất quá nếu có thể mượn nhờ ngoại vật, cũng có thể đẩy nhanh tiến trình này hơn.
Đầu Âm Long kia cảm thấy mỹ mãn, cũng không để ý tới Tông Thủ Sơ Tuyết, nữa, cuốn cái bay lên trên tầng mây, thoải mái phơi nắng.
Tông Thủ nghẹn ngào cười cười, đầu Long này tuy bại hoại, Nhưng có nó ở đây mà mình cũng không cần lo lắng cho an toàn của Càn Thiên Sơn nữa.
- Nguyên lai đã tụ Long đan --
Nói đến Âm Long chi thuộc này, cũng nắm giữ bộ phận hư thật chuyển đổi chi pháp.