Thần Hoàng

chương 1645: hai bản đạo trận (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Một môn phi đao kia của Tông Thủ tuy chưa phải là Vô Thượng thần thông cấp mười ba, nhưng cũng đã miễn cưỡng đạt tới Chí Cảnh, bỏ qua giai vị rồi.

Cho dù thực lực Tông Thủ chỉ là Tiên cảnh hậu kỳ thì cũng có năng lực để diệt Xích Hồng Y hắn.

Hàn Thanh cũng âm trầm không thôi, tuy hắn hận Tông Thủ thấu xương, nhưng cũng biết tự lượng sức mình.

Nếu như lúc này không biết bản thân ra sao, cứ làm địch với Tông Thủ thì cuối cùng chỉ còn con đường chết mà thôi.

Mà lúc này thì Xích Hồng Y cũng sẽ không lần nữa cứu hắn, mà Vô Thượng Nguyên ma thì lại càng không quan tâm tới sinh tử của hắn.

- Lục Thần trảm tiên phi đao kia, hắn còn có thể thi triển hay không thì ta cũng không biết.

Ma Liên chậm rãi nói:

- Nhưng mà cây tốt trong rừng, gió sao thổi đổ! Trận chiến này, trong Tần hoàng mộ chỉ sợ là có khá nhiều kẻ kiêng kỵ kẻ nào, kẻ thù của Tông Thủ thì chỗ nào cũng có, chứ không chỉ dừng lại Ảnh Ma mà Dạ Ma nhị tộc thôi đâu. Ba người chúng ta chắc gì đã không tìm được giúp đỡ.

- Ý của ngươi là kết minh sao?

Thần hình Xích Hồng Y hơi thả lỏng, sau đó suy ngẫm rồi chợt cười lạnh.

- Nghe nói Ma Liên phu nhân vẫn luôn mạnh vì gạo, bạo vì tiền. Vậy thì bản tọa sẽ chờ xem ngươi làm thế nào, mong là không để cho bản tọa thất vọng.

Kỳ thực phương pháp này coi như cũng được, bằng không hắn có thể trực tiếp cự tuyệt. Nhưng mà ba người bọn họ có thể tìm được đồng minh bên trong Hoàng mộ cũng không biết là được bao nhiêu người.

Nói chung nếu như không đủ phần thắng thì hắn thà đắc tội với Vô Thượng Nguyên Ma chứ không muốn đi đầu rời khỏi Tần Hoàng mộ này làm gì.

Cũng kỳ lạ vì mấy người Tông Thủ hiện tại đang ở nghị luận điện, trọng tâm câu chuyện cũng đang nói về trảm tiên phi đao kia.

- Làm sao có thể được chứ? Chí ít là trong vòng vài năm thì Lục thần trảm tiên phi đao này hẳn là không thể dùng được nữa, vật nghịch thiên như thế làm sao lại không có hạn chế chứ?

Sau khi Tông Thủ nói ra câu đó, tất cả mọi người trên thiên đàn đều lộ vẻ thất vọng.

Lâm Huyền Huyên thì thoải mái gật gù, vì nàng cũng đã đoán được, vừa rồi chỉ là ôm hi vọng nhất thời mà thôi.

Nêu như Tông Thủ có thể phóng ra từ ba tới sáu Lục Thân trảm tiên đao thì cũng đủ kinh sợ cái đám Thánh cảnh tôn giả ở trong Hàm Dương thành này rồi.

Thậm chí cả Từ Phúc trong cung kia cũng có thể bỏ qua…

Một đao chém ra thực là khó tránh, ngay cả nàng có muốn thắng cũng thực là khó khăn.

Nguyên Vô Thương cũng cảm thấy tiếc nuối:

- Thực đáng tiếc! Loại thần thông như vậy là lần đầu tiên đời này ta được gặp, tiếp cận Vô Thượng thần thông cấp mười ba. Tất cả những kẻ dưới Chí cảnh đều như thế, hà hà….

Nghĩ lại nếu như có thể phóng ra ba năm phát thì có thể quét ngang cả Tần mộ này rồi, phỏng chừng chả có ai dám mạo phạm hết.

Tông Thủ bật cười, một cây trảm tiên phi đao này đã tiêu hao sáu loại Địa giai Tiên Thiên Canh Kim khí, nhưng hắn làm sao có thể tìm bây giờ?

Hơn nữa nếu mà vào đại quy mô chiến đấu thì Thái Thượng trảm tiên đồ lục cũng khó có thể hấp thu đươc lệ khí sát niệm.

Cái đám sát thi vừa rồi sau khi bị Đạo Huyền gây tổn thất thảm trọng, đã tổ chức lại trăm vạn thi quân tới tấn côn thiên đàn, độ khó không nhỏ, cơ bản là chuyện không thể nào xảy ra.

Tần Hoàng còn chưa phục sinh, đám thi tướng này không thể chỉ huy thống nhất được. Cho dù có thể phối hợp nhưng đại bộ phận thời gian đều là tự chiến.

Vì thé trong mộ có tới hai ngàn vạn hùng quân nhưng lại không cách nào tập hợp lực lương được.

Chiến sự đại quy mô là không có khả năng, cho nên hắn có đủ Canh Kim khí, mà làm từng bước chuyển hoas kia thì cũng cần vài năm!

Nói chung Lục Thần trảm tiên đao ở trong Tần mộ đã không thể trông cậy.

Minh Hà cáo tử kiếm cũng thế, chỉ còn lại một đóa khôi phục tới lục thành Sinh tử minh hoa, cũng không biết là còn bao nhiêu uy năng?

Về phần vô lượng chung thủy pháp thân này thì cũng chỉ có thể duy trì thêm được nửa thời thần nữa mà thôi.

Mà những loại bí pháp thần thông mà bản thân có thể ỷ lại đã tiêu hao hầu như không còn gì.

Sau chiến đấu với Đạo Huyền coi như là kiếm được, một viên thánh giai cáp Ma đạo kim đan, non nửa tàn hồn của Đạo Huyền, coi như là một chút thu hoạch.

Sau này bỏ chút thời gian mà nghiên cứu, hẳn là có giúp ích với bản nguyên thàn quyết của bản thân..

Lắc đầu, ánh mắt Tông Thủ lai lần nữa nhìn vào hắc thiết dực ở trên tay hắn.

Cách trận thứ hai hoàn thành còn có một ngày thời gian nữa, khoảng thời gian này, hắn muốn thủ phá giải sự ảo diệu của hắc thiết dực này.

Nhưng cho dù hắn dùng đao khảm, lửa đốt hay là đóng băng, các loại thủ đoạn thì cũng không thể nào làm ảnh hưởng tới hắc thiết dực này, khiến cho nó có nửa điểm phản ứng.

- Nghe nói có một số thần khí muốn nhận chủ thì cần phải có máu huyết người đó, cũng không biết có phải hay không…

Tông Thủ nghĩ như vậy, sau đó hút lấy một ít huyết nhục ở trung ương thiên đàn tới, lại triệu hồi một ít máu sau đó ném lên hắc thiết dực.

Nhưng kết quả cũng không ngoài ý muốn, vẫn là kết cục cũ, không có chút tác dụng nào.

Thở dài một tiếng, Tông Thủ đầy phải bỏ qua, thu hắc thiết dực đó lại.

Nhưng không để vào Tu Di không gian mà là dùng thiên niên chu ti quấn lấy, sau đó treo lên cổ mình. Để ở một nơi nào thì cũng không bằng để ở trên người mình.

Nghe nói có một ít thần khí cần nhiều năm bồi dưỡng, mới có thể chân chính nắm giữ được,

Đeo trên mình, khiến cho hắc thiết dực quen với khi tức của hắn, hẳn là có chút ít nhiều tác dụng.

Nếu muốn phá giải sự mên hoặc của vật này thì hẳn là phải đi tìm Tú Quan rồi.

Không để tâm tới hắc thiết dực này nữa, Tông Thủ dùng thời gian còn lại để nghĩ tiếp về công quyết của ngân nghĩ đạo binh, và nguyên bộ linh trận.

Thừa dịp này, Thái thượng độ diệt thực kinh còn có nhiều sát khí chưa hề hao tổn qua.

Trong khi chiến đấu với Đạo Huyền, Tông Thủ có cảm giác bị ngăn cản. Sau đó phải thông qua những phương pháp trước kia, mới có thể thay đổi được, cuối cùng thôi diễn ra được Thái Thượng tru ma đồ lục.

Cuối cùng nhưng công quyết đạo binh với linh trận sau khi được hoàn thành thì đúng là mạnh mẽ hơn phiên bản đầu rất nhiều.

Thông qua thực chiến, Tông Thủ mới có thể bỏ đi những chỗ quá hoa mỹ không cần, chỉ để lại những cai gì thực thiết thực, để cho có thể phù hợp với đặc tính của đám thánh hỏa ngân nghĩ này.

Trong đó còn có một bộ, mà từ đầu đến cuối vẫn không hề làm sao, hoàn chỉnh quá trình thôi diễn, liền có thể hoàn thiện mà sử dụng mà không có hậu hoạn gì cả.

Đáng tiếc là độ phù hợp không cao, Tông Thủ cảm thấy nếu như gia trì nó lên thì chỉ có thể khiến cho một thân thực lực của hắn tăng lên hai lần mà thôi, tác dụng cùng với trong tưởng tượng của hắn khá là khác xa.

Cũng là uy năng cường hãn, trong đó có hai bộ, cuối cùng có thể gia tăng mười hai lần thực lực.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio