Thần Hoàng

chương 1728: không muốn sống chăng? (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Kính Ánh Vô Thượng, dù chỉ có ba lượt, nhưng Ngụy Húc ở cạnh Tông Thủ lại có đến chín lần cơ hội, có thể kích thương nửa bước Chân Cảnh!

Cho dù là Hi Tử tái sinh, cũng không cách nào hoàn hảo không bị gì.

Bất quá tuy lo lắng cho ngày sau của Đạo gia, nhưng hắn lại biết được Tông Thủ, chí ít có bảy thành phần thắng.

Đối với hắn mà nói, đến cùng cũng coi như là một việc vui.

- Minh Nhật Hiêm không phải từng có phỏng đoán, sau Thôn Long kết quả, Bá Vương hiển thế thì khí đoạn vạn dặm như hổ sao?

- Vậy thì hơn phân nửa là đúng rồi! Dịch Toán chi học, ngoại trừ Từ Bi và người nọ, không người nào có thể khẳng định.

- Chỉ là lần này, người nọ rõ ràng còn không hiện thân, quả nhiên kỳ quái. Rõ ràng đã trở về Vân Giới.

Lúc đạo nhân kia lẩm bẩm nói ra này câu, bốn người ở đây thần sắc lại biến.

※ ※ ※ ※

Vẫn là Hoàng Kinh Thành, ngay tại trên đầu thành của đông thành, một vị văn tú thanh niên đang mặc áo bào đỏ thẫm, trước ngực có một món trang sức đỏ tía hình liệt diễm đang híp mắt, nhìn chăm chú về phía Phong Hoa cung.

Ở bên cạnh hắn cũng có một người. Tuổi cùng chừng hai mươi, tướng mạo lại tục tằng, phục sức cũng đơn giản hơn rất nhiều, trước ngực cũng có được đồ án hỏa diễm như vậy.

- Ân Ngự vừa chết, Đại Thương quốc vong. Lý Biệt Tuyết vẫn, Ma Đạo bị diệt.

Khoan thai nói xong, trên mặt văn tú thanh niên đều là vẻ châm chọc.

- Như thế xem ra, muốn trông cậy vào đám người Vân Giới này đã không thể nữa.

- Huyết duệ tinh khiết của Lục gia ta, thái tử duy nhất của thánh đình, tự nhiên hùng tài đại lược, thiên tư tuyệt đại. Cũng không phải những thổ dân Vân Giới này có thể so sánh. Vô luận Đạo gia Nho môn, đối với Lục thị ta đều có kiêng kị. Điện chủ nếu muốn trông cậy vào đám Thanh Huyền chỉ là si tâm vọng tưởng. Trong lòng còn có ý giá họa, nhiều lần cũng không thể quyết đoán, bỏ qua cơ hội tốt, chính thức khiến người không biết nói gì.

Nam tử tục tằng kia lặng lẽ cười cười:

- Chỉ là mười hai trấn quốc đồng nhân này đã rơi vào tay Tông Thủ, như vậy tình thế của Phần Không Thánh Đế Lục Bắc Võ nhất mạch chắc chắn sẽ chuyển biến. Những đồng nhân này, tuy là vật thổ dân giới này tạo ra, nhưng cũng có vài phần thần dị.

- Ta ngược lại liệu định những đồng nhân này, hắn tuyệt đối sẽ không mang về Phần Không thánh đình!

Văn tú thanh niên cười lạnh, đã tính trước:

- Cuộc chiến với Ám Thế ma đình, kẻ này có thể toàn thân trở ra hay không còn chưa biết. Kẻ này nếu bại, Đại Càn cơ nghiệp sụp đổ, ta ngược lại muốn xem, khi hắn trở về tiên đình, Lục Tuyệt Diễm Thánh Tôn còn lẽ thẳng khí hùng, nhận định Tông Thủ, vi thái tử duy nhất này thế nào.

- Dù sao cũng là huyết duệ duy nhất của Lục gia mấy ngàn năm qua. Ngay cả tại hạ cũng không muốn hắn thất bại. Nếu có thể lại tiến một bước, tăng lên huyết mạch chi lực, đối với Lục gia ta mà nói, cũng là một chuyện đại hỉ.

Tục tằng nam tử ‘ ha ha ’ cười, lại nói:

- Chỉ là như vậy có được không? Có Thương Sinh Đạo và Phật môn ủng hộ, ta đối với người này, nhưng lại rất coi trọng. Lục Bắc Võ lúc này đang vào lúc gian nan nhất, ta và ngươi nếu ngang nhiên xông qua, cũng như là đưa than ngày tuyết. Không lo Lục Bắc Võ ngày sau sẽ bạc đãi chúng ta.

Văn tú thanh niên mắt lộ duệ mang, ánh mắt lạnh như băng:

- Đưa than ngày tuyết? Để một tại thế thánh hiền, nhập chủ Lục gia hùng bá thế giới? Trò đùa này không được.

- Đưa than ngày tuyết? Để một tại thế thánh hiền, nhập chủ Lục gia hùng bá thế giới? Trò đùa này không được. Bốn vạn năm trước, Lục gia ta gian khổ lập nghiệp, từng bước một khai thác, chinh chiến chém giết vô số, mới có thể hùng cứ thế giới, có được Phần Không tiên đình hôm nay. Vũ dũng hiếu chiến, chinh phạt chiến sự, sớm đã nhập vào cốt tủy Lục gia ta. Chẳng lẽ để Thánh Quân nhập chủ, khiến cả đám biến thành thỏ con sao?

Ánh mắt văn tú thanh niên kia lạnh lùng, tràn đầy mỉa mai.

- Ngươi cũng không tránh khỏi quá coi nhẹ Tuyên Hoa quốc chủ và Huyền Diệp quốc chủ rồi, Lục gia tinh khiết huyết xuất thế, tình thế ác liệt bực này cũng có thể không bại, hợp tung liên hoành, khiến hơn phân nửa quốc chủ trưởng lão lần nữa đào ngũ, có thể thấy tài năng hai người này. Hai người này liên thủ, thật sự không thể nào thua. Cho dù là Diễm Nguyên Thánh Tônvà Tuyệt Diễm Thánh Tôn, cũng không thể tránh được. Lục Bắc Võ trước kia ngược lại có thể lực áp, nhưng hơn hai mươi năm không hỏi chính sự, cơ hồ đã bị mất quyền lực. Cho nên Tử Viêm Thánh Điện ta, nếu thật muốn đầu nhập vào một phương, tuyệt sẽ không phải là Tông Thủ này.

Nam tử tục tằng kia nghe vậy bật cười, thánh hiền chi quân, và thỏ con có liên hệ gì sao?

Tông Thủ là Thánh Quân, nhưng cũng khai mở cương thác thổ ở ngoại vực, chiếm cứ bảy mươi sáu thế giới,

Nhưng trong Lục gia hừa hành bá đạo, đại đa số đệ tử Lục gia đối với Thánh Quân như Tông Thủ quả thật không hề chào đón. Rất nhiều người càng phản cảm.

Cho rằng cái gọi là thánh hiền chi quân, nhất định không thích chiến phạt. Chỉ vì mấy vạn năm chinh phạt, Lục gia thật sự đã gặp rất nhiều cái gọi là ‘ Thánh Quân ’ chư giới rồi.

Hắn thực sự chẳng muốn mở miệng giải thích, chỉ thản nhiên nói:

- Tùy ý ngươi thôi, thuộc hạ là thần khác họ của Lục gia, không tiện nói nhiều. Điện tôn lựa chọn làm việc thế nào, thuộc hạ cũng nhất định dốc sức. Nhưng nếu điện tôn đại nhân, không còn là điện tôn đại nhân. Như vậy thì thứ cho thuộc hạ không thể tiếp tục đi theo.

Lục gia năm đại Thánh Điện, bốn điện còn lại. đều là do người khác họ làm điện chủ.

Chỉ có Tử Viêm Thánh Điện, là chọn lựa từ trong hàng đệ tử xuất sắc ở chi xa Lục gia, cũng là cái mạnh nhất trong ngũ địa Thánh điện.

Người này lại không kiêng kị chút nào quyền uy của Tử Viêm điện chủ ở bên cạnh. Người kia cũng chỉ hừ lạnh một tiếng, không lộ vẻ gì khác nữa.

Tục tằng nam tử nói xong, tiếp theo lại cười hỏi:

- Nếu những thổ dân Vân Giới này đã không được, như vậy điện chủ là chuẩn bị trông cậy vào dạ ma nhất tộc sao? Ta lại không coi trọng lắm, dù sao thái tử điện hạ hắn diệt trừ hậu hoạn, lại có mười hai trấn quốc đồng nhân nơi tay, tăng thêm tam đại giáo phái Vân Giới, thực lực không hề yếu.

- Ám dạ ma đình chung quy vẫn mạnh hơn Vân Giới Đạo gia Nho môn chút ít. Mặc dù Tông Thủ có mười hai trấn quốc đồng nhân, thực lực cũng mạnh hơn không ít. Mặc dù không thể thắng, nhưng kéo dài chút thời gian vẫn làm được.

Văn tú thanh niên híp mắt thành một đường, rồi sau đó lộ ra ánh mắt như lưỡi đao.

- Lúc này thời gian vị thái tử điện hạ kia của chúng ta trở về Phần Không tiên đình càng muộn càng tốt. Ám Thế ma đình nếu có thể làm được, ta ngược lại sẽ không để ý, âm thầm tương trợ một hai.

Ám Thế ma đình của Dạ Ma Tộc lúc trong các thế lực lớn toàn vực, thực lực dầu gì cũng xếp vào , quốc lực kinh người. Cách xa Lục gia, chỉ kém vị trí.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio