Thần Hoàng

chương 986: chân vũ thần quân(2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Năm đó đệ tử Long Nhược của hắn ở trên Tụ Long Sơn, chính là vì vậy mà đại bại. chẳng nhẽ là môn công pháp này?

Người nói chuyện là một vị lão nhân bảy mươi tuổi. Khi lời nói vừa dứt, bảy người ở đây phần lớn ánh mắt đều mang theo vẻ mờ mịt.

Linh Hải cũng giật mình, trong lòng trầm xuống.

Nói như vậy, chuyện này rất khó giải quyết?

Hỗn Nguyên Nhất Khí cố nhiên có thể bắn ngược lại hết thảy chân lực linh pháp, Tông Thủ đồng dạng cũng có thể đánh trở về.

Cùng người này chiến đấu, chỉ có thể lấy thực lực áp đảo, một kích đem đối phương đánh chết.

Chỉ sợ đến cuối cùng cũng sẽ bị hắn khống chế ngược lại.

Tự nhiên trên thế gian này không phải không có phương pháp áp chê. Tỷ như thời không, phá diệt, đó là phương pháp áp chế vô thượng đại đạo.

Lệnh kỳ này mượn không được, cũng trộm không được

Chính là ở chỗ này, có đượcthần thông bực này, lại là không có một ai...

Cũng trong lúc này, tầng bình chướng thứ bảy cũng bị phá vỡ. Đồng dạng chỉ dùng hai kiếm, đem bình chướng tầng thứ bảy đâm xuyên.

Tông thủ rốt cục đưa mắt, nhìn về phía xa bên này.

Trong bảy người, bao gồm Linh HảiLinh Cảnh trung kỳ , đều không tự kìm hãm được, đầu hơi nghiêng. Không dám cùng Tông Thủ đối mặt.

Biết được tâm thần của mình bị Tông Thủ dùng ánh mắt phá vỡ, thế không thể đỡ, không người có thể địch lại.

Đã ở trong lòng lưu lại mộtẩn tượng người này tuyệt không thể địch lại được, cùng với một tia mầm mống sợ hãi.

Cùng người này giao chiến, chưa động thủ một thân thực lực sợ rằng sẽ giảm xuống nữa phần.

Người này vô địch đương thời, người đời hiếm thấy.

Linh Hải mỉm cười lui lại, quay đầu nhìn về không trung thẳng đến màn trời tối đen kia dần dần tiêu tán, chòm sao tái hiện, vẻ mặt mới hòa hoãn.

Vẫn Không Trầm Tinh Bàn này đã mất đi hiệu dụng, được hỗ trợ của Thái Dịch Huyền Khôn Trận. Đạo Linh Khung Cảnh chỉ cần hơn mười lần hô hấp, liền có thể đem hơn mười tên Linh Cảnh đưa tới đỉnh núi Vũ Lam Sơn.

Trong lòng hơi trấn đinh, Linh Hải hít sâu một hơi, nhìn về phíaTông Thủ ở ngoài vài dặm.

Thời khắc này, Tông Thủ đã đến phía trước tầng thứ tám. Kiếm ý cuồn cuộn đã uy áp đến bên trên Vũ Lam Sơn.

Giờ khắc này bị khí thế của Tông thủ chấn nhiếp, làm sao chỉ có bảy người bọn họ. Phía dưới còn có mấy vạn đệ tử, bị uy áp mặt như người chết, tái nhợt vô cùng.

Linh Hải hít sâu một hơi. Nỗ lực bình phục lại tâm tư, sau đó nói:

- Quốc quân vốn là người thông minh, biết được Đạo Linh Khung Cảnh cường giả chỉ trong chốc lát sẽ tới, Quốc Quân chiến lâu dài vô ích. Không bằng thối lui như thế nào? Bình An Đạo ta có thể đảm bảo rằng lục tông đệ tử thối lui ra khỏi Đông Lâm Vân Lục. Sau ngày hôm nay, cũng tuyệt không cùng Kiền Thiên Sơn là đich!

Phía sau hắn sáu người, đưa mắt nhìn nhau, thần sắc quái dị, không lên tiếng xem như là chấp nhận lời nói của Linh Hải.

Đương nhiên là hận Tông Thủ muốn chết, Đạo Linh Khung Cảnh cứu viện cũng sắp tới, có hy vọng đem hắn giết ở dưới chân núi.

Ai cũng không biết được Tông Thủ này có thể vào trước khi Đạo Linh Khung Cảnh cường giả đuổi tới đột phá được Hỗn Nguyên Nhất Khí Thông Nguyên Đại Trận hay không?

Nếu như ở Vũ lam sơn đại chiến, lục tông đệ tử đến cùng không biết được sẽ có bao nhiêu người phải chết.

Bọn họ tuy là đạo môn, nhưng Đạo Linh Khung Cảnh cũng chỉ có thể quản chế trên danh nghĩa đối với bọn họ mà thôi, không cần vì vậy mà chết thay người khác.

Có thể rời để hắn rời khỏi nơi này, đó là không thể tốt hơn.

Sau đó là đi đầu vào Thái Linh Tông.

Tông Thủ hơi giương mắt lên nhìn, liền không để ý tới. Rời khỏi? lúc này mới rời khỏi, không nghĩ là đã quá muộn?

Cái chết của trăm vạn dân vô tội, nào biết trong đó có bao nhiêu lục tông đệ tử gây ác nghiệt?

Kiếm khí ngưng tụ, chỉ về phía trước, xem như đáp lại.

Ầm ầm chấn động, bình chướng lù lù bất động, khí kình bắn ngược quay về.

Theo sát phía sau kiếm thứ hai! Kiếm thứ ba! Kiếm thứ tư!

“Bành”

Chân lực tập trung vào tầng bình chướng thứ tám cũng theo tiếng mà vỡ!

Lúc này ngay cả Linh Hải sắc mặt cũng là trắng bệch như tờ giấy.

Hỗn Nguyên Nhất Khí Trận vốn dĩ hoàn mỹ vô khuyết đại trân. Hơn vạn tu giả hộ trận, phía sau có bảy vị Linh Cảnh. Thực lực cộng lại cũng không có khả năng không thắng nổi một mình Tông Thủ, với chục lần thậm chí mấy chục lần chống cự.

Chính là với lực lượng này lại bị phân tán tại bốn phía của Vũ Lam Sơn, không ngưng tụ. vì thế không thể nói là không có sơ hở.

Trong quá khứ, chưa từng có người làm được như vậy.

Chỉ đánh một chút, kiếm lực đã vượt quá sức chịu đựng của Hỗn Nguyên Nhất Khí Thông Nguyên Trận này.

Một người, một kiếm liền áp cả tòa đại trận.

Trong tình hình này, liền cả tầng bình chướng thứ chín, cũng khó mà có thể ngăn cản.

Nhìn xuống Thái Dich Huyền Khôn Trận, mặc dù bị dẫn động, linh quang lưu chuyển, khuấy động thời không.

Muốn đem cả người từ ngoài hơn vạn dặm, mang qua tận đây, không biết mất bao nhiêu thời gian,

Không chút do dự, Linh Hải phi thân xuống, đi tời vị trí trung tâm của Hỗn Nguyên Nhất Khí Thông Nguyên Trận kia.

Khoanh chân ngồi xuống, sau đó bỗng dưng một kiếm, cắt lên cổ tay, một giọt máu chảy xuống quán nhập vào trận pháp.

Nguyên thần thoát xác mà ra, tản mát ra kim sắc linh quangkhông tầm thường.

- Tế hồn!

Phảng phất như cả nguyên thần đều đang thiêu đốt, Linh Hải nguyên thần khí thế, nhanh chóng kéo lên.

Cả Vũ Lam Sơn trên dưới mấy ngàn bình an đệ tử, thần tình trầm mặc, đem cổ tay cắt mở ra, đem từng tia tinh huyết rót vào bên trong đại trận

Theo sau Linh hải, ánh mắt giận dữ nhìn lên sáu người trên bầu trời. Sáu vị Linh Cảnh thoáng ngẩn người, tiếp theo không cần phân phó, liền cũng nhanh chóng đi vào đại trận.

Tế Hồn Chi Thuật, duy chỉ Bình An Đạo mới có. Bất quá trên thế gian, bí pháp kích thích tiềm năng, sau đó nguyên lực thần hồn bí pháp cũng hơn mấy trăm ngàn. Nhiều vô số kể.

Trong vòng một lần hô hấp, Hỗn Nguyên Nhất Khí Thông Nguyên Trận được củng cố và tăng cường lên cực hạn.

Cuối cùng một tầng bình chướng, hiện lên một tầng tử kim.

Tông thủ đưa mắt lên nhìn đỉnh núi một cái sau đó thu hồi ánh mắt.

Vũ Lam Sơn phản ứng đã sớm nằm trong dự liệu,

Hắn lúc này đã đứng ở trước tầng bình chướng thứ chín.

Kiếm thứ hai! Kiếm thứ năm! Kiếm thứ sáu!

Ánh mắt ngưng lại, tay Tông thủ lại hơi run run.

Quả nhiên không hổ là một trong những linh trận xuất chúng nhất.một tầng cuối cùng vững chắc làm cho người ta giận điên lên. Sáu kiếm chất chồng, cư nhiên vẫn không thể lay động mảy may.

Lúc này Hàm Hi đã đem một luồng ý niệm truyền đến. hưng phấn vô cùng, hàm chứa vẻ thị huyết nhàn nhạt, phá kén mà ra.

Tông thủ lắc đầu, đem Hàm Hi đã gấp tới không thể chờ thêm mạnh mẽ áp chế.

Đây là lá bài tẩy của hắn, cũng không phải dùng vào lúc này.

Kiếm thứ bảy! kiếm thứ tám!

Khí kiếm thứ tám quay ngược mà đến. Tông Thủ toàn thân có huyết vụ nổ tung.

Thân thể này từ kiếm thứ năm liền đã không chịu được, toàn lực xuất ra tám kiếm cũng đã đem thân thể hắn huyết nhục vỡ tan.

Lại không chút do dự. vẫn như cũ là thôn nguyên chi pháp.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio