Thần Khống Thiên Hạ

chương 1209: trận nhãn, tiểu quan tài 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lăng Tiếu coi như là ngừi đã thấy qua tràng diện rồi, cũng nhịn không được kinh quát lên.

- Chỗ này hẳn chính là trận nhãn của Yêu Tử trận rồi, những người chết này hẳn đều là tế táng, chỉ sợ cũng có vài ngàn người a, thủ bút thật là lớn!

Hàn Khai hô khẽ.

Cũng là Tàn Báo cùng Phong Nha luôn luôn tàn bạo đã qurn, đối với tà ác chi địa này đều không có bất kỳ phản ứng nào.

Huyền Diệu thì là không nhịn được mà kinh thán lên:

- Quả nhiên không hổ là tuyệt thế hung trận, lại có thể đem các loại minh ám trận văn kết hợp đến chặt chẽ như thế, càng đem tất cả tinh khí hấp thu đến, luyện hóa sạch sẽ, đem tử khí bài trừ ra ngoài, chỉ hấp thu bộ phận tinh hoa, trong cỗ quan tài này tuyệt đối là Yêu Tử chi tâm!

- Cái gì là Yêu Tử chi âm? Chẳng lẽ là một khỏa Yêu nhân tâm tạng hay sao?

Lăng Tiếu không giải thích được hỏi.

- Đương nhiên là không phải rồi, Quỷ Mẫu Yêu Tử trận là một trong tuyệt thế hung trận, trừ việc họa hại của nó tương đối lớn ra, nó còn có một cái tác dụng khác, đó chính là có thể cung cấp cho mẫu trận sinh khí cuồn cuộn không ngừng, mà những sinh khí này đều là thông qua Yêu Tử chi tâm cùng Quỷ Mẫu chi thể liên hệ cùng một chỗ truyền thâu đi qua, Yêu Tử chi tâm này kỳ thật chính là chỗ mà chút ít sinh mệnh tinh khí bị trận pháp hấp thu tới đây, mà những tử khí này hẳn đều là trải qua tinh lọc của trận pháp, bài trừ tích lũy mà ra.

Huyền Diệu giải thích nói.

- Không sai, sinh mệnh tinh khí trong cỗ quan tài này nhưng là thánh vật giúp người hoạt nhân bạch cốt, cho dù là lão phu thấy cũng muốn động tâm a!

Hàn Khai tựa hồ cũng hiểu một chút thuyết pháp về Quỷ Mẫu Yêu Tử trận, lập tức cũng ở một bên phụ họa nói.

- Đồ vật này lại trâu bò như vậy, thật tốt, Quỷ Mẫu trận bên kia không phải là thu được chỗ tốt lớn sao, thật là tuyệt trận hại người lợi mình a!

Lăng Tiếu lạ lùng nói.

Đồ vật có thể để Thánh giả động tâm, Lăng Tiếu hắn làm sao có thể không tâm động được.

- Đợi lão phu tự mình đem nó lấy đến!

Trong mắt Hàn Khai lóe lên ý tham lam nồng đậm.

Lão đã sống rất nhiều năm rồi, thọ nguyên của lão kỳ thật đã không còn dài nữa, nếu như có thể thu được những sinh mệnh tinh khí này, một lần nữa điều chính sinh mệnh lực tự thân, vậy đối với lão mà nói không nghi ngờ gì là lấy được chỗ tốt cực lớn, thậm chí có hi vọng ại tiến lên một bước đều không phải là vọng tưởng.

Song, đang lúc lão muốn ra tay, Huyền Diệu ngăn cản nói:

- Hàn lão chớ vọng động, ngươi cường hành phá hoại mà nói, cho dù ngươi cũng chịu không được những công kích của trận pháp này, huống hồ cũng có thể đem Yêu Tử chi tâm phá hủy đi, vậy thì cái được không bù đủ cái mất rồi.

Nghe được lời này của Huyền Diệu, Hàn Khai lập tức dừng lại động tác.

- Lão hỏi:

- Vậy phải làm như thế nào, chẳng lẽ lại cứ nhìn như vậy?

Huyền Diệu lắc đầu nói:

- Đương nhiên là không rồi, ta nghĩ thử một chút có thể đem trận pháp này phá hay không.

Nghiên cứu của Huyền Diệu đối với trận pháp cao hơn bất kỳ kẻ nào ở dây, hắn cũng muốn khiêu chiến với uy lực của tuyệt thế hung trận một chút, đây đối với lý giải trận pháp của hắn cũng là có trợ giúp rất lớn.

- Thần côn ngươi có được hay không đó?

Lăng Tiếu hỏi.

Huyền Diệu cũng rất là chân thật nói:

- Không được!

- Không được, ngươi còn muốn thể hiện?

Lăng Tiếu không hiểu hỏi.

- Không sao, cho dù ta phá không được, đến cuối cùng uy lực của nó cũng sẽ không quá lợi hại, đến lúc đó có thể cường hành phá vỡ rồi!

Huyền Diệu khoát khoát tay nói.

Mọi người thấy hắn kiên trì cũng không nói nhiều cái gì nữa.

- Các ngươi trước lui về một chút!

Huyền Diệu nói một tiếng, trong tay nhiều ra một kiện đao nhân đặc thù.

Hàn Khai kiến thức quảng đại nhất ở một bên lẩm bẩm nói:

- Trận văn cát đao, xem ra đảng giai còn không yếu!

Huyền Diệu cười cười cũng không nói nhiều cái gì, liền muốn hướng phía trước đi qua.

- Thần côn trước chớ vội, cái này cho ngươi!

Lăng Tiếu tựa hồ nghĩ tới điều gì, gọi lại Huyền Diệu, mà trong tay cũng nhiều ra một kiện ngân bạch sắc vệ giáp.

Vệ giáp này phẩm giai nhưng không thấp, thuộc vào phạm trù bán Thánh khí, chính là lúc trước Lăng Tiếu từ trong chiến loạn uyên thu được.

Lăng Tiếu cũng không muốn Huyền Diệu chết ở chỗ này, có kiện vệ giáp bán thánh phẩm này sẽ càng thêm bảo đảm một chút.

Huyền Diệu luôn luôn đều không khách khí với Lăng Tiếu, nhận lấy liền đem mặc vào người, sau đó mới vô cùng cẩn thận đi tới trước trận pháp kia.

Muốn phá hoại trận pháp, bình thường mà nói chính là phải phá vỡ mắt trận mới được.

Chỉ là tuyệt thế hung trận này nhưng là có chút khác biệt với trận pháp bình thường, trận nhãn của nó là ở phía trong trận pháp, để cho người ta rất khó tới gần cường hành phá hoại, cho nên chỉ có thể dùng một cái biện pháp khác đi phá trận, đó chính là đem những trận văn này từ ngoài vào trong phá diệt, chỉ là biện pháp này lại là hung hiểm nhiều lắm, một khi làm sai, trận pháp sẽ thác loạn, để cho uy lực hủy diệt sản sinh ra, người phá trận kia nhất định là hung nhiều cát ít.

Huyền Diệu đầu tiên là tĩnh tâm ngưng thần một lát, trận văn cát đao trong tay bắt đầu hạ xuống.

Chỉ thấy hắn thuận tay huy ra một đao lại mang theo vài phần cảnh giới đao nhân hợp nhất, để cho người ta hai mắt tỏa sáng.

Mấy đạo ám văn ở phía trước hắn trong nháy mắt thuận theo một đao này của hắn mà biến mất không thấy.

Ngay tiếp đó, động tác của Huyền Diệu lại bắt đầu tăng nhanh, mỗi một đao của hắn nhìn như lộn xộn không hàng lối lại mang theo hấp dẫn không hiểu, để cho mọi người đều nhìn si mê rồi.

- Tiểu tử này lại lấy đao nhập cảnh, thực sự là tài giỏi, cũng không hổ là truyền nhân duy nhất của Huyền Cơ môn, phần khả năng này của hắn so với Thiên Cơ Tử đời trước nhưng mạnh hơn nhiều!

Hàn lão ở phía sau không nhịn được khinh tán nói.

- Cảnh giới trận pháp của hắn đã rất cao, chỉ cần thực lực lại tăng lên, nghĩ đến trận pháp này cũng không làm khó được hắn, hôm nay xem ra chỉ sợ còn kém một đường.

Phong Nha cũng ở một bên than thở nói.

Tàn Báo nói:

- Một đời Thiên Cơ Tử mấy ngàn năm trước bất quá là trung cấp Huyền Diệu, tu vi bây giờ của quân sư đã là trung cấp Thiên Tôn, lại đi theo thiếu gia, hắn muốn đi được xa hơn tuyệt đối không phải là chuyện khó khăn gì.

Lăng Tiếu chỉ là chặt chẽ nhìn chằm chằm vào thân ảnh của Lăng Tiếu, trong lòng thầm nghĩ:

- Thần côn còn có vài phần bản lĩnh, cũng không phải là chỉ hiểu được lừa dối người.

Chớp mắt lại là ba ngày đi qua!

Mới ngắn ngủi ba ngày, tinh thần trạng thái của hắn xác thật so với lúc trước kém hơn nhiều lắm, trên khuôn mặt cũng tràn đầy mồ hôi, sắc mặt trở nên vô cùng tái nhợt.

Hơn nữa tốc độ hạ thủ của hắn trở nên chậm hơn nhiều, có lúc do dự rất lâu mới sẽ hạ một đao khác, sợ đem trận pháp đánh thành thác loạn lên.

- Quả nhiên không hổ là tuyệt thế hung trận, quá mức phức tạp rồi, năng lực của ta hoàn toàn không đủ!

Huyền Diệu lau mồ hôi một cái ở trong lòng thầm nghĩ nói.

Người ở phía sau cũng là từng cái nhìn đến tâm tình khẩn trương vô cùng, bởi vì bọn họ thấy Huyền Diệu đã càng lúc càng đến gần những khỏa thú đan kia rồi, chỉ cần đem thú đan thành công gỡ xuống, trận pháp này liền sẽ tự sụp đổ, người ở trong Địa Ngục thành cũng sẽ không còn gặp phải tình huống tử khí xâm nhập nữa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio