Lăng Tiếu lập tức trở lại trên tường thành, Huyền Diệu nhìn thoáng qua Phương Thần, trong mắt lộ ra vài phần kinh ngạc, bất quá hắn cũng không lo lắng như bọn Tàn Báo, ngược lại vui vẻ nói:
- Chúc mừng thiếu gia lại được trợ thủ đắc lực!
Lăng Tiếu nháy mắt một cái nói:
- Thần côn chính là thần côn, xem ra cái gì cũng không thể gạt ngươi!
Dừng chút hắn hỏi:
- Vừa rồi thương vong thế nào?
- Chết tên Thiên Tôn, hơn bốn trăm Địa Hoàng, những người khác hoặc nhiều hoặc ít đều chịu chút tổn thương!
Huyền Diệu đáp.
Lăng Tiếu nhẹ gật gật đầu lạnh nhạt nói:
- Ân, ta đã biết, dùng chút giá lớn ấy ngăn cản mấy vạn linh thú cũng đủ tự ngạo rồi, trở về thông kê danh sách một chút rồi ban thưởng!
Kỳ thật, Lăng Tiếu ngay từ đầu nếu để Phong Nha ra tay sẽ không có những thương vong này!
Nhưng Lăng Tiếu lại không muốn bạo lộ át chủ bài quá sớm, để người khác biết rõ trong Phong Vân Thành bọn hắn có thánh giai, đồng thời cũng hi vọng hiểu rõ xem thử những người bọn hắn mời chào mỗi người đều có giác ngộ bán mạng thay hắn không?
Nếu như ngay cả những nguy cơ nhỏ này cũng không ngăn được vậy ngày sau làm sao thay hắn vĩnh viễn thủ thành trì, thay hắn trung thành làm việc chứ?
Một tướng công thành vạn cốt khô!
Con đường xưng Vương thành Hoàng đã chú định phải đổ máu tử vong, không có thực lực tự nhiên phải bị loại bỏ.
Lăng Tiếu cũng không có ý định cứ vĩnh viễn thủ một phương.
Chỉ có trải qua chiến đấu tẩy lễ, mới có thể khiến tất cả mọi người bảo trì cảm giác nguy cơ cao độ, ai không muốn chết thì phải không ngừng vươn lên, chỉ có thực lực càng mạnh mới có thể sống lâu hơn.
...
Sau trận chiến này, mọi người trong thành đều đã ý thức được thực lực phủ thành chủ rất cường hãn.
Rất nhiều võ giả cùng với đám thương khách, các bình dân đều cảm thấy dừng chân ở Phong Vân Thành tuyệt đối sẽ không dễ gì gặp phải chuyện không may.
Cho nên, có rất nhiều người bắt đầu chính thức ở lại Phong Vân Thành.
Đồng thời, cũng có rất nhiều người bắt đầu từ các nơi dần chuyển nhà qua.
Phong Vân Thành bắt đầu tiến vào giai đoạn vững vàng phát triển, các loại cửa hàng lục tục tăng lên, thành dân cũng dần dần tăng nhiều, mà giao dịch tự do cũng trở nên vô cùng phồn thịnh, võ giả lui tới các nơi cũng nối liền không dứt.
Ở mặt Bắc Phong Vân Thành dựa vào Tử Vong sơn mạch, là nơi rất nhiều võ giả thích tầm bảo, mà Phong Vân Thành là nơi đặt chân gần nhất, tự nhiên sẽ nhờ đó mà phát triển cực nhanh.
Các loại sản nghiệp như quán rượu, kỹ viện cũng bắt đầu trở nên vô cùng thịnh vượng.
Phủ thành chủ cũng không trực tiếp can thiệp thương gia từ bên ngoài đến, bọn hắn chỉ để ý mỗi tháng thu lấy thu nhập nhất định, đồng thời cũng phái người quản lý mấy sản nghiệp lớn nhất thôi.
Thu nhập phủ thành chủ ngoại trừ những thứ này ra, thu nhập lớn nhất vẫn là dựa vào truyền thâu trận vãng lai thu lấy huyền tinh kếch xù, phí vào thành, cùng với đấu giá hội mỗi tháng, mấy hạng này đều là một trong mấy loại chủ yếu để phát triển thành trì.
...
Sau khi tất cả đi vào quỹ đạo thì Lăng Tiếu rất ít quản lý sự vụ trong thành nữa.
Đối với công sự phòng ngự và quản lý đều toàn quyền giao cho Huyền Diệu chỉ huy.
Quyền lực của Huyền Diệu cũng gần với Lăng Tiếu, vài tên Huyền Đế cấp đối với hắn cũn vô cùng cung kính.
Huyền Diệu đầu tiên ở bốn phía thành trì bày ra trận pháp thất giai cỡ lớn, để ngừa địch nhân tập kích, lại ở trong phạm vi phủ thành chủ t bố trí các loại trận pháp, đồng thời chọn ra các Thiên Tôn đảm nhiệmchức trưởng lão nội phủ trong phủ thành chủ, phân biệt quản lý tất cả vận hành trong thành.
Mà mỗi một chức vụ trong yếu đều được bọn người Lăng Tiếu tầng tầng tuyển hconj, chỉ có người qua khảo nghiệm trung tâm mới được đảm nhiệm.
Không chỉ thế, Huyền Diệu càng chọn lựa ra một đám võ giả tư chất không tệ bắt đầu để bọn hắn tu luyện tổ hợp trận pháp.
Những công kích trận pháp này một khi diễn luyện thành công, bọn hắn liền có thể hợp lực chặn võ giả cao giai hơn mình nhiều.
Huyền Diệu làm ra nhiều trù tính như vậy cũng vì tương lai nghênh đón các loại khiêu khích.
Theo thực lực Lăng Tiếu đột nhiên tăng mạnh, Thải Hà Nguyệt, Bạch Vũ Tích, Băng Nhược Thủy, Dao Thanh Mẫn tốc độ tiến giai chậm chạp cũng không dám lãnh đạm, nhao nhao bế quan, tranh thủ không thể bị Lăng Tiếu bỏ qua quá xa, bằng không, một ngày nào đó các nàng sẽ lạc đi bước chân đi theo Lăng Tiếu, vậy thì chỉ có thể bị loại bỏ.
Đối với nữ nhân của mình, Lăng Tiếu chưa bao giờ keo kiệt cả, hắn cung cấp rất nhiều tài nguyên tu luyện tốt cho các nàng để các nàng tăng nhanh thực lực.
Thời kỳ quá độ vững vàng không có quá nhiều gợn sóng kinh người .
Ngay khi Lăng Tiếu muốn lựa chọn bế quan tĩnh tu thì lại có một người đột nhiên tới chơi.
Người tới khiến Lăng Tiếu có chút không tưởng được, rõ ràng là thất phẩm Luyện Dược Sư Ô Phục trước đây ở Cốc gia từng có chút ân oán .
Hôm nay tinh thần trạng thái của hắn đã tốt hơn trước nhiều.
Bị đồ đệ duy nhất của mình phản bội, là một chuyện khiến người rất đau lòng.
Lúc trước, Lăng Tiếu dùng tốc kết hoa cứu được hắn, vốn hy vọng có thể thu tên thất phẩm Luyện Dược Sư này, nào ngờ lúc hồi phục tâm tình Ô Phục như đã chết, lại không hề có ý đi theo hắn.
Lăng Tiếu cũng không hy vọng đi theo hắn là một cái xác không hồn, cho nên chỉ cần một nửa trân tàng của hắn, không yêu cầu hắn đi theo mình.
Không ngờ, hắn hiện giờ rõ ràng lại tự mình tìm đến cửa.
- Không nghĩ tới Ô đại sư lại tìm đến nơi nhỏ bé này, thật sự là không đón tiếp từ xa ah!
Lăng Tiếu vẫn rất khách khí có chút chắp tay nói với Ô Phục.
Sau một khắc, Ô Phục làm ra một động tác khiến Lăng Tiếu kinh ngạc.
Chỉ thấy hắn quỳ gối xuống nói với Lăng Tiếu:
- Ô Phục có mắt không nhìn được Thái Sơn, không nghĩ tới Lăng thành chủ đã là thất phẩm Luyện Dược Sư hàng thật giá thật, kính xin Lăng đại sư thu lưu Ô Phục ta, Ô Phục nguyện đi theo Lăng thành chủ, muôn lần chết không chối từ!
Đan Hội Đại Bỉ đã qua hai năm rồi, Ô Phục sớm nhận được tin tức Lăng Tiếu đạt được hạng đầu ở Đan Hội Đại Bỉ, rõ ràng một lần hành động luyện chế thành thất phẩm đan dược, hơn nữa còn một lần luyện chế ra hai khỏa cực phẩm Huyền Đế Đan, thủ đoạn luyện đan bực này đã triệt để chấn động thiên hạ
Lúc Ô Phục ở Cốc gia, lúc ấy Lăng Tiếu bế quan thường sẽ có dị tướng xuất hiện, lúc ấy hắn và Cốc Tần đã cảm thấy Lăng Tiếu là thất phẩm Luyện Dược Sư, nhưng lúc đó hắn vẫn còn ở đáy nhân sinh nên không đề ý đến mọi chuyện.
Về sau Ô Phục mang theo tâm tình nản lòng thoái chí rời khỏi Cốc gia.
Trải qua một thời gian ngắn suy nghĩ sâu xa, hắn dần dần cũng thoát khỏi bi thống
Cũng hiệp xảo vào lúc đó, đã nghe được tin tức truyền đến từ Dược Đô, Lăng Tiếu lực áp rất nhiều Luyện Dược thiên tài, một lần hành động đoạt được hạng đầu Đan Hội Đại Bỉ.
Tin tức này khiến Ô Phục phải kinh ngạc, trong nội tâm dần dần sinh ra vài tia hối hận.
Hắn nhận ra tiềm lực của Lăng Tiếu, trẻ như vậy đã đạt đến thất phẩm Luyện Dược Sư chi cảnh, ngày sau nâng cao một bước cũng không phải việc gì khó, nếu đi theo hắn, ngày sau hắn trình độ luyện đan của mình cũng sẽ tăng lên.