Thần Khống Thiên Hạ

chương 1275: định chiến thiên tuyệt hồ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lăng Tiếu nhìn những nữ nhân mà chính mình thu tới, trừ tự hào ra càng là lo lắng cho chúng nữ sẽ đánh nhau lên, nếu là một nhà nhỏ đều trị không được thì như thế nào có thể quản lý một thành đây.

Cho nên Lăng Tiếu tuyệt đối không hi vọng những nữ nhân của hắn ghen giành tình lang, huyên náo không vui.

Băng NHược Thủy ngăn chặn tức giận nói:

- Ta mới sẽ không cùng nàng đánh đồng đâu!

Ngọc Liệt Diễm cười nói:

- Nói như thế nào chúng ta cũng là sư tỷ muội cùng môn, nhân gia mới sẽ không đại động can qua đâu.

- Như thế là tốt rồi!

Lăng Tiếu nhẹ đáp một tiếng, tiếp theo đối với Bạch Vũ Tích nói:

- Vũ Tích, ngươi an bài chỗ ở cho bọn ho một chút đi, sau này bọn họ cũng ở trong này rồi.

Có Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị Nương gia nhập, hậu cung của Lăng Tiếu dường như cường đại hơn nhiều.

Chính cung Phượng Tiêm Vận là không ai có thể động vào được, những người kia phân biệt là Thải Hà Nguyệt, Bạch Vũ Tích, Cát Bối Hân, Băng Nhược Thủy, Dao Thanh Mẫn, Ngọc Liệt Diễm, Vũ Mị Nương cộng lại liền đã có tám cái mỹ nhân như hoa như ngọc hầu hạ, nếu như tính cả Vân Mộng Kỳ cùng Vi Đại Nhi còn chưa có trở về cũng đạt đến mười người rồi.

Mục tiêu "Tỉnh chưởng thiên hạ quyền, say nằm gối mỹ nhân" lúc trước của Lăng Tiếu đã càng lúc càng nhích tới gần rồi.

Huyền Diệu, Thải Hà Nguyệt, Diệp Vân Phong, Lưu Quần, Dương Tiên Phong, Vương Đằng, Ô Phục, Đỗ Thiết, Tống Minh Hoa, Lê Tuyết... Một đám trưởng lão nội phủ đều ở đây.

Hàn lão cùng Phong Nha đã là lui về phía sau màn, mà Tàn Báo đã tiến vào trong Tử vong sơn mạch trùng quan.

Tàn Báo đã sớm trải qua đê cấp Huyền Đế đỉnh phong, hắn vốn có thể dựa vào cực phẩm Huyền Đế đan trực tiếp tiến giai, nhưng mà hắn lại không làm như vậy.

Bởi vì hắn vốn là linh hồn phụ thể sống lại, có đầy đủ ký ức trước đó của hắn, hắn trước kia nhưng là Huyền Đế đỉnh phong, bây giờ chỉ là trọng tu lại, cũng không có bình cảnh nào đáng nói, chỉ cần tích lũy đầy đủ linh khí liền đủ trùng quan rồi.

Hôm nay rất nhiều trưởng lão hội tụ một đường, chính là vó một chuyện khẩn cấp muốn thương nghị.

Một việc này liên quan đến sự tình thành chủ Lăng Tiếu bọn hắn!

Phượng Tiêm Vận ngồi ở trên thành chủ vị, khí chất trầm ổn thong dong, cao quý trang nhã kia tận hiện ở trước mắt.

Nàng nhăn nhẹ một chút lông mày thản nhiên nói:

- Quân sư, ngươi như thế nào lại gấp rút triệu tập mọi người tới đây là có chuyện gì?

Trong tay Huyền Diệu nhiều ra một trương kim sắc bì giản đưa tới trong tay Phượng Tiêm Vận nói:

- Vận phu nhân ngươi nhìn rồi tự nhiên sẽ hiểu được!

Phượng Tiêm Vận nhận lấy kim sắc bì giản mở ra nhìn, một hàng chữ xông vào trong mắt.

- Đặc biệt mời Lăng Tiếu huynh luận võ trên Thiên Tuyệt Hồ, Vũ Bất Phàm bái thượng!

Trừ hàng chữ này ra còn kèm thêm thời gian thỉnh tước, chính là ba tháng sau luận võ.

Ý nghĩa không cần nói cũng biết, đây là một phogn thư khiêu chiến đến từ Vũ Bất Phàm của Linh Vũ các!

Nhân gia theo như quy củ đã bái thượng chiến thiếp, chỉ có hai loại phương thức đi ứng đối, một là không thu nhận chiến thiếp trực tiếp chịu thua, hai là đón lấy chiến thiếp đi chiến.

Huyền Diệu biết rõ tính cách của Lăng Tiếu, cho nên mới đem thiếp mời thu lấy, đồng thời chuyển giao cho Phượng Tiêm Vận đến định đoạt.

Bởi vì Lăng Tiếu lúc này bế quan không ra, trời mới biết hắn lần này bế quan đến khi nào mới sẽ xuất quan a!

- Đây là chiến thiếp gửi cho Tiếu, Vũ Bất Phàm này là ai?

Phượng Tiêm Vận hỏi.

Diệp Vân Phong từ bên cạnh ứng nói:

- Vũ Bất PHàm? Chẳng lẽ là yêu nghiệt Vũ Bất Phàm của Linh Vũ các?

Huyền Diệu ở một bên nói:

- Không sai, đúng là hắn, chiến thiếp này là do một vị trưởng lão của Linh Vũ các đưa đến, hắn còn ở quý phủ lưu lại chờ thiếu gia trả lời đây, hôm nay thiếu gia bế quan không ra, vậy thì thỉnh Vận phu nhân quyết định đi!

- Nguyệt tỷ ngươi cảm thấy thiếp này là tiếp hay không tiếp?

Phượng Tiêm Vận đem ánh mắt quăng đến trên người Thải Hà Nguyệt hỏi.

- Tiếp, vì cáo gì mà không tiếp, lấy tính cách của phu quân hắn là không thể nào không chiến mà bại, huống hồ lấy thực lực của phu quân, trừ đại năng của thế hệ trước ra, hắn là không có địch thủ rồi, cho dù người này là yêu nghiệt của Linh Vũ các, phu quân cũng là tất thắng không nghi ngờ!

Thải Hà Nguyệt tín tâm mười phần mà ứng nói.

Lưu Quần cũng lên tiếng nói:

- Không sai, thực lực của thiếu gia so với Đế giai bình thường còn muốn cường đại hơn, vẻn vẹn là Vũ Bất Phàm lại tính là cái gì!

- Lưu lão nói có lý, nhưng mà Vũ Bất Phàm đã ở trước đó không lâu trảm sát hai tên tán tu Đế giai, tin tức này cũng đã truyền khắp Trung vực, có người nói hắn cùng thiếu gia là một đời cường giả cường đại nhất của Trung vực, chỉ là thiếu gia từng ở trong Hoàng bảng lực đè Vũ Bất Phàm, mà chiến tích của thiếu gia so với Vũ Bất Phàm cũng càng thêm oanh động hơn một chút, cho nên danh vọng của thiếu gia còn ở trên Vũ Bất Phàm, lúc này Vũ Bất Phàm khiêu chiến thiếu gia, nghĩ đến chính là muốn mượn danh tiếng của thiếu gia mà thượng vị đi!

Huyền Diệu nói.

Huyền Diệu tuy nói sống ở phủ thành chủ không ra khỏi cửa, nhưng mà hắn lại là thời khắc quan sát động thái của các phương diện ở Trung vực, vì vậy tin tức liên quan đến Vũ Bất Phàm hắn cũng là sớm nhận được.

Nghe được tin tức mà Huyền Diệu nói ra, mọi người ở tràng đều là kinh ngạc lên.

- Không hổ là đệ tử kiệt xuất của Linh Vũ các, xác thật có thực lực cùng thiếu gia tranh hùng!

Dương Tiên Phong ở một bên thở dài nói.

- Bất kể như thế nào, lấy tính cách của thiếu gia trận chiến này hắn là tất nhiên nhận lấy, ta tin tưởng thiếu gia tuyệt đối sẽ thắng.

Lưu Quần kiên trì ý kiến của mình nói.

Mọi người cơ hồ đều là ý tứ này, bọn họ đều biết thực lực cùng phẩm tính của Lăng Tiếu, quả quyết không thể nào không tiếp.

- Tốt, nếu tất cả mọi người nhận thấy Tiếu sẽ không thua, ta đây liền thay hắn tiếp nhận.

Phượng Tiêm Vận nói, tiếp theo nàng hướng về phía Huyền Diệu nói:

- Phiền toái quân sư đi báo cho trưởng lão của Linh Vũ các biết, liền nói phu quân ta tất sẽ đúng lúc đến ước hẹn!

Lại là một tháng trôi qua, tin tức Linh Vũ các Vũ Bất Phàm khiêu chiến Phong Vân thành thành chủ Lăng Tiếu cư nhiên không chân mà chạy, khiến cho rất nhiều võ giả đều kinh ngạc lên.

Trong lúc nhất thời tiếng nghị luận ở bốn bề liền vang lên.

Còn có rất nhiều địa phương mở ra hiện tượng áp đổ, đều là tỷ số một ăn một.

Tuy nói chiến tích mặt ngoài của Lăng Tiếu nếu so với Vũ Bất Phàm thì tốt hơn rất nhiều, nhưng mà Vũ Bất Phàm lại là đệ tử của Linh Vũ các, có tư nguyen bồi dưỡng tốt nhất, lá bài tẩy tương ứng chắc sẽ có không ít.

Hơn nữa Vũ Bất Phàm dù lấy danh nghĩa cá nhân khiêu chiến với Lăng Tiếu, nhưng mà hắn cũng là trên lưng mang theo vinh dự của Linh Vũ các, Linh Vũ các là tuyejt đối không cho phép hắn thất bại.

Về phần chiến tích của Lăng Tiếu là mọi người quá rõ ràng, thân là đệ tử duy nhất của phong lưu Tà Đế, từng ở Hoàng bảng chi tranh lực áp qua Vũ Bất Phàm đoạt được danh tiếng đệ nhất Hoàng tọa cũng đủ để chứng ta thực lực áp chế đồng đại của hắn, mà trận chiến ở Phong Vân thành lại càng là uy phong vô lượng

Đại đa số trong lòng mọi người còn chưa có cách nào xác định một trận chiến này rốt cuộc là ai thắng ai bại.

TIn tức vừa mới truyền đi đã có không ít võ giả bắt đầu đến chỗ định chiến Thiên Tuyệt Hồ trước, chờ đại chiến tới!

Thiên Tuyệt Hồ, đây không phải là một cái hồ lớn do thiên nhiên tạo thành, nó là do con người tạo thành.

Hơn sáu nghìn năm trước, nơi đây cũng không phải gọi là Thiên Tuyệt Hồ, mà gọi là Thiên Tuyệt Sơn, thuộc về cự phong cao đệ nhất Trung vực, xuyên thẳng lên thương khung, lộ ra nguy nga bàng bạc.

Sau đó lại bởi vì một tràng tuyệt thế địa chiến, Thiên Tuyệt Phong này bị san thành bình địa, mà ở biên giới mấy vạn dặm của nó tức thì bị oanh đến mấy trăm ngàn lỗ, hố sâu vô số, cùng cùng lại bởi vì tuế nguyệt trôi qua, nước mưa hàng năm tích lũy, lúc này mới tạo thành hồ.

Danh xưng của hồ này cũng là bởi vì Thiên Tuyệt Sơn mà mạnh danh!

Một trận chiến kia chính là một trận đại chiến kinh thiên động địa nhất trong mấy vạn năm tới nay, tứ đại truyền thuyết: Thị huyết Đao Phách, phong lưu Tà Đế, chuyeen nhất Kiếm Si, vô địch Cuồng Tăng luận chiến Thiên Tuyệt phong, cuối cùng tứ đại truyền thuyết đều biến mất ở Trung vực, không người biết kết quả, cũng không người biết hướng đi của bốn người bọn họ.

Mà hôm nay tứ đại truyền thuyết, phong lưu Tà Đế lại ở trong vài năm nay xuất hiện qua, truyền nhân Lăng Tiếu kia lại càng danh động Trung vực, một trong tứ đại truyền thuyết cuối cùng một người đã biết là rất sớm đi tới Thiên vực rồi, còn lại ba người kia có phải cũng đi Thiên vực rồi hay không? Hay hoặc là trong bốn người chỉ có Tà Đế may mắn còn sống sót?

Mọi người đều là cảm thấy lẫn lộn!

Vũ Bất Phàm định chiến ở Thiên Tuyệt Hồ, ý nghĩa không cần nói cũng biết.

Hắn nhất định là hi vọng cùng Lăng Tiếu một trận chiến có thể trở thành kinh điển chi chiến, cũng hi vọng hắn có thể một ngày kia cùng tứ đại truyền thuyết sánh vai!

Ý đồ dã tâm của Vũ Bất Phàm nhưng là tương đối không nhỏ a!

Lúc ngoại giới đem tin tức truyền đến sôi sục, Lăng Tiếu thân là một trong những nhân vật chính một mực ở trong bế quan.

Trong một chỗ đặc biệt xây bế quan thất của phủ thành chủ, Lăng Tiếu đang đóng chặt long mục đả tọa.

Ở trong tinh thần thức hải của hắn, linh hồn hình dạng của hắn đã tương đối ngưng thực rồi, nhìn nó huy vũ lấy quyền kỹ, thối công đều là có khuôn có dạng, lộ ra vô cùng thần kỳ.

Lần bế quan này Lăng Tiếu đã là đến gần nửa năm rồi.

Trong vòng nửa năm này, Tam Phân Quy Nguyên khí thần công tầng thứ bảy đã là tu luyện vào quỹ đạo, ngưng hồn đã là tương đối thành công, chỉ cần chăm chỉ tu luyện, sớm ngày đạt tới cảnh giới tùy tâm sở dục là có thể phá vỡ mà vào tầng thứ tám cảnh giới "Xuất khiếu" thì liền có thể cùng với người khác cách không đại chiến cũng không phải là vấn dề.

Ở trong kiếp trước, Lăng Tiếu nhưng là biết rõ Hùng Bá tu luyện Tam Phân Quy Nguyên Khí cũng bất quá là vừa mới tu luyện đến cảnh giới Xuất Khiếu mà thôi, khi đó hắn nhưng là thống nhất giang hồ, xưng bá võ lâm rồi.

Nếu không phải sau đó Phong Vân hợp bích, tạo ra tuyệt chiêu mới đáng sợ, cũng sẽ không để hắn nuốt hận mà chết!

Lăng Tiếu trừ tu luyện Tam Phân Quy Nguyên Khí ra, Cổ Hoàng thần công đệ lục biến Luyện Thức của hắn cũng có chút thành tựu.

Ở bốn phía của tinh thần thức hải, bộ phận tinh thần dịch cư nhiên hóa thành giống như thực chất, đem vách che của bốn phía thức hải đều gia cố lại một vòng thật dày, đem thức hải cũng củng cố.

Nếu như lúc này gặp gỡ võ giả biết tinh thần lực công kích, những tinh thần lực kia cũng tuyệt đối sẽ không ở trong lúc nhất thời thương tổn đến thức hải của Lăng Tiếu được, trừ phi là tinh thần lực đạt đến một loại cường giả vô cùng kinh khủng mới có thể một kích oanh phá phòng ngự này.

Luyện Thức, một biến này chính là tiểu thành cảnh giới mà thôi, đợi sau khi nó đạt đến cảnh giới viên mãn, liền công kích tinh thần lực bình thường không thể chấn động chút nào rồi.

Đây cũng chính là chỗ thần kỳ của Cổ Hoàng thần công, bất kể là thân thể cơ năng các chỗ, liền ngay cả thức hải cũng có thể phòng ngự, đây tuyệt đối là luyện thể thần công thế gian hiếm có.

Lăng Tiếu rất là hài lòng trong nửa năm tu luyện này, hắn cảm thấy chính mình trước đây có một đoạn thời gian dài dường như không có tĩnh tu, cảm thấy cảnh giới của mình tiến bước thong thả nhiều lắm.

Đây nếu là để cho người khác biết ý nghĩ này của hắn, nhân gia cũng đều không muốn sống trên đời này nữa rồi.

Tốc độ tiến giai đáng sợ như vậy, ở bên trong Trung vực tuyệt đối là phượng mao lân giác, lại còn ngại chậm, người này chỉ là quá giả bộ rồi.

Lăng Tiếu vốn định lại tiếp theo bế quan một đoạn thời gian làm sâu sắc tu luyện một chút, nhưng mà tâm thần tổng có chút cảm thấy không tập trung, tựa hồ giống như có chuyện gì phát sinh!

Đối với loại cảm ứng này, Lăng Tiếu mấy lần thử đều đúng.

Hắn cũng hoài nghi đây có phải là giác quan thứ sau chỉ nữ nhân mới có hay không, nhưng mà chính bản thân hắn là thuần nam nhâ, chẳng lẽ cũng có giác quan thứ sáu này?

Bất kể như thế nào, tâm thần của Lăng Tiếu đã có chút không được yên ổn, liền quyết định xuất quan xem một chút có chuyện phát sinh thật hay không.

QUả nhiên khi hắn vừa đi ra bế quan thất đã có người đợi hắn ở đó rồi.

- Thiếu gia ngươi xuất quan a, Vận phu nhân để cho ngươi lập tức đi gặp nàng!

Phương Thần từ một góc đi tới khom người nói.

- Ừ, ta biết rồi!

Lăng Tiếu lông mày nhăn nhẹ một chút, liền hướng lấy chỗ ở của hắn đi qua.

Lúc bình thường hắn vẫn cùng Phượng Tiêm Vận ở một phòng, bởi vì bọn họ nhưng là vợ chồng đã bái đường, Phượng Tiêm Vận là đương nhiên làm chính cung, còn mấy nàng kia coi như là thiếp thân nha hoàn đi.

Lăng Tiếu còn chưa có đi tới trước phòng, Phượng Tiêm Vận cùng Thải Hà Nguyệt nhị nữ từ trong căn phòng đi ra.

- Vận nhi, Nguyệt nhi các ngươi đều ở đây a!

Lăng Tiếu chào hỏi nói.

- Tiếu, ngươi nhưng đi ra rồi, lại không ra, ta cùng Nguyệt tỷ tỷ đều phải kinh động ngươi bế quan rồi.

Phượng Tiêm Vận mang theo vài phần lo nghĩ nói.

Hắn nhưng là rất ít khi thấy Phượng Tiêm Vận xuất hiện vẻ mặt như vậy, trong nội tâm không khỏi có chút lo lắng lên.

Phượng Tiêm Vận không chút hoang mang đem khiêu chiến thư lấy ra đưa cho Lăng Tiếu nói:

- Tự mình ngươi xem đi!

Lăng Tiếu có chút nghi ngờ tiếp lấy kim sắc bì giản, mở ra nhìn một cái, thần sắc đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo cười to lên:

- Ha ha, tốt cho một cái Vũ Bất Phàm, lại dám khiêu chiến bản thiếu gia, quả nhiên là có đảm sắc, hi vọng đừng để ta thất vọng mới tốt a!

Lăng Tiếu nhìn khiêu chiến thư này không sợ ngược lại cười lên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio