Thần Khống Thiên Hạ

chương 1277: trước đánh bại ta, lại chiến với hắn đi!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chỉ là Vũ Bất Phàm cũng không có ý tứ trao đổi với bọn họ, bay thẳng đến giữa hồ lướt qua, cuối cùng cả người lại ngồi ở trên mặt nước nhắm mắt lại.

Hắn giống như là cùng với hồ nước liền thành một thể, để người ta cảm thấy hắn ngồi ở trên mặt nước là tự nhiên như vậy.

Có người không nhịn được kinh hô lên:

- Đây... Đây là cảnh giới thiên nhân hợp nhất!

- Đây.. Đây là thật sự, hắn... Hắn mới đến một hồi lại liền dung nhập vào trong thiên địa? Đây quá biến thái đi!

- Tâm tính của người này thật sự là không thể xem xét bằng lẽ thường được, quả nhiên không hổ là yêu nghiệt được Linh Vũ các xem như là người nối nghiệp đời sau a!

- Có thể có ngộ tính như vậy, hắn muốn bước vào Đế giai cơ hồ là dễ dàng, tương lai nhập Thánh cũng là chuyện rõ ràng rồi a!

- Chỉ là không biết Lăng Tiếu kia có thể có khả năng này hay không a!

Cảnh giới thiên nhân hợp nhất, nhưng là chỉ bản thân võ giả cùng thiên địa dung hợp làm một thể, cảm thụ hết thảy trong thiên địa khiến cho võ giả tương đối dễ dàng tiến vào cảnh giới lĩnh ngộ, tăng nhanh lý giải một đường võ đạo, khiến cho có thể tiến giai càng nhanh hơn.

Vũ Bất Phàm chỉ ở trong chốc lát liền dung nhập vào trong thiên địa, đạt tới cảnh giới thiên nhân hợp nhất, thật là một loại dị loại rồi.

Phải biết rằng thường nhân muốn tiến vào cái cảnh giới này nhưng là phải nhìn cơ duyên cùng lý giải, ai giống hư hắn lại nhẹ nhàng như vậy liền tiến vào trạng thái này rồi?

Người ngác nhìn vào đều chỉ có phần hâm mộ đố kỵ rồi!

Đang ở lúc Vũ Bất Phàm nhập định, một đạo nhân ảnh nhanh chóng đồng dạng lướt trên mặt nước.

Mọi người đều là kinh ngạc lên, đều cho là Lăng Tiếu cũng đã đi tới rồi.

- Ta muốn cùng ngươi chiến một trận!

Một đạo thân ảnh cao ngất cầm trong tay Kim côn chỉ lấy Vũ Bất Phàm kinh quát lên.

Khí thế đáng sợ phóng ra đến hồ nước xung quanh càng không ngừng khuếch tán ra ngoài.

Người này lại là Viên Chiến Thiên từng cùng Lăng Tiếu ở chiến loạn uyên chiến qua một trận!

Nhìn khí thế hôm nay rõ ràng thực lực cũng đến cao cấp Thiên Tôn, thân hình cũng càng lúc càng giống như đấu chiến thánh viên rồi, nếu không phải khuôn mặt của hắn còn giống như nhân loại, thì đều cảm thấy hắn chính là hậu duệ của đấu chiến thánh viên rồi.

- Ngươi là người phương nào, còn không mau thối lui, nếu không đừng trách lão phu không khách khí!

Một gã Huyền Đế đi theo Vũ Bất Phàm trong nháy mắt xuất hiện, nhìn chằm chằm vào Viên Chiến Thiên quát lên.

Ánh mắt của Vũ Bất Phàm cũng là không có mở ra, trong miệng thản nhiên nói:

- Lam trưởng lão không cần tức giận, ngươi trước đi sang một bên đi.

Trưởng lão Linh Vũ các kia do dự một chút, vẫn lui ra.

Vũ Bất Phàm thân giống như khinh yến, nhẹ đứng lên, chân dẫm trên mặt hồ, cả người lộ ra vẻ siêu phàm thoát tục, hắn mở ra ánh mắt giống như điện nhìn thẳng vào Viên Chiến Thiên nói:

- Viên huynh thực lực càng mạnh hơn xưa, thực sự là đáng mừng, chỉ là hôm nay đối thủ của ta chỉ có một, Viên huynh nếu ý muốn một trận chiến có thể chờ sau khi ta chiến với hắn một trận rồi lại đánh hay không?

Viên Chiến Thiên nghênh đón ánh mắt của Vũ Bất Phàm nói:

- Hắn chỉ có một mình ta có thể bại, cho nên ngươi trước phải thắng ta mới có thể khiêu chiến với hắn!

Viên Chiến Thiên từng cùng Lăng Tiếu chiến một trận ở trong chiến loạn uyên, song phương có thể xưng là thế quân lực địch, đánh đến khso phân thắng phụ, cuối cùng Lăng Tiếu vẫn là hơi thắng nửa chiêu.

Đó là lần bại đầu tiên của Viên Chiến Thiên, để cho hắn bại đến tâm phục khẩu phục.

Bất quá hắn nhưng không nhận thấy chính mình cả đời này đều không có cách nào siêu việt Lăng Tiếu, trong lòng hắn thời khắc đều đang quan tâm, tổng có một ngày có thể cùng Lăng Tiếu lại chiến một trận, thế muốn đem Lăng Tiếu kích bại lấy đó rửa nhục!

Trước đây hắn một mực bế quan, tận toàn lực tăng lên thực lực của mình.

Không ngờ vừa mới xuất quan không lâu liền nghe được tin tức Vũ Bất Phàm khiêu chiến Lăng Tiếu, cho nên hắn hỏa tốc chạy đến chỗ này.

Tuy nói hắn nhận thấy Lăng Tiếu sẽ không thua Vũ Bất Phàm, nhưng mà hắn thấy Vũ Bất Phàm sợ rằng cũng không phải là đối thủ của hắn, thì như thế nào đi khiêu chiến Lăng Tiếu?

- Viên huynh cần gì chấp nhất như thế?

Vũ Bất Phàm nói.

Viên Chiến Thiên nói:

- Tới đi, trước bại ta, lại chiến với hắn đi!

- Ngươi không hiểu như vậy đối với ta rất không công bằng sao?

Vũ Bất Phàm nhẹ nhíu mày nói.

- Ta bất kể, trừ phi ngươi để ta trước chiến với hắn một trận!

Viên Chiến Thiên một chút cũng không lui nói.

- Đã như vậy ta liền trước thành toàn cho ngươi!

Vũ Bất Phàm trời sinh cũng là một người hiếu chiến, hắn biết thực lực của Viên Chiến Thiên rất cường đại, ít nhất cũng có sức liều mạng với hắn cùng Lăng Tiếu.

Nhưng mà gã dây dưa thế này để cho hắn cảm thấy tương đối buồn bực, tâm tình bình tĩnh cũng không tiếp tục bình tĩnh được, vậy trước tiên chiến một trận đi!

Hắn cảm thấy trước bại Viên Chiến Thiên xong, lại bại Lăng Tiếu có lẽ càng có thể bày ra uy danh chân chính của hắn.

Hắn cũng có tự tin liên tục chiến hai người mà không bại!

- Vậy ngươi liền bại cho ta đi!

Viên Chiến Thiên cũng là trực tiếp, cũng không tiếp tục giảng cái lễ tiết gì, trực tiếp luân khởi lên kim côn ở trong tay, vô số côn ảnh mang theo xé rách không khí hướng về phía Vũ Bất Phàm bao phủ mà đi.

Bốn phía mặt hồ ở phía dưới hắn đều bị kích đãng đến hướng hai bên tản mát ra.

Trên khuôn mặt của Vũ Bất Phàm không có nửa điểm dáng vẻ kinh hoảng, thân hình giống như là gió hướng về phía sau thối lui, đồng thời thủ chưởng của hắn huy động lên.

Bỗng dưng sóng nước ở trên mặt hồ đột nhiên dũng động lên, một phiến cự lãng giống như là thiên nhiên bình chướng dựng thẳng mà lên, đem những công kích của kim côn kia ngăn chặn lại.

Phanh phanh!

Vô số bọt nước hướng về bốn phương tám hướng văng tung tóe mà ra, lộ ra vẻ vô cùng trong suốt duy mỹ.

Người ở không xa đều ngây ngẩn cả người, bọn họ cũng không rõ làm sao liền đánh nhau rồi.

Không ít người đều không nhận ra Lăng Tiếu, còn cho Viên Chiến Thiên chính là Lăng Tiếu rồi.

- Còn chưa đến ngày quyết chiến liền khai chiến rồi? Đây cũng quá lừa người đi!

- Lăng Tiếu rốt cuộc là xảy ra chuyện gì a, ngay cả điểm tiết tháo của võ giả cũng không có, muốn đánh cũng trước hành lễ rồi lại xuất chiêu a!

- Đây không phải là Lăng Tiếu, có nói phụ thể thần công của Lăng Tiếu sẽ có Kim Long chna thân xuất hiện, người nọ rất rõ ràng là không phải, thân hình giống như vượn của hắn... Chẳng lẽ là người truyền thừa kia của đấu chiến thánh viên? Nghe nói Viên Chiến Thiên hắn lúc đó chiến một trận với Lăng Tiếu ở chiến loạn uyên, lấy nửa chiêu mà bại bởi Lăng Tiếu hay sao?

- Đúng... Hẳn là hắn, nhưng không nghe nói Lăng Tiếu dùng Lăng Tiếu kim côn đấy, đây hẳn là Viên Chiến Thiên rồi!

- Người này có hiểu quy củ hay không, hắn như vậy trước cùng Vũ Bất Phàm đánh rồi, vậy Vũ Bất Phàm còn làm sao cùng Lăng Tiếu công bằng một trận chiến đây?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio