Thần Khống Thiên Hạ

chương 1310: diệp vân phong trở về (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Bọn họ không muốn làm truy tùy giả của lão đại.

Diệp Vân Phong lúc này bỏ qua chuyện này, tiếp theo hắn lại nói:

- Nhưng mà có ta ở đây, tiểu muội còn không ngừng nói khi nào thì có thể gặp ngươi đấy.

Lăng Tiếu lúc này hiện ra bóng dáng xinh đẹp, nhưng mà ấn tượng không phải rất sâu.

Lăng Tiếu thở dài nói:

- Ân, ta cũng lâu không gặp nàng.

Tiếp theo lại nói:

- Ta bảo ngươi tới đây là có việc cho ngươi đi làm.

Diệp Vân Phong nghe Lăng Tiếu nói muốn hắn đi làm việc thì hắn lập tức vỗ ngực cam đoan.

- Lão đại ngươi nói đi, Vân Phong thề sẽ hoàn thành nhiệm vụ!

- Ta muốn ngươi đi tới chỗ Liệt Kiếm Tông hoặc Linh Tiêu Cung mua một số không gian chi thạch, mặc khác thuận lợi đi tới Vạn Đoạn sơn mạch gọi đám người Độc Hạt Tử, Độc Ưng quay trở về, hơn năm năm qua chắc bọn họ ăn không ít khổ.

Lăng Tiếu phân phó.

Sau khi nói xong Lăng Tiếu còn cầm một không gian giới giao cho Diệp Vân Phong, bên trong có đại lượng huyền tinh, đủ mua không gian chi thạch dùng.

Đây chính là huyền tinh trong thượng phẩm tinh quáng Lăng Tiếu đào móc ra, nếu không như thế hắn cũng không thể xuất nhiều huyền tinh như vậy, Lăng Tiếu cũng cảm thấy áp lực lớn.

Diệp Vân Phong trịnh trọng địa tiếp lấy không gian giới hỏi

- Lão đại cần nhiều không gian chi thạch làm gì? Hay là lão đại định luyện chế không gian giới?

Lăng Tiếu nói:

- Không, không gian chi thạch này chỉ dùng chế tạo không gian mà thôi, chúng ta bây giờ đã chọn được vị trí tốt ở Tử Vong sơn mạch rồi, tương lai không lâu có thể thành lập thế lực thuộc về mình, cho nên việc này ngươi phải nhanh chóng quay về, trên đường đi không nên làm việc khác.

Diệp Vân Phong hưng phấn nói:

- Thì ra là như thế, Vân Phong sẽ nhanh chóng quay về.

- Ân, ta sẽ phái Phương Thần cùng Lạc U đi theo bảo vệ ngươi chu toàn, còn phải gọi đám người Độc Hạt, Độc Ưng quay về.

Lăng Tiếu cường điệu nói ra.

Diệp Vân Phong được lệnh rời đi, trước khi đi còn dẫn Lăng Tiếu tới gặp người nhà của Diệp Vân Phong.

Đi cùng Diệp Vân Phong tới đây là phụ mẫu và tiểu muội của hắn, còn có mấy dòng chính trong nhà, những người còn lại không ai rời đi.

Diệp Gia Thành ở trung vực chỉ là tiểu thành thị, tin tức đặc biệt lạc hậu, bọn họ không quá mức hiểu uy danh của Lăng Tiếu hiện tại, cũng chỉ nghe qua chút tin tức mà thôi.

Cho nên không thể nào bảo người Diệp gia toàn bộ dời tới đây được.

Diệp Lệnh Trùng thân làm gia chủ Diệp gia, hắn có năng lực quyết định nhất định, nhìn con của mình mới rời đi vài năm, biết rõ hắn từng tiến vào hoàng bảng trước một trăm, là chiến hoàng hàng thạt giá thật, mà hôm nay thực lực của hắn là Thiên Tôn trung giai, đã có thực lực đuổi kịp lão tổ tông.

Lại nghe con trai của mình nói các sự tích của Lăng Tiếu, hắn quyết định bỏ vị trí gia chủ theo con trai tới Phong Vân Thành đánh cược một lần.

Vị trí gia chủ Diệp gia tuy là chủ nhân một phương, nhưng so sánh với việc sẽ tiến giai cao hơn, được hưởng tính mạng lâu dài, giữa hai cái này Diệp Lệnh Trùng càng hướng tới cái thứ hai.

Vì vậy hắn tập hợp những người trung tâm với mình đi tới Phong Vân Thành, muốn nhìn thấy bầu trời rộng rãi hơn.

Năm ấy Lăng Tiếu vừa tới Diệp Gia Thành từng ngây ngốc trong Diệp gia vài ngày, còn trợ bọn họ đánh lui Trương gia, tính ra là Diệp gia thiếu nợ Lăng Tiếu đại ân tình.

- Bái kiến Lăng thành chủ!

Diệp Lệnh Trùng mang theo tôn kính cùng người nhà đi lên chào hỏi Lăng Tiếu.

Sau khi nhìn thấy Lăng Tiếu lần nữa, Diệp Lệnh Trùng cảm khái thật sâu, mới không gặp vài năm, một người trẻ tuổi mới từ tây bắc tới trung vực đã biến thành đại nhân vật uy danh vang dội.

Thực lực không chỉ áp chế cùng thế hệ, ngay cả thế hệ trước cũng sắp bị bỏ qua, mà con trai Diệp Vân Phong của hắn thực lực tăng lên cũng nhờ vào Lăng Tiếu giúp đỡ.

Hắn bây giờ có thực lực Địa Hoàng trung giai, trước mặt người ta không dám vô lễ.

Lăng Tiếu nhiệt tình nâng Diệp Lệnh Trùng lên, nói:

- Diệp bá phụ không cần đa lễ như thế, ta cùng Vân Phong là huynh đệ kết bái, ngươi trực tiếp bảo ta là Lăng Tiếu được rồi, không nên gọi cái gì là Lăng thành chủ cả.

- Không... Chuyện này sau được, Lăng thành chủ ngươi chiếu cố Phong nhi là phúc của Diệp gia ta, Diệp Lệnh Trùng ta làm sao không hiểu tôn ti như vậy.

Diệp Lệnh Trùng không dám lỗ mãng.

Hắn sau khi đối mặt Lăng Tiếu thì phát hiện Lăng Tiếu có khí thế thượng vị giả nồng đậm, để hắn sinh ra cảm giác sùng bái, cho dù đối mặt với lão tổ tông Diệp gia cũng không có cảm giác này.

Lăng Tiếu lại khách sáo với Diệp Lệnh Trùng vài câu, lúc này nhìn qua cô gái thanh tú bên cạnh.

Diệp Thủy Thanh, thân muội của Diệp Vân Phong, nàng và Lăng Tiếu từng có ân oán không nhỏ đấy.

Đều bởi vì Diệp Thủy Thanh vẫn cảm thấy Lăng Tiếu là sắc lang, bởi vì không đành lòng nhìn Cát Bối Hân và Bạch Vũ Tích bị Lăng Tiếu an bài lịch luyện giết địch, khi đó cũng nhìn Lăng Tiếu không thuận mắt, sau khi tới Diệp Gia Thành, lại thiêu dệt quan hệ của Lăng Tiếu với các nữ nhân, muốn cướp nữ nhân của Lăng Tiếu tới tay đại ca mình.

Không ngờ bởi vì vậy chọc giận Lăng Tiếu, lại đánh bại Diệp Vân Phong, khi đó Diệp Thủy Thanh mới nhìn rõ mặt hung hãn của Lăng Tiếu, mà Lăng Tiếu sau đó lại trợ giúp Diệp gia đánh lui địch nhân, nàng cũng sửa ấn tượng với Lăng Tiếu, nàng mới phát hiện Lăng Tiếu không chỉ nhìn anh tuấn bất phàm, thực lực càng xuất chúng, để cho nàng không ít cảm xúc kích thích và phóng đãng.

Nhưng mà Lăng Tiếu giống như khách qua đường trong cuộc đời của nàng, người ta bên cạnh sớm có mỹ nhân bầu bạn, nàng có mâu thuẫn với hắn lúc trước cho nên hai người biến thành hai đường thẳng với nhau.

Bây giờ lại nhìn thấy Lăng Tiếu, nàng càng bị khí chất của Lăng Tiếu thuyết phục.

Đây là mỹ nhân thích anh hùng, hơn nữa anh hùng này còn trẻ tuổi, thực lực cường hãn, uy danh truyền xa.

Nhưng mà hôm nay hắn đối mặt Lăng Tiếu không còn phát tính tình đại tiểu thư như lúc trước nữa, nội tâm cảm thấy tự ti.

Vài năm trước nàng từ Vương giai trung giai tiến thêm một bước, đạt tới Vương giai cao giai.

Nàng là nhân vật thiên tài trong cùng thế hệ chung quanh Diệp Gia Thành, thế nhưng mà trước mặt Lăng Tiếu thì nàng không có chút cao ngạo nào cả.

Trên đường đi nàng nghe đại ca nói đủ loại sự tích của Lăng Tiếu, trừ chấn kinh ra thì nàng không biết nên nói thêm cái gì cả.

- Thủy Thanh muội tử đúng là càng ngày càng đẹp ra, chắc hẳn người truy cầu nhiều không đếm được!

Lăng Tiếu nhìn Diệp Thủy Thanh cười nhạt.

Ánh mắt hắn không có thêm cái gì. Nhìn qua giống như huynh trưởng đang vui đàu tiểu muội mà thôi.

Thế nhưng mà bây giờ Diệp Thủy Thanh nghe Lăng Tiếu nói lời này thì ánh mắt vô cùng phức tạp, trong lòng cảm xúc khó dấu.

Nàng cũng hiểu thân phận của hắn ngày hôm nay quá cao, nàng làm sao xứng với thanh niên tuấn tài như Lăng Tiếu chứ?

Nàng đã nghe qua đại ca nói rồi, ngay cả công chúa Đông Phương gia trong mười tám thế lực lớn cũng muốn làm nữ nhân của Lăng Tiếu, nàng chỉ là con gái Diệp gia nho nhỏ, luận thực lực luận bối cảnh có cái nào so sánh được với người ta?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio