Tốc độ của Đại Chu Tước thần thú rõ ràng đã nhanh hơn trước mấy chục lần, nó như một đoàn ánh sáng lướt qua hỏa vực vậy, nó đi đến đâu những hỏa diễm kia rõ ràng tách ra hai bên, dọn ra cho nó một con đường để nó tự do phi hành.
Lăng Tiếu muốn không kinh ngạc cũng không được!
Đại Chu Tước thần thú này rốt cục có thể tùy tâm sở dục khống chế những hỏa diễm này lô hỏa thuần thanh rồi! Thật không hổ là Hỏa thần chi thể!
Dùng loại tốc độ này của Chu Tước muốn xuyên thẳng qua phiến hỏa vực này trở về Thiên Vực chỉ sợ phải mất hai ba tháng mới có thể.
Ở trên đường bọn hắn lại một lần nữa gặp được những hỏa diễm thú kia
Chỉ là chia tay ba ngày đã phải lau mắt mà nhìn, Đại Chu Tước thần thú và Tiểu Chu Tước thần thú thực lực đại trướng, chúng đều không muốn buông tha cho những sinh vật ở chỗ này xâm chiếm địa bàn chúng.
Vì vậy hai đại thần thú liền tiến hành một hồi đại càn quét với những hỏa diễm thú này, diệt sát không ít hỏa diễm thú, đồng thời cũng cắn nuốt không ít thú đan hỏa diễm thú.
Những thú đan này đối với Đại Chu Tước thần thú cũng không là gì, nhưng đối với Tiểu Chu Tước thần thú lại là một liều thuốc bổ cực lớn.
Mặt khác, Lăng Tiếu cũng gia nhập vào chiến đấu, chém hai đầu hỏa diễm thú thập nhất giai đê giai, đối với thực lực trước mắt cảm thấy tương đối thoả mãn!
Ở trong quá trình này, Lăng Tiếu không khỏi lại thu đi một tí cực phẩm thần tinh coi như tiền lãi.
Nhưng mà khiến hắn kinh hỉ nhất chính là trong địa bàn hỏa diễm thú này hắn phát hiện ra một khối Thủy Nguyên Thạch so với khối Thủy Nguyên Thạch trước nhỏ hơn gấp đôi.
Niết Không Gian có Thủy Nguyên Thạch là sự thật mà mọi người đã sớm biết, mà Hạ Huyên Huyên cũng đã sớm nói qua trong địa bàn mà hỏa diễm thú chiếm lĩnh cũng có Thủy Nguyên Thạch.
Lúc trước, hắn cho là khối Thủy Nguyên Thạch hắn phát hiện kia là của hỏa diễm thú, nhưng giờ xem ra khối Thủy Nguyên Thạch này mới là Thủy Nguyên Thạch mà hỏa diễm thú chiếm giữ.
Thủy Nguyên Thạch xem như đỉnh cấp Chí Tôn thần tài, loại thần vật này không ai chê cả, Lăng Tiếu tự nhiên cũng không ngoại lệ rồi.
Có khối Thủy Nguyên Thạch này rồi, ngày sau ắt hẳn sẽ có tác dụng rất lớn đối với hắn.
Nếu quả thật có một ngày có thể chữa trị thủy nguyên lực của Huyền Linh đại lục, khôi phục bổn nguyên lực lượng và Thiên Địa linh khí, như vậy thì Tiếu Ngạo Cung vẫn là thực lực cự đầu ở đó.
Đến lúc đó để Thủy Nguyên Thạch này trấn trong Tiếu Ngạo Cung liền có thể gia tăng thêm nội tình của Tiếu Ngạo Cung, bồi dưỡng được càng nhiều cường giả hơn nữa.
Lăng Tiếu cũng không khỏi đắc ý nói vài tiếng:
- Chuyến này thu hoạch tương đối khá, thu hoạch tương đối khá ah!
Sau khi diệt đi không ít hỏa diễm thú cao giai, Đại Chu Tước thần thú liền đình chỉ tàn sát bừa bãi, nó rõ ràng không đuổi tận giết tuyệt.
Về sau, Lăng Tiếu mới hiểu được những hỏa diễm thú này là địch nhân của nó không sai, nhưng mấy con cao đẳng giai đều đã bị diệt hết, còn lại cũng không đủ gây sợ, đợi đến khi thực lực chúng lại tăng lên sẽ để Tiểu Chu Tước lại đến thu thập chúng.
Đây cũng là đối thủ mà Đại Chu Tước thần thú đặc biệt lưu lại để khảo nghiệm Tiểu Chu Tước, chiến thắng chúng, nuốt thú đan của chúng sẽ khiến thực lực Tiểu Chu Tước đại trướng a!
Đương nhiên, đó chẳng qua chỉ là suy đoán của Lăng Tiếu, hắn cũng chẳng muốn quan tâm đến dụng ý của Chu Tước thần thú làm gì.
Hơn hai tháng sau, dưới tốc độ phi hành khủng bố của Đại Chu Tước thần thú, rốt cục cũng đã ra ngoài Niết Không Gian.
Gặp lại nhật nguyệt, gặp lại núi rừng, gặp lại Vạn Thú... Loại cảm giác này quả nhiên là vô cùng thoải mái.
Lăng Tiếu và Hạ Huyên Huyên đều nhịn không được kinh hô lên, bọn hắn hít một hơi thật sâu linh khí bên ngoài, chỉ cảm thấy vẫn là ở Thiên Vực càng khiến người vui sướng hơn!
- Đi thôi, chúng ta lập tức quay về gặp gia gia của ngươi, miễn cho hắn lo lắng!
Lăng Tiếu nói với Hạ Huyên Huyên.
Hạ Huyên Huyên vui vẻ gật gật đầu nói:
- Ân, chúng ta về đi về gặp gia gia, bất quá... Hắn khẳng định sẽ hỏi ta Thủy Nguyên Thạch, ta cũng không có để cho hắn a!
- Ha ha, yên tâm đi, lần này trở về ta sẽ đưa cho gia gia ngươi một ít lễ vật, hắn khẳng định sẽ rất vui vẻ!
Lăng Tiếu cười nhạt nói.
Dùng tốc độ của Chu Tước thần thú quay về Vạn Thú Sơn Mạch chỉ mất không đến ba ngày, so sánh với trước kia nhanh hơn không chỉ gấp mười lần!
Thực lực cảnh giới tăng lên, tốc độ dĩ nhiên sẽ tăng lên, thực lực cường đại mới thật sự là vương đạo!
Đổi lại Lăng Tiếu toàn lực phi hành, hắn cũng không thể đạt tới tốc độ như Chu Tước được, dù sao thực lực cũng kém nhau quá xa.
Không sai biệt lắm bốn năm, Vạn Thú Sơn Mạch cũng không có thay đổi gì.
Chắc hẳn trận chiến giữa Viêm Tộc và Vạn Thú Minh vào bốn năm trước cũng không gây ra quá nhiều gợn sóng.
Ở trong đó tự nhiên không thoát khỏi quan hệ đến việc Độc Cô Tấn tọa trấn nơi này rồi. Trong ruyền thuyết hắn có được hai đầu biến dị thánh thú thập nhất giai cao giai làm chỗ dựa, cho dù là Viêm Tộc muốn xâm phạm cũng phải hảo hảo suy nghĩ cẩn thận mới được.
Lúc bọn hắn vừa về đến chỗ của Hạ Huyên Huyên thì Độc Cô Tấn đã lập tức hiện thân.
Hắn vẫn như trước, bất quá giữa hai đầu lông mày lộ ra thêm vài phần sầu lo, hiển nhiên là đang bị chuyện gì đó làm phiền não rồi.
Bất quá, lúc hắn trông thấy Hạ Huyên Huyên vẫn thoải mái cười nói:
- Tiểu nha đầu lần này trở về còn sớm hơn tưởng tượng a!
Nhìn vẻ quan tâm nồng đậm của hắn đối với Hạ Huyên Huyên, quả nhiên là yêu mến Hạ Huyên Huyên thật tâm.
- Đương nhiên gia gia, tước a di thực lực đại trướng, tốc độ phi hành nhanh hơn nhiều lắm!
Hạ Huyên Huyên đối với Độc Cô Tấn không hề có chút đề phòng nói.
Nàng cũng coi Độc Cô Tấn là người mà mình ín nhiệm nhất, ở trong lòng địa vị song song với Lăng Tiếu!
Độc Cô Tấn và Hạ Huyên Huyên sau khi nói vài câu, ánh mắt dừng lại ở trên người Lăng Tiếu, ánh mắt có chút nhảy lên!
Lăng Tiếu cười tiến lên hơi cúi người với Độc Cô Tấn hô:
- Bái kiến lão gia tử!
Lúc trước hắn thật muốn cùng Hạ Huyên Huyên nhận thức gia gia tiện nghị này, nếu thế thì hậu trường của mình sẽ cứng rắn hơn nhiều, không ngờ Độc Cô Tấn lại không tiếp thụ đề nghị của hắn, cho nên hắn cũng chỉ có thể gọi Độc Cô Tấn là "Lão gia tử" thôi!
- Không nghĩ tới ah, tiểu tử ngươi nháy mắt đã đạt đến một bước nay, lão phu lúc trước đạt tới một bước này đã bỏ ra trọn vẹn vạn năm, chậm hơn ngươi cả trăm lần, thật sự là người so với người tức chết người a!
Độc Cô Tấn cảm khái ngàn vạn nói.
Lăng Tiếu khiêm tốn nói:
- Cũng chỉ là có chút may mắn thôi.
Tiếp theo, trong tay hắn nhiều ra hai khỏa ngô đồng thụ, hai cành ngô đồng chi cùng hai mảnh ngô đồng diệp đưa tới trước Độc Cô Tấn nói:
- Lão gia tử, chút lễ vật nhỏ này xem như vãn bối hiếu kính ngài, cảm tạ ngươi nhiều năm qua một mực chăm sóc dạy bảo Huyên Huyên, xin ngài không nên ghét bỏ!