Thần Khống Thiên Hạ

chương 2401: chạy trối chết!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khúc Chấn Lộ cưỡi Độn Địa Thánh Thử đã là đi tới phụ cận Lăng Tiếu, song chưởng hắn như ma thủ, rõ ràng có thể khống chế tất cả tiêu thạch xung quanh để sử dụng nện tới ba gã trung giai Chí Tôn khôi lỗi của hắn.

PHỐC PHỐC!

Mấy tên trung giai Chí Tôn này đã sớm bị thương không nhẹ, thần lực tiêu hao hầu như không còn rồi, hiện giờ tự nhiên khó có thể đỡ nổi công kích của cao giai Chí Tôn như Khúc Chấn Lộ, thần thể nhao nhao bạo liệt ra, máu tươi không ngừng vẩy khắp nơi!

Ba người gian nan mà chữa trị thần thể, nhưng những Cự Thạch Nhân kia lại không chút lưu tình đánh bọn hắn thành thịt vụn, triệt để tiêu đời!

Lăng Tiếu cũng không muốn lãng phí mất thần hồn của ba người kia, nhanh chóng hấp thu tất cả lại.

- Tiểu tử rõ ràng không trốn, chết đi cho ta!

Khúc Chấn Lộ đã đến cách Lăng Tiếu ngàn mét, hắn tay không nắm chặt, một cái thạch chưởng do tiêu thạch tụ thành đập về phía Lăng Tiếu.

Lực một chưởng này cực kỳ nhanh, trong nháy mắt đã đến trước mặt Lăng Tiếu!

Lúc này, Long Ngũ rốt cục quay trở về tới bên người Lăng Tiếu, lập tức thay Lăng Tiếu ra tay, ngăn lại một chưởng này!

Một cái Long quyền nghênh tiếp thạch chưởng kia, lập tức đối oanh tạo thành một hồi năng lượng bạo phát.

Lăng Tiếu cũng vào thời khắc này lập tức xuất thủ, thần hồn lực lượng ngưng tụ của hắn hành một thanh Kim Long Thương vô kiên bất tồi xông đánh tới thần hồn của Khúc Chấn Lộ.

Một kích này đã dùng đến thần hiệu tăng phúc của Long Phượng Thần Cô, thần lực công kích tuyệt đối là đạt đến biên độ công kích của thần hồn lực lượng cao giai rồi!

Khúc Chấn Lộ đang chuẩn bị lại lần nữa ra tay thì chỉ cảm thấy một cổ dự cảm bất tường xông đến.

Hắn vẫn chưa rõ ràng chuyện gì xảy ra thì chỉ cảm thấy thần hồn truyền đến một hồi vô cùng đau đớn.

Ah!

Hắn đau nhức kên rên lên, tiếng kêu đau đớn kia khiến Tào Thao Thương và Hướng Quang Minh ở phía sau đuổi đến đều xiết chặt, tranh thủ thời gian lao nhanh đến vị trí kia, ý định bảo vệ lấy hắn, tuyệt không thể để cho hắn gặp chuyện không may.

Mà lúc này, Lăng Tiếu nhanh chóng gọi ra thần hồn phân thân, cũng bắn nhanh về phía Khúc Chấn Lộ.

- Nhất định phải tiêu diệt tên này!

Lăng Tiếu trong lòng nảy sinh ác độc quát.

Thần hồn của hắn cũng giống như hai người Tào Thao Thương cùng với Hướng Quang Minh, đi đến bên người Khúc Chấn Lộ.

Thần hồn Khúc Chấn Lộ mặc dù bị trọng thương, nhưng còn không chí mạng, nói như thế nào thì hắn cũng là cao giai Chí Tôn Thủy Thần, thực lực đã đạt đến mức đăng phong tạo cực rồi.

Trừ phi Lăng Tiếu đạt tới thực lực cùng giai với hắn thì mới có khả năng trực tiếp miểu sát Khúc Chấn Lộ.

Tào Thao Thương cùng với Hướng Quang Minh thực lực tuy cùng giai với Khúc Chấn Lộ, nhưng bọn hắn lại không phát giác ra được thần hồn Lăng Tiếu đang tới gần.

- Đi chết đi a!

Thần hồn Lăng Tiếu dữ tợn quát to một tiếng, lập tức hạ sát thủ.

Chỉ là vào lúc đó, hộ thân Độn Địa Thánh Thử của Khúc Chấn Lộ lại tiến công thần hồn phân thân của hắn.

Xèo... xèo!

Ngayu khi nó thét lên, một đạo cột sáng màu vàng đất cũng phun tới.

Đây chính là một đầu Độn Địa Thánh Thử thập nhất giai trung giai đỉnh phong, lực lượng một kích của nó cũng không hề đơn giản!

- Nguy rồi, bị nó phát hiện!

Thần hồn Lăng Tiếu thầm mắng một tiếng, hắn đã là biết rõ mình đã bị Độn Địa Thánh Thử này phát hiện hành tung rồi!

Thánh thú không giống nhân loại, chúng có được cảm giác nhân loại không cách nào bằng được, có vài loại quả thực có thể phát hiện được hành tung của thần hồn Lăng Tiếu.

Thần hồn Lăng Tiếu không thể không ra tay ngăn cản lấy lực lượng của Độn Địa Thánh Thử.

- Người nào!

Tào Thao Thương cùng với Hướng Quang Minh đồng thời khi đối phó Cự Thạch Nhân vẫn đang dò xét tất cả động tĩnh ở chung quanh.

Độn Địa Thánh Thử sẽ không vô duyên vô cớ mà phát động công kích, hơn nữa công kích này còn bị đón đỡ.

Bọn hắn lập tức biết có người dấu diếm thần niệm bọn hắn, đi tới bên này rồi.

Độn Địa Thánh Thử đã quyết tâm không cho Lăng Tiếu tới gần Khúc Chấn Lộ, liên tục phát động tiến công tới hắn.

Hướng Quang Minh lấy ra một tấm gương quát lên:

- Thứ gì đó mau hiện ra cho ta!

XÍU... UU!!

Mặt gương của hắn bắt tới vị trí thần hồn Lăng Tiếu, thoáng hiện ra một vòng tia sáng trắng chói mắt

Lăng Tiếu đã muốn chạy thoát, nhưng so ra vẫn kém tốc độ tia sáng này bắn tới.

Phân thân của hắn bị thần kính của đối phương chiếu tới liền hiện ra.

Hướng Quang Minh trông thấy thần hồn Lăng Tiếu lập tức kinh ngạc nói:

- Sao lại là ngươi!

Hắn thấy chân thân Lăng Tiếu vẫn còn đứng bên kia, hiện giờ lại chiếu thấy một người giống như đúc, thật sự khiến hắn giật mình không thôi.

- Có thể là song bao thai, bất kể rồi, giết!

Tào Thao Thương sợ hãi rống một tiếng, xách thương đâm tới thần hồn Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu biết rõ muốn tru sát Khúc Chấn Lộ đã không thể nào nữa, lập tức gọi thần hồn phân thân trở về.

Tào Thao Thương một chiêu thất bại, lúc này nhìn thần hồn Lăng Tiếu chia làm một đoàn hồn lực biến mất, hắn động dung nói:

- Cái này... Đây là huyết nhục thần hồn!

- Đừng kêu nữa, tranh thủ thời gian mà ra tay tiêu diệt bọn chúng, để lão Khúc ở chỗ này chữa thương!

Hướng Quang Minh kinh quát một tiếng, thần kính trong tay phát ra vầng sáng chiếu về phía Lăng Tiếu.

Hiện giờ, thần quang này không chỉ đơn thuần là khiến hiện ra dấu tích nữa, mà ẩn chứa lực công kích của một cao giai Chí Tôn, một khi bị đánh trúng cũng không phải chuyện đùa!

Đạo lực lượng này trực tiếp làm vỡ nát rất nhiều tiêu thạch, đánh về phía Lăng Tiếu.

May mắn Long Ngũ đã sớm một bước ngăn cản đạo lực lượng này lại.

- Long Ngũ chúng ta rút lui!

Lăng Tiếu quát lên với Long Ngũ.

Đối phương có hai đại cao giai Chí Tôn, bọn hắn căn bản không thể làm gì được cả, nếu không rút lui thì chỉ còn đường chết thôi.

Long Ngũ nghe Lăng Tiếu chỉ thị, nó lướt đến bên người Lăng Tiếu, mang theo Lăng Tiếu dùng tốc độ cao nhất chạy đi.

Nó đã nhổ ra Long Châu, lực lượng bộc phát lên, tốc độ kia quả thực là nhanh như thiểm điện, đánh bay vô số Cự Thạch Nhân ra ngoài.

- Mẹ ơi, đầu Chân Long này lợi dụng sức mạnh Long Châu, mau, lão Hướng mau đuổi theo, nhất định phải lưu bọn chúng lại!

Tào Thao Thương một bên dùng tốc độ cao nhất đuổi theo, một bên vô cùng lo lắng kinh hô.

Hắn muốn nhất chính là đầu Chân Long thần thú này, nếu để cho nó chạy thoát, vậy không biết phải đến năm tháng nào mới tìm lại được.

Hướng Quang Minh tự nhiên cũng muốn giúp Tào Thao Thương, nhưng không có Khúc Chấn Lộ và Độn Địa Thánh Thử mở đường phía trước, bọn hắn không chỉ phải chịu trọng khí lực tràng ảnh hưởng, còn đụng phải tiêu thạch cùng với Cự Thạch Nhân ở phụ cận oanh kích, tốc độ chịu ảnh hưởng rất lớn.

Lúc hai người bọn họ xuyên qua địa bàn những Cự Thạch Nhân này, đã không còn thấy thân ảnh Lăng Tiếu và Long Ngũ đâu nữa!

- Lão Tào chúng ta đừng đuổi theo nữa, quay lại xem lão Khúc thế nào rồi!

Hướng Quang Minh chẳng muốn đuổi tiếp nữa, hắn biết rõ có đuổi chỉ sợ cũng không có kết quả gì, vì vậy đề nghị nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio