Lăng Tiếu cũng nhìn Thái thượng trưởng lão ở giữa không trung, cảm thụ được cỗ uy áp cường đại kia, trong lòng không khỏi sinh ra ý nghĩ mênh mông:
- Đây chính là uy áp của cường giả Vương giai sao, thật cường đại a!
Võ giả bình thường đến Linh Sư giai có thể sinh ra uy áp, lợi dụng khí thế uy áp chấn trụ đối thủ, bất quá như vậy phải tận lực mà làm, mà Thái thượng trưởng lão hiện tại chỉ đứng ở nơi đó đã khiến cho tất cả những người ở dưới Linh Sư giai sinh ra cảm giác bị áp bách, nếu như Thái thượng trưởng lão cố ý phát ra uy áp mà nói, có thể tạo thành trọng thương đối với bất luận kẻ nào ở dưới Linh Sư giai, Huyền Sĩ giai trở xuống trực tiếp tử vong.
Đây chính là chỗ đáng sợ của cường giả Vương giai.
- Đều miễn đi!
Thái thượng trưởng lão từ giữa không trung chậm rãi đi xuống nói.
Sau khi Thái thượng trưởng lão đứng lại, đem ánh mắt để trên người Lăng Tiếu, thân ảnh chợt lóe liền đến bên cạnh hắn, nặng nề vỗ lên bả vai của hắn nói:
- Tiếu nhi, lão thái gia làm phiền ngươi a, nếu không thật đi gặp diêm vương rồi.
- Hắc hắc, đó là mạng của Lão thái gia cứng rắn, diêm vương cũng không dám thu lão nhân gia ngài đâu.
Lăng Tiếu thoải mái cười nói.
Lần này trong lòng Lăng Tiếu thật rất vui vẻ, hắn cuối cùng đem Thái thượng trưởng lão Lão nhân gia cứu sống.
- Tốt, Lão thái gia cũng không sĩ diện, vây ngươi còn có cảm giác hay không có sư phó như ta liền ném mất mặt mũi của ngươi a!
Thái thượng trưởng lão không khỏi trêu ghẹo nói, trong lòng hắn thư sướng vạn phần a!
Kỳ thật, ngay từ lúc trước kia Thái thượng trưởng lão liền biết chính mình đại nạn buông xuống, chỉ có đột phá tới Vương giai mới có thể kéo dài năm thọ nguyên, đáng tiếc thân thể trước kia của lão bị không ít trọng thương, bệnh kín không ít, cho nên vẫn không thể từ Nửa bước Vương giai đột phá tới Vương giai chi vị chân chính.
Đây cũng chính là nguyên nhân lão ban đầu tại sao gấp gáp chọn tiếp ban đệ tử, chỉ hi vọng ở hai năm cuối cùng giúp Lăng gia bồi dưỡng một người nối nghiệp có thể vì tương lai Lăng gia mà thủ hộ.
Ai ngờ, Lăng Mạc cùng Lăng Ngôn phản bội, đưa đến lão cùng với Hồn Minh đối chiến, rơi xuống kết quả song song chết trận.
May mà lão ban đầu tu luyện Kim Cương Ngũ Biến quyết để cho nội tạng của lão ở trong thời gian nhất định còn có sinh cơ, không đến nỗi mất đi toàn bộ sinh cơ. Nếu như Lăng Tiếu lại trễ một điểm thi triển cứu giúp lão, đợi toàn thân sinh cơ của lão toàn bộ chết hết mà nói, coi như là vạn năm thụ nhũ trấp cũng không có biện pháp để cho lão khởi tử hồi sinh.
Thái thượng trưởng lão nhìn thảm trạng điêu linh đã bị phá hủy ở chung quanh Lăng gia, nhăn mày một chút nhìn một đám trưởng lão, cuối cùng đưa ánh mắt để trên người Lăng Ngôn.
Lăng Ngôn tiến lên quỳ gối trước Thái thượng trưởng lão sám hối nói:
- Lăng Ngôn thẹn với Lăng gia, thỉnh Thái thượng trưởng lão ban cho cái chết!
- Ngươi quả thật đáng chết!
Thái thượng trưởng lão nhàn nhạt nói.
Lúc này, Lăng Thương tiến lên một bước hướng về phía Thái thượng trưởng lão nói:
- Thái thượng trưởng lão, Ngũ trưởng lão đã hối cải liền bỏ qua cho hắn đi!
Thái tượng trưởng lão nhìn thoáng qua hai người, nhẹ thở dài một tiếng nói:
- Thôi, Lăng Ngôn ngươi đi diện bích mười năm, không cho phép ra khỏi gia tộc nửa bước, nếu như tiếp tục làm ra chuyện bất lợi với Lăng gia, lão phu tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi.
- Tạ ơn Thái tượng trưởng lão!
Lăng Ngôn bái tạ nói.
Sau khi Lăng Ngôn đi xuống, Thái tượng trưởng lão hỏi chuyện đã xảy ra một ngày một đêm này.
Lăng Thương giản lược đối với hắn nói một lần.
- Khá lắm, Lý gia, Lam gia!
Trong mắt Thái tượng trưởng lão tràn đầy sát ý nồng đậm.
- Đại trưởng lão, người xem chúng ta có phải hay không liền đi qua diệt Lý, Lam hai nhà?
Lăng Trần lên tiếng hỏi.
Vốn là lấy thực lực của Lăng gia muốn đánh hạ hai nhà Lý, Lam có thể còn có chút cố hết sức, nhưng mà hiện tại không giống với lúc trước, đột phá của Thái tượng trưởng lão không thể nghi ngờ cấp cho Lăng gia một cái Định Tâm Châm.
Chỉ bằng vào một người Thái tượng trưởng lão từng phút đều có thể giết hết tất cả người của hai nhà rồi.
- Dám phạm Lăng gia ta, tự nhiên không thể bỏ qua được.
Thái tượng trưởng lão lạnh lùng nói, tiếp theo hướng về Lăng Trần nói:
- Lăng Trần ngươi mang theo chúng trưởng lão đi diệt Lam gia, Lý gia liền do ta tự mình xuất thủ, cần phải trước khi bọn hắn rời đi Vẫn Thạch thành toàn bộ để cho bọn hắn biến mất, Lăng Thương ngươi là tộc trưởng của Lăng gia chúng ta cũng không cần xuất chiến, lưu lại gây dựng nội viện.
- Vâng!
Lăng Trần đáp một tiếng, lập tức mang theo năm tên trưởng lão còn sót lại, Lăng Viễn, Hổ Nhất cùng với tứ đại cao thủ Linh Sư do Lăng Thương bồi dưỡng hướng Lam gia mà đi.
- Tiếu nhi có hứng thú hay không theo Lão thái gia đi làm một tràng lớn?
Thái tượng trưởng lão nhìn Lăng Tiếu cười nói.
- Tiếu nhi đang có ý đó!
Lăng Tiếu đáp.
Tới mà không đáp, là vô lễ đấy!
Có cừu mà không báo, không phải là quân tử!
Hôm nay có Thái tượng trưởng lão xuất thủ, Lăng Tiếu tự nhiên sẽ không bỏ qua Lý gia, đương nhiên hắn đi qua cũng chỉ là đi luyện tay một chút thôi, bởi vì hắn cảm thấy lại nhanh gặp đến giới điểm tấn cấp rồi, di động nhiều đối với đột phá cũng có chỗ tốt.
- Đi thôi, Lão thái gia ta dẫn ngươi đi qua, đi nhanh một chút.
Thái tượng trưởng lão đi tới bên cạnh Lăng Tiếu nói. Lão hiện tại nhưng là cường giả Vương giai có thể phi hành, tốc độ tự nhiên so sánh với đi trên đường thì nhanh hơn nhiều lắm.
- Lão thái gia người đi trước đi thôi, ta có thể đuổi theo, nói không chừng người lại không đuổi kịp ta đâu.
Lăng Tiếu hiện lên một nụ cười nói.
- Tọa kỵ của ngươi chạy trốn mặc dù nhanh, nhưng ngươi cho là đuổi được ta?
Thái tượng trưởng lão cười cười, lên tới giữa không trung hướng phương hướng Lý gia bay đi.
Lão cố ý đem tốc độ thả chậm một chút, chờ Lăng Tiếu cưỡi Kim sắc Lang Vương chạy tới.
Nhưng mà lão không nghĩ tới con hồng sắc tiểu thú bên cạnh Lăng Tiếu cư nhiên lại có thể biến thân, trong nháy mắt dài tới hai thước, bộ dáng hết sức uy vũ bất phàm.
- Đây... Đây chẳng lẽ là Kỳ Lân thần thú trong truyền thuyết?
Thái tượng trưởng lão kinh hãi thầm nghĩ.
Lăng Tiếu bước lên Hỏa Kỳ Lân hướng Thái tượng trưởng lão bay tới, rất nhanh đã đến được bên người Thái tượng trưởng lão.
- Lão thái gia, đi mau a, tốc độ của bại gia tử có thể so sánh với ngươi a.
Lăng Tiếu dứt lời, chỉ huy Hỏa Kỳ Lân hướng Lý gia bay đi.
Tốc độ kia giống như là một trận gió trong nháy mắt xuất hiện ở ngoài trăm thước.
- Hảo tiểu tử, lão phu thật không nhìn lầm ngươi.
Thái tượng trưởng lão cười khổ một cái, hết tốc lực hướng phía trước bayd di.
...
Bắc thành Lý gia, hiện tại không có một người nào đắc ý vui vẻ trong lòng, ngược lại mọi người tâm tình trầm trọng không thôi.
Vốn cho là thừa dịp Lăng gia bên trong nội loạn, nhất cử có thể đánh tan Lăng gia, nhưng mà không nghĩ tới cuối cùng đều là tiền mất tật mang, tổn thất thảm trọng rồi.