- Đem ăn vào đi!
Lăng Tiếu lấy ra một viên đan dược đưa tới trước mặt Độc Ưng nói.
- Đây... Độc Ưng không dám!
Độc Ưng do dự một chút, cúi đầu xuống không dám nhận viên tam phẩm đan dược kia. Hắn không phải alf sợ Lăng Tiếu hại hắn, ngược lại là cảm giác mình căn bản khoogn xứng để phục dụng viên tam phẩm đan dược này, phải biết rằng tam phẩm đan dược là trân quý bậc nào, viên đan dược kia để ở trong gia tộc cũng không biết có bao nhiêu người muốn đoạt được đâu.
- Lăng... Lăng trưởng lão, nếu không ngươi đem nó cho ta đi, ta có thể dùng bất kỳ vật gì để đổi nó với ngươi.
Lăng Trần khẩn cấp kinh hô.
Lăng Tiếu nhìn thoáng qua Lăng Trần sâu xa nói:
- Trần trưởng lão, không biết ngươi có vật gì có thể trao đổi viên đan dược này của ta?
Lời này của Lăng Tiếu vừa ra, Lăng Trần nhất thời chán nản, hắn còn chưa nói đến cái giá của mình, một gã trưởng lão đời trước của một tiểu gia tộc đầu tiên kinh hô:
- Lăng đại sư, Tần gia chúng ta dùng mười kiện nhị giai cao cấp vũ khí cùng với mười gốc nhị giai cao cấp linh thảo để đổi lấy thì như thế nào?
- Tần trưởng lão liền chỉ có một điểm đồ vật này sao, ngươi đây là ô nhục tam phẩm đan dược, thiệt thòi ngươi còn không biết xấu hổ nói ra miệng, Tiết gia chúng ta xuất ra gốc nhị giai cao cấp linh thả, hai gốc tam giai đê cấp linh thảo cùng với hai khối hạ phẩm Huyền tinh.
Tiết gia gia chủ thoải mái nói.
- Huyền... Huyền tinh!
Tất cả mọi người nghe được lời nói của Tiết gia gia chủ, không khỏi hút một hơi lãnh khí.
Aii chẳng biết rõ Huyền tinh ở Vẫn Thạch thành cực kỳ hiếm thấy, mỗi một khối hạ phẩm Huyền tinh giá trị cũng không thua kém một gốc tam giai đê cấp linh thảo, thậm chí càng thêm có giá trị.
Không nghĩ tới Tiết gia gia chủ này sẽ vì một viên tam phẩm đan dược như vậy, ngay cả Huyền tinh cũng đem ra rồi.
Ở cái thành thị lạc hậu vắng vẻ như Vẫn Thạch thành này, Huyền tinh quá mức hiếm thấy.
Lăng Thương ở một bên cũng muốn thay Lăng Tiếu đáp ứng rồi, Huyền tinh mà Lăng gia bọn họ cất giấu cũng chỉ có mười mấy khối như vậy, Huyền tinh cướp được khi diệt Lý gia, Lam gia tổng cộng cũng chỉ có chừng mười khối, toàn bộ cộng dồn lại tổng cộng ước chừng khối, mỗi lần có một trưởng lão đột phá cấp bậc cũng sẽ hướng trong tộc xin Huyền tinh hấp thu năng lượng để trợ giúp đột phá. khối Huyền tinh này cũng chỉ là như muối bỏ biển a!
Mà hôm nay Tiết gia gia chủ vì tam phẩm đan dược ngay cả Huyền tinh cũng lấy ra đổi, hắn có thể không động tâm sao?
- Chung gia chúng ta xuất ra gốc nhị giai cao cấp linh thảo, ba gốc tam giai đê cấp linh thảo cùng với hai khối hạ phẩm Huyền tinh.
Một gã trưởng lão đời trước tuổi già sức yếu của Chung gia trầm giọng nói.
Tiếp theo lại lục tục có người báo ra cái giá mà bọn hắn quy định, đều hi vọng có thể đạt được Phá Linh đan ở trong tay Lăng Tiếu.
- Ta ra nhị giai cao cấp vũ khí, năm gốc tam giai đê cấp linh thảo, ba khối Huyền tinh!
Lệ Không một mực không có mở miệng cũng nhịn không được hô lên.
Bản thân hắn là Linh Sư Hỏa thuộc tính, chẳng qua là hắn dừng lại ở trung giai nhiều năm, bởi vì vẫn chuyên chú luyện khí, cho nên đối với phương diện tu luyện thì chậm đi rất nhiều, nếu như nhận được viên Phá Linh đan này, là cso thể nhất cử bước vào cao giai Linh Sư, hắn tự nhiên không muốn buông tha.
Lời này của Lệ Không vừa mới nói ra, người của tất cả gia tộc cũng không có ý tứ hô lên nữa, bọn họ có giàu có như Lệ Không, chỉ là trong ánh mắt tràn đầy không cam lòng nồng đậm.
- Đại trưởng lão, ta van ngươi, nhất định phải để cho thập tứ trưởng lão ban thưởng cho ta một viên Phá Linh đan.
Lăng Trần cũng không giàu có như Lệ Không, hắn không khỏi để xuống tất cả tôn nghiêm, hướng về phía Thái tượng trưởng lão quỳ xuống cầu khẩn nói.
Tất cả mọi người âm thầm mắng, lão già này quá vô sỉ rồi, lại hướng Thái tượng trưởng lão khóc lóc kể lể.
Không trách được thế nhân đều nói Luyện dược sư mỗi người giàu đến nứt đố đổ vách, đều sẽ trở thành đối tượng mà các gia tộc muốn mượn hơi, chỉ là một viên tam phẩm đan dược liền khiến cho những cao thủ Linh Sư giai này đều điên cuồng, thật không khó tưởng tượng, lực hiệu triệu của những Luyện dược sư thành danh kia mạnh đến bao nhiêu.
- Các ngươi cũng đừng làm ầm ĩ nữa, trước xem một chút Tiếu nhi nói như thế nào đi!
Thái tượng trưởng lão nhàn nhạt nói. Nói thật ra trong lòng hắn thật thay Lăng Tiếu cảm thấy kiêu ngạo vui vẻ, phảng phất hắn đã thấy thành tựu tương lai của Lăng Tiếu là huy hoàng cỡ nào rồi.
Lăng Tiếu nhìnđến chút ít gia chủ, trưởng lão đấu gia, khóe môi hiện lên một nụ cười, lúc này nói:
- Các vị đừng ở chỗ này tranh đoạt, hai viên đan dược này ta đều không tính bán ra.
Lời này của Lăng Tiếu vừa ra, mọi người giống như là bị tạt một chậu nước lạnh, để cho bọn họ cực kỳ khó chịu, kỳ thật chỉ là bọn hắn một bên tình nguyện ở chỗ này đấu giá thôi.
Lăng Tiếu còn nói:
- Bất quá... Nếu như các ngươi có thể chuẩn bị hai phần linh thảo của Phá Linh đan cho ta, ta cũng có thể giúp các ngươi luyện chế.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều cảm thấy được một tia hi vọng, bất quá nhưng không ai cảm thấy hưng phấn, bởi vì bọn họ đều thấy được tam giai linh thảo mà Lăng Tiếu lấy ra đều cực kỳ hiếm thấy, lại có tam giai thú đan, những thứ này thu thập xong cũng không biết phải tốn thời gian dài bao lâu mới có thể gom góp đủ hai phần linh thảo.
- Độc Ưng, ngươi ăn nó vào!
Lăng Tiếu lại một lần nữa cầm lấy đan dược nói với Độc Ưng.
- Thiếu gia ta...
Độc Ưng không dám nhận lấy, hắn thật sợ những Linh Sư kia sẽ tươi sống trừng mắt chết hắn a!
Nhân gia mỗi người đều xuất ra đại giới thật lớn đều muốn đạt được một viên Phá Linh đan, nhưng mà thiếu gia hắn lại muốn thưởng cho mình, hắn thật không biết phải làm sao rồi.
- Bảo ngươi ăn vào liền ăn vào đi, chớ nhiều lời như vậy, ta đã nói Huyền Sĩ giai cũng không phải là điểm cuối của ngươi, nếu như ngươi không cần ta đây liền cho người khác.
Lăng Tiếu tùy ý nói.
Độc Ưng kích động đến tay cũng run lên, hắn nhận lấy Phá Linh đan, cảm giác được viên đan dược này sẽ mang đến cho hắn lực lượng càng thêm cường đại, có thể để cho hắn chen thân vào trong hàng ngũ cao thủ đứng đầu của Vẫn Thạch thành.
Lãnh Xà đứng ở không xa cũng thay Độc Ưng cảm thấy hâm mộ a, nếu để cho hắn sớm một chút gặp gỡ Lăng Tiếu chỉ sợ viên đan dược kia là thuộc về hắn a, nghĩ tới đây, trong lòng hắn lặng lẽ kiên định một cái ý niệm, cuộc đời này đi theo Lăng Tiếu có lẽ là lựa chọn tốt nhất của hắn.
Độc Ưng ở dưới ánh mắt có thể giết người của mọi người phục dụng viên Phá Linh đan này.
Lăng Tiếu vội vàng cách hắn hơi xa một chút.
Mọi người ở trên khán thai tất cả đều đứng lên, nhìn chằm chằm vào Độc Ưng đang ngồi xếp bằng.
Toàn trường một mảnh yên lặng, không có ai phát ra một chút âm thanh.