- Ân, nói chánh sự đi
Cô gái kia nhàn nhạt ứng tiếng.
- Vâng, Lăng Tiếu dành được đệ nhất danh thí huận, trọn vẹn đạt được hơn ba vạn điểm, sáng tạo ra ghi chép về điểm tích lũy của tông ta.
Mạc Khắc ở bên ngoài biệt viện cung kính nói.
- Ân, ta đã biết, ngươi đi xuống trước đi.
Thiếu nữ khẻ lên tiếng, tiếp theo lại nhớ ra gì đó nói:
- Ngươi chờ đến ngày làm nội môn chấp sự đi.
- Tạ tiểu thư!
Mạc Khắc đại hỉ, lúc này lần nữa quỳ nói cám ơn, sau đó mới quay người rời đi.
Thiếu nữ trong biệt viện cười yếu ớt lẩm bẩm nói:
- Ngươi quả nhiên không khiến ta thất vọng.
Nụ cười này quả thật xinh đẹp không gì sánh được, cho dù hoa tươi nở rộ ở một bên cũng phải thất sắc.
. . .
Nói thực ra, Lăng Tiếu vì sao vừa tới Tử Thiên Tông đã đường hoàng như thế.
Hắn đương nhiên là có nguyên nhân và mục tiêu của mình.
Muốn được Tử Thiên Tông coi trọng, nhất định phải khiến cho cao tầng Tử Thiên Tông chú ý, chỉ cần nhanh chóng đứng vững gót chân, hắn liền có thể sớm ngày gặp lại bóng hình xinh đẹp mà trong lòng luôn nhớ nhung rồi.
Tuy nói Mộc Tú trong rừng gió vẫn thổi bật rễ.
Thế nhưng Lăng Tiếu có kinh nghiệm là người của hai thế giới, hắn biết rõ có một số việc phải làm. phải có một trái tim dũng mãnh tinh tiến, không chút sợ hãi mới có thể trực chỉ bản tâm, mới có thể khiến tu vi tâm tính của mình càng thêm kiên định.
Huống chi Lăng Tiếu vốn cũng không muốn đạt được nhiều điểm tích lũy như hắn, hắn cũng không rảnh.
Có ba túi điểm tích lũy đều là những gia hỏa tự cho là đúng kia tặng cho, ngu sao không cần, mà một túi thủ cấp linh thú ngoài nhị giai với một túi linh thảo mới là điểm tích lũy chính thức của hắn.
Đương nhiên, hắn còn có một gốc Tử Kim Hoa và một sợi Ngưu Cân Đằng, nếu lấy ra thì, chỉ sợ sẽ khiến tất cả mọi người càng thêm điên cuồng.
Lăng Tiếu đương nhiên sẽ không lộ ra linh thảo trân quý như thế, miễn cho chọc phải phiền toái không cần thiết.
Qua một ngày, đợt tranh cử thứ hai cũng bắt đầu.
Tuy nói trải qua vòng thứ nhất chỉ còn tên ngoại môn đệ tử, cũng đã chọn được tên nội môn đệ tử, nhưng cái này không có nghĩa là cứ như vậy đã qua loa định ra nhân số.
Đợt tranh cử thứ hai vô cùng đơn giản, chỉ là khảo thí thuộc tính cùng với độ tinh khiết của mỗi người thôi.
Bất luận thuộc tính của võ giả cao thấp thế nào đều đại biểu cho con đường tương lai của bọn hắn có thể đi được bao xa.
Trừ mười người đạt được điểm tích lũy cao nhất có thể trở thành nội môn đệ tử ra, trong đợt tranh cử thứ hai, nếu có người độ tinh khiết thuộc tính đặc biệt cao cũng sẽ đạt được một vài trưởng lão ưu ái, từ đó trở thành nội môn đệ tử.
tên đệ tử tân tấn toàn bộ tập trung trên luyện võ trường của Tử Thiên Tông.
Đây là luyện võ trường lớn nhất Tử Thiên Tông, cơ hồ chiếm cứ cả nửa ngọn núi, trên sân bãi do đại lý nham được cắt cực kỳ vuông vức trải thành, bốn phía còn đặt mấy giá vũ khí, bên cạnh còn có mấy cái trống trận, lộ ra cực kỳ trang nghiêm khắc nghiệt.
Giờ phút này, ởtrên đài cao ngồi những người cầm quyền cao nhất của Cửu Phong, mỗi người thần sắc nghiêm nghị, ở bên cạnh bọn hắn còn có vài tên trưởng lão cũng tham dự lần quan lễ này.
Ở phía trên, hấp dẫn người khác nhất không phải là tông chủ Tử Thiên Tông, cũng không phải Phong chủ các phong khác, mà một đạo thân ảnh yểu điệu che mặt, người mặc sa y màu lam nhạt ngồi cạnh tông chủ.
Quanh thân nàng óng ánh vòng quanh tiên hoa khí tức nhàn nhạt, khiến cả người lộ ra phiêu miểu thần thánh không thể xâm phạm, tuy rằng không thấy mặt, nhưng từ tư thái uyển chuyển của nàng cũng có thể thấy được, nàng tuyệt đối là một nữ nhân tuyệt mỹ.
Ngoại môn nữ đệ tử tân tấn vào giờ khắc này tựa hồ đều đã mất đi vầng sáng, ngay cả tư cách cùng nàng khoe sắc cũng không có.
Cũng chỉ có tam nữ Băng Nhược Thủy, Ngọc Liệt Diễm, Võ Tư Tuyết mới có thể cùng nàng so sánh phương hoa, nhưng người sáng suốt đều biết càng nàng vẫn kém một bậc. Chủ yếu là khí chất của các nàng xa xa không khiến người lún sâu vào như nữ nhân ngồi trên kia.
Lăng Tiếu nhìn đạo thân ảnh thần thánh không thể xâm phạm kia, thân thể nhẹ nhàng run rẩy một cái, trong mắt hổ toát ra vẻ ôn nhu vô hạn.
- Nàng chính là ‘ nàng ’ kia của ngươi sao?
Thanh âm Võ Tư Tuyết nhàn nhạt vang lên bên tai Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu nhẹ nhàng gật gật đầu:
- Đúng vậy, mục tiếu lớn nhất ta đến Tử Thiên Tông chính là muốn hoàn thành ước định với nàng.
Võ Tư Tuyết phức tạp nhìn thoáng qua Lăng Tiếu, tiếp thep nhoẻn miệng cười nói:
- Vậy ta chúc ngươi mã đáo thành công!
Giờ khắc này, Võ Tư Tuyết rốt cục cũng yên tâm bỏ qua khúc mắc trong lòng.
Một khắc nàng nhìn thấy Vân Mộng Kỳ, trong nội tâm nàng đã sinh ra một cổ cảm giác tự ti phức tạp không thể ngăn cả.
Quả thật mình và người ta hoàn toàn không cùng một cấp bậc, khó trách Lăng Tiếu lại cự tuyệt nàng, có lẽ cũng chỉ có nam tử xuất sắc như Lăng Tiếu mới xứng đôi với nàng a/.
- Ân, nàng là của ta, ai cũng không thể đoạt được.
Lăng Tiếu bày ra tự tin phi thường cường đại nói.
Hắn ngàn dặm xa xôi đi vào Tử Thiên Tông, tự nhiên sẽ không thể để nàng thoát khỏi lòng bàn tay rồi.
Vân Mộng Kỳ ngồi trên kia tựa hồ cảm ứng được ánh mắt nóng rực của Lăng Tiếu, không khỏi nhìn sáng hướng hắn, khóe miệng trong khăn che mặt có chút cong lên, nội tâm nhộn nhạo tư vị điềm mật, ngọt ngào
Trên quan đài, Hình Chiến Thiên long hình hổ bộ mạnh mẽ uy vũ đi ra, cất cao giọng nói với mọi người:
- Phía dưới tiến hành đợt tranh cử thứ hai, đợi lát nữa từng người đi lên khảo thí độ tinh khiết huyền sĩ, mặc kệ thành tích điểm tích lũy ở Tử Phong Cốc như thế nào, chỉ cần các ngươi ai có độ tinh khiết thuộc tính ngoài % thì đều có thể trở thành nội môn đệ tử.
Hình Chiến Thiên lời này vừa ra, các đệ tử bên dưới đều xôn xao, bọn hắn phảng phất như lại thấy được hi vọng
- Tốt rồi, đều yên lặng cho ta, tiếp theo sẽ do tông chủ phát biểu.
Hình Chiến Thiên nói một tiếng, sau khi thi lễ một cái với quan đài mới lui ra.
Tử Thiên Tông tông chủ Vân Hùng, lớn lên cực kỳ nho nhã tuấn lãng, hắn phụ đặt hai tay sau lưng bước ra, một cổ khí thế vô hình bao phủ về phía các đệ tử.
Tất cả mọi người đều ngừng hô hấp, không người nào dám lớn tiếng ồn ào một câu, chỉ thấy cổ họng mình như bị thứ gì đó chế trụ vậy, không dám thở gấp lấy một tiếng.
- Các ngươi đều là tinh anh đến thành trì của mình, các ngươi đều có kiêu ngạo và tự hào thuộc về mình, nhưng hôm nay các ngươi đã trở thành một thành viên của Tử Thiên Tông chúng ta, sau làm một chuyện gì cũng đều đại biểu cho vinh dự và hình tượng Tử Thiên Tông chúng ta, cho nên các ngươi ngày sau nhất định phải cẩn trọng, thận trọng, ngàn vạn không thể làm ra bất luận chuyện gì khiến tông môn hổ thẹn, nếu không. . .
Vân Hùng nói qua một ít đại nghĩa tông môn.