Diệp gia lão tổ Diệp Trúc con mắt mở lớn khẽ quét mà qua, tiếp theo rơi vào trên hai người của Kim Quyền tông mới nói:
- Nếu như ngươi còn đem ta xem là lão ca thì cũng sẽ không mang theo ngoại nhân tới Diệp gia ta rồi.
Trên mặt Trương Đại Đồng xẹt qua vài tia xấu hổ nói:
- Hai vị này là trưởng lão của Kim Quyền tông, Vạn Quyền Thông Kim Vạn Kim tôn giả, một vị khắc là Trọng Thủ Đàm Quang Đàm tôn giả, lần này đến đây hi vọng có thể mượn Thăng Linh quyết của nhà Diệp lão ca để đánh gia, chúng ta tuyệt đối sẽ không mang theo rời đi thì như thế nào?
Kỳ thật, hai huynh đệ Trương Đại Đồng cùng vợ chồng Diệp Trúc đều có giao tình ít cũng trăm năm, nói không có một chút tình cảm là không thể nào.
Mà hậu bối tử tôn của hắn lại là năm trước đem quan hệ hai nhà làm cứng rồi.
Mà thế hệ trước bọn họ đều chỉ lo bế quan tĩnh tu, đối với một chút tục sự này cũng là ít để ý tới.
Hôm nay trẻ tuổi đồng lứa lại cùng Kim Quyền tông đặt lên quan hệ, Trương Đại Đồng cũng chỉ có thể để những thứ giao tình kia đặt sang một bên rồi.
Bởi vì Thăng Linh quyết của Diệp gia quan hệ quá lớn, lại thêm nếu như có thể cùng Kim Quyền tông trở thành đồng minh, đây đối với Trương gia bọn họ mà nói tuyệt đối là vô cùng có lợi.
Diệp Trúc cùng thê tử Hoàng Liên của hắn biết Trương gia cùng Kim Quyền tông có thông đồng, nhưng mà bọn họ không nghĩ tới đối phương lại thoáng cái xuất động hai đại Tôn giả, đây thật sự quá để mắt Diệp gia bọn họ rồi.
- Cầm Thăng Linh quyết ra đi, bằng không Diệp gia các ngươi cũng đừng muốn ở chỗ này sinh sống nữa.
Kim Vạn đạm mạc nói.
Hắn ở Tây Bắc địa giới tung hoành nhiều năm, lại cũng không biết Diệp gia có giấu loại bí thuật tăng lên chiến lực bực này, điều này thật để cho hắn cảm thấy đáng tiếc.
May ở hiện tại biết cũng chưa muộn, chỉ cần đạt được Thăng Linh quyết này, ngày sau chiến lực của hắn tăng lên gấp bội, không chỉ là ở trong tông môn còn là ở chỗ khác cũng là tuyệt đối có chỗ tốt thật lớn.
- Kim tôn giả, các ngươi đây là tính toán cường đoạt sao?
Diệp Trúc thần sắc xanh mét nói.
- Ha hả, ngươi đây là biết rõ còn cố hỏi, hôm nay bốn người chúng ta cùng nhau mà đến, tự nhiên sẽ không tay không mà về.
Kim Vạn không có trả lời, lại là Đàm Quang ở một bên nhẹ nhàng cười nói.
Hắn người này thoạt nhìn giống như lão gia gia ở nhà bên, nhưng mà xuất thủ lại là cực kỳ tàn nhẫn, hắn có ngoại hiệu gọi là Trọng Thủ, cũng chính là quyền thuật của hắn đáng sợ nổi danh.
Vọ chồng Diệp Trúc sắc mặt khó coi, bọn họ biết chuyện này sợ rằng khó có thể dễ dàng rồi.
- Thăng Linh quyết là bí mật tổ truyền của Diệp gia ta, kính xin hai vị đừng làm khó dễ chúng ta, bằng không Diệp gia chúng ta lấy ra hai gốc linh thảo thất giai Kim thuộc tính cho hai vị, chuyện này liền xong thì như thế nào?
Diệp Trúc trầm giọng nói.
Người của Kim Quyền tông đều là võ giả Kim thuộc tính, mà hai gốc thất giai linh thảo đối với bọn hứn mà nói cũng là có tuyệt đại hấp dẫn.
Ánh mắt của Kim Vạn cùng Đàm Quang đều lướt qua tinh mang, chỉ là bọn hắn hiện tài càng một ý muốn Thăng Linh quyết.
Lúc này, ở dưới chư đại Thiên Tôn, Diệp Lệnh Trùng hướng về phía Lăng Tiếu khom người nói:
- Lăng thiếu, thật không dám giấu diếm, Diệp gia ta đang gặp khó khăn, thỉnh Lăng thiếu giúp ta vượt qua kiếp nạn này, Diệp gia ta không bao giờ quên!
Lăng Tiếu nhăn một chút chân mày, cũng không có đáp ứng.
Hắn cùng với Diệp gia có thể nói chỉ là kết giao hời hợt, hắn cản bản không có nghĩa vụ vì Diệp gia ra mặt a!
Diệp Thủy Thanh cũng đứng lên đối với Lăng Tiếu nói:
- Lăng thiếu, chỉ cần ngươi chịu giúp Diệp gia ta, ta... Diệp Thủy Thanh ta sau này sẽ là người của ngươi!
Nói xong, trên mặt Diệp Thủy Thanh nổi lên mặt đỏ sáng rỡ, bộ dáng lộ ra vẻ rất là quyến rũ động lòng người.
Chỉ bất quá Lăng Tiếu đối với nàng không có hảo cảm gì, cũng không có thưởng thức vẻ tươi đẹp của nàng, chỉ là hắn cảm thấy Diệp Thủy Thanh có thể nói ra lời này là có chút ngoài ý muốn thô.
- Diệp đại ca, vì Diệp gia trên dưới các ngươi, ta xem ngươi vẫn là đem Thăng Linh quyết lấy ra đi, nhìn ở trên phần ngàn năm giao tình, chúng ta sẽ không làm gì các ngươi.
Trương Đại Đồng nói.
Lời này của hắn còn có mấy phần tình nghĩa tồn tại, tiểu bối của hắn muốn nhân cơ hội nuốt đi Diệp gia, nhưng mà hắn nói như thế nào cũng là người nhớ tình bạn cũ, cho nên mới nói như vậy, hi vọng Diệp Trúc có thể thức thời một chút.
- Bạn già, cùng lắm thì liều mạng đi, đây là đồ mà lão tổ tông truyền xuống, từng đã thông báo là không thể ngoại truyền.
Hoàng Liên có chút kích động đối với Diệp Trúc nói.
- Trương Đại Đồng ngươi không nhớ giao tình hai nhà, hôm nay ta với ngươi hai nhà ân nghĩa đoạn tuyệt, các ngươi muốn Thăng Linh quyết liền phóng ngựa tới đây đi, cùng lắm thì đồng quy vu tận.
Diệp Trúc cắn răng một cái quát lên.
Cùng lúc đó một thân khí thế trung cấp Thiên Tôn của hắn toàn bộ khai hỏa, Hoàng Liên ở một bên cũng là như thế.
Vợ chồng bọn họ đã làm tốt chuẩn bị nghênh chiến rồi.
- Gian ngoan bất linh!
Kim Vạn híp mắt hừ lạnh một tiếng, nói tiếp:
- Đã như vậy, vậy thì đưa bọn họ đi gặp diêm vương đi, ta không tin Diệp gia trừ hai người bọn họ ra cũng không có ai biết hạ lạc của Thăng Linh quyết.
- Đã như vậy, vậy thì dùng tay chân nói chuyện đi!
Diệp Trúc cũng là bất cứ giá nào rồi.
Hôm nay nhân gia lấn đến trước gia môn rồi, nếu như lần này thỏa hiệp, như vậy mặt mũi ngày sau của Diệp gia đặt ở chỗ nào.
Lúc này, bên người Diệp Trúc xuất hiện một cái thân ảnh khổng lồ, thân ảnh kia giống như là một tòa núi nhỏ đem bầu trời của Diệp gia che đậy hơn phân nửa.
Thanh Mao Ngưu, lục giai cao cấp linh thú, là trấn tộc linh thú của Diệp gia.
Nghe nói Thanh Mao Ngưu là tọa kỵ của lão tổ hai đời trước lưu lại, đã có mấy ngàn năm thọ nguyên rồi.
- Ngưu gia, Diệp gia có thể tránh được một kiếp này hay không liền xem ngươi rồi.
Diệp Trúc rất là cung kính đối với Thanh Mao Ngưu nói.
Thanh Mao Ngưu này là thái gia gia của Diệp Trúc hắn lưu lại, Diệp Trúc cùng Thanh Mao Ngưu chỉ là quan hệ bình đẳng, cho nên Diệp Trúc đối với Thanh Mao Ngưu vẫn là rất cung kính.
Thanh Mao Ngưu lắc đầu, cái mắt to như chuông đồng, lỗ mũi phát ra trận trận tiếng thở dốc, sau đó phát ra một đạo thanh âm tức giận:
- Mị!
- Kim tôn giả, Đàm tôn giả, đây là Thanh Mao Ngưu của Diệp gia, thực lực đã đạt tới lục giai cao cấp, mọi người mau triệu hồi ra linh thú đối phó nó.
Trương Đại Đồng khẩn trương nhắc nhở.
Cùng lúc đó bên cạnh hắn cũng xuất hiện một đầu lục giai trung cấp Quan Lam Xà Mãng.
Sau đó Trương Bất Đồng, Kim Vạn cùng Đàm Quang cũng triệu hồi ra linh thú của mình.
Trương Bất Đồng là một đầu Minh Văn Báo lục giai đê cấp, Kim Vạn là một đầu Cương Hoàng Hùng Sư lục giai trung cấp, mà Đàm Quang thì là một đầu Kim Thứ Vị lục giai trung cấp.