Thân Làm Đội Trưởng, Cần Phải Lạnh Lùng

chương 72

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vé mà lão Đàm có được từ con đường nội bộ không chỉ là ghế vip mà còn có thể đi lỗi vào rueneg dành cho nhân viên công tác. Fans tới hiện trường xem thi đấu dù ủng hộ chiến đội nào thì cũng không có khả năng không biết Shine cùng Timless. Tuy rằng ba người đều đội mũ lưỡi trai cùng đeo khẩu trang, nhưng lời nguyền Thời Độ vừa ra khỏi cửa nhất định sẽ bị nhận ra cũng có tác dụng ở Hàn Quốc.

Lần này người nhận ra cậu không phải là fans bình thường mà chính là đạo diễn hiện trường.

Bọn họ đang ngồi ở sau đoàn đội huấn luyện viên EAU. Đạo diễn cho màn ảnh quay đến huấn luyện viên EAU, nhân tiện cũng để cho họ lọt vào ống kính. Bình luận viên ở hiện trường là người Hàn Quốc, Ngu Chiếu Hàn nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì, nhưng mà anh có thể cảm giác được ngữ khí nói chuyện có chút thay đổi, hình như là chào đón bọn họ, nhưng lại dường như có chút âm dương quái khí.

Tới đây, ohieen dịch hoàng gia của trẫm ở đâu.

“Bọn họ nói, hiện tại các câu lạc bộ đều đang gấp rút huấn luyện, không ngờ hai C cùng vú em của R, H lại có thời giàn đến hiện trường xem thi đấu. Xem ra quan hệ của R. H cùng ZC rất tốt. Nếu như ZC có thể mượn hai tuyển thủ của R. H để thi đấu thì cũng không đến mức chiến bại mười trận liền.” Thời Độ chán ghét nói, “Có lẽ bọn họ còn cảm thấy bản thân mình vô cùng hài hước đấy —— ngu ngốc.”

Hình ảnh ba người R. H xuất hiện ở hiện trường dừng một lúc lâu trên màn hình lớn. Trong số nhưng người xem ở Hàn Quốc có không ít fans thích Shine cùng Timeless, tiếng thét chói tai không ngừng vang lên. Hàng phía sau còn có fans ủng hộ Cobra đứng lên, múa may cờ của Cobra, trong miệng hò hét không ngừng. Bọn họ đúng tình hợp lý mà cho rằng Timeless nhục nhã đội nhà mình đáng nhẽ nên bị cấm thi đấu, chỉ phạt đô thực sự còn lâu mới đủ.

Thời Độ đã đồng ý với lão Đàm là sẽ không gây chuyện. Cậu chỉ hơi giương cằm lên, trong tiếng hoan hô cùng những lời lẽ không hay tùy ý giơ giơ tay về phía màn ảnh. Ngu Chiếu Hàn ngồi bên người cậu, khuôn mặt bị vàng mũi che chr còn lại nửa sống mũi, dưới sự phụ trợ của đồng đội nhỏ tuổi hơn hiện lên càng lạnh lùng, trẩm ổn.

Tiếng ồn ào ở hiện trường còn lớn hơn nữa.

Thời Độ cảm thấy chính mình đã đủ khiêm nhường, ngay cả mặt cũng không lộ ra, không ngờ vẫn bị lão Đàm điểm danh phê bình trong nhóm wechat.

【 lão Đàm: @Timeless sao cậu lại làm mình bị nhận ra được hả??? 】

【Cheese: Cái từ “Lại” này dùng vô cùng tốt 】

【Timeless: Em cho rằng anh muốn em bị nhận ra cơ, dù sao vé anh đưa cũng là hàng phía trước mà 】

【 lão Đàm: Thật ra anh muốn lấy vé hàng phái sau cho mấy cậu, đáng tiếc thực lực không che phép 】

【 lão Đàm: Chúng ta gây thù chuốc oán ở Hàn Quốc rất nhiều, mấy cậu ở bên ngoài tốt nhất nên cẩn thận một chút @Shine, @Jiang, bảo vệ em trai cho tốt 】

【Shine: Ừm】

【Jiang: Được】

Thời Độ có chút cạn lời. Cậu cúi đầu hỏi Ngu Chiếu Hàn: “Nhìn qua em cần người bảo vệ sao?”

Ngu Chiếu Hàn nhìn thẳng phía trước: “Em nhỏ tuổi nhất, không cường tráng như Giang Địch, không trưởng thành như anh, đương nhiên là bọn anh bảo vệ em rồi.”

Thời Độ: “À.”

Thi đấu chính thức bắt đầu. Trận thi đấu đầu tiên, Trùng Khánh-EAU không địch lại Seoul-TCO, điểm số : bị thua.

Trận thi đấu thứ hai, Hàng Châu-DSD vs Busan-Cobra. DSD xếp hạng hai khu thi đấu phía Đông, trong giải thường quy chỉ thua mỗi trận với R. H, lại còn là thua với tỉ số :, đánh với một đội chỉ tầm trung như Cobra thì vẫn thừa sức.

Sau khi bại : bởi R. H, Cobra lại lần nữa bị chiến đội Trung Quốc :, rơi vào tình thế khó khăn trong nửa cuối mùa giải.

Trận thi đấu thứ ba, Quảng Châu-ZC vs Seoul-JSE. Hai đội này đề đã xác định là không có duyên với nửa cuối mùa giải, vơi bọn họ mà nói, thắng thua chỉ là vần đề danh dự mà thôi. Dưới tình huống này, áp lực của tuyển thủ sẽ ít hơn rất nhiều, có thể đánh đến càng không kiêng nể gì. Nhưng đối với đám nhóc ZC mà nói, chiến thắng đầu tiên gần ngay gang tấc lại chính là áp lực lớn nhất của bọn họ.

Alligator đi vào khu vực xem thi đấu, hưng phấn lại thấp thỏm mà chào hỏi Ngu Chiếu Hàn: “Giám đốc nói cho mấy cậu mấy tấm vé, không ngờ mọi người thực sự đến.”

Ngu Chiếu Hàn nói: “Phiếu hơi ít, nhóm Phô Mai cũng muốn đến.”

Alligator bất đắc dĩ nói: “Không có biện pháp, dù sao cũng là sân nhà của người ta.”

Thời Độ nghe được bình luận viên đang nói: “Chúng ta nhìn thấy huấn luyện viên của ZC đang nói chuyện với SHine, có thể là đang thỉnh giáo chiến thuật với SHine. Tìm được đội trưởng của chiến đội đứng đầu làm quân sư, ZC thực sự biết tìm giúp đỡ cho bản thân mình mà.”

Thời Độ chậm rãi nói: “Anh cũng đã mời bọn em tới, hẳn là không phải để cho bọn em xemZC thua đấy chứ. Nếu vật em không ném nổi mặt đâu.”

Alligator lộ ra một nụ cười ngượng ngùng. Anh nhìn bốn đứa nhóc ngồi trên sân khấu, đôi mắt sáng ngời, “Tôi tin vào bọn họ.”

Bản đồ đầu tiên, ZC chọn một bản đồ có tầm nhìn tương đối trống trải. Bình luần viên còn ở đó mà nói mát, nói ZC không thể dùng lại kịch bản dơ bẩn như lúc đánh với Cobra, biết sai mà sửa là đáng khen, nhưng mà ZC chọn bản đồ thuần túy so về kỹ năng bắn súng như thế này là vì đã hoàn toàn từ bỏ chiến thắng sao?

Vừa dứt lời, hai C của ZC kết hợp, xạ thủ bắng một súng vào người vú em JSE, súng ngắn cũng phối hợp kết liễu, bắt được giọt máu đầu tiên.

Bình luận viên dừng một chút rồi nói, “Dường như hôm nay nữ thần may mắn đã chiếu cố ZC, cảm xúc của xạ thủ cũng không tệ, chỉ mong bọn họ có thể giữ vững được.”

Làm cho bọn họ thất vọng chính là, chẳng những xạ thủ của ZC giữ vững được phong độ mà còn bắt đầu nóng lên, trong nhiều trận đoàn chiến đã giúp đội ngũ phá vỡ cục diện, dẫn dắt ZC thuận lợi bắt được điểm A.

Alligator nói đùa với Ngu Chiếu Hàn: “Cậu ta thực thích cậu, bản Q của cậu cũng để ở trong túi, hôm nay coi như hiển linh rồi.”

Ngu Chiếu Hàn: “Ừ.”

Không chỉ có xạ thủ, những người khác của ZC cũng đều có trạng thái vô cùng tốt. Bốn người giống như thay đổi một đội ngũ khác, chặt chẽ chiếm cứ điểm mục tiêu: Tiến độ %, %, %……

Bình luận viên nói: “Một màn này quá quen thuộc, rất nhiều lần ZC đã chuẩn bị giành thắng lợi nhưng đến cuối cùng đều bị lật bàn. JSE không cần sốt ruột, nhất định ZC sẽ chủ động lộ ra sơ hở.”

Alligator rốt cuộc ngồi không được, hướng về phía trên sân khấu hô lớn: “Ổn định, không cần lơi lỏng! Ổn định ——”

Tuyển thủ trên sân khấu không nghe được tiếng la bên ngoài, càng không có tâm tư nhìn những nơi khác ngoài màn hình. Bọn họ không nghe được giọng nói của huấn luyện viên, không thấy được huấn luyện viên, nhưng bọn họ đều biết huấn luyện viên đang ở đó nhìn bọn họ.

Tiến độ chiếm lĩnh điểm B: %, %, %——

Trong lúc thi đấu chính thức, chữ 【Victory】vàng rực rỡ lần đầu tiên xuất hiện trên màn hình của các tuyển thủ ZC.

Alligator kích động, hung hăng ôm lấy Giang Địch đang ngồi cạnh mình: “Có, chúng ta có!”

Giang Địch hơi giật mình, nói: “Chúc mừng.”

Thời Độ giơ giơ lên mi: “Được đấy.”

Khóe môi Ngu Chiếu Hàn hơi cong lên sau lớp khẩu trang: “Ổn.”

Giải quyết vấn đề chướng ngại tâm lý lớn nhất, ZC có thể lấy ra thực lực chân chính của bọn họ.

ZC lấy được một điểm nhỏ, nghĩa là đã phá tan ma chú chưa thắng được một bản đồ nào cửa bọn họ, bọn họ cũng có thể thể thắng —— bọn họ vẫn luôn có thể thắng, nhưng lại vì không tự tin mà tâm lý tự rối loạn, mất đi quá nhiều cơ hội có được trận thắng đầu tiên. Bọn họ đã sắp không còn tin vào bản thân mình nữa, nhưng mà huấn luyện viên lại không ngừng nói cho bọn họ biết, trong mắt anh ấy, thiên phú của bọn họ không hề kém Shine cùng Timeless.

Bọn họ có tài đức gì.

Một giờ sau, ZC : quét ngang JSE,kết thúc mười trận thua liên tiếp của mình. Tha hương nơi đất khách, ở Seoul bắt lấy chiến thắng đầu tiên của mùa giải này.

Alligator vừa khóc vừa cười, trước mắt mờ mờ nhạt nhạt, hốc mắt lại đỏ, nhìn rất là chật vật. Thời Độ cười anh: “Không phải vô cùng tin vào bọn họ sao, còn kích động như vậy?”

Alligator cũng cảm thấy thắng một trận thường quy mà đã kích động như vậy quả thật có chút mất mặt, vội nói, “Tí nữa mấy cậu đừng đi trước, bọn tôi mời các cậu một bữa, cũng gọi cả nhóm Phô Mai nữa.”

Ngu Chiếu Hàn nhớ tới lần trước tìm Alligator, trong tay Alligator cầm hộp cơm rẻ nhất. “Không cần,” Ngu Chiếu Hàn nói, “Chúng tôi đã có kế hoạch.”

Thời Độ hỏi: “Ai trong đội nhận phỏng vấn vậy?”

Alligator: “Hẳn là đội trưởng bọn tôi.”

Thời Độ cười nói: “Lần đầu tiên bị phỏng vấn, đừng quên nhắc nhở cậu ta cảm tạ ông chủ của mấy anh.”

Ông chủ mặc kệ kia sao?

Alligator ngầm hiểu: “Đã hiểu, để tôi đi nhắc nhở cậu ta!”

Sau đó, đội trưởng của ZC tiếp nhận phỏng vấn của liên minh.

“Trận thắng đầu tiên ngày hôm nay không có gì ngoài ý muốn. Không chỉ trận hôm nay, những trận còn lại chúng tôi đều tin rằng sẽ chơi tốt.”

“Cảm ơn huấn luyện viên vẫn luôn trước sau như một, không rời không bỏ chúng tôi. Nếu như không có huấn luyện viên, có thể chúng tôi đã không đánh tiếp từ lâu rồi. Cảm ơn ông chủ đã đồng ý để chúng tôi đến Hàn Quốc thi đấu.”

“Cuối cùng là cảm ơn chiến độ anh em trong nước, dưới tình huống chúng tôi vô duyên nửa mùa sau vẫn đồng ý đánh huấn luyện với chúng tôi—— cảm ơn, cảm ơn các anh em! Sang năm gặp!”

Ngu Chiếu Hàn xem xong phỏng vấn, nói với hai đồng đội mình: “Đi thôi.”

Thi đấu bắt đầu từ chiếu tới tối, lúc ra khỏi nhà thi đấu đã là giờ tối. Bọn họ vẫn chưa ăn cơm tối nên Thời Độ đề cử một cửa hàng thịt nướng Hàn ở gàn đây. Năm ngoái lúc cậu còn ở IPL có cùng đồng đội đến một lần, giá cả không rẻ, nhưng mà chất lượng cùng hương vị không làm thất vọng với cái giá đó.

Ba người gọi taxi đến cửa hàng thịt nướng. Trên xe, Ngu Chiếu Hàn nhớ lại những câu nói của người nổi tiếng cùng câu nói vàng trên mạng, chuẩn bị cho cuộc trò chuyện sắp tới. Ngồi cùng xe với người lạnh lùng giả và người lạnh lùng thật, Thời Độ cũng không cần nói gì, ngồi bên cạnh Ngu Chiếu Hàn lướt di động,

Đề tài chiến thắng đầu của ZC đều xông lên hotsearch ở cả trong và ngoài nước. Trừ bỏ fans của JSE cùng Cobra, hầu hết fans —— bao gồm cả người chơi khu phía tây cũng đều vui mừng cho chiến thắng của ZC.

ZC chiến thắng quá xinh đẹp, dù ở mặt chiến thuật hay kỹ năng bắn súng cũng đều không xuất hiện tật xấu nào. Mấy bọn bình xịt cũng chỉ có thể dùng mấy câu như “ZC ôm đùi Shine, không phải độc lập hoàn thành trận đấu” để ghê tởm người khác.

Nhìn thấy phần bình luận dưới mấy câu này đều là lời chửi mắng lại, Thời Độ cảm thấy an tâm hơn rồi.

Xe taxi chạy đến trước cửa hàng thịt nướng, ba người xuống xe, chị gái phụ trách tiếp đón liền đi về phía bọn họ. Thời Độ dùng tiếng Hàn nói chuyện với chị gái đó, sau khi xác định vẫn còn bàn liền xoay người nói với Ngu Chiếu Hàn: “Chúng ta tiến……”

Thời Độ nói còn chưa dứt lời, sắc mặt chợt biến đổi. Chị gái nhỏ chỉ vào phía sau Ngu Chiếu Hàn, phát ra một tiếng kêu bén nhọn.

Một người đàn ông đội mũ lưỡi trai từ xa vọt lại, trong tay còn cầm một con dao gọt hoa quả, trực tiếp lao vào Ngu Chiếu Hàn cách hắn ta gần nhất. Ngu Chiếu Hàn còn chưa kịp phản ứng lại, lúc dao gọt hoa quả chỉ còn cách cậu có một bước đã bị Thời Độ kéo ra phía sau.

Dao gọt hoa quả sắc bén xoẹt qua cánh tay Thời Độ vẽ ra một miệng vết thường dài chừng cm, máu tươi lập tức tràn ra.

Đầu óc Ngu Chiếu Hàn ngốc luôn tại chỗ, lần đầu tiên dùng dấu chấm than ngay trước mặt Giang Địch: “Thời Độ!”

Phản ứng của Giang Địch cũng rất nhanh, tung một quyền vào má kẻ tấn công. Kẻ tấn công bị đánh đến miệng phun ra máu, Thời Độ cũng nhân cơ hội đoạt lại dao gọt hoa quả, lại bổ sung thêm một cú đá vào ngực tên đó. Kẻ tấn công nặng nề bay ra ngoài, phanh một tiếng đập vào thùng rác ven đường.

Mũ lưới trai của tên đó rơi xuống đất, trên vành nón còn thêu logo của Cobra.

Ngu Chiếu Hàn run giọng nói: “Thời Độ……”

“Vết thương nhỏ mà thôi.” Thời Độ lộ ra một nụ cười trấn an, “Không có việc gì, đừng sợ, coi như là lúc em nấu cơm cho anh thì cắt phải tay là được.”

Ngu Chiếu Hàn ngơ ngẩn mà nhìn miệng vết thương của Thời Độ, không tính là sâu, nhưng mà chảy rất nheieuf mái. Anh hút sâu một hơi: “Anh không sợ.”

Anh không thể sợ, anh là Shine, là thần tượng của Jiang, là anh bạn trai của Timeless.

Anh là đội trưởng của R. H, anh nhất định phải bình tĩnh.

Đội trưởng thành thục ổn trọng gặp phải tình huống này sẽ xử lý thế nào. Giống như là Dạ Phong… Nếu là Dạ Phong, anh ấy sẽ làm như thế nào đây.

“Eooi đưa Timeless đến bệnh viện.” Ngu Chiếu Hàn nhìn Giang Địch, “Cậu biết nên làm thế nào sao.”

Giang Địch nhìn kẻ tấn công đang lăn lộn thống khổ trên mặt đất, nói: “Tôi đi với hai anh.”

Thời Độ cảm nhận miệng vết thương của mình, không quan tâm lắm, “Chờ đến bệnh viện thì miệng vết thương cũng đã khép lại rồi, mua băng dán là được.”

Ngu Chiếu Hàn không để ý tới cậu, nói với Giang Địch, “Kẻ tấn công là fan của Cobra, chắc hắn ta biết quy định tuyển thủ chuyên nghiệp không thể đánh nhau. Nếu như hắn ta cáo trạng với liên minh trước, cậu cùng Timeles sẽ bị cấm thi đấu.” Anh nói rất nhanh nhưng hơi thở lại vô cùng ổn định, “Cho nên, cậu phải xem chừng hắn ta, đừng để cho hắn ta chạy. Sau đó, mở phần mềm phiên dịch của cậu ra, tìm chủ cửa hàng lấy video giám sát. Còn có, đừng quên báo cảnh sát.”

Giang Địch lập tức nói: “Được.” Cậu mới vừa đi hai bước, đội trưởng lại gọi lại từ phía sau: “Giang Địch.”

Bước chân của Giang Địch dừng lại.

“Chính nghĩa cùng công bằng chưa bao giờ chủ động tìm đến.” Ngu Chiếu Hàn nhanh chóng tìm được một câu nói thích hợp nhất trong vô số câu anh đã chép ra, “Muốn, chúng ta cần phải tự đi lấy.”

Giang Địch bỗng dưng sửng sốt, trong mắt ngưng tụ lại một tầng sương.

Thời Độ không thể không bội phục. Kịch bản khuyên người khác của Ngu Chiếu Hàn dù nghe không đáng tin đến mức nào, nhưng nếu như thật sự đưa vào thực tiễn thì lại rất hợp lý, chẳng trách chưa bao giờ lật xe.

Giang Địch nhìn Ngu Chiếu Hàn, dần dần nắm chặt nắm tay, tiếng xương khớp vang lên khanh khách. Cậu hơi gật đầu một cái, bước đến ben người kẻ tấn công, một tay xách hắn ta lên.

Chị gái nhỏ ở cửa hàng thịt nướng chủ động đưa thuốc sát trùng cùng dụng cụ băng đó đến. Ngu Chiếu Hàn băng bó đơn giản cho Thời Độ rồi dẫn cậu đến bên đường chờ xe.

Giọng nói Thời Độ nhẹ nhàng, “Vừa nãy hù chết em, may mà đội trưởng của chúng ta bình tĩnh, gặp nguy không loạn, thuận tiện còn có thể nói một ít đạo lý với Tiểu Giang, thật trâu bò mà.”

Ngu Chiếu Hàn nhẹ giọng nói: “Thực xin lỗi Thời Độ, anh nhịn không được, anh muốn khóc. Nhìn đến miệng vết thương của em, anh thật muốn khóc.”

Thời Độ sửng sốt: “Cá Cá?”

“Trước tiên em đừng có nói chuyện với anh.” Một giọt nước mắt rơi khỏi khóe mắt Ngu Chiếu Hàn, chậm rãi chảy xuống khuôn mặt, “Anh cần phải tận dụng thời gian để khóc, trước khi xe tới phải khóc xong.”

Dưới ánh đèn thành phố, Ngu Chiếu Hàn khóc thật sự yên lặng, trên mặt cũng không có biểu tình gì, tùy ý để từng giọt nước mắt rơi xuống, khóc còn đẹp hơn nữ chính trong phim Quỳnh Dao.

Tâm Thời Độ đều bị vợ yêu xinh đẹp khóc đến tan chảy, ngoài miệng lại trêu đùa: “Phương pháp khóc này của anh có phải cũng được điều chỉnh cẩn thận đúng không?”

Ngu Chiếu Hàn rưng rưng gật đầu: “Đúng vậy, đẹp không?”

“Đẹp, nhưng còn có thể càng đẹp hơn, em dạy cho anh nha —— mày nhăn một chút, tần suất nước mắt rơi xuống quá nhiều, anh khóc chậm một chút.” Thời Độ giống như đạo diễn không ngừng chỉ huy, “Đúng đúng đúng, chính là như vậy.”

Ngu Chiếu Hàn cố gắng nửa ngày, vẫn không thể khống chế được tần suất nước mắt rơi xuống. “Em thật là phiền,” anh cười nhẹ một cái rồi lập tức quay lại khuôn mặt không cảm xúc, “Khóc cũng không cho anh khóc.”

Thời Độ cười nói: “Em bảo anh khóc, chính là anh không khóc được còn trách em sao?”

Ngu Chiếu Hàn thấp giọng nói: “Là em dỗ anh khiến cho anh không khóc được.”

“Khóc không được thì ôm một cái, nhanh lên.” Thời Độ giục, dùng cánh tay không bị thương kéo Ngu Chiếu Hàn vào trong ngực mình, “Trước khi xe tới thì ôm xong.”

Ngu Chiếu Hàn thật cẩn thận mà dựa vào trong ngực Thời Độ, cố gắng không đụng phải cánh tay cậu, “Thời Độ……”

“Hử?”

“Em đánh nhau cũng không giỏi bằng Tiểu Giang đâu.”

Thời Độ: “.”

Editor:

Thời Độ: Mỗi ngày đều bị người yêu so sánh với con nhà người ta thì phải làm sao ⊙_☉

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio