Nham Thạch thành, quán trà nào đó
-Nghe nói gì không, đêm qua cả bình tây vương phủ bị người ta chém giết sạch. Máu nhuộm vương phủ a…
-Ta cũng nghe nói. Cả bình tây vương phủ không người sống sót. Thật tàn nhẫn
Trong trà quán, người khách thì thầm to nhỏ.
-Ta vừa từ bên đó qua đây, cảnh tượng thật là địa ngục trần gian, thê thảm không nỡ nhìn.
khách nhân chen ngang nói.
-Gần đây Hắc Dạ các ngày càng quá đáng, các đại nhân vật mù hết rồi, còn không có hành động gì sao?
-Ngươi muốn chết à, nói nhỏ thôi, tai vách mạch rừng
Góc hẻo lánh của trà quán, ông lão đầu tóc bù xù, đạo bào bẩn thỉu nhìn qua giống ăn mày. Nhưng con mắt lại lấp lánh hữu thần thi thoảng lóe lên những tia sang trí tuệ.
-Muốn đổi trời rồi. Đế tinh ảm đạm, tai tinh sáng chói. Đại nạn, đại nạn. Nên trở về.
Lão để lại trên bàn ít linh thạch vụn rồi rời đi, hai ba bước đã lẫn vào đám người rồi biến mất.
----------------------------------------
Lăng Dạ kết thúc tu luyện, thở ra ngụm trọc khí, thần thanh khí sảng.
Hôm nay đã là , hắn cần phải xuất phát đến kinh thành, từ Hắc Dạ các đến kinh thành cũng mất nửa ngày, thời gian còn lại sẽ đi thăm mộ cha mẹ hắn. Rời khỏi phòng, hắn đi hướng Hắc Dạ tháp.
-Tỉnh rồi, ta đã chuẩn bị sẵn mọi thứ cho ngươi rồi. Lần này ta cần lấy được Thất Thải hoa. A Phúc đang đợi ngươi ở ngoài các. Đi đi.
-Vâng. Nghĩa phụ.
Lăng Dạ quay đầu rời đi, để lại Lăng Sơn trầm ngâm nhìn theo
( kế hoạch bắt đầu, không thiếu được phần của ngươi đâu… hahaha)
Rời khỏi Hắc Dạ tháp, Phúc bá đã chờ hắn từ lâu. Thấy hắn tiến đến, Phúc bá mỉn cười
-Thiếu gia, đây là túi càn khôn, bên trong chứa vạn lục phẩm linh thạch, ta nghĩ chắc chắn sẽ giành lấy được Thất Thải hoa.
-Nắm phúc của ngươi, Phúc bá, ta đi đây.
Lăng Dạ lấy ra phi kiếm, bấm quyết biến thành độn quang rời xa.
Hắc ám sâm lâm ngoại vi
Hắc ám sâm lâm là trong đại cấm địa lớn nhất đại lục. Dù là Chân Quân đi vào chỗ sâu cũng là tìm đường chết. Nghe đồn khu vực hạch tâm có Yêu Hoàng cư ngụ, Tôn Giả đi vào cũng cửu tử nhất sinh. Nhưng dù như thế nhưng nơi đây tài nguyên phong phú, thiên tài địa bảo vô số hấp dẫn các mạo hiểm giả tiến đến tầm bảo. Yêu thú nơi đây cũng cực kì phong phú chủng loại, coi là thiên đường của các tuần thú sư.
Tại vùng ngoại vi này có loại đặc sản riêng chỉ nơi đây mới có.
Hoàng Diệu quả.
Thứ thiên tài địa bảo chữa trị vết thương do thiên kiếp mang lại. Tu sĩ tu luyện tổng là nghịch thiên mà đi, thiên kiếp là khảo nghiệm không thể trốn tránh. Từ Hậu Thiên trở đi, cứ tấn thăng đại cảnh giới sẽ phải độ kiếp lần. Độ qua thì cá chép hóa rồng, độ không qua thì thân tử đạo tiêu. Tuy nhiên cũng có số trường hợp đặc biệt, độ kiếp thất bại có đại năng giả nhúng tay, đánh tan thiên kiếp, cứu lấy kẻ độ kiếp. Đương nhiên vì thế mà độ kiếp thất bại, lần sau sẽ khó gấp mấy lần.
-Thánh nữ, Hoàng Diệu quả đã tiếp cận thành thục, chúng ta nên sớm hành động, miễn cho xảy ra ngoài ý muốn.
Một đoàn người nam nữ cẩn thận ẩn núp xung quanh sơn cốc. Sơn cốc hình dạng như chiếc hồ lô, miệng hẹp trong rộng. Chính giữa sơn cốc là cây nhỏ màu vàng, lớn lên chỉ có phiến lá, trên thân mọc ra quả nhỏ hình tròn, màu ám kim. Quả nhỏ đang chuyển dần thành kim sắc cho thấy dấu hiệu sắp thành thục. Vừa rồi nói chuyện là cô gái mặc tử y, diện mạo thanh tú, dáng người cao gầy, là một mỹ nhân ôn nhu. Thánh nữ trong miệng tử y cô nương là bạch y cô nương, làn da trắng bóng mà dịu dàng như nguyệt quang, đôi môi đỏ, mày lá liễu, mắt nàng như hồ nước mùa thu, tĩnh lặng mà sâu thẳm. Dáng người thướt tha, thuộc loại thêm chút thì thừa, ít chút thì thiếu, khiến cho người nhìn bất tri bất giác chìm đắm.
Bạch y thánh nữ đáp lời
-Tử Yên, kiên nhẫn chút nữa, lúc Hoàng Diệu quả thành thục là lúc yêu thú xuất hiện. Theo phán đoán của ta, đầu Bích nhãn Thiềm Thừ này cũng có tu vi tam phẩm Hậu Thiên tầng , sắp đột phá Tiên Thiên. Nên đợi lúc nó xuất hiện, cùng nhau hành động chế phục nó.
- Thánh nữ nói đúng, ta nhìn Hoàng Diệu quả sẽ thành thục ngay thôi. Lần này thu hoạch Hoàng Diệu quả quả trở về để Bát trưởng lão chữa trị thiên kiếp tổn thương là tình huống bắt buộc, không được sai sót.
Thanh niên lam y tên Lạc Trần lên tiếng. Còn lại vị trung niên bạch hắc mệnh danh hắc bạch song sát là huynh đệ sinh đôi, lớn lên giống nhau như đúc, còn tu luyện thuật hợp kích, bộc phát chiến lực gấp lần. Huynh tên Hắc, đệ tên Bạch, là đệ cửu và đệ thập trưởng lão của Bích Thủy các, phối hợp với thánh nữ Cơ Vọng Tuyết tham gia lần hành động này. Có thể nói là thiên y vô phùng, chỉ thành, không bại.
Lăng Dạ ẩn hình bên quan sát đã lâu. Đi đến kinh thành phải đi qua ngoại vi Hắc ám sâm lâm, đúng lúc đụng phải màn này. Hắn lúc đầu không định chen vào, dù gì thì cũng có chút kiêng kị Bích Thủy các, nhưng mà đối phương nhắc đến Hoàng Diệu quả làm hắn thay đổi chủ ý. Hoàng Diệu quả là thứ có thể ngộ mà không thể cầu, nó thật sự khiến hắn động tâm. Hắn đã Hậu Thiên tầng , cách độ kiếp không xa, nếu đạt được Hoàng Diệu quả thì càng thêm phần đảm bảo. Nghĩ nghĩ hắn cố gắng thu liễm khí tức, tĩnh quan kì biến.