Chúng ta có khả năng sẽ phải ở trong này ba mươi năm nữa, thế nào, cảm thấy đáng sợ không ?" Trương Hiểu Vũ nhìn hai nàng nói.
Lạc Thi Thi hạnh phúc cười nói:"Ba mươi năm sau chúng ta vẫn còn trẻ, không tính là cái gì".
Lý Tú nói:"Nói không chừng sư phụ có thể tu luyện đến Võ tôn thậm chí là Võ đế cảnh giới, khi đó cho dù không thể ra đi thì nhị cấp Cổ chiến trường lớn như vậy cũng đủ cho chúng ta đi chơi một chút".
Trương Hiểu Vũ ngẩng đầu nhìn vách tường bốn phía nói:"Nơi này có hồn thạch đủ để tu luyện trong ba tháng, ba tháng này hẳn là có thể giúp các cô thăng thêm một cấp". Sau khi đến Võ hùng, có thể trong vòng ba năm thăng một cấp đã được xem như tốc độ tu luyện cực nhanh rồi, mà lần này đi Cổ chiến trường Lạc Thi Thi cùng Lý Tú đều đã tự thăng nhất cấp rồi, hiện tại đã là tam cấp Võ hùng và nhị cấp Võ hùng.
Về phần Trương Hiểu Vũ, đầu tiên hắn cần phải làm đem Cốt nguyên lực tu luyện đến cấp bậc Võ vương rồi dựa vào đệ nhất biến trong Thần ma cửu biến mà đột phá.
Cứ như vậy, thời gian sau đó, mỗi ngày Trương Hiểu Vũ sử dụng sáu canh giờ để thôi phát thần bí lực lượng trong hồn thạch giúp Lạc Thi Thi cùng Lý Tú bồi bổ tâm thần, thời gian còn lại thì điên cuồng tu luyện Cốt nguyên lực.
May mắn là, tu vi sau khi đạt tới Võ hùng cảnh giới thì vài tháng không ăn cơm cũng không thành vấn đề, hơn nữa trong nguyên giới ba người có không ít thực vật nên ở trong mật thất một hai năm cũng không thành vấn đề.
Ba tháng trôi qua, Lạc Thi Thi cùng Lý Tú đã thuận lợi thăng cấp mà Cốt nguyên lực của Trương Hiểu Vũ cũng đã lên tới cấp bậc tứ cấp Đại võ sư. Tuy nhiên trong hồn thạch, lực lượng thần bí đã hầu như không còn nữa, không thể tiếp tục giúp Lạc Thi Thi cùng Lý Tú cường đại tâm thần được.
Năm tháng đi qua, Cốt nguyên lực của Trương Hiểu Vũ đã thăng cấp đến ngũ cấp Đại võ sư.
Tám tháng đi qua, Cốt nguyên lực của Trương Hiểu Vũ thăng cấp đến lục cấp Đại võ sư, Lý Tú thăng cấp tứ cấp Võ hùng.
Chín tháng đi qua, Cốt nguyên lực của Trương Hiểu Vũ đạt tới đỉnh phong Đại võ sư, Lạc Thi Thi thăng cấp ngũ cấp Võ hùng.
"Sư nương, đã một tháng trôi qua mà sư phụ vẫn không ăn không uống ngồi xếp bằng ở đó, liệu có vấn đề gì hay không ". Lý Tú cùng Lạc Thi Thi ngồi ở một bên ngơ ngác nhìn Trương Hiểu Vũ đang tu luyện.
Lạc Thi Thi nói:"Hiểu Vũ nói công pháp tu luyện sắp có đột phá nên có khả năng là đang đến lúc khẩn yếu quan đầu".
"Sư phụ tu luyện công pháp gì, liệu có phải lần này đột phá sẽ đạt tới bất phôi thân không, như vậy chúng ta thật sự có thể đi ra ngoài rồi". Trong gần một vạn năm trở lại đây, người có thể đạt tới bất phôi thân có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Lạc Thi Thi đang muốn nói chuyện thì đột nhiên nhìn thấy chung quanh có vô số khí thể màu đỏ bị hút vào trong cơ thể Trương Hiểu Vũ mà thân thể và làn da Trương Hiểu Vũ lập tức trở nên trong suốt, trông giống như một pho tượng màu đỏ làm từ bảo thạch vậy.
Suốt mười tháng đi qua, Cốt nguyên lực rốt cục đã đột phá thành công bất quá Trương Hiểu Vũ vẫn không nhúc nhích mà chờ đợi thân thể biến hóa.
Ước chừng sau ba cái hô hấp thì chỗ ngực có một cỗ năng lượng màu đỏ giống như đang ngủ say chợt tỉnh lại và nhìn thấy Cốt nguyên lực đã thỏa mãn yêu cầu của nó mà hoan hô nhảy nhót rồi hít một cái. Nhất thời hấp lực vô cùng lớn khiến cho Cốt nguyên lực đã muốn đạt tới cấp bậc Võ vương kia không có chút phản kháng nào mà từng tia từng đợt bị hút vào trong cơn lốc xoáy màu đỏ, chỉ chốc lát công phu sau Cốt nguyên lực đã bị hấp thu sạch sẽ.
Năng lượng kia nguyên bản có màu đỏ nhưng sau khi hấp thu Cốt nguyên lực thì màu sắc dần dần chuyển sang màu xích hồng sắc nhưng chưa xong, dần dần nó tụ lại thành cỡ quyền đầu rồi thu nhỏ lại, mà theo quá trình đò, tính chất của nó càng ngày càng cứng rắn từ dạng lỏng chuyển sang thể rắn.
Ba canh giờ qua đi, ở ngực Trương Hiểu Vũ xuất hiện một viên kết tinh màu đỏ, lúc này có vô số lực lượng màu đỏ từ trong viên kết tinh phóng ra rồi thẩm thấu vào cơ thể Trương Hiểu Vũ, vào lục phủ ngũ tạng, kinh mạch, huyết mạch cùng với cốt tủy.
Chờ sau khi lực lượng màu đỏ hoàn toàn dung hợp cùng toàn bộ thân thể, Trương Hiểu Vũ lập tức cảm giác được trên người mình, mỗi một tấc thân thể đều như có trăm ngàn cân khí lực, giống như mình đã hóa thân thành ma thần cao vạn trượng, chân đạp đại địa, đỉnh đụng thiên không, phun ra một hơi liền có thể làm cho phong vân biến sắc, lôi điện giáng xuống.
Khi đó Cự nhân hoàng từng đánh một quyền mà khiến hắn từ trời cao vạn thước rơi xuống, mạnh không thể tưởng tượng được nhưng giờ Trương Hiểu Vũ có lòng tin chỉ cần sử dụng một đầu ngón tay đã có thể nghiền nát Cự nhân hoàng tựa như nghiền chết một con kiến vậy, không tốn sức chút nào. Loại cảm giác cường đại này so với vài canh giờ trước thì mạnh hơn đâu chỉ gấp mười.
Mở to mắt, hai đạo quang mang màu đỏ từ trong mắt Trương Hiểu Vũ bắn ra xa mấy chục thước giống như hai ngọn đèn pha vậy rồi hắn nhẹ nhàng phun ra một ngụm trọc khí.
Hai khẩu trọc khí này cũng lập làm xáo động không khí trong mật thất mà hình thành một cơn lốc xoáy, tựa hồ so với lúc trước Trương Hiểu Vũ dùng Phong nguyên lực mà hình thành lốc xoáy thì còn mạnh hơn rất nhiều.
"Sư...... Sư nương, sư phụ thật mạnh, phun ra một hơi liền hình thành lốc xoáy có thể nghiền nát chúng ta". Lý Tú ngơ ngác nói.
Lạc Thi Thi trừng to mắt nói:"Lợi hại như vậy sao, về sau ta và hắn hôn môi không biết có nguy hiểm không ".
Ầm, hồn thạch tạo nên vách tường bởi vì đã mất đi thần bí lực lượng nên bình thường cứng rắn vô bì nhưng lúc này lập tức bị lốc xoáy xé nát.
"Ha ha, Thi Thi, Lý Tú, chúng ta có thể đi ra ngoài rồi". Trương Hiểu Vũ đứng lên cười lớn.
Lạc Thi Thi hứng phấn nói:"Ngươi đã luyện thành bất phôi thân rồi sao?"
Trương Hiểu Vũ nói:"So với bất phôi thân thì còn mạnh hơn rất nhiều, tuy nhiên mạnh như thế nào thì ta cũng không quá rõ ràng, bất quá có thể đi ra ngoài thí nghiệm một chút".
Sau đó hắn sử dụng ngón trỏ khẽ búng ra một cái, cơn lốc xoáy kia trong nháy mắt tán đi hóa thành vô hình.
"Úc! Chúng ta rốt cục có thể đi ra ngoài rồi". Lý Tú cao hứng nói.
Ba người bị nhốt trong mật thất đã mười tháng, hôm nay rốt cục có thể đi ra ngoài mỗi ngày, không có gì cao hứng hơn chuyện này.
Di, Lạc Thi Thi chợt phát hiện ra trên mặt mật thất có hơn mười khỏa tinh thể lấp lóe hào quang màu xám thì đi qua nhặt lên hỏi:"Hiểu Vũ, đây là cái gì".
Trương Hiểu Vũ ánh mắt bị kiềm hãm rồi tiếp nhận lấy mà hưng phấn nói:"Đây chính là Hồn tinh đó, lại có những mười ba khỏa cơ à, đây chính là bảo vật mà ngay cả Võ tôn cao thủ cũng muốn tranh đoạt đó". Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
"Đây chính là Hồn tinh có thể tu luyện tâm thần ". Lạc Thi Thi cùng Lý Tú hô hấp chợt dồn dập hỏi lại.
Trương Hiểu Vũ nói:"Không sai, chỉ cần một viên Hồn tinh là đủ để cho tâm thần các ngươi thuế biến thành hồn lực, nói không chừng là khả năng chứa đựng có thể sánh với người vừa mới đạt tới Võ tông, không thể tưởng được nó lại được giấu trong hồn thạch ". Nếu không phải có cơn lốc xoáy vừa rồi kia thì mười ba viên Hồn tinh này sẽ không rơi vào tay bọn họ, có đôi khi vận khí đến thì muốn ngăn cũng ngăn không được.
Lạc Thi Thi cùng Lý Tú trong gần hai năm qua bất quá mới thăng hai ba cấp, nếu có Hồn tinh này thì chỉ cần một hai năm là có thể đạt tới đỉnh phong Võ tông, nếu ngộ tính cao thì việc tiến vào Khuy đạo cảnh giới cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
"Tái ông mất ngựa, những lời này hiện tại ta cuối cùng đã có thể hội rồi". Trương Hiểu Vũ cảm thán nói.
Hai nàng vui vẻ ra mặt nói:"Có nhiều Hồn tinh như vậy, ba mươi năm sau đi ra chúng ta đã đều là Võ tôn cao thủ".
Trương Hiểu Vũ thu hồi Hồn tinh lắc đầu nói:"Cái này cũng không nhất định, Hồn tinh chỉ có thể giúp chúng ta tu luyện hồn lực còn thành hồn lực bao nhiêu thì còn phụ thuộc vào ngộ tính của chúng ta, sự ngộ đạo này cũng không phải cứ có ngộ tính là được mà lại còn cần cả cơ duyên nữa. Nếu gặp cơ duyên thì chỉ cần vài năm trở thành Võ tôn cũng là có thể, cơ duyên không đến thì cả đời không trở thành Võ tôn cũng là điều bình thường". Lôi thuộc tính của hắn đã đạt tới Khuy đạo hậu kỳ cho nên sự hiểu biết về tự nhiên chi đạo của Trương Hiểu Vũ so với hai nàng thì hơn nhiều lắm.
Cửa mật thất cứng rắn vô cùng oanh một tiếng bị đánh nát rồi mở ra, ba người chậm rãi đi ra. Trong Đại điện vẫn còn lại hơn mười con Thâm uyên tà ma, Ngân vương cũng ở trong đó, lúc này nghe được tiếng vang thật lớn thì đều giương hai mắt đỏ ngầu nhìn lại đây.
Rống, có một con Thâm uyên tà ma cách đó vài trăm mét vội sải bước vọt lại, mỗi một bước đều ra xa hơn trăm mét.
Cước bộ khẽ động, Trương Hiểu Vũ đột nhiên xuất hiện ở giữa đám Thâm uyên tà ma, hắn tựa hồ đối với tốc độ của mình có chút giật mình, bất quá cánh tay phải Trương Hiểu Vũ cũng không dừng lại mà vẫn tiếp tục chém vào cổ một con Thâm uyên tà ma.
Tạp sát, thân thể Thâm uyên tà ma vốn cứng rắn không thua gì đám Kim vương Ngân vương thế nhưng bị Trương Hiểu Vũ dễ dàng chặt đứt, ngay cả thời gian phản ứng cũng không có.
"Tốc độ thân thể của ta đã vượt qua cả vận tốc âm thanh, hơn nữa là vượt xa vận tốc âm thanh, khoảng cách ba trăm thước mà trong nháy mắt liền đi tới, như vậy một giây ít nhất cũng đi được sáu trăm mét, mà vận tốc âm thanh bất quá là ba trăm bốn mươi thước". Thân thể đứng giữa không trung Trương Hiểu Vũ như dại ra.
"Hiểu Vũ, cẩn thận". Lạc Thi Thi nhìn thấy có ba đầu Thâm uyên tà ma đang lao hướng về phía Trương Hiểu Vũ phun ra lửa ma màu đen.
Muốn thử xem thân thể mình có thể chống lại được lửa ma hay không, Trương Hiểu Vũ không né tránh. Oanh, lửa ma ở trên người Trương Hiểu Vũ nổ mạnh nhưng ngay sau đó liền bị dập tắt, ngay cả một tia hỏa tinh cũng không lưu lại.
Quả nhiên, bất phôi thân không sợ lửa ma, sau khi hoàn thành đệ nhất biến thì Thần ma thể càng không có vấn đề gì, Trương Hiểu Vũ ngẩng đầu, tia sáng từ trong mắt bắn ra so với Thâm uyên tà ma thì còn đáng sợ hơn.
Hắn đánh ra một quyền vô cùng đơn giản, một luồng không khí thuần màu xám bắn ra, trong phạm vi va chạm của nó tất cả Thâm uyên tà ma đều bị xé rách thành từng mảnh nhỏ, ngay cả thịt cũng không còn lại.