Nhạc Trọng nhìn qua hai người, sau đó quay đầu nhìn chung quanh.
Lúc này ngồi chung quanh Nhạc Trọng khoảng mười mấy người, đều là cao tầng trong căn cứ.
Nhạc Trọng đem chuyện mình đã phát hiện được nguồn nước ô nhiễm thấp trong phế khu Cổ Thác cùng dự tính di chuyển mọi người đi qua nơi đó nói ra.
Nhạc Trọng vừa nói xong nhất thời liền nhấc lên sóng to gió lớn.
Một nguồn nước ô nhiễm thấp chính là một bảo khố, chỉ tính đem nước ra ngoài bán đã là một số của cải thật lớn. Hơn nữa còn có thể gieo trồng một ít nông sản, như vậy có thể hòa dịu vấn đề lương thực.
Trên tinh cầu này các thành thị đều được xây dựng ở những địa phương có nguồn nước sạch sẽ, như vậy có thể hiểu được tài nguyên nước trân quý ra sao. Nhưng phế khu Cổ Thác thật sự quá mức hung hiểm, có không ít người phản đối di chuyển vào bên trong ở lại.
Nhưng dưới sự cường thế độc đoán của Nhạc Trọng, vẫn bị mạnh mẽ thông qua quyết nghị này.
Bên trong trụ sở nơi này chỉ lưu lại một ít người, chủ yếu dùng liên hệ cùng người bên ngoài, lúc cần thiết có thể xem như kho hàng cùng căn cứ giữ gìn duy tu cơ giáp.
Trong quá trình bận rộn di dời, khoảng một tuần sau đại bộ phận mọi người đã rút khỏi căn cứ nơi đó, tiến vào bên trong phế khu Cổ Thác, bắt đầu xây dựng tân gia viên của họ.
Kiệt Tư đi tới trước mặt Nhạc Trọng, nói:
- Thủ lĩnh, Cung Trường Thiên tuyên bố mệnh lệnh triệu tập cao tầng tứ bộ tiến hành hội nghị tối cao của ủy ban tại tổng bộ trong hai tuần tới. Tôi hi vọng ngài có thể cùng tôi tham gia hội nghị lần này, công bố ra thân phận của ngài, đem phản kháng quân nắm giữ vào trong tay!
Nhạc Trọng trầm ngâm một chút, hỏi:
- Kiệt Tư, ông cho rằng nếu trực tiếp công bố thân phận của tôi, có mấy người sẽ thừa nhận?
Mùi vị quyền lực cực kỳ tuyệt vời, mỗi một người tay nắm quyền to sẽ không hi vọng đánh mất quyền lực của mình. Dù là người luôn một lòng đấu tranh vì sự nghiệp của nhân loại suốt nửa đời người như Kiệt Tư cũng không muốn tin tưởng Nhạc Trọng là cứu thế chủ trong lời tiên đoán thì những người còn lại như thế nào liền có thể biết được.
Vẻ mặt Kiệt Tư nghiêm nghị nói:
- Ba thành, có tôi ủng hộ ngài hẳn sẽ có ba thành thừa nhận thân phận của ngài. Về phần những người khác tôi nhận thức chúng ta cũng có thể tranh thủ được tới. Sức chiến đấu của phản kháng quân không mạnh lắm, xa xa không thể so sánh với lực lượng võ trang mà ngài nắm giữ. Nhưng người của phản kháng quân trải rộng khắp tinh cầu, nơi nơi đều có, chúng ta có thể dễ dàng nắm giữ được tình báo, mà tình báo cũng là một loại lực lượng. Thủ lĩnh, hiện tại chúng ta có lực lượng võ trang nhưng lại khuyết thiếu tình báo. Nắm giữ phản kháng quân liền ý nghĩa chúng ta nắm giữ hệ thống tình báo cường đại nhất!
Kiệt Tư lại giải thích tầm quan trọng của hội nghị lần này:
- Lần này hội nghị của phản kháng quân đại bộ phận cao tầng đều cũng có mặt, chỉ cần ngài biểu lộ thân phận, làm chuyện này lưu truyền ra, dù không thể chân chính nắm giữ phản kháng quân trong tay nhưng vẫn sẽ có thật nhiều người đi nhờ vả chúng ta. Dù sao lời tiên đoán ở mấy trăm năm trước thượng tầng nhân vật của phản kháng quân không tin tưởng nhiều, nhưng tín đồ nhân vật hạ tầng lại có vô số. Mà những nhân vật hạ tầng mới là tài nguyên chúng ta cần có nhất. Có bọn họ, chúng ta sẽ có vô số ánh mắt cùng vô số lỗ tai tình báo thực tế!
Nhạc Trọng trầm tư một lúc, trong mắt hiện lên vẻ kiên định: - Được! Tôi sẽ đi với ông một chuyến!
Phản kháng quân có thể sinh tồn trên tinh cầu này đó là bởi vì tai mắt của họ trải rộng khắp thế giới. Thánh tộc xem nhân loại là thực vật, tùy ý lăng nhục, giết chết, đương nhiên kéo tới vô số cừu hận, huyết hải thâm cừu. Thật nhiều nhân loại mặc dù không tự mình gia nhập phản kháng quân chiến đấu, nhưng lại cung cấp tin tình báo cho phản kháng quân. Chính nhờ những tin tình báo này, phản kháng quân mới miễn cưỡng được duy trì. Nếu không ngay mặt đối kháng, hơn mười Thánh tộc tứ giai đã đủ tiêu diệt toàn bộ chiến lực của phản kháng quân.
Nhạc Trọng thông qua Bạch Y thu được đội ngũ cơ giáp hùng hậu, sức chiến đấu của đội ngũ đề cao hơn gấp mấy chục lần, cho dù là gặp Thánh tộc tứ giai cũng có thể giết chết. Nhưng tin tình báo lại là điểm yếu của hắn, Kiệt Tư mang theo toàn bộ phản kháng quân đông bộ nhờ vả hắn, nhiều ít giúp hắn bù đắp điểm này, nhưng so sánh với toàn bộ thế lực phản kháng quân, năng lực thu thập tin tình báo của hắn vẫn còn quá yếu.
Sau khi hạ quyết tâm, Nhạc Trọng bắt đầu chuẩn bị.
Bạch Y phục chế một phân thân ở trụ sở mới trong phế khu Cổ Thác, phân thân có được một bộ phận suy tính năng lực chiến đấu, có thể tự chủ điều khiển hơn hai trăm cơ giáp RH ra xuất chiến đánh lui Thần chiến sĩ tứ giai.
Đồng thời Bạch Y còn cho phân thân điều khiển RH tuần tra trong doanh địa, săn bắn biến dị thú, thật nhiều biến dị thú bị RH săn bắn trở thành mỹ thực cho nhân loại.
Cát Diệt thích mỹ thực nên lưu lại trong doanh địa, mà Cát Hi lựa chọn đi theo Nhạc Trọng, nàng muốn tận mắt quan sát thế giới bên ngoài.
Thanh Trượng thành là một tòa thành thị trung đẳng, nơi này sản xuất nhiều mỹ nhân, mỗi năm đều có thật nhiều mỹ nữ nhân loại từ nơi này được buôn bán ra những thành thị khác. Đồng thời trong Thanh Trượng thành kỹ viện san sát, vô số kỹ nữ đứng đầu ganh đua sắc đẹp, ở trong những thành thị bị Thánh tộc thống trị cũng xem như là một cảnh quan kỳ dị.
Một đội xe chở đầy hàng hóa từ trong hoang dã xuất hiện, sau khi nộp xong thuế liền đi vào trong Thanh Trượng thành.
Đội xe này chính là nhóm người Nhạc Trọng.
Lần này đi tới tổng bộ phản kháng quân dự họp hội nghị, Nhạc Trọng chỉ dẫn theo Lỵ Toa, Cát Hi, Kiệt Tư cùng mười Thần chiến sĩ nhị giai hợp thành một đội buôn nhỏ đi xuyên qua các tòa thành.
Mục đích Thánh tộc lưu lại nhân loại chính là vì nuôi nhốt nhân loại đạt tới việc cung cấp thực vật cùng phục vụ chất lượng tốt. Vì vậy đối với đội buôn luôn duy trì thái độ cổ vũ.
Vì có thể tiếp tục sống sót trong thế giới tàn khốc này, nhân loại thành lập thật nhiều đội buôn đi lại giữa các tòa thành thị, đem hàng hóa vận chuyển đến những nơi cần thiết, làm cho Thánh tộc đạt được hưởng thụ chất lượng tốt nhất.
- Đại gia, tới nơi này giải trí một chút đi. Chỉ cần một trăm ưng tệ tùy tiện ngài làm!
- Đại gia, đến bên này đi. Chỉ cần ba trăm ưng tệ tôi cam đoan ngài có thể đạt được một khoảng thời gian tuyệt vời!
- Đại gia, nơi này có một hàng hóa mới đến, nàng chỉ có mười tuổi, còn chưa được bóc hàng đâu…
Nhóm người Nhạc Trọng vừa tiến vào trong Thanh Trượng thành liền có vô số nữ nhân hoặc là thô lỗ trực tiếp, hoặc là uyển chuyển bao hàm kéo qua, hướng bọn họ liếc mắt đưa tình nói, mà hiện tại vẫn còn là ban ngày.
Trên thân thể nhóm người Nhạc Trọng đeo đầy súng trường đột kích, súng ngắm, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh.