Thần Ma Hệ Thống

chương 1028: tứ giai khôi lỗi! (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Từng đạo pháo điện từ đánh thẳng lên ngực của Đoan Mộc Thắng, đâm thủng ngực của hắn, rất nhanh hắn chỉ có thể dùng ánh mắt oán hận, oán độc mà nhìn Nhạc Trọng mà thôi.

Nhạc Trọng đưa tay phóng ra một viên tứ giai Khôi lỗi phù văn trực tiếp bắn thẳng vào mi tâm của Đoan Mộc Thắng.

- Khôi lỗi chi hạp! Ngươi lại có thể có được bảo vật này sao! Chết tiệt! Súc sinh.

Khôi lỗi phù văn kia chưa vào trong mi tâm thì Đoan Mộc Thắng vẫn có thể thét gào, nhưng vào tiến vào thì hắn chợt khôi phục bình tĩnh, trong mắt chỉ còn lại sự kính cẩn nhìn Nhạc Trọng:

- Chủ nhân, ta là Đoan Mộc Thắng!

- Tốt lắm!

Nhạc Trọng nhìn Đoan Mộc Thắng đang kính cẩn kia mà thả lỏng tâm tình, trong lòng có tràn ngập sự vui sướng, lần này hắn đã nắm trong tay được tới hai tên tứ giai Thần chiến sĩ..

Sa Hi, Sa Diệt là hai vị thống lĩnh tứ giai Thần chiến sĩ của đám biến dị nhân, tuy bọn họ nguyện ý đi theo bên cạnh Nhạc Trọng, nhưng cũng coi như là người ngoài, đọc lập mà thôi, vì cũng không cần phải tuân theo mọi mệnh lệnh của những người khác.

Mà hiện tại, Đoan Mộc Thắng với Ania đã bị Nhạc Trọng hàng phục, hắn có thể trực tiếp chỉ huy hai vị tứ giai thần chiến sĩ này chiến đấu, chiến thuật sẽ càng thêm linh hoạt hơn nhiều.

Một cơn gió thôi qua, Sa Hi xuất hiện trước mặt Nhạc Trọng, nàng nhìn hai người Đoan Mộc Thắng với Ania, trong mắt tràn ngập sự kiêng kỵ đề phòng.

Sa Hi rất nhanh đã nhìn thấy được sự dị thường ở đây, nhíu mày hỏi:

- Nhạc Trọng, bọn họ xảy ra chuyện gì vậy?

Nhạc Trọng mỉm cười nói:

- Ta dùng Khôi lỗi chi phù khống chế bọn hắn, cho nên hiện giờ bọn hắn chính là người của chúng ta rồi.

Sa Hi lạnh lùng nhìn Nhạc Trọng, trong mắt hiện lên sát khí:

- Khôi lỗi chi hạp sao? Ta không hy vọng ngươi dùng nó trên người bọn ta, nếu như ta mà phát hiện ngươi dám làm chuyện đó. Ta sẽ giết ngươi!

Khôi lõi chi hạp có thể ngưng tụ ra khôi lỗi chi phù để chi phối sinh vật khác, bất luận là kẻ nào chỉ cần bị khôi lỗi chi phù bắt được, trừ phi là Nhạc Trọng tự nguyện buông tha, bằng không thì cả đời này chỉ có thể làm khôi lỗi của Nhạc Trọng. Cho dù Sa Hi là tứ giai thần chiến sĩ thì cũng kiêng kị không thôi, bởi nàng cũng không muốn biến mình thành khôi lỗi của Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng mỉm cười nói:

- Chỉ cần chúng ta có thể hợp tác thoải mái thì ta sẽ không dùng thứ này trên người các ngươi.

Cái đám biến dị nhân như Sa Hi này, vừa hợp tác, thì cũng phải phòng bị. Dù sao thì bọn họ bản tính hung lệ, một khi không chú ý, có thể sẽ bị đám biến dị nhân đó đâm chết thì thôi.

Sa Hi lạnh lùng nhìn Nhạc Trọng rồi sau đó rời đi.

Nhạc Trọng đi về phía Đoan Mộc Thắng và Ania, ra lệnh:

- Đi tới quán Mì Nhân Quỷ trong thành thị kia, giết hết sạch đám hấp huyết quỷ cho ta!

Ở trong thành này thì Thực Nhân quỷ, Hấp Huyết quỷ tuyệt đối không có khả năng để cho Nhạc Trọng sử dụng, cho nên hắn cũng không muốn hòa ái đối với địch nhân cua mình.

- Vâng thưa chủ nhân!

Đoan Mộc Thắng và Ania cung kính thi lễ với Nhạc Trọng, sau đó mới cấp tốc biến mất vào trong bóng tối. Không lâu sau, ở Thanh Trượng thành đã vọng đến tiếng kêu thảm thiết của Thực Nhân quỷ, Hấp Huyết quỷ.

Đoan Mộc Thắng với Ania tuy rằng tiêu hao lực lượng nhiêu trong việc chữa trị thân thể nhưng vẫn không phải là đối thủ mà đám nhị giai Thần chiến sĩ kia có thể chống lại được. Hơn nữa lục thức của bọn họ nhạy cảm, có thể cảm ứng cường liệt với đồng tộc, cho nên rất dễ dàng có thể tìm được đám Thực nhân quỷ và Hấp huyết quỷ kia để giết sạch.

Tám người máy RH kia ở dưới sự thao túng của Bạch Y, mở ra hệ thống quan sát sinh vật. Vừa kiếm tra thấy được Thực nhân quỷ, Hấp huyết quỷ, chúng nó sẽ dùng toàn bộ hỏa lực để biến đối phương thành tro bụi.

Sau khi giao cho Bạch Y chủ trì cái nhiệm vụ dọn rách này, Nhạc Trọng liền hướng về phía Thiên Hương các mà đi.

Trên đường đi, có thể thấy được một số phần tay chân bị cụt của nhân loại, máu huyết, rồi nột tạng. Nhạc Trọng còn nhìn thấy được những người chết không nhắm mắt, người chết mà không đầy đủ tứ chi, nơi này quả thực đã có thể coi là một cái lò sát sinh, tựa như một cái địa ngục vậy.

Đây chính là hậu quả của trò chơi săn bắn của đám Thực nhân quỷ bộ tộc. Một khi trò chơi săn bắn bắt đầu, thì đại bộ phận dân chúng của thành thị này sẽ bị tàn sát, để thỏa mãn cho sự vui sướng và ham ăn của đám Thực nhân quỷ kia.

Nhạc Trọng nhìn một màn này, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ phẫn nộ và bi ai. Nhân loại ở bên trong thế giới này tựa như là chó lợn vậy, căn bản không thể nào nắm giữ được số phận của bản thân. Coi như là những kẻ có tiền như Triệu thiếu kia, ở trong mắt Thánh tộc cũng chỉ là một con heo không hơn không kém, đối phương muốn giết là giết, muốn ăn là ăn, căn bản một chút an toàn cũng không có được. Dưới trướng Nhạc Trọng có rất nhiều kẻ phản kháng đến pháp luật cũng không biết, có thể tiếp thu giáo dục cũng rất ít, bọn họ trừ chém chém giết giết ra thì tất cả đều dốt đặc cán mai.

Nếu như địa cầu lưu lạc tới tay đám Thánh tộc này thì nhân loại trong thời gian tới chỉ sợ sẽ biến thành đám lợn do mấy tên Thực nhân quỷ, Hấp huyết quỷ kia nuôi dưỡng.

- Kính chào chủ nhân!

Nhạc Trọng vừa đến Thiên Hương các thì đã thấy một loạt những tiểu mỹ nữ tuổi từ tám đến mười bốn, đang quỳ gối hai bên đường, phủ phục trên mặt đất, cung kính biểu thị sự thần phục tới hắn. Số lượng mỹ nữ ở đây vượt qua năm trăm, oanh oanh yến yến thực là đồ sộ tới mức khó đỡ.

Trương Mạn Ny mặc một thân áo bào trắng đi tới trước mặt Nhạc Trọng, nụ cười mê người tự tin nói:

- Chủ nhân, đây chính là tinh hoa của Tứ đại phong nguyệt thánh địa chúng ta đó!

Nhạc Trọng nhướng mày hỏi:

- Hiện tại ngươi có thể lấy ra bao nhiêu Ưng tệ?

Trương Mạn Ny trả lời vô cùng nhanh:

- Bởi vì thời gian cấp bách, cho nên số lượng Ưng tệ hiện tnay cũng chỉ có hai mươi lăm ức, chẳng qua ta có thể thêm mười lăm ức ưng tệ từ châu bảo, hoàng kim, tơ lụa, toản thạch, tinh hạch các loại, trong đó còn có một viên tứ giai tinh giác.

Ánh mắt Nhạc Trọng sáng lên, vỗ vỗ vai Trương Mạn Ny nói:

- Hay lắm! Làm rất tốt.

Một viên tứ giai tinh giác cực kỳ quý giá, Nhạc Trọng ở trung nguyên cũng chỉ mới có hai viên, hiện tại đã là ba viên rồi.

Khuôn mặt Trương Mạn Ny đầy vẻ tươi cười:

- Đa tạ chủ nhân khích lệ!

Còn lại ba vị quản sự khác thì đưa ánh mắt đố kỵ nhìn Trương Mạn Ny, có thể được vị đại lão bản như Nhạc Trọng khích lệ, thời gian sau Trương Mạn Ny hẳn là được vinh quang hơn nữa rồi.

Nhạc Trọng vung tay lên, một quyển nhất cấp hỏa cầu thuật kỹ năng thư hiện ra, bay tới tay Trương Mạn Uy:

- Đây là phần thưởng cho ngươi, chỉ cần là người làm được việc cho ta, ta sẽ ban thưởng cho bọn hắn lực lượng.

Trương Mạn Ny nhận lấy bản kỹ năng thư kia, vỗ nhẹ một cái nó liền tiến nhập vào trong người nàng ta.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio