Sau khi tiêu diệt một tiểu nam hài, thân hình của con khỉ biến dị này lóe lên, thò tay chém vào cổ của tiểu nữ hài
Mắt thấy con khỉ biến dị kia sắp chém đứt đầu của tiểu nữ hài kia, phanh một tiếng súng vang lên, đầu lâu của con khỉ biến dị này nổ tung.
Không xa chỗ đó Nhạc Trọng cầm trong tay Phảng Chế Đường Đao chém giết khỉ biến dị, một bên chú ý tứ phương, hắn phát hiện con khỉ biến dị này đột phá phòng tuyến của bạch cốt nhưng không kịp phản ứng.
Nhạc Trọng chỉ có thể phân tâm dùng súng thì hai con khỉ biến dị khác đã đánh tới.
Dưới phòng hộ của giáp da rắn đặc chế, móng vuốt của hai con khỉ biến dị này chỉ lưu lại vết ngấn màu bạc trên áo giáp da, không cách nào xé rách được lân giáp của rắn nước biến dị.
Dù là như thế thì lực lượng mạnh mẽ của hai con khỉ biến dị này làm thân thể của Nhạc Trọng đau đớn không thôi. Nhạc Trọng cầm đao vung lên, một đao chém đứt đầu của con khỉ biến dị, sau đó một cước đá lên người của con khỉ biến dị khác, đem con khỉ biến dị kia đá bay ra xa bảy mét.
Nhạc Trọng còn chưa kịp thở một ngụm, lại có bốn con khỉ biến dị xông thẳng về phía của hắn.
Nhạc Trọng tâm thần bất định, thân thể có chút hơi nghiêng, né qua hai đầu khỉ biến dị công kích, một đao chém bay đầu lâu của con khỉ biến dị, cầm súng ngắn gai độc trong tay bắn về phía hai con khỉ ở gần nhất.
Nương theo âm thanh hai tiếng súng vang lên, đầu của hai con khỉ biến dị này bị Nhạc Trọng bắn nát.
Nhạc Trọng còn chưa kịp thở một ngụm, lại có bốn đầu khỉ biến dị khác lao tới.
Nhạc Trọng tâm thần yên tĩnh, không còn nhìn chung quanh nữa, đem tinh thần tập trung vào chiến đấu trước mặt.
Tinh thần của Nhạc Trọng vừa tập trung thì ưu thế tốc độ của hắn phát huy tới cực hạn, thân hình của hắn chớp động quỷ mị đã tới trước mặt của một con khỉ biến dị kia, ánh đao chớp động thì nhiều đóa huyết hoa lúc này nở rộ trên không trung, thân thể của khỉ biến dị lúc này tràn ngập máu tươi.
Ở bên hướng khác, bạch cốt đang huy động búa lớn của mình chém giết đám khỉ biến dị khác, trong thân thể bất chợt có gai xương bén nhọn từ trên người đâm xuyên đầu của khỉ biến dị, nó như một khối đá ngầm thủ hộ trước người của Quách Vũ, bất luận là con khỉ biến dị nào đâm vào khối đá ngầm này đều bị nó một búa chém giết.
Diêu Diêu và hai tiểu hài tử còn thừa lại đã trốn sau lưng của bạch cốt, nhận được bảo hộ của bạch cốt.
Bạch cốt canh giữ ở trước người bốn người Quách Vũ, cũng bị không ít công kích từ đám khỉ biến dị. Chỉ thấy những con khỉ biến dị đánh lên xương cốt nhiều lần được cường hóa của bạch cốt mà lưu lại một vết ngấn màu bạc, không cách nào bẻ gãy xương cốt của bạch cốt.
Chiến đấu thảm thiết kéo dài ba mươi giây, Nhạc Trọng cùng bạch cốt hai người liên thủ chém giết hai mươi ba đầu khỉ biến dị, trong rừng cây nhỏ này trải rộng thi thể của khỉ và mùi tanh nồng của máu.
Năm con khỉ biến dị khác lúc này cảm thấy hai địch nhân trước mặt không phải là chúng có thể đối phó được cho nên chợt quay đầu bỏ chạy.
Sinh vật biến dị hoàn toàn khác biệt với đám tang thi. Tuy chúng hung hãn không úy kỵ viên đạn, tính hung lệ vượt qua xa dã thú bình thường, thế nhưng mà so với biến dị thí có trí tuệ thì khác. Gặp được địch nhân không cách nào ngăn cản nổi thì sẽ sợ hãi, cũng chọn chạy trốn.
Nếu là tang thi tiến hóa S, L như vậy thì nếu đối thủ chưa chết thì tuyệt đối không bỏ qua..
Nhạc Trọng nhìn thấy năm con khỉ biến dị chạy trốn, trong nội tâm cũng thoáng buông lỏng một hơi, nếu như lũ khí biến dị này cùng xông lên một lượt thì hắn cũng chỉ có thể mang theo Quách Vũ một người chạy trối chết.
- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp , đạt được hai điểm cường hóa.
Nhạc Trọng một mình một người chém giết mười lăm đầu khỉ biến dị, bằng vào linh quang khổng lồ rốt cuộc cũng thăng lên cấp .
Năm đầu khỉ biến dị lúc này lẻn lên cây cao, một nắm đấm to lớn lúc này đấm vào đầu của con khỉ biến dị, nương theo lực lượng cực lớn của nắm đấm này thì đầu lâu của con khỉ biến dị cũng bị đánh nát.
Bốn con khỉ biến dị còn lại lập tức sợ hãi, trực tiếp chạy thục mạng ra khắp bốn phương tám hướng.
Một đám lá cây rụng to lớn rơi xuống, một thân ảnh màu đen nhảy từ cây cao xuống đất.
- Coi chừng! Mọi người chạy mau!
Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào thân ảnh màu đen khổng lồ đó, một dự cảm nguy hiểm cực kỳ to lớn hiện ra trong đáy lòng của hắn, hiển nhiên là sinh vật mạnh mẽ.
Trước mặt của Nhạc Trọng là một thân ảnh màu đen to lớn cao tới hai mét hai, toàn thân mọc ra bộ lông đen như mực, hai mắt chớp động lên hung mang đỏ hồng, hai tay mọc ra hai móng vuốt dài hai mươi centimet như lưỡi đao sắc bén.
- Biến dị hung vượn cấp : có được quái lực siêu nhân, thân thủ nhanh nhẹn, nanh vuốt cực kỳ sắc bén, vô cùng nguy hiểm.
Chỉ nhìn qua biến dị hung vượn kia thì Nhạc có thể từ trong thân thể của đối thủ cảm nhận được sát ý khổng lồ truyền ra cùng ẩn chứa lực lượng vô cùng cường hoành và hung hãn.
Con biến dị hung vượn kia lúc này nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng một lần, giống như một con khủng long quan sát con kiến hôi.
Nhạc Trọng nhìn qua con biến dị hung vượn, hắn giơ súng ngắn gai độc lên bắn ra hai phát.
Thời điểm Nhạc Trọng giơ súng lên thì đầu biến dị hung vượn kia điểm chân một cái, nó giống như viên đạn lướt ngang. Hai viên đạn gai độc bắn vào cây sau lưng con hung vượn, trực tiếp oanh đoạn một cây đại thụ.
- Đầu súc sinh này đúng là giảo hoạt mà.
Nhạc Trọng nhướng mày, phải tay vừa lộn, một cây súng tiểu liên chợt hiện ra trong tay hắn, hắn trực tiếp dùng súng tiểu liên điên cuồng bắn phá về phía con biến dị hung vượn này.
Dưới làn đạn bao trùm dày đặc ở khoảng cách gần như vậy, có nhiều viên bắn vào thân thể của biến dị hung vượn, mỗi cỗ cơ bắp của biến dị hung vượn gồng lên, viên đạn không cách nào xuyên phá da thịt của nó, chỉ phá vỡ da của nó và không cách nào xuyên thấu tiếp. Một khi con biến dị hung vượn này gồng người lên thì độ cứng thân thể của nó có thể so sánh với sắt thép. Nếu không phải như thế, một đao của Nhạc Trọng vừa rồi đã có thể chém ngang lưng của nó rồi.
Bị bắn xuyên qua da thịt thì đầu biến dị hung vượn càng thêm cuồng bạo, hung quang trong mắt của nó chớp động, giông như đạn pháo lao thẳng về phía Nhạc Trọng, vài bước đã vọt tới trước người của Nhạc Trọng, hung hăng một trảo chộp về phía Nhạc Trọng.
Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, duỗi ngón trỏ ra và có chút uốn lượn dùng chiếc nhẫn hỏa cầu bắn thẳng về phía biến dị hung vượn.
Lúc này đầu biến dị hung vượn còn cách Nhạc Trọng không đến hai mét, trong ngón tay của Nhạc Trọng lăng không sinh ra hỏa diễm ma pháp trận, ma pháp trận sinh ra hỏa cầu bắn thẳng vào người của biến dị hung vượn.
Con biến dị hung vượn không cách nào đề phòng ngon tay Nhạc Trọng lại sinh ra hỏa cầu, nó chỉ có thể đưa tay lên ngăn cản mà thôi.
Hỏa cầu ma pháp lúc này nổ mạnh trên tay của con vượn, đem trảo của con vượn nổ đoạn.