Những tên kia khi bị Nhạc Trọng nhìn thấy thì đều cúi đâu, tránh đi ánh mắt của hắn, bọn họ mà tới khiêu chiến, lại bị Nhạc Trọng tát một cái bay đi thì sau này ở trong tộc bọn họ sẽ bị biến thành trò cười.
Nhạc Trọng cười lạnh tiếp tục khiêu khích:
- Dực nhân bộ tộc chẳng lẽ lại không có dũng sĩ sao?
- Ta tới chiến cùng ngươi.
Dưới sự khiêu khích trần trụi của Nhạc Trọng, một vị thiếu nữ có khuôn mặt trái xoan, đằng sau là một mái tóc đuôi ngựa màu vàng kim, làn da lúa mặt, xinh đẹp nhảy thẳng lên sân dấu nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, trong mắt hiện lên vẻ phẫn nộ không ngừng, quát lớn:
- Nhạc Trọng, Lai Vi ta hướng ngươi khiêu chiến! Dực nhân bộ tộc chúng ta không hề thiếu dũng sĩ.
Nhạc Trọng nhẹ nhàng cười:
- Nếu như ta nhớ không sai thì trong tế điển phối ngẫu này cấm đám nữ tính như các người lên sân đúng không?
Đám Dực nhân tộc thì nữ tính thực lực mạnh hơn nam tính nhiều, vì đang tìm phối ngẫu cho nên mới cấm nữ tính lên sân khấu, bằng không trong các hạng mục kia sẽ không thể nào có được thân ảnh của đám nam tính.
Tựa như vào thời mạt thế trên địa cầu, nếu không phải phân chia nam nữ, thì đám nữ vận động viên căn bản không thể nào vượt qua đám nam vận động viên kia được.
Lai Vi đưa ánh mắt khiêu khích Nhạc Trọng:
- Thế nào, ngươi sợ sao? Đồ nhát gan.
- Đồ nhát gan!
- Đến dũng khí tiếp nhận khiêu chiến cũng không có sao hả Nhạc Trọng?
- Ngươi thực là kẻ nhát gan mà!
- Lai Vi, đập cho hắn một trận đi, tuy rằng hắn hợp khẩu vị của ta nhưng cái tên nhân loại này thực là ngông cuồng…
- ……..
Trong đsam người từng gã nữ chiến sĩ dực nhân xinh đẹp, hưng phấn thét gào chói tai, còn có không ít những cô nàng xinh đẹp cuồng dã đã bay tới gần nơi này.
Bàn tay Nhạc Tọng lộn một cái, một viên tinh hạch tứ giai xuất hiện trong tay:
- Tại sao không? Ta nhận sự khiêu chiến của ngươi, chẳng qua để trận chiến này có thêm một chút nho nhỏ tiền cược nhé. Nếu như ta không thể trong thời gian quy định đánh bại ngươi, thì ta cho ngươi một viên tứ giai tinh hạch biến dị thú, còn nếu ta làm được, thì ngươi sẽ là của ta, khi ta rời khỏi nơi này thì ngươi cũng phải đi theo ta, sau này phải chiến đấu cho ta, ngươi thấy sao?
Nhạc Trọng cũng quan sát Lai Vi rồi, hắn cảm nhận được một cỗ khí tức bưu hãn trên người vị thiếu nữu này, hiển nhiên cũng là một chiến sĩ thân chính bách chiến, vô cùng có dũng khí, đó là nhân tài mà hắn khát vọng thu được.
Lai Vi liếm đôi môi đỏ mọng, nhìn Nhạc Trọng hưng phấn cười:
- Không! Đổi điều kiện đi! Nếu như ta thua thì ta sẽ là của ngươi, còn nếu như ngươi thua, thì ngươi là của chúng ta, phải ở lại tổ ong này với chúng ta!
Nhạc Trọng cười, gật đầu:
- Được!
- Ha ha! Lần này ngươi thua chắc! Lai Vi thấy Nhạc Trọng dễ dàng đáp ứng điều kiện của mình như vậy liền lộ ra một nụ cười giảo hoạt, sau đó đi đến một bên, hướng về một thục nữ của bộ lạc Hữu Dực nhân nói:
- mẹ, mẹ cho con mượn Bạo Phong chiến giáp dùng một lát!
Thục nữ kia tướng mạo kiều diễm, nhẹ nhàng cười, đem một bộ bảo giáp có khảm tinh hạch của biến dị thú cấp bốn đưa cho Lai Vi, cười tao nhã:
- Lai Vi, ta cũng rất thích Nhạc Trọng kia. Chờ hắn trở thành người của ngươi, rồi để hắn theo ta ba buổi tối!
V trừng mắt nhìn mỹ nữa kiều diễm kia, nhanh chóng cầm lấy bảo giáp trong tay mỹ nữ:
- Không được, hắn đã lọt vào mắt xanh của ta. Ngươi muốn bỡn cợt tên đàn ông nào thì tự đi mà tìm, hắn là của ta!
Không hề do dự, Lai Vi cấp tốc mặt Bạo Phong chiến giáp vào, nhảy đến trên mặt sân rộng, trạm đến sân rộng trên, nhìn Nhạc Trọng trong mắt tràn ngập chiến ý:
- Bắt đầu chưa?
Nhạc Trọng nhẹ nhàng cười nói:
- Đến đây đi!
Nhạc Trọng vừa nói hết câu, Lai Vi trong mắt chợt lóe sáng, viên tinh hạch của biến dị thú cấp bốn quang mang chớp động, nàng nhùn chân một cái, mười sáu đạo quang ảnh hư không lao về phía Nhạc Trọng.
- Tứ giai đỉnh phong, tốc độ thật nhanh. Bản thân nàng cũng là một chiến sĩ cấp bốn!
Nhạc Trọng nhìn mười sáu đạo tàn ảnh đột nhiên xuất hiện, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, trong lòng khẽ rùng mình, thu hồi tâm lí coi thường.
Lai Vi là một thiên tài chiến đấu của bộ lạc Hữu Dực nhân, tuổi tuy còn nhỏ nhưng đã chiến đấu hàng trăm trận, bản thân là một chiến sĩ sơ cấp cấp bốn. dưới sự hỗ trợ của Bạo Phong chiến giáp, thực lực của nàng có thể đạt đến cấp bốn đỉnh cao.
Tốc độ của Lai Vi đã nhanh đến tột cùng, mười sáu đạo tàn ảnh biến hóa linh hoạt, Winny căn bản không thể sánh bằng. Nhạc Trọng có thể liếc mắt là nhìn thấu thật giả từ những đạo tàn ảnh của Winny, thế nhưng lại nhìn không thấu thật giả những đạo tàn ảnh của Lai Vi, phảng phất như mỗi một đạo tàn ảnh trong số đó đều là bản thân Lai Vi vậy.
Nhạc Trọng trong mắt hiện lên một tia ngưng trọng, hắn nhún chân một cái, nhanh như mũi tên nhọn lui mạnh về phía sau, trong nháy mắt phát động kỹ năng thao túng trọng lực, từng đợt sóng mạnh mẽ cuồn cuộn cuốn về bốn phương tám hướng khuếch tán đi.
Nhạc Trọng vừa mới lui về phía sau vài bước, một cổ dự cảm nguy hiểm cường liệt đột nhiên sinh ra, một cơn lốc từ trên trời truyền đến nện thẳng vào đầu hắn.
- Phía trên?
Nhạc Trọng không hề ngẩng đầu, chỉ là thân mình nhẹ tránh, dk bắt đầu khởi động, trong khoảnh khắc suýt xảy ra tai nạn liền theo bản năng đánh một quyền về vị trí nguy hiểm.
Song quyền giao kích, Nhạc Trọng không chuẩn bị đủ sức mạnh liền bị đánh bay.
Nhạc Trọng thuận thế thân thể tránh né, hai mắt ngưng trọng, liền thấy Lai Vi vuốt cánh, hóa thân thành mười sáu đạo tàn ảnh lao về phía hắn.
Kỹ năng thao túng trọng lực cấp hai cũng chỉ có thể khiến cường giả cấp bốn đỉnh cao như Lai Vi chậm lại trong một cái chớp mắt. Đó là bởi vì đột ngột rơi vào trọng lực khiến thân thể bọn họ chưa kịp thích ứng, kỹ năng thao túng trọng lực cấp hai cũng không có tác dụng quá lớn.
Nhạc Trọng nhìn mười sáu đạo tàn quang đột nhiên xuất hiện, trong mắt hàn quang chợt lóe, một ánh quang mang mang theo khí tức cương liệt không gì sánh được lao về phía Lai Vi.
Lai Vi trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng rất nhanh nện một quyền không lưu tình chút nào về phía Nhạc Trọng.
- Đây là thực!
Trong nháy mắt tiếp cận Lai Vi, Nhạc Trọng mới phán đoán ra chân thân của Lai Vi trong tàn ảnh, trong mắt hắn hiện lên một tia điên cuồng, mặc cho Lai Vi nện thẳng một quyền trên bụng hắn.
Lực lượng cấp bốn đỉnh cao của Lai Vi hầu như dồn hết lên bụng Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng trên người mặc lân giáp chế từ biến dị thú cấp năm, lại có thân thể cứng như sắt thép thủ hộ, liên tiếp trung hòa từng thành sức mạnh của Lai Vi, tuy có chút tàn dư vẫn đánh vào bụng Nhạc Trọng nhưng hắn vẫn cứng rắn đứng vững.
- Ha ha, bắt được ngươi rồi!
Ngay vào lúc một quyền của Lai Vi nện vào bụng Nhạc Trọng, hắn dang tay hung hăng ôm vào, đem Lai Vi gắt gao ôm vào trong ngực, sau một ngón tay cứng rắn hung hăng đánh thẳng về dưới quân Lai Vi.