Uy áp của ngũ giai Thái Sơn có thể tiến hành áp chế biến dị thú yếu hơn nó, làm cho biến dị thú dưới tam giai không dám ra tay với nó. Cho dù biến dị thú tam giai ra tay với nó thì thực lực cũng chỉ còn bảy thành mà thôi. Mà biến dị thú tứ giai lại không bị uy áp của nó ảnh hưởng quá lớn.
[CHARGE=.]
Mấy trăm đầu biến dị thú tứ giai mà xông lên một loạt, cho dù là ngũ giai Thái Sơn cũng chưa chắc ngăn cản được.
Nhạc Trọng vỗ vỗ ngũ giai Thái Sơn và ra lệnh:
- Đi!
Ngũ giai Thái Sơn quay đầu lại, nó giống như pháo đài khổng lồ nghiền áp hải tộc chung quanh và rời đi.
Ngũ giai Thái Sơn thân dài hai cây số, tuy động tác không tính là nhanh nhưng mà nó toàn lực chạy cũng nhanh như bay, rất nhanh đã mở ra con đường máu.
Nhạc Trọng ngồi trên ưng ngũ giai Thái Sơn và cầm pháo điện từ không ngừng băn giết chung quanh, tất cả biến dị thú bị oanh giết.
Trải qua kiểm nghiệm thực chiến và Nhạc Trọng phát hiện sử dụng vũ khí công nghệ cao của trang bị thần ma đánh chết kẻ địch nguyên khí tính mạng của đối thủ còn nhiều hơn dùng vũ khí thần ma đánh chết. Bởi vậy hắn ưa thích dùng những vũ khí này đánh giết địch nhân.
Một thiếu nữ Nhân Ngư nhất tộc xinh đẹp đi tới bên cạnh Nhân Ngư nhất tộc hoàng nữ cung kính hỏi:
- Công chúa điện hạ, có nên truy kích không?
Trong mắt Nhân Ngư nhất tộc hoàng nữ tỏa ra hàn quang kỳ lạ và nói:
- Không cần, hiện tại chúng ta không cần giết hắn. Thực lực nam nhân kia quá mạnh mẽ, còn trên cả ta. Nếu ta có thể tiếp tục tiến hóa thêm hai lần mới có thể giết chết hắn. Trước mắt cho hắn đi đi. Hiện tại nhiệm vụ của chúng ta là tiêu diệt toàn bộ nhân loại trong thành thị này, biến thành thị này thành lô cốt của hải tộc chúng ta. Như vậy hải tộc chúng ta sẽ chi phối thế giới, đại lục, hải dương sẽ nằm giữ trong tay hải tộc chúng ta.
Trong mắt thiếu nữ Nhân Ngư nhất tộc hiện ra thần sắc mơ ước:
- Vâng!
Không có Nhạc Trọng cản trở, đại lượng hải tộc, biến dị thú dũng mãnh tiến vào trong Bình Nhưỡng.
Toàn bộ cao thủ của thành phố Bình Nhưỡng đã rời khỏi, cũng không còn lại thứ gì có thể ngăn cản hải tộc và biến dị thú cả. Rất nhiều biến dị thú, chiến sĩ hải tộc không ngừng tiến vào trong thành thị, phát hiện nhân loại nào thì giết chết kẻ đó.
Hải tộc không ngừng lên đất liền, trừ biến dị thú ngũ giai đầu cá sấu thân rắn không lên bờ ra, còn có một con cua bá vương toàn thân giáp dày cũng đạt tới ngũ giai, chỉ có một con rùa lớn ngũ giai tiến vào trong thành phố Bình Nhưỡng.
Lúc này hải tộc tiến công thành phố Bình Nhưỡng cũng điều động lực lượng cường đại, tổng cộng điều động bốn biến dị thú ngũ giai, lực lượng khủng bố như thế, cho dù là Triều Tiên trước tận thế nếu như không sử dụng vũ khí hạt nhân cũng không cách nào ngăn cản nổi.
Nhạc Trọng cưỡi Thái Sơn chạy trốn, hắn rất nhanh liền phát hiện Thái Sơn có chút không đúng. Nọc độc ngũ giai hải xà đang ăn mòn miệng vết thương, vết thương này không có chuyển biến tốt đẹp, ngược lại có chút chuyển biến xấu, chỗ miệng vết thương có có từng giọt nước mủ không ngừng nhỏ xuống, tản ra mùi hôi thối.
Nhạc Trọng nhìn thấy thương thế trên người Thái Sơn thì nhíu mày:
- Bổn nguyên chi lực của ngũ giải hải xà đúng là quá đáng sợ.
Bổn nguyên chi lực của biến dị thú ngũ giai cực kỳ cường đại, vượt xa những biến dị thú khác. Nếu như độc tố này rơi vào trên người biến dị thú tứ giai, tuyệt đối có thể dễ dàng độc chết biến dị thú tứ giai này. Cho dù là rơi vào người đồng cấp thì những biến dị thú kia muốn loại trừ cũng vô cùng khó khăn.
Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, lại lấy tinh hạch trong đầu hải xà cho vào trong miệng của Thái Sơn.
Thái Sơn sau khi nuốt tinh hạch ngũ giai vào trong miệng thì không lâu sau sinh ra biến hóa, cơ bắp hư thối của nó không ngừng nhúc nhích, từng khối độc tố màu đen không ngừng rơi ra ngoài, kế tiếp là thịt mới và lân giáp mới sinh ra, ánh mắt vốn mang theo chút mệt mỏi của nó không ngừng tỏa ra thần thái sáng ngời.
Cưỡi lên Thái Sơn, Nhạc Trọng nhanh chóng đuổi theo sau đoàn xe.
Lúc này Nhạc Trọng đã tiên vào trong đội xe, nhìn thấy đoàn xe đã lớn hơn trước. Rất nhiều loại xe, xe việt dã, xe tăng, xe vận binh và nhiều xe quân dụng khác đang chạy trên đường, Nhạc Trọng đi vào đoàn xe.
Nhìn thấy Nhạc Trọng cưỡi ngũ giai Thái Sơn di động tới nơi này, quân đội Triều Tiên nhìn thấy và vô cùng kính sợ, rất nhiều họng súng, họng pháo đều nhắm vào ngũ giai Thái Sơn này, bộ dáng không hữu hảo.
Nhạc Trọng lạnh lùng đứng trên đầu ngũ giai Thái Sơn quan sát quân đội Triều Tiên bên dưới, nói:
- Tôi là thủ lĩnh đoàn xe Nhạc Trọng, các người là ai? Tại sao lại đi theo chúng tôi?
Lúc này Nhạc Trọng chr cần động niệm là có thể ra lệnh cho Thái Sơn dễ dàng quét ngang toàn bộ đoàn xe quân đội của Triều Tiên, chiếm cứ ưu thế tâm lý thât lớn.
Nhạc Trọng vừa dứt lời thì Trịnh Lỵ Tú thông qua âm khí phiên dịch lại.
Trong một chiếc xe chỉ hiuy một gã ăn mặc quân trang, nữ quân nhân xinh đẹp thắt tóc đuôi ngựa, mặt trái xoan, ngũ quan tinh tế, gương mặt cực đẹp, mặt mày và mang theo vẻ kiên nghị đi ra, tuổi chừng hai mươi ba hai mươi bốn đi tới, nhìn Nhạc Trọng mỉm cười nói:
- Ngài khỏe chứ, Nhạc Trọng tiên sinh. Tôi là thống soái cao nhất của dân quân Triều Tiên, Kim Trí Nghiên, thật cao hứng khi gặp ngài.
Cơ hồ là cùng một thời gian, trong đoàn xe có tám đạo khí tức cường hoành mặc quân trang ngăn bên người Kim Trí Nghiên, nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng.
- Dân quân Triều Tiên? Nữ nhân này có bổn sự gì? Nàng hẳn là quan lớn nha.
Nhạc Trọng cẩn thận dò xét Kim Trí Nghiên và suy nghĩ trong lòng.
Triều Tiên là quốc gia phong bế, là quốc gia rớt lại phía sau, địa vị nữ nhân không thể nào cao được. Một nữ nhân có thể từ trong tận thế leo lên hàng ngũ lãnh đạo cao nhất, như nàng không có huyết thống hoàng tộc rất khó làm được.
Nhạc Trọng có chút lãnh đạm nói:
- Cô khỏe!
Kim Trí Nghiên nở nụ cười chân thành nói:
- Thập phần cảm tạ ngài trợ giúp, giúp chúng tôi tránh được một kiếp, ân tình này Kim Trí Nghiên tôi nhớ kỹ. Tương lai có cơ hội tôi sẽ báo đáp ngài.
Nhạc Trọng khẽ gật đầu, cũng không có để ở trong lòng.
Lúc này Triều Tiên và Hàn Quốc là giống nhau, đại bộ phận khu vực bị dị tộc công hãm, Kim Trí Nghiên là thống soái tối cao của dân quân Triều Tiên cũng chỉ có thể biết được người bên cạnh nàng, đối với Nhạc Trọng cũng không có tác dụng quá lớn.
Kim Trí Nghiên hỏi:
- Nhạc Trọng tiên sinh, xin hỏi mục tiêu kế tiếp của anh là đi đâu?
Nhạc Trọng cũng không giấu diếm, nói thẳng:
- Kế tiếp tôi sẽ quay về khựa!
Kim Trí Nghiên cười dịu dàng hỏi:
- Quay lại Bắc Kinh sao? Vừa vặn, tôi vừa vặn muốn đi tới gần sông Áp Lục. Chúng ta vừa vặn tiện đường, cùng nhau đi đoạn đường này nhé? Mọi người cùng nhau đi cũng dễ chiếu ứng lẫn nhau hơn.
Nhạc Trọng trầm ngâm một hồi gật đầu nói:
- Được rồi.
Kim Trí Nghiên nhìn ngũ giai Thái Sơn và đột nhiên hỏi:
- Con quái vật này là do ngài triệu hồi sao? Quá lợi hại! Xin hỏi ngài làm thế nào có thể triệu hồi ra quái vật mạnh mẽ như vậy? (Bị nhảy chương nội dung vẫn liền mạch)