Nhạc Trọng thập phần nhẹ nhõm tùy ý hỏi:
- Nghe nói anh biết chỗ của một kiện dị bảo, đúng không?
Tiếp thu mấy trăn vạn tang thi dưới trướng Hồ Man thì Nhạc Trọng một đường tấn công Hà Bắc, hoàn toàn nghiền áp những nơi đi qua, những nơi đi qua tang thi bị Tương Thắng, Quế Tàn hai đại tang thi trí tuệ siêu cấp thu phục thêm. Sau đó biến thành dinh dưỡng cho bốn vạn tinh nhuệ của Nhạc Trọng.
Dưới trướng của Nhạc Trọng hiện tại đã không cần phải thay phiên nhau sử dụng binh khí thần ma đồ sát tang thi cường hóa như trước kia nữa.
Một tên tinh nhuệ bình thường của Nhạc Trọng cũng đạt đẳng cấp , đặt ở bên ngoài là cường giả một phương.
Sau khi phân phối súng laser thì những tên binh sĩ này có thể đối phó cường giả đỉnh cấp như thường.
Khu vực Hà Bắc này đại bộ phận các nơi đã bị Nhạc Trọng thu phục, thế lực quy hàng như Thượng Quan Thanh Thành cũng vượt qua một trăm. Thế lực của hắn cũng khuếch trương thật lớn, tâm tình tự nhiên thập phần khoan khoái dễ chịu.
Trong mắt Thượng Quan Thanh Thành hiện ra hào quang ngưng trọng:
- Đúng vậy. Thủ lĩnh, tôi phát hiện trong rừng rậm có một cái hồ nước, mỗi khi tới ban đêm thì giữa hồ phát ra hào quang vô cùng chói mắt. Đồng thời hấp dẫn vô số biến dị thú chung quanh tới gần, dường như chúng đang hấp thu ánh sáng đó phản chiếu ra. Tôi đoán ở giữa hồ chắc chắn có dị bảo.
Nhạc Trọng nghe vậy cũng hiện ra vẻ nghiêm nghị.
- Ah! Biến dị thú mạnh nhất tiến tới hồ đó là mấy giai?
Thế giới sau biến dị sinh ra rất nhiều thứ kỳ dị, trên địa cầu bỗng nhiên sinh ra đời các loại dị bảo không ngừng. Nhưng mà Thượng Quan Thanh Thành là cường giả tứ giai cũng không dám tiến tới gần, hiển nhiên biến dị thú ở giữa hồ vô cùng đáng sợ.
Thượng Quan Thanh Thành vẻ mặt ngưng trọng nói ra:
- Ở giữa hồ có nhiều biến dị thú đóng giữa, trong đó có một lần tôi thậm chí nhìn thấy năm con biến dị thú ngũ giai cùng hấp thu hào quang giữa hồ. Khá tốt tôi thoát nhanh, chỉ ở xa xa nhìn thấy đám biến dị thú ngũ giai là tôi đã lẩn mất, bằng không tôi chết chắc rồi. Biến dị thú ngũ giai cũng không phải loại có hình thể khổng lồ, hình thể của chúng chẳng khác gì nhân loại, chỉ lớn hơn một chút, thân cao chừng hai mét nhưng vẫn bảo trì đầy đủ đặc điểm quái vật, vô cùng khủng bố đấy.
Nhạc Trọng nghe vậy thì nhíu mày, nói:
- Biến dị thú hình người sao? Xem ra có chút khó giải quyết rồi.
Nếu luận công thành nhổ trại, dã chiến công kích, nghiền áp đại quân thì Thái Sơn ngũ giai làm vô cùng dễ dàng. Nhưng mà Thái Sơn ngũ giai cũng có sở đoản, tốc độ di chuyển của nó chậm chạp đồng thời trí tuệ cũng tương đối thấp.
Mà biến dị thú ngũ giai hình người không có được hình thể to lớn như biến dị thú khổng lồ dễ dàng đánh nát một ngọn núi, nhưng mà chúng càng đáng sợ hơn thế nhiều. Chúng chính là loại hình tiến hóa toàn diện, sức chiến đấu còn vượt qua cả đám biến dị thú ngũ giai khổng lồ. Ngay cả biến dị thú ngũ giai như khủng long mà đối phó một con biến dị thú ngũ giai hình người thì con khủng long thua chắc.
Nhạc Trọng lẳng lặng tính toán nói:
- Tương Thắng, Quế Tàn được phái đi tấn công các nơi khác, Ba Lợi Da Oa phải ở lại chấn nhiếp thi đàn. Bạch Tiểu Thắng thì không phải đối thủ của biến dị thú ngũ giai. Trong thời gian ngắn xem ra chỉ có tự mình đi thử một lần.
Lúc này là thời điểm mấu chốt đi thu phục Hà Bắc, thi đàn khổng lồ dưới sự thống lĩnh của Tương Thắng, Quế Tàn không ngừng thu phục các thành thị. Nhạc Trọng cũng không muốn triệu tập chúng đi vây quét đám biến dị thú này.
Ở phương diện thi đàn thì Tương Thắng, Quế Tàn là tang thi trí tuệ siêu cấp có giá trị cực lớn với Nhạc Trọng.
Trong rừng rậm xanh biếc, từng gốc cây đại thụ khổng lồ cao hơn mười mét hợp lại với nhau, hình dáng vô cùng đồ sộ. Ở trong rừng rậm này sinh trưởng rất nhiều thực vật biến dị đáng sợ, một ít thực vật biến dị đáng sợ có thể thôn phệ biến dị thú to lớn.
Trong rừng rậm này còn có vô số biến dị thú cường đại sinh tồn, bởi vậy cũng chỉ có số ít cường giả nhân loại mới dám lẻn vào săn giết chúng, đề cao thực lực của mình.
- Chính là hồ nước này!
Trên một cây đại thụ, Thượng Quan Thanh Thành chỉ vào một khu vực rậm rạp, ở đó có một cái hồ nước không lớn lắm.
Trên đại thụ lúc này có Nhạc Trọng, Thượng Quan Thanh Thành hai người. Nhạc Trọng không muốn mang theo quá nhiều người vào trong rừng này. Đó là bởi vì trước mặt biến dị thú ngũ giai thì trừ cường giả đứng đầu, nếu không săn giết một con biến dị thú ngũ giai phải trả giá bằng tính mạng của mấy ngàn hoặc vạn tinh nhuệ.
Nhạc Trọng nhìn qua hướng hồ nước, chỉ thấy ở chung quanh hồ nước có nhiều biến dị thú.
Các loại biến dị thú khác nhau nằm rạp ở đó, nhàn nhã tự đắc, cũng không có tàn sát lẫn nhau.
Nhạc Trọng cũng có nghiên cứu một chút đặc điểm của biến dị thú, những biến dị thú này vì tiến hóa và sống sót cho nên thường xuyên chém giết lẫn nhau.
Chỉ có vương trong tộc hoặc là biến dị thú đẳng cấp cao có uy ấp khủng bố có khả năng thống trị vương của các tộc mới miễn cưỡng điều hòa được tàn sát trong đó.
Đồng thời cho dù là chiến đấu chung, một ít biên dị thú thiên địch không không chế nổi thú tính mà giết con mồi, phát động công kích lẫn nhau. Trong hoàn cảnh như vậy có thể cộng đồng chung sống với nhau là không có khả năng.
Nhạc Trọng cẩn thận nhìn một hồi và nói:
- Ánh sáng đâu?
Thượng Quan Thanh Thành nói:
- Vào đêm xuất hiện ánh trăng!
- Vậy thì chờ đi!
Màn đêm buông xuống. Lúc này bầu trời tối lại, từng đàn biến dị thú từ phương xa không ngừng tiến tới gần đây.
Biến dị cự mãng, vượn biến dị, sư tử biến dị, chó hai đầu biến dị, mèo rừng biến dị, rất hiều biến dị thú hung tàn đều chạy tới đây.
- Ồ! Đó là cái gì?
Bỗng nhiên ở phương xa xó tiếng kêu thảm thiết vang lên, Nhạc Trọng nhìn qua chỗ phát ra tiếng kêu thảm thiết, chỉ thấymột con bạch lân báo ngũ giai giống như ảo ảnh bổ nhào vào đám mèo rừng biến dị, một ngụm cắn đứt yết hầu của chúng và ăn tươi.
Tốc độ biến dị bạch lân báo ngũ giai nhanh như thiểm điện, đại bộ phận biến dị thú vừa mới xuất hiện còn chưa kịp phản ứng chúng đã bị cắn nát yết hầu, lộ ra một lỗ máu và vô số máu tươi trào ra ngoài.
Một góc khác có một con thân cao hai mét, toàn thân có một tầng lân giáp màu đen, lớn lên có thân hình giống như vượn biến dị đi tới, quyền của nó nặng như núi nện vào đám biến dị thú khác.
Tuy con vượn biến dị này chỉ cao hai mét, tuy nhiên nó có được quái lực khủng khiếp, một đấm của nó có thể đánh nát thân thể của một biến dị thú tam giai.
Ở một góc khác có một thân hình nhỏ nhắn, cũng chỉ cao một mét sáu và thân thể thon dài, trên người có lân giáp màu xanh và hai tay mọc ra móng vuốt dài tám mươi cm, là một con mèo rừng biến dị ngũ giai hiện ra.
Đầu lâu của những con biến dị thú vừa bị giết chết bị đào ra, móc tinh hạch bên trong ra ngoài, chỉ để lại thi thể khổng lồ.