Sau khi tất cả kỹ năng của Nhạc Trọng tăng lên một giai thì bên ngoài mỗi phù văn có hào quang màu bạc lóe lên, sáng chói thần thánh. Làm cho sức chiến đấu của Nhạc Trọng tăng lên một cấp bậc.
Tinh thần của Nhạc Trọng chấn động, lần nữa mang hai thần ma hạch còn sót lại thu nạp vào. Sau đó vô số phù văn kim sắc tiến vào trong thần ma hạch của hắn, nó lớn lên một vòng, phù văn tỏa ra màu bạc sáng ngời, trực tiếp ngưng tụ thêm một phù văn màu bạc khác trong thức ải.
- Chúc mừng ngài học được kỹ năng lục giai thao túng huyết dịch.
Sau khi phù văn màu bạc này hình thành, trong thức hải của Nhạc Trọng vang lên âm thanh nhắc nhở.
- Thì ra thu nạp thần ma hạch còn có chỗ tốt như vậy, vậy mà trực tiếp đạt được một kỹ năng lục giai.
Nhạc Trọng mở hai mắt ra, từng đạo hàn quang lập lòe bất định, một đạo khí thế cường hoành hiện ra, không ngừng kéo lên và đạt tới lục giai đỉnh phong.
- Ấn ký hệ thống thần má, thần ma hạch quả nhiên là dị bảo tiến hóa khó có được, mình muốn tiến vào lục giai đỉnh phong không biết phải giết bao nhiêu cao thủ lục giai mới bước tới bước này, nhưng mà sau khi thu nạp bốn ấn ký thần ma và ba thần ma hạch lại đạt tới lục giai đỉnh phong. Hơn nữa thần ma thể cũng tiến hóa lên cấp hai. Cho dù Huyết Phệ Thánh Hoàng hàng lâm lần nữa cũng không đủ cho mình chém.
Hai mắt Nhạc Trọng thần quang sáng ngời, lực lượng hiện ra, tiện tay đánh ra một cái và lực lượng khủng bố tỏa ra, trực tiếp đánh mặt đất cách đó hai mươi mét thành cái động. Hắn không dùng bất cứ kỹ năng nào, chỉ dùng nắm đấm sinh ra áp lực không khí liền đánh mặt đất thành cái động, lực lượng cực kỳ khủng bố.
Đột nhiên một ý niệm hiện ra trong đầu Nhạc Trọng.
- Nếu như mình bây giờ trở về đi diệt sát Ái Đức Hoa, Lai Áo, nuốt thần ma hạch, ấn ký hệ thống thần ma của bọn là có thể lập tức tấn chức cường giả thất giai.
Nhưng mà ý niệm này nhanh chóng bị Nhạc Trọng bài trừ.
Lúc này ba nước vẫn là minh hữu, liên thủ chống cự dị tộc. Nếu như Nhạc Trọng ra tay giết Ái Đức Hoa, Lai Áo hai cường giả, cả Liên Minh Địa Cầu lập tức sụp đổ. Nhân loại tự giết lẫn nhau, cho dù Nhạc Trọng tấn thăng làm cường giả thất giai cũng chỉ có giết sạch người cả hai nước khác, hoặc là biến tât carmoij người thành khôi lỗi mới hàng phục đối phương được.
Tuy Nhạc Trọng tâm ngoan thủ lạt, nhưng mà chưa tới mức hạ sát thủ với đồng minh của mình.
Sau khi tiến hóa hoàn tất, Nhạc Trọng mở Laptop và dò hỏi bạch y:
- Có phát hiện gì?
Bạch y là trí tuệ nhân tạo siêu cấp, đã có được nhân lực phán đoán vượt xa nhân loại, năng lực phân tích của nó còn khủng khiếp hơn Nhạc Trọng nhiều, lập tức chiếu video điều tra ra:
- Chung quanh chỉ có một ít dã thú bình thường, căn cứ phân tích thì sức chiến đấu của dã thú chừng nhị giai và tam giai. Hướng tây cách đây bốn mươi cây số có thành thị nhân loại tồn tại. "
Nhạc Trọng nghe bạch y giải thich, lúc này một màn hình hiện ra.
Trên màn hình biểu hiện trong rừng có nhiều dã thú tồn tại, những dã thú kia đều có lân giáp và sừng, tướng mạo dữ tợn, thập phần hung tàn. Tuy nhiên không có con nào dám đánh lén Nhạc Trọng cả.
Cuối cùng nhất là một video chiếu hình ảnh thành thị nhân loại cực lớn, Nhạc Trọng có thể nhìn thấy người trong thành thị đi lại hối hả.
Nhạc Trọng tính toán trong lòng, nói:
- Thế giới này vẫn có nhân loại sao? Mình thuận tiện đi tới đó đã. Có lẽ có thể tìm được manh mối trong thành thị nhân loại này. Cho dù không được cũng nhét bọn họ vào khống chế mình, cũng có thể tăng thực lực của mình lên.
Lúc này đìa bàn của Nhạc Trọng đã bao trùm một phần ba Châu Á nhưng nhân khẩu rất thưa thớt, sức sản xuất không tăng lên. Nếu như có thể thu nạp nhiều nhân loại thì thực lực của hắn sẽ mạnh hơn nhiều.
Thương nghị đã định, Nhạc Trọng lưu Ngân Sương đóng ở cánh cửa địa ngục, chính mình phát động Phi Hành Thuật hóa thành lưu quang bay tới thành thị nhân loại kia.
Con quái vật kia bị Nhạc Trọng một chiêu bóp vỡ đầu nhìn thì nhỏ yếu. Trên thực tế nó lại là hung thú ngũ giai đỉnh phong khủng bố, đồng thời vô cùng giảo hoạt, trí tuệ chiến đấu kinh người. Một khi chúng nó tiến vào thế giới địa cầu, chỉ sợ nhân loại chết và tổn thương thảm trọng.
Cánh cửa địa ngục thứ ba này nằm ở địa bàn của hắn, Nhạc Trọng tự nhiên không cho phép những quái vật này xâm nhập vào.
Sau khi còn cách thành thị nhân loại vài dặm, Nhạc Trọng hạ xuống đất, đi nhanh qua thành thị nhân loại này.
Cửa ra vào thành thị này không có kiểm tra gì cả. Nhạc Trọng dễ dàng tiến vào trong thành thị, hắn hết sức tò mò nhìn qua chung quanh, quan sát diện mạo và phong cảnh của thành thị này.
Khoa học kỹ thuật của thế giới này không khác gì địa cầu lúc trước cả, khắp nơi tràn ngập khí tức xây dựng hiện đại hóa, trên đường phố cũng có đường nhựa xi măng phẳng băng. Từng chiếc xe con đang chạy nhanh trên đường phố.
Nhạc Trọng đi trên đường phố nhìn phong cảnh chung quanh thì hoảng hốt, giống như trở lại địa cầu trước tận thế.
Đi được vài trăm mét, đột nhiên Nhạc Trọng nhìn thấy một đám người vây lại. Đồng thời còn có nhiều người sẽ đi tới vây quanh. Trong lòng của hắn hiếu kỳ, cũng lập tức đi lên xem xét.
Những người này vây quanh một võ đài diện tích vài chục thước, trong võ đại là hai thiếu nữ đang giằng co lẫn nhau. Một cô thiếu nữ thân mặc trang phục võ sĩ màu trắng, da thịt thắng tuyết, khuôn mặt như vẽ, khí khái hào hùng bừng bừng. Một thiếu nữ thắt bím đuôi ngựa, dáng người yểu điệt mặc trang phục võ sĩ màu đen.
Chung quanh võ đài có rất nhiều người đang nhìn hai thiếu nữ và nghị luận nhao nhao.
Sau khi Nhạc Trọng tấn chức lục giai thì thần ma thể tiến hóa, cánh cửa trí tuệ cũng mở ra. Có được năng lực gặp qua là không quên, lập tức phân tích và giác quan thứ sáu linh thông đủ loại dị năng hoạt động.
Tuy ngôn ngữ ở đây khác biệt với địa cầu, thế nhưng mà Nhạc Trọng cũng có thể phân tích ngôn ngữ nơi đây. Thần ma thể không phải là thân thể bình thường, tự nhiên có được nhiều dị năng vô cùng cường hoành. Uy năng vô cùng.
Nhạc Trọng tùy tiện hỏi một người:
- Anh bạn này, hai người này là ai? Các nàng làm gìvậy?
Người này dang nói chuyện phiếm với bạn của mình, bị Nhạc Trọng hỏi thì trong lòng giận dữ. Nhưng khi hắn nhìn thấy con mắt Nhạc Trọng thì trong lòng sinh ra sợ hãi. Thành thành thật thật nói tất cả:
- Hai người này theo thứ tự là Thanh Phong võ quán Hàn Anh Nhi và Liệt Nhật võ quán Kim Tuyên Nhi. Thiếu nữ tóc đen là Thanh Phong võ quán Hàn Anh Nhi, thiếu nữ tóc vàng là Liệt Nhật võ quán Kim Tuyên Nhi. Hai người là thập kiệt trong Nam Nguyên thành, hôm nay các nàng đánh nhau vì danh dự của võ quán, muốn phân thắng bại.
- A! Cám ơn!
Nhạc Trọng nghe được tin tức mình cần thì cám ơn.
Người nọ được Nhạc Trọng buông ra thì giống như sợ rắn, lập tức lẫn ra xa.
Trên võ đài.
Hàn Anh Nhi quát:
- Kim Tuyên Nhi, tôi tu luyện Thanh Phong Tấn Lôi Thối tới đại thành rồi, cô bây giờ đầu hàng còn kịp. Trên võ đài quyền cước không có mắt, nếu không cẩn thận đánh chết cô thì đừng có trách tôi.