Quân đội vừa tiến công thì một loạt chiến sĩ bị áp chế không ngẩng đầu lên được, sắc mặt Nhạc Trọng đại biến:
- Đáng chết! Bọn họ bắt đầu tấn công chính diện rồi!
- Xem ra không mạo hiểm là không thắng được trận chiến này!
Nhạc Trọng hít sâu một hơi, trong mắt hiện ra thần sắc kiên định, từ trên cây nhảy xuống, bắt đầu hành động.
Hàng loạt tên chiến sĩ ẩn nấpkhông dám ngoi đầu lên. Nếu như Nhạc Trọng giằng co với đám người này thì chỉ sợ huyện Trữ Quang bị công phá hắn còn chưa giải quyết xong đám người này.
Hai tên súng bắn tỉa ẩn nấp nhìn thấy Nhạc Trọng hiện thân, chợt bóp cò, hai viên đạn bắn lén bay thẳng về phía Nhạc Trọng
Thời điểm hai người này bắn tới thì Nhạc Trọng đã bước lên một bước, né qua hai viên đạn súng ngắm.
Nhạc Trọng nhìn qua phương hướng của hai tên súng ngắm, hắn trải qua cường hóa cho nên thị lực cực mạnh, hắn vừa nhìn là biết được vị trí của hai tên súng ngắm. Hắn dùng súng tiểu liên bắn phá về phía hai tên súng ngắm, trực tiếp bắn chết một tên bắn tỉa.
Tên bắn tỉa khác tính cảnh giác cực cao, sau khi bắn xong một viên thì lập tức nấp vào công sự.
Nhạc Trọng không có dây dưa với tên bắn tỉa này, hắn giống như xe tăng nhảy vào trong đám quân đội.
Lúc này một loại quân đội bị Nhạc Trọng áp chế cho nên chỉ còn lại chừng mười người. Nhạc Trọng đột nhập vào trong trận địa của quân đội, liên tục bắn phá điên cuồng, tiêu diệt sạch mười tên quân đội này.
Sau khi toàn diệt chiến sĩ của quân đội, thân hình của Nhạc Trọng chớp động liên tiếp xông lên phía trước.
- Tên này là quái vật!
Tên súng bắn tỉa nhìn qua ống ngắm của mình, nhìn thấy Nhạc Trọng đánh từ phía sau của quân đội lên, sắc mặt trắng bệch. Đây chính là tồn tại khủng bố dùng sức một người đánh phá một đội quân a.
Tên sứng bắn tỉa này ở trong quân đội thành phố SY cũng biết sự tồn tại của người cường hóa và người tiến hóa. Nhưng mà người khủng bố tới mức dùng sức một người đọ sức với quân đội, tại thành phố SY có mười hai vạn người sống sót chỉ có không đến mười người.
Nhạc Trọng vừa tiến lên không xa thì chiếc chiến xa bộ binh hiện ra trước người, súng máy hạng nặng zpt li điên cuồng nhả đạn về phia của Nhạc Trọng.
Kỹ năng cảm giác nguy hiểm của Nhạc Trọng làm cho hắn cảm thấy nguy hiểm ập tới, khi hắn bị súng máy hạng nặng zpt li nhắm vào thì hắn đã bỏ chạy qua bên trái.
Đại lượng viên đạn cơ quan pháo bắn không trúng, làm khu vực này gồ ghề lên.
Liên tiếp có nhiều chiến sĩ quân đội dùng súng phóng lựu qlb li hạng nhẹ và súng trường điên cuồng bắn xối xả vào vị trí của Nhạc Trọng.
Những tay súng cối cũng không ngừng xạ kích vào người của Nhạc Trọng.
Âm thanh nổ tung không ngừng vang lên liên tiếp. Âm thanh súng nổ vang không ngừng một khắc nào, Nhạc Trọng trong chớp mắt phát động Ảnh Bộ, tốc độ thân thể vượt qua người thường gấp mười lần, nhưng mà dưới làn đạn như mưa thì Nhạc Trọng cũng thấy uy hiếp lớn nhất là súng phóng lựu. Đại lượng viên đạn bắn vào trên cốt giáp của Nhạc Trọng và bị đẩy lùi ra ngoài.
Nhạc Trọng không dám ngây ngốc ở vị trí nào dù chỉ một giây, cho dù mạnh như hắn liên tục bị súng phóng lựu li bắn trúng cũng không chịu nổi.
Nhạc Trọng vừa mới lăn ra sau một khối nham thạch lớn, đột nhiên tim đập mạnh. Hắn không kịp thở gấp một ngụm đã tiến qua vị trí khác.
Oanh một tiếng vang thật lớn, Nhạc Trọng vừa né qua chỗ khác thì một viên đạn súng chống tăng bắn thẳng vào khối đá này.
Nhạc Trọng vừa mới nhảy ra khỏi tảng đá to lớn kia, một viên đạn súng cối nổ cách bên phải của hắn hai mét, sóng xung kích cuồng bạo liên tục đánh vào người của Nhạc Trọng.
- Hắn phải chết!
Nhìn thấy Nhạc Trọng bị súng cối làm chấn động, đây chính là suy nghĩ của tất cả chiến sĩ quân đội. Vừa rồi Nhạc Trọng xuyên qua mưa tên lửa đạn làm nội tâm của bọn họ rung động thật lớn.
Nhạc Trọng sau khi bị đạn súng cối làm choáng, thân thể của hắn ngăn cản được chấn động của sóng xung kích, hắn lăn tại chỗ một vòng, lập tức đứng lên, vung tay lên. Một quả lựu đạn bay thẳng tơi nơi tụ tập của quân đội.
Không ngừng có chiến sĩ quân đội bị lựu đạn nổ tung chết tại chỗ.
Nhạc Trọng vừa chạy nhanh vừa dùng súng tiểu liên bắn xối xả vào phía quân đội bên này. Tuy tài bắn súng của Nhạc Trọng tinh xảo, nhưng mà quân đội đứng cũng phân tán. Trong lúc xông lên cũng ẩn dấu cơ thể, Nhạc Trọng bắn một loạt chỉ có thể tiêu diệt một hai tên.
- Rất khó đánh!
Nhạc Trọng điên cuồng chạy nhanh né tránh quân đội xạ kích.
Lúc này đạn súng trường không có hiệu quả gì với Nhạc Trọng cả. Hơn nữa đạn súng pháo không ngừng xạ kích vào người của Nhạc Trọng, làm cho hắn khó mà xông vào doanh của quân đội.
- Tiếp tục như vậy không được. Nếu tiếp tục như vậy thì huyện Trữ Quang sẽ bị công phá!
Thân hình Nhạc Trọng lóe lên, né qua một viên đạn hỏa tiễn công kích, trong mắt hàn quang lóe lên, hắn ném tiểu liên qua một bên, thay đổi một khẩu rocket pf li chống tăng.
Nhạc Trọng trong lúc chạy nhanh không ngừng nhìn qua trận địa của quân đội. Nhanh chóng nhắm trúng quân một tiểu đội pháo cối của quân đội.
Nhạc Trọng lúc này nhanh nhẹn cao tới điểm, động tác nhanh như quỷ mị, chiến sĩ quân đội còn chưa kịp phản ứng chút nào đã bị viên đạn rocket tiêu diệt.
Viên đạn này vừa nổ tung thì sóng xung kích kinh khủng của nó ảnh hưởng người chung quanh, năm tên chiến sĩ quân đội bị nổ chết, bảy tên chiến sĩ bị mảnh vỡ của thép làm bị thương, phát ra âm thanh thống khổ rên rỉ không thôi.
Một kích đắc thủ, Nhạc Trọng giống như quỷ mị nhanh chóng đổi một khẩu pf li chống tăng khác nhắm trúng một chiến xa bộ binh và bóp cò.
Oanh một tiếng vang thật lớn, dưới công kích của đạn hỏa tiễn, chiếc chiến xa bộ binh này lập tức hóa thành quả cầu lửa. Bốn tên chiến sĩ quân đội nấp sau chiến xa bộ binh và chín tên ở trong chiếc xa bị nổ chết.
Thân hình Nhạc Trọng chớp động, không ngừng đem súng chống tăng ra công kích.
Âm thanh nổ lớn không ngừng, hỏa lực mạnh mẽ không ngừng oanh kích vào quân đội, không ngừng có chiến sĩ bị nổ chết, nổ bay. Trận địa kêu rên ngập trời.
Khi Nhạc Trọng sử dụng đạn hỏa tiễn thì số chiến sĩ quân đội chết tổn thương tăng lên nhanh chóng, không bao lâu đã bị nổ chết, tạc tổn thương hơn bảy mươi người, hỏa lực của bọn họ yếu hơn phân nửa.
Mà hỏa lực quân đội yếu đi thì Nhạc Trọng giống như quỷ mỵ nhảy vào trong doanh địa của quân đội, hắn muốn tiêu diệt toàn bộ chiến sĩ bên trong.
- Doanh trưởng! Tiếp viện!! Tôi cần tiếp viện!! Nếu ngài không phái binh tới thì các huynh đệ đều sẽ bị quái vật kia giết sạch!
Đại đội trưởng Bành Kiền phụ trách ngăn cản Nhạc Trọng bây giờ sắc mặt trắng bệch chạy tới chỗ Trầm Tuyết lớn tiếng cầu cứu.
Trầm Tuyết lạnh lùng trừng mắt nhìn qua đại đội trưởng Bành Kiến, răng ngà nghiến một cái, nói:
- Bành Kiến! Tôi giao toàn bộ liên đội ba cho anh giải quyết Nhạc Trọng, rốt cuộc anh đánh thế nào? Chẳng những không có tiêu diệt hắn còn tới đây cầu viên binh từ tôi?
Bành Kiến nghiến răng nghiến lợi nói:
- Tên Nhạc Trọng kia đao thương bất nhập, tài bắn súng tinh xảo, còn có thể tùy thời biến ra pf li chống tăng. Hắn bắn ra đại lượng hỏa tiễn. Trong tay hắn có ống phóng rốc - két cơ hồ vô cùng vô tận, quái vật như vậy tôi làm sao đánh?