Nhạc Trọng nghe được mùi thơm trên người của Chu Diễm Tuyết và nghe được lời của nàng nói, trong nội tâm khẽ động, phất phất tay, hai tên đội viên đi lên ngăn cản hai tên cao thủ quân đội.
Hai tên cao thủ quân đội nhìn thấy hai tên chiến sĩ đặc chiến doanh bước lên thì trong mắt hiện ra thần sắc ngưng trọng, bọn họ có thể cảm thấy được sát khí đậm đặc trên người của đối phương, đây tuyệt đối là nhân vật thấy máu và giết không ít người mới co được.
Tô Thiên Dương nhìn thấy hai tên đội viên đặc chiến doanh của Nhạc Trọng bước lên, sắc mặt trở nên càng khó coi, hắn thập phần lý trí ra lệnh:
- Trương Lai, Ngưu Tiến lui lại!
Tô Thiên Dương mặc dù có lòng tin với cao thủ dưới trướng của mình. Nhưng mà cao thủ bên phía Nhạc Trọng quá nhiều, tùy tiện động thủ thì chỉ có hắn ăn thiệt thòi lớn mà thôi.
Tô Thiên Dương xanh mặt, mỗi chữ nói ra lời uy hiếp:
- Nhạc Trọng, Chu Diễm Tuyết là bạn gái của tôi, chẳng lẽ anh muốn hoành đao đoạt ái sao? Nếu như anh mang nàng trả lại cho tôi, giữa chúng ta có thể kết giao bằng hữu. Trong thành phố SY này làm bằng hữu của Tô Thiên Dương tôi có được vô số chỗ tốt, nếu làm địch nhân của tôi chỉ có bốc hỏi khỏi nhân gian mà thôi.
Nhạc Trọng khinh miệt nhìn qua Tô Thiên Dương, thò tay ôm vòng eo nhỏ nhắn của Chu Diễm Tuyết và cười nhạt một tiếng nói ra:
- Diễm Tuyết, thằng này là bạn trai của em sao? (Xưng hô không loạn đâu nhé, tùy ngữ cảnh mà chuyển biến, không nên thắc mắc khi xưng cô khi xưng em)
- Không phải, anh ta chỉ là người theo đuổi em mà thôi. Chỉ có em không có vừa ý anh ta, đó là do anh ta tự tác đa tình mà thôi!
Chu Diễm Tuyết nhìn qua Nhạc Trọng cười nói tự nhiên, lời lẽ như đao nhọn đâm vào ngực của Tô Thiên Dương.
Chu Diễm Tuyết chính là người khéo léo, nhưng mà nàng biết rât rõ ràng phải chặt đứt toàn bộ liên hệ với Tô Thiên Dương ngay, toàn tâm đầu nhập Nhạc Trọng ôm ấp thì nàng lúc này mới được coi trọng hơn. Về phần đắc tội Tô gia đầy quyền thế trong thành phố SY này nàng cũng không quan tâm nhiều nữa.
- Hảo hảo hảo, Nhạc Trọng, chuyện nhục nhã hôm nay ngày khác sẽ hồi báo!
Sắc mặt Tô Thiên Dương cực kỳ khó coi, ánh mắt của hắn giống như rắn độc nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng cùng Chu Diễm Tuyết, quay người mang theo hai tên bộ hạ rời đi.
Ôn Báo Quốc đi tới bên người của Nhạc Trọng và đề điểm một câu.
- Nhạc Trọng, Tô Thiên Dương là người có thù tất báo, anh phải cẩn thận thằng này.
Tô Thiên Dương vừa rồi cơ hồ muốn ở trước mặt của Ôn Báo Quốc cưỡng ép bắt Chu Diễm Tuyết đi, làm cho Ôn Báo Quốc thập phần phẫn nộ. Nếu không phải có Nhạc Trọng ở đây, hắn vô cùng tức giận. Chu Diễm Tuyết là người của hắn, Tô Thiên Dương nếu lặng lẽ bắt nàng đi thì Ôn Báo Quốc còn có thể cho rằng nhìn không thấy. Nhưng mà ở trước mặt của nhiều người như vậy bắt nàng đi thì chính là công nhiên quét sạch mặt mũi của Ôn Báo Quốc, cho dù Nhạc Trọng không ra tay, Ôn Báo Quốc cũng sẽ ra mặt phát sinh xung đột với Tô Thiên Dương.
Nhạc Trọng khẽ cười nói:
- Tôi biết rõ, Ôn thị trưởng.
Trong biệt thự, khắp nơi đều là thi thể của Ám Nha cùng nhân loại, nam nữ trong yến hội nhanh chóng rời đi, cả yến hội này cứ vậy mà giải tán.
Trong phòng ngủ của Nhạc Trọng, Nhạc Trọng ngồi ở trên mặt giường lớn, đại minh tinh Chu Diễm Tuyết ngồi chồm hỗm bên cạnh hắn, cẩn thận từng li từng tí bóp chân cho hắn
Nhạc Trọng nhìn qua đại minh tinh Chu Diễm Tuyết xinh đẹp tuyệt luân và phất tay bảo nàng dừng, nói:
- Nói đi, đem những chuyện cô biết nói cho tôi nghe. Nếu như tình báo mà cô nói có đầy đủ giá trị, tôi có thể che chở cho cô không bị bất cứ kẻ nào xâm phạm tới.
Tình báo chính là thứ thập phần trọng yếu. Trong tận thế này tình báo có giá trị cực kỳ quan trọng. Một tin tình báo có giá trị sánh ngang với mười vạn hùng binh.
Nhạc Trọng đối với tình huống trong thành phố SY không hiểu nhiều lắm, có người đem nội tình của thành phố SY nói cho hắn biết, hắn tự nhiên sẽ che chở người nọ. Hơn nữa Tô Thiên Dương có địch ý với hắn rất sâu, hắn sẽ không quan tâm mình sẽ tát vào mặt Tô Thiên Dương mấy cái.
Chu Diễm Tuyết nhìn qua Nhạc Trọng vũ mị cười nói:
- Tôi không cần tự do, tôi chỉ cần làm nữ nhân của anh, không bị anh vứt bỏ là được, tôi sẽ là cô vợ nhỏ trung thành nhất của anh.
Chu Diễm Tuyết không giống như Ôn Bội San có người cha cường thế bảo hộ, mỹ mạo của nàng chỉ có thể phụ thuộc vào một cường giả. Nàng lựa chọn phụ thuộc vào cường giả là Nhạc Trọng.
Chu Diễm Tuyết nhìn qua Nhạc Trọng cười cười, sau đó bắt đầu đem tin tức mà nàng biết rõ nói cho Nhạc Trọng.
Chu Diễm Tuyết là người bát diện lung linh, thường xuyên trà trộn vào trong các tiệc rượu của thành phố SY, có rất nhiều người hâm mộ và bạn khuê mật, lại có vô số nam tử trẻ tuổi tuấn ngạn thể hiện bản lĩnh trước mặt của nàng.
Thông qua Chu Diễm Tuyết giảng thuật, Nhạc Trọng hiểu rất rõ nội tình của thành phố SY và vì cái gì Tô Thiên Dương căm thù hắn như vậy.
Chính phủ thành phố SY chia ra làm hai hệ thống do hai cự đầu là Ôn Báo Quốc, Bành Minh Đức. Hai người đều là người vô cùng có năng lực, bọn họ chưởng khống thế lực rất mạnh, trong hệ thống chính phủ trừ hai phe của bọn họ ra thì không có phe thứ ba nào tồn tại được.
Mà thành phố SY có thế lực mạnh nhất lại ngư long hỗn tạp, thế lực san sát như rừng. Quân đội của thành phố SY tổng cộng có một sư đoàn ba ngàn người làm hạch tâm. Thành phố SY trước thế giới biến dị chỉ có một sư, sau khi thế giới biến dị do đã diễn tập quân sự cho nên có thêm một sư đoàn tới đây diễn tập, lại ghép với sư đoàn này mà thành hai sư đoàn.
Thời điểm thế giới biến dị, hai sư đoàn chiến đấu và biến thành tang thi nên tổn thất thảm trọng, cũng chỉ còn hơn hai doanh tồn tại mà thôi. Cao tầng cao cấp nhất của hai bên đã tử nạn, sĩ quan cao nhất của hai bên chỉ là trung tá. Mà quân đội hai phe chia làm năm thế lực, năm thế lực này nắm giữ một phần quân đội, sau tận thế không ngừng chiến đấu, năm đội ngũ này không ngừng khếch trương, liền hình thành cục diện năm cự đầu quân đội của thành phố Lũng Hãi hiện tại.
Mà năm cự đầu quân đội của thành phố Lũng Hãi phân biệt là Tô Đông Minh, Trầm Hoành Dương, La Điền Dực, Tiễn Vệ Dân, Liễu Hồi Phong. Năm cự đầu này trên cơ bản đều nắm giữ một hai quân đoàn, đương nhiên thực lực của năm cự đầu này có mạnh có yếu, trong đó Tô Đông Minh nắm giữ bộ đội mạnh nhất, bởi vậy hắn trở thành sư trưởng quân đội trên danh nghĩa của thành phố Lũng Hãi. Trừ phi là đại sự cộng đồng chiến đấu, nếu không hắn không có quyền điều động mọi người, muốn điều động phải được sự cho phép của người khác mới được.
Phe phái trong quân đội thành phố Lũng Hãi mọc lên san sát như rừng, đối với Nhạc Trọng cũng chỉ đau đầu mà không có ý kiến. Tô Đông Minh, La Điền Dực hai cự đầu muốn mau chóng xuất quân tiêu diệt Nhạc Trọng, tiếp nhận tất cả của Nhạc Trọng.