Nhưng những khẩu súng máy phòng không kia cũng không cách nào phòng thủ cả thị trấn, vẫn có thật nhiều người sống sót bị Thực Thi Tước mổ vỡ đầu, lập tức tử vong.
Những tên chiến sĩ tránh trên tường thành khom người ẩn giấu đối phó Thực Thi Tước, nhưng chỉ cần bọn hắn mới đứng lên liền bị Nhạc Trọng trốn ở phương xa bắn nổ đầu.
Nhạc Trọng thập phần thoải mái bắn chết thêm hai gã chiến sĩ, đột nhiên hắn cảm ứng được một đôi ánh mắt cực kỳ chói mắt nhìn tới, hắn theo tầm mắt kia nhìn lại, chỉ thấy một gã nam tử chừng ba mươi mốt ba mươi hai tuổi mang theo hơn năm mươi cao thủ thân mặc quân trang Thái quân, trên người mang theo cỗ khí chất bưu hãn đang nhìn về hướng hắn như hổ rình mồi.
- Lang Nha doanh sao? Quả nhiên đều là cao thủ!
Nhạc Trọng chỉ liếc mắt nhìn hơn năm mươi nam tử kia, chợt hít sâu một hơi, cảm nhận được đội ngũ kia đáng sợ. Hơn năm mươi nam tử tuyệt đối đều là cường hóa giả thân kinh bách chiến, sức chiến đấu của mỗi binh sĩ chỉ sợ không yếu hơn đặc chiến đoàn của chính hắn.
Ở mảnh đất này nơi nơi đều là cây cối rừng rậm, đầm lầy, có rất nhiều thú biến dị rừng rậm hệ. Chỉ cần nguyện ý dùng bộ đội không ngừng chiến đấu cùng thú biến dị là có thể rất nhanh bồi dưỡng được một đám cường hóa giả đẳng cấp cao. Khuyết điểm duy nhất của loại phương pháp này chính là nếu vận khí không tốt sẽ có thật nhiều chiến sĩ tinh nhuệ phải chết trong miệng thú biến dị nhị giai.
Ngô Nham Hồng dùng loại phương pháp này bồi hơn hai ngàn tính mạng của người sống sót mới tạo ra đội ngũ không đủ trăm người này, mỗi người có cấp bậc cường hóa cấp trở lên. Mỗi một chiến sĩ Lang Nha doanh đều là chuyên gia chiến đấu trong rừng rậm, hơn nữa trong tay săn giết thật nhiều thú biến dị, sức chiến đấu cực kỳ kinh người.
Ngay lúc Nhạc Trọng vừa nhìn thấy chiến sĩ Lang Nha doanh, đột nhiên liền cảm thấy một cỗ nguy hiểm đáng sợ, hắn lập tức lăn một vòng ngay tại chỗ, tránh khỏi tầm mắt của chiến sĩ Lang Nha doanh.
Phanh! Phanh!
Nương theo sau sáu tiếng súng vang, sáu phát đạn bắn ngay vị trí mà Nhạc Trọng vốn đang nằm úp sấp vừa rồi. Đó là tay súng bắn tỉa của Lang Nha doanh ẩn núp trong bóng tối phát động bắn lén hắn. Nếu phản ứng của hắn chậm hơn một chút thì đã bị người bắn chết.
Doanh trưởng Lang Nha doanh Ô Đạt Huy nhìn một gã nam tử trẻ tuổi thân cao còn chưa đầy m dáng người thật thấp bé hỏi:
- Thường Tân, anh có nhớ kỹ tướng mạo của hắn không? Hắn có lai lịch gì?
Thường Tân có thiên phú trời sinh gặp qua thì không quên được, hơn nữa có được kỹ năng chủ động Thần Nhãn, một khi phát động kỹ năng Thần Nhãn chỉ cần nằm trong phạm vi tầm nhìn của hắn là hắn có thể chứng kiến cả một cây kim rơi trên mặt đất trong vòng km.
Thường Tân gật đầu nói:
- Tôi nhớ kỹ hình dáng của hắn, không phải bất kỳ gã cường hóa giả nào mà chúng ta từng tiếp xúc!
Ô Đạt Huy nhìn bảy tên chiến sĩ Lang Nha doanh ra lệnh:
- Đạt Dương, Thường Tân, Nhạc Thanh, Long Phong, Mã Huy Giáp, Lý Băng Yên, Vương Mạn, bảy người đi đem tay súng bắn tỉa kia xử lý!
Bảy chiến sĩ này đều là cường hóa giả vượt qua cấp, mỗi người đều có được đòn sát thủ của mình, bảy người liên thủ cho dù là cường hóa giả cấp cũng có thể dễ dàng giết chết. Đồng thời Thường Tân còn có được kỹ năng chủ động truy tung thập phần hiếm thấy, chỉ cần người kia từng bị hắn nhìn thấy tướng mạo, hắn xúc động kỹ năng thì đối phương chỉ cần nằm trong phạm vi km là hắn có thể cảm giác được sự tồn tại cùng vị trí của đối phương.
Thường Tân phụ trách truy tung, sáu người còn lại phụ trách vây giết. Sử dụng loại phương pháp này đã có mười ba cao thủ ý đồ phản kháng chính sách tàn bạo của Ngô Nham Hồng bị chết trong tay đám cao thủ này. Trong mười ba cao thủ kia có một gã tiến hóa giả thực lực cực kỳ mạnh mẽ đã vượt qua cấp.
- Dạ!
Bảy cao thủ liền đáp lời, nhanh chóng rời khỏi Nha huyện đuổi theo Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng vừa nhìn thấy cao thủ Lang Nha doanh hiện thân, lập tức bỏ chạy. Hắn có tin tưởng có thể một kích giết chết bất kỳ cao thủ nào của Lang Nha doanh, nhưng một khi bị vây công ngay mặt chiến đấu hắn cũng không nắm chắc chống lại Lang Nha doanh.
Trong mắt Thường Tân chớp động quang mang kỳ dị, hắn nhìn ra phương xa lạnh lùng cười nói:
- Thật sự là một con trùng chán ghét, còn chạy thật nhanh!
Một gã cường giả dáng người cao gầy, cao m, trên mặt có vết sẹo đao tên Đạt Dương vừa chạy vừa nhìn đại mỹ nữ Lý Băng Yên tuy có dáng người nhỏ xinh nhưng lại lả lướt, làn da màu tiểu mạch nuốt nuốt nước miếng trêu đùa:
- Băng Yên! Chờ giết chết con trùng nhỏ kia, đêm nay theo tôi lên giường đánh nhất pháo thế nào? Gần đây chơi nữ nhân người Hoa đã không còn gì thú vị, tôi chơi ngán!
Đạt Dương là một gã cường hóa giả cấp, chỉ thiếu chút nữa đã trở thành cường hóa giả cấp. Thực lực của hắn mạnh nhất trong tiểu đội, là người có cấp bậc cường hóa cao nhất, bởi vậy hắn mới dám không chút kiêng nể trêu đùa đại mỹ nữ Lý Băng Yên mà hắn thèm nhỏ dãi đã lâu.
Nữ nhân giống như Lý Băng Yên vừa có vẻ đẹp vừa có năng lực sinh tồn bên trong Lang Nha doanh mà không bị người xâm phạm đúng là ít càng thêm ít.
Lý Băng Yên liếc mắt nhìn Đạt Dương, lạnh lùng cười nói:
- Nếu anh không muốn đồ vật dơ bẩn bên dưới bị cắt rụng thì đêm nay cứ tới đi!
Nghe xong lời nói của Lý Băng Yên, thân thể Đạt Dương chợt rùng mình cười khan một tiếng:
- Chỉ đùa một chút!
Tuy rằng bộ dạng Lý Băng Yên thập phần xinh đẹp, dáng người lại gợi cảm hấp dẫn, nhưng cũng không phải kẻ hiền lành. Từng có hai gã cao thủ Lang Nha doanh đánh chủ ý với nàng, một người bị nàng trực tiếp cắt rớt tiểu đệ, một người bị nàng chém rớt đầu. Sau khi trải qua hai chuyện kia, đại danh Xà Mỹ Nữ của Lý Băng Yên đã cực kỳ danh tiếng ngay bên trong Lang Nha doanh.
Hơn nữa doanh trưởng Ô Đạt Huy của Lang Nha doanh cũng là bạn tốt chơi từ nhỏ tới lớn của Lý Băng Yên. Có Ô Đạt Huy bảo hộ, cho dù Lý Băng Yên xông ra họa lớn bao nhiêu chỉ cần không trực tiếp chọc giận tới Ngô Nham Hồng nàng cũng sẽ không bị trừng phạt.
Đột nhiên Thường Tân ngừng lại, trong mắt thoáng hiện vẻ ngưng trọng nói:
- Con trùng nhỏ chết tiệt kia đã dừng lại! Xem ra đã nhận ra điều gì! Mọi người chuẩn bị chiến đấu!
Nghe được lời nói của Thường Tân, sáu chiến sĩ Lang Nha doanh còn lại đều trở nên vô cùng cảnh giác. Bọn họ đều là tinh anh bách chiến, mỗi người đều có kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, tự nhiên không hề có nửa điểm khinh thị Nhạc Trọng.
- Thật sự là tên khó triền!
Nhạc Trọng bò lên một thân đại thụ, thu hồi súng ngắm, cau mày. Bảy cao thủ vừa tiến vào trong tầm bắn của súng ngắm liền ẩn thân vào trong bụi cỏ, dùng những vật che chắn thật chặt chẽ tiếp tục tiến về phương hướng của hắn.
Ở dưới loại tình huống này, trừ phi là siêu cấp cao thủ súng ngắm như Bạch Hà, nếu không căn bản không khả năng bắn trúng mục tiêu. Kỹ thuật bắn súng của Nhạc Trọng trải qua rèn luyện có thể so sánh với tay súng bắn tỉa đứng đầu trước tận thế, nhưng không cách nào ở trong hoàn cảnh như vậy bắn chết được bảy tên cao thủ Lang Nha doanh.