Mạc Hương Lăng nhìn thấy đám người gần bờ Châu Giang, có chút lo lắng nói:
- Thật nhiều người! Đại ca, nơi này người nhiều như vậy, cướp quái vật thật sự dữ dội ah!
Bởi vì cần liệp sát quái vật mới đạt được cường hóa của Thần Ma hệ thống, bởi vậy chuyện đánh quái cướp vật giống như chơi võng du vẫn hay phát sinh. Hơn nữa bởi vì chuyện cướp quái mà phát sinh tranh cãi cùng liên tục xảy ra.
- Không có vấn đề gì, nhìn anh đây!
Nhạc Trọng khẽ cười, lấy ra một viên tinh hạch nhị giai dùng dây thép buộc lại, ném vào trong nước, đồng thời lấy ra một ít bình máu thú biến dị đổ vào trong sông.
Máu thú biến dị nhị giai vừa đổ vào trong nước, mặt nước Châu Giang dao động, bầy cá hung mãnh bơi lên mép nước điên cuồng cắn nuốt máu tươi của biến dị thú nhị giai kia.
Qua thêm năm phút thời gian, trong nước đột nhiên nhấc lên từng đợt sóng lớn, từng con hắc ngư biến dị thật lớn từ trong nước nhảy ra bổ nhào tới chỗ viên tinh hạch nhị giai.
Tinh hạch nhị giai đối với những biến dị thú kia mà nói là bảo vật tiến hóa, bởi vậy vừa ngửi được hương vị máu tươi của biến dị thú nhị giai liền cảm ứng sự tồn tại của tinh hạch nhị giai, đàn biến dị thú chợt điên cuồng.
Nhạc Trọng mỉm cười cầm Hắc Nha đao tứ cấp dài hai thước ném cho Mạc Hương Lăng:
- Xem! Không phải đã ra rồi sao? Những con cá kia giao cho em!
Mạc Hương Lăng phát động kỹ năng niệm lực hư không bắt lấy thanh Hắc Nha đao, sau đó đánh về hướng một con hắc ngư biến dị, một đạo hắc quang chớp động, con hắc ngư biến dị lập tức bị Hắc Nha đao dễ dàng chém thành hai đoạn, máu tươi văng khắp nơi.
Hắc Nha đao là bảo vật tứ cấp, Mạc Hương Lăng điều khiển nó thật dễ dàng chém giết hắc ngư biến dị, nếu đổi lại vũ khí bình thường khác nàng rất khó phá vỡ được phòng ngự của chúng, trang bị tốt có thể làm tăng lớn sức chiến đấu của mọi người.
Một kích giết chết con hắc ngư biến dị, Mạc Hương Lăng lập tức thăng lên hai cấp, lòng tin càng thêm tăng lên, liền điều khiển Hắc Nha đao từng đao trảm lên trên người biến dị hắc ngư, trực tiếp đem chúng chém thành hai đoạn.
Dưới sự thao túng niệm lực của Mạc Hương Lăng, thanh Hắc Nha đao thật lớn giống như bị người dùng ngự kiếm thuật thập phần linh mẫn bay lượn khắp mỗi góc độ, chém giết đàn hắc ngư biến dị, từng con cá biến dị vừa lao ra khỏi mặt nước liền bị chém giết, bờ Châu Giang rất nhanh đã có hơn mười thi thể hắc ngư trôi nổi.
Nhìn thấy Mạc Hương Lăng thoáng chốc đã chém giết hơn mười hắc ngư biến dị, ánh mắt thật nhiều người liền đỏ.
Hắc ngư biến dị một khi lên bờ liền biến thành thức ăn trong tay nhân loại cao thủ. Nhưng vì chúng bị giết quá nhiều, hiện tại rất ít lên bờ ăn thịt người. Hiện tại bỗng chốc liền bị Mạc Hương Lăng giết hơn mười con, làm bọn họ vô cùng ghen tỵ. Đây chính là một số của cải không nhỏ, nếu đổi thành lương phiếu đủ cho bọn họ đến được câu lạc bộ đêm xa hoa nhất vượt qua một thời gian ăn chơi đàng điếm.
Ngay lúc Mạc Hương Lăng còn đang hăng say chém giết hắc ngư, bảy tên cao thủ cường hóa cấp bậc không kém đi tới trước mặt Nhạc Trọng, ngữ khí bất thiện nói:
- Chờ một chút! Ai cho phép các người ở đây liệp sát biến dị thú? Chẳng lẽ các người không biết nơi này là địa bàn của Thiên Nam bang chúng ta hay sao?
Nhạc Trọng nhìn bảy cao thủ liếc mắt, thản nhiên đáp:
- Ta không biết nơi này là địa bàn của Thiên Nam bang nào cả, các người đã đem mảnh đất này mua xuống rồi sao?
Một gã cao thủ trừng mắt nhìn Nhạc Trọng, chửi ầm lên:
- Con mẹ nó! Lưu lão đại của chúng ta đã nói nơi này là địa bàn của Thiên Nam bang thì là của chúng ta. Mày muốn chết phải không? Hắc ngư biến dị kia từ giờ trở đi là của chúng ta! Cút ngay! Nếu không lão tử không khách khí với mày!
Tuy rằng Mạc Hương Lăng dùng Hắc Nha đao chém giết hơn mười con hắc ngư biến dị, nhưng bảy tên cao thủ Thiên Nam bang không hề sợ hãi. Bọn hắn đều là cao thủ cấp trở lên, bảy người liên thủ xử lý cao thủ trên cấp cũng không thành vấn đề. Hơn nữa Mạc Hương Lăng chỉ là một tiểu la lỵ, bọn hắn càng thêm khinh thường Nhạc Trọng bọn họ.
Vô luận ở thời điểm nào đều có những tên lưu manh du côn như thế tồn tại. Tuy rằng Nhạc Trọng đã thủ tiêu Thiên Long bang, Thanh Trúc bang nhưng bên trong Quý Trữ thị vẫn còn một ít tiểu bang phái bắt đầu sinh cơ bừng bừng phát triển.
Mạc Hương Lăng mười phần dũng mãnh hướng bảy tên cường hóa giả dựng ngón giữa lớn tiếng mắng chửi:
- Cút! Nếu không biến lão nương sẽ không khách khí!
- Tiểu kỹ nữ, mày muốn chết!
Bang chủ Thiên Nam bang Lưu Nhất giận dữ, tiến lên một bước dài đưa tay hung hăng tát lên mặt Mạc Hương Lăng.
Mạc Hương Lăng co rụt thân thể tránh ra sau lưng Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng liến lên hung hăng một cước đá vào bụng Lưu Nhất, đem cường hóa giả cao hơn cấp Lưu Nhất trực tiếp bay ngược ra sau sáu bảy thước té ngã trên mặt đất.
- Mọi người cùng nhau tiến lên, xử lý hắn!
Sáu người còn lại gầm lên giận dữ, hướng Nhạc Trọng vọt tới.
Sáu người này là cường hóa giả về lực lựng cùng nhanh nhẹn, không có kỹ năng gì đặc thù, đồng thời lực lượng cùng nhanh nhẹn cũng cường hóa không cao.
Nhạc Trọng vừa động, nhanh như sét đánh huyễn hóa thành sáu đạo quyền ảnh nặng nề giã lên người sáu tên nam tử, trực tiếp đem bọn hắn oanh bay trên mặt đất.
Nhiều cao thủ các tiểu bang phái ở xa xa nhìn thấy một màn này, trong lòng phát lạnh, không dám tiến lại gần khiêu khích uy nghiêm của Nhạc Trọng.
- Thủ lĩnh!
Sáu gã nam tử vừa té xuống đất, Bạch Tiểu Thắng giống như quỷ mị xuất hiện, mang theo sáu gã cao thủ mặc chế phục màu đen đi tới bên cạnh Nhạc Trọng.
Bạch Tiểu Thắng cùng sáu gã cao thủ mặc chế phục đen đều là tâm phúc tinh nhuệ của Nhạc Trọng, mỗi người đều có được chiến lực cường đại, hơn nữa từng theo hắn trải qua nhiều cuộc chiến đấu, là hộ vệ thân binh của hắn.
Thực lực cá nhân Nhạc Trọng thập phần mạnh mẽ, nhưng nếu có nhiều cao thủ đến vây công hắn, hắn vẫn sẽ gặp nguy hiểm tử vong. Bởi vậy hắn cũng xây dựng một đội ngũ đặc biệt phụ trách bảo hộ an toàn cho bản thân, trực tiếp đặt tên là bảo tiêu Trung Nam Hải.
Nhạc Trọng chỉ vào bảy tên cao thủ bị hắn xử lý trầm giọng nói:
- Đem bọn họ bắt lại! Ném vào trong cặn bã doanh tiến hành huấn luyện nghiêm khắc nhất. Chỉ tiêu mỗi người liệp sát năm trăm con tang thi!
Cặn bã doanh đã bắt đầu dựa theo tội lỗi phạm phải mà yêu cầu chỉ tiêu liệp sát tang thi. Có chút cặn bã là cường hóa giả, giết chết tang thi bình thường thật dễ dàng. Đối phó người như thế chỉ tiêu của bọn hắn thường thường hơn xa những tên tù phạm khác.
Bạch Tiểu Thắng vung tay lên ra lệnh:
- Mang đi!
Đột nhiên mặt nước chợt khởi động, một con hắc ngư biến dị nhị giai lớn như tòa lầu từ trong nước bơi ra.
Các cao thủ vây quanh bờ Châu Giang vừa thấy được con hắc ngư nhị giai, sắc mặt đại biến bỏ chạy tứ tán.
Biến dị thú nhị giai cũng chỉ có cường hóa giả đỉnh cấp mới có thể đối phó.