- Không được trốn! Xông lên cho tao!Xông lên đi, ai dám quay về thì bắn chết!Các người là phản đồ, vì Thái Lan, xông lên cho tao!
Bảy tên thủ lĩnh lúc này biến thành kẻ đốc chiến, cưỡng bức những quân lính mới chiêu mộ của Thái xông vào trong thành phố Thái Sơn. Những quân Thái mới chiêu mộ chính là pháo hôi hấp dẫn hỏa lực của thành phố Thái Sơn, cho chủ lực tấn công vào.
Nương theo súng nổ tàn khốc, những quân Thái có ý đồ bỏ chạy đều bị xử bắn.
Xông lên phía trước là chết lui ra phía sau cũng chết, những quân Thái trên chiến trường lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, bọn họ bất đắc dĩ, cuối cùng nhất chỉ có thể xông vào thành phố Thái Sơn.
Nhạc Trọng nhìn qua hành động quyết tử của quân Thái xông vào thành phố Thái Sơn thì khen một câu.
- Thật hung hãn!
Nhưng mà dù hung hãn thì thân thể máu thịt khó ngăn cản được mưa đạn, dưới hỏa lực hung hãn trong thành phố Thái Sơn thì quân Thái ngã vào vũng máu.
Tuy bọn họ tiến công hung mãnh, dù sao cũng chỉ là những người mới chiêu mộ vào chưa từng được huấn luyện gì cả, dưới làn mưa đạn bọn họ chỉ có thể bất lực mà thôi.
- Ồ! Những tên kia là tinh anh của Thái Hưng Hội sao?
Nhạc Trọng đứng ở công sự thành phố Thái Sơn quan sát cả chiến trường, đột nhiên hắn nhìn thấy những người kia lao tới thành phố Thái Sơn giống như đao nhọn xuyên qua mưa đạn.
Thời điểm những viên đạn bắn vào người của họ đều thập phần quỷ dị vặn vẹo bắn sang nơi khác, cho dù một doanh công kích nhưng mà bọn họ xông tới thành phố Thái Sơn không có bị thương.
- Tốt lắm!
Nhạc Trọng ở xa xa nhìn qua đám pháo binh và ra lệnh.
- Nã pháo!
Những chiếc pháo tự hành đang chờ lệnh lập tức nổ súng, từng viên đạn pháo bay thẳng về phía Tiễn Minh Thắng và tinh nhuệ của Thái Hưng Hội.
- Đáng chết!
Nhìn thấy hỏa lực bao trùm dày đặc, trong lòng Tiễn Minh Thắng lập tức sinh ra dụ cảm không tốt, hắn lập tức phát động kỹ năng thao túng băng hàn cấp hai, ngưng tụ ra một tầng băng dày đặc bao quanh thân thể.
Mà trong tinh nhuệ của Thái Hưng Hội tất cả mọi người sử dụng kỹ năng của mình, tường cây, niệm động lực bích chướng, thành lũy nham thạch, phong chi bích chướng các loại kỹ năng phòng ngự không ngừng hiện ra.
Sau một khắc thì vô số đạn pháo rơi vào Tiễn Minh Thắng và đám tinh nhuệ, âm thanh nổ ầm ầm vang lên. Nổ tung khủng bố làm người của Tiễn Minh Thắng văng khắp nơi, chung quanh chỉ có đá vụn và hố to mà thôi.
Pháo kích khủng bố bắn ra bốn lượt, dưới bốn lượt bắn bao trùm như vậy, tất cả người chống cự đều chết cả, sóng xung kích cuồng bạo và mảnh đạn văng khắp nơi, cắn nuốt tất cả chung quanh.
Sau khi bụi mù tán đi, Tiễn Minh Thắng không còn, chỉ còn lại tay chân cụt mà thôi.
Những người cường hóa tinh anh trên cấp ba mươi cũng biến mất hoàn toàn, không một người còn sống. Thủ lĩnh Thái Hưng Hội Tiễn Minh Thắng còn chưa phát huy sức chiến đấu cường hoành của mình thì đã chết trận.
- Tiễn Minh Thắng chết?
- Hội trưởng chết? - Hội trưởng chết! "... "
Nhìn thấy quân của Tiễn Minh Thắng bị pháo kích bao trùm, trong lòng đám thủ lĩnh Thái Hưng Hội lập tức trì trệ, trong nội tâm trống rỗng. Binh sĩ dưới trướng của bọn họ cũng tán loạn rồi.
Nhạc Trọng nhạy cảm bắt được thời cơ đã tới.
- Doanh bọc thép thứ nhất xuất kích! Binh doanh thứ hai tấn công!
Cửa lớn ở thành phố Thái Sơn lập tức mở rộng ra, từ bên trong có hai mươi chiếc xe tăng chủ lực chạy ra ngoài, mười lăm chiếc chiến xa bộ binh, bốn mươi chiếc xe súng máy hạng nặng bọc théo lao vào trong trận địa của Thái Hưng Hội.
Hai mươi chiếc xe tăng chủ lực giống như hổ vào trong bầu dê, những nơi đi qua ai chống cự đều biến thành thi thể. Chỉ cần trên đất bằng thì không có lực lượng nào ngăn cản nó được.
Sau khi doanh bọc thép nghiền áp qua, Thái Hưng Hội sĩ khí vốn yếu ớt thì lập tức sụp đổ, vô số quân của Thái Hưng Hội bị đánh tơi bời, vứt bỏ vũ khí của mình chạy về phương xa, hơn nữa chiến sĩ Thái Hưng Hội cũng vứt bỏ vũ khí đầu hàng.
Mộc Hùng nhìn qua chiến trường sụp đổ thì sắc mặt như tro tàn, lẩm bẩm.
- Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy? Chúng ta có hơn bảy vạn người mà? Tại sao?
Quy Kính sắc mặt tái nhợt nói:
- Mau chạy đi!Nếu không trốn thì chúng ta sẽ bị bắt làm tù binh đấy.
Diêu Lập Hóa thấy tình thế không ổn thì sớm đào tẩu ngay.
Binh bại như núi đổ, vốn sĩ khí như cầu vồng công kích thẳng vào thành phố Thái Sơn thì bây giờ quân của Thái Hưng Hội sụp đổ, khắp nơi đều là người chạy trốn.
Dưới hào khí khủng hoảng này, tuy nhiên không ít người cường hóa quân Thái có hỏa lực đánh một trận, nhưng mà bây giờ bọn họ lập tức bỏ chạy nhanh hơn những người khác.
Nhạc Trọng đối chiến đoán chừng không có gì biến hóa, hắn cho doanh bọc théo và một doanh đánh tan sĩ khí của Thái Hưng Hội. Không nghĩ tới dưới một kích của hắn thì Thái Hưng Hội hoàn toàn bị đánh tan, hắn lập tức phái hai binh doanh ra bắt tù binh.
Trong quá trình truy kích mầy dặm, Nhạc Trọng lúc này mới thu binh quay trở lại thành phố Thái Sơn. Một trận chiến này Nhạc Trọng tổng cộng tiêu diệt quân Thái hơn một vạn người, đồng thời tù binh hơn bốn vạn, bản thân thương vong cũng chỉ có bốn mươi lăm người. Bốn mươi lăm người này đại bộ phận trong quá trình truy kích bị người cường hóa của đối phương đánh chết.
Thái Hưng Hội bộ đội huấn luyện, kinh nghiệm chiến đấu, trang bị kém xa quân của Nhạc Trọng. Nếu như Nhạc Trọng cường công căn cứ Thái Hưng Hội có lẽ chiếm địa lợi thì Thái Hưng Hội làm cho Nhạc Trọng thương vong không nhỏ. Nhưng mà Thái Hưng Hội công thành, chuyện này trên cơ bản bọn họ thất bại rồi.
Đánh tan Thái Hưng Hội xong, quân của Nhạc Trọng bắt đầu quét dọn chiến trường. Trong tận thế lương thực, dược vật đều là tài nguyên cực kỳ trân quý, Nhạc Trọng không lãng phí những thứ này trên người những kẻ bị thương. Trong tay hắn dược vật quý giá đều dùng cho bản thân mình.
Hơn bốn vạn tù binh của Thái Hưng Hội trực tiếp bị Nhạc Trọng giáng làm đầy tớ, cho vào trong nhà xưởng nghiền áp sức lao động của bọn họ.
Đánh tan chủ lực của Thái Hưng Hội thì Nhạc Trọng có suy nghĩ này đầu tiên.
- Có nên đánh tổng bộ của Thái Hưng Hội hay không?
Nhạc Trọng trầm tư một hồi vẫn buông tha ý nghĩ mê người này. Đầu tiên: Thái Hưng Hội chủ lực tuy bị hắn đánh bại, nhưng mà chưa bị diệt hoàn toàn, còn có được sức chiến đấu nhất định. Thứ hai: muốn tiêu diệt Thái Hưng Hội phải điều động đại quân, một khi thời tiết biến hóa, quân của hắn sẽ bị diệt ngoài thiên nhiên. Thứ ba: dùng tình trạng quẫn bách của Thái Hưng Hội hiện tại rất khó khăn, không cần hắn ra tay cũng tự hành sụp đổ. Thứ tư: Chủ lực của hắn nằm ở Quảng Tây mà không phải Thái Lan, mà muốn đi qua đánh Thái Hưng Hội thì phải vượt qua khu vực có bốn trăm vạn tang thi, đây là khu vực giảm xóc.
Một phương diện khác, sáu thủ lĩnh của Thái Hưng Hội còn sót lại lập tức chạy xuống đêm từ thành phố Thái Sơn ra ngoài năm mươi dặm tới một thị trấn nhỏ mới thở ra một hơi.