Trương Liễu Hà căn bản không có kịp phản ứng, đầu của hắn rơi xuống, máu từ trên cô của hắn bắn lên trời.
Nhìn thấy Trương Liễu Hà bị Nhạc Trọng nhẹ nhõm một đao miểu sát, bốn tên bộ hạ ở bên cạnh lập tức hoảng sợ, lâm vào trong sợ hãi, hay chân không còn hoạt động.
Còn lại ba gã người cường hóa hệ nhanh nhẹn, hệ sức mạnh thì trực tiếp xông qua phía Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng nhìn thấy ba tên người cườn hóa này thì dùng Ngạc Nha Cứ Nhận hóa thành từng đạo đao quang đoạt mạng.
Trong chớp mắt, ba tên người cường hóa nhanh nhẹn, sức mạnh bị chém thành mấy đoạn, vô số máu tươi cùng tứ chi tán lạc trên đất, cảnh này cực kỳ tàn khốc.
- Tôi hàng! Tôi đầu hàng!
- Tôi đầu hàng!
- Đừng giết tôi! Tôi đầu hàng!
...
Bốn tên cao thủ còn sống sót trực tiếp bị Nhạc Trọng dọa phá lá gan, bọn họ thoáng cái quỳ trên mặt đất, thân thể lạnh run chủ động đầu hàng Nhạc Trọng. Bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy nam nhân khủng bố như Nhạc Trọng. Tám người bọn họ và Trương Liễu Hà ở trước mặt của Nhạc Trọng trước căn bản không khác gì gà đất chó kiểng, không chịu nổi một kích, bọn họ ở trước mặt Nhạc Trọng cái gì cũng không phải.
Nhạc Trọng quan sát bốn tên cao thủ đang quỳ và nói:
- Báo tên của các người!
- Trương Ân!
- Tôi tên Đường Tuấn!
- Tôi tên Mã Kiếm!
- Tôi ên Lục Phong!
Nhạc Trọng ra lệnh:
- Các người tập hợp toàn bộ chiến sĩ trong Đinh Trấn này lại chờ lệnh của tôi!
- Vâng!
Bốn tên người cường hóa nghe lệnh và trực tiếp hành động.
Đinh Trấn có ba trăm người sống sót và có hai mươi mấy tên chiến sĩ, còn lại đều là người sống sót bình thường địa vị thấp.
Những người sống sót đại bộ phận đều không có cảm giác trung thành gì với Trương Liễu Hà cả. Đổi một kẻ thống trị cũng không có cảm giác gì. Dù sao bọn họ chỉ là tồn tại tầng dưới chót.
Nhạc Trọng trực tiếp đem mười tên chiến sxi này giao cho bốn người Trương Ân thống lĩnh.
- Nhạc lão đại không tốt!Địch tập kích!Địch tập kích!
Thời điểm Nhạc Trọng đang chỉnh biên thủ hạ thì Trương Ân vẻ mặt trắng bệch mang theo sáu bảy tên bại binh thoáng cái đi tới trước mặt của Nhạc Trọng và kêu lên.
- Cái gì? Dẫn tôi đi qua!
Nhạc Trọng nhướng mày, đi nhanh ra bên ngoài.
Đinh Trấn này đã là phạm vi thế lực của Nhạc Trọng rồi, người sống sót trong Đinh Trấn này chính là con dân của hắn. Nếu như hắn có đầy đủ lực lượng, hắn sẽ giúp người ở Đinh Trấn sống sót.
Đường Tuấn ba người mang theo bộ hạ đi ra sau lưng Nhạc Trọng. Nhạc Trọng đi vào trong trấn, chỉ thấy hơn trăm người tay cầ đủ loại binh khí, trên tay thanh niên nam nữ có xăm hình bò cạp, điên cuồng giết chóc, cưỡng gian người sống sót trong Đinh Trấn.
Đường Tuấn nhìn qua cánh tay phải của một tên nam nhân có xăm hình bò cạp thì biến sắc:
- Cuồng Bạo Chi Hạt!Không ngờ là bọn chúng!
Cuồng Bạo Chi Hạt chính là một thế lực vũ trang mạnh mẽ trừ ba thế lực lớn của thành phố Tân Tề. Bọn họ nhân số chỉ có ba, bốn trăm người, nhưng mà mỗi người đều là người cường hóa sức chiến đấu không kém. Đồng thời bọn họ tàn nhẫn hiếu sát, những nơi đi đều hoang tàn.
Nghe được danh hào của Cuồng Bạo Chi Hạt thì bọn người Trương Ân, Mã Tuấn đều biến sắc, nhịn không được lui về phía sau vài bước, bọn họ muốn chạy trốn. Bọn họ thân là người cường hóa, tố chất thân thể so với người bình thường mạnh hơn nhiều, chạy trốn dễ dàng thành công.
Nhạc Trọng nhìn qua đám cầm thú Cuồng Bạo Chi Hạt không ngừng giết người và cưỡng gian thì nhíu mày, tay lật một cái và khẩu súng máy hạng nặng . li hiện ra trong tay của hắn. Hắn nhắm ngay những tên chiến sĩ của Cuồng Bạo Chi Hạt và bóp cò.
Trong chớp mắt dưới làn mưa đạn bao phủ, năm sáu tên chiến sĩ Cuồng Bạo Chi Hạt trực tiếp bị bắn thành cái sàng, nằm xuống đất máu chảy đầm đìa.
Dưới đột kích như thế, chiến sĩ Cuồng Bạo Chi Hạt vừa sợ vừa giận chửi ầm lên, sau đó tìm nơi ẩn nấp thân thể.
Nhạc Trọng sử dụng súng máy hạng nặng bắn chết ba tên chiến sĩ Cuồng Bạo Chi Hạt thành cái sàng, hơn trăm tên chiến sĩ Cuồng Bạo Chi Hạt lập tức ẩn nấp ngay.
Trương Ân nhìn qua Nhạc Trọng thoáng cái hiện ra một khẩu súng máy hạng nặng, đồng thời bỏ qua sức giật của súng máy hạng nặng thì vô cùng hoảng sợ.
Đặc biệt là viên đạn súng máy hạng nặng bắn lên người, nếu như bắn vào đầu thì đầu người sẽ nổ nát, nếu như bắn vào lưng thì thân thể gãy làm hai, tử trạng cực kỳ đáng sợ.
Nhạc Trọng nhìn thấy chiến sĩ của Cuồng Bạo Chi Hạt trốn sau công sự thì khẽ nhíu mày, bởi như vậy hắn không dễ dàng tiêu diệt chiến sĩ của Cuồng Bạo Chi Hạt.
Thân hình Nhạc Trọng lóe lên trực tiếp nhìn qua hơn trăm tên chiến sĩ Cuồng Bạo Chi Hạt đang ẩn nấp.
- Đi chết đi!
Thời điểm Nhạc Trọng công kích thì đột nhiên từ trong ngõ hẽm có sáu tên chiến sĩ Cuồng Bạo Chi Hạt lao ra ngoài, những người nào cầm dao găm, Phảng Chế Đường Đao hung hăng đâm vào người Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng tay vừa lộn thì khẩu súng trường hiện ra trong tay, hai tay của hắn như thiểm điện nhắm vào hai người cường hóa Cuồng Bạo Chi Hạt lao tới và bóp cò.
Nương theo âm thanh súng máy vang lên, sáu tên chiến sĩ của Cuồng Bạo Chi Hạt lập tức biến thành cái sàng.
Loảng xoảng một tiếng, hai người cường hóa nhanh nhẹn của Cuồng Bạo Chi Hạt lập tức phá tan cửa sổ thủy tinh lao ra ngoài, phóng qua phía Nhạc Trọng. Nhưng mà bọn họ vừa phá cửa sổ lao ra thì hai họng súng tối ôm chỉa vào đầu của bọn họ, sau đó khạc đạn. Thoáng cái viên đạn xuyên qua đầu của bọn họ, biến thành hai cổ thi thể té trên mặt đất.
Từ trong góc tối bí ẩn, hơn mười người ăn mặc theo trào lưu không tưởng đang đứng, bọn họ ăn mặc tương đối đơn bạc, hiển nhiên tố chất thân thể cực kỳ không kém, nếu không thì khó mà ngăn cản được giá lạnh hiện giờ.
Tố chất thân thể càng mạnh thì đối với rét lạnh, nóng bức kháng tính càng mạnh. Dùng tố chất thân thể của Nhạc Trọng hiện tại, chỉ cần không phải ở trong gió bão ngày hôm qua lâu thì rét lạnh không làm gì được hắn cả.
Một nữ tử tóc đuôi gà, mang theo hai vòng tai lớn, tóc nhuộm thành tóc vàng tuổi chừng mười sáu mười bảy tuổi nhìn qua Nhạc Trọng đang chém giết chiến sĩ của Cuồng Bạo Chi Hạt, trong mắt hiện ra thần sắc sợ hãi, nhìn qua thiếu nữ tóc tím nói:
- Đại tỷ!Làm sao bây giờ? Tên kia đúng là quái vật mà! Thật đáng sợ! Nếu không chúng ta rút lui đi!
Nam tử đứng bên cạnh cột tóc đuôi gà mặc áo khoác màu đen nhìn qua nữ tử có một đầu tói dài màu tím, dáng người gợi cảm nóng nảy, da thịt trắng nõn như tuyết, hai chân thon dài, mang giày cao gót, bờ môi gợi cảm, ngũ quan tinh xảo, tuổi chừng mười sáu mười bảy tuổi, hai mắt lợi hại, trên trán mang theo một cổ dã tính và mị lực giống như một tiểu mỹ nhân nóng bỏng mang theo hoang dại.
Hơn mười tên nam tử ăn mặc quần áo hết sức khó hiểu đứng vây quanh bảo vệ hai người, hiển nhiên nữ tử tóc tím này mới là thủ lĩnh của nhóm người này.
Nữ tử tóc tím cực kỳ không có phong độ chửi thề một câu, sau đó cầm lấy ám ma đao màu đen lập tức tiến về phía Nhạc Trọng:
- Gà rừng! Rút lui con mẹ của cô! Cầm vũ khí, chơi chết thằng chó này đi!
- Lên!
Được mỹ nữ tóc tím dẫn dắt, hơn mười người nam nữ trẻ tuổi lập tức xông qua phía Nhạc Trọng.