Nhạc Trọng nói:
- Điền Hạo, anh phái người đi thông tri cho Tiết Trữ, bảo nàng đi tới đây tị nạn.
Vạn Hùng Hội đã đánh tan Đại Trung Hoa Đồng Minh hội cùng Băng Tuyết cung hai thế lực lớn, chắc chắn sẽ đánh chiếm Dương huyện, trên biệt thự của Dương huyện không còn an toàn.
Điền Hạo đáp:
- Vâng!
Sau khi an bài hoàn toàn, Nhạc Trọng vung tay một chiếc mô tô hiện ra trước người của hắn, hắn xoay người ngồi lên mô tô phóng như điên ra ngoài. Hiện tại cục diện đã gần sụp đổ, hắn nghĩ phải phá tan đám trực thăng mới được.
Nhạc Trọng cưỡi nhanh mô tô thoáng cái lao ra ngoài, chỉ thấy ở bên ngoài Dương huyện lúc này đã lâm vào hỗn loạn, đại lượng tên côn đồ đang đốt cướp hiếp, cảnh tượng giống như địa ngục.
Cho dù là ở địa phương nào, lúc nào, một khi phát sinh náo động, đốt cướp hiếp giết sẽ diễn ra. Chính là vì như thế trước tận thế chính phủ mới cường điệu ổn định an ninh trật tự.
Bạo loạn này Nhạc Trọng gặp nhiều, mỗi khi có thế lực sụp đổ đều diễn ra, lúc này trong tay của Nhạc Trọng không có binh, hắn một mình căn bản không ngăn bạo loạn được.
- Đều tiến vào trong hầm ngầm!Kẻ bạo loạn sẽ giết không tha!
Nhạc Trọng cầm súng tiểu liên bắn chết đám người bạo loạn sau đó rống to lên.
Nghe được âm thanh của Nhạc Trọng thì người sống sót trong Dương huyện như con ruồi không đầu lập tức lao thẳng vào trong hầm ngầm trú ẩn.
Trong Dương huyện có hai vạn người sống sót, trong mặt đất hầm ngầm còn có chín vạn người nữa. Trên thực tế hầm ngầm này là một khu vực khổng lồ, có thể dung nạp gần hai mươi vạn nhân khẩu. Nhưng mà vì cam đoan tự túc tự cấp cho nơi này, điều kiện sinh hoạt, cùng tăng thời gian giảm xóc cho Dương huyện, bởi vậy Kim Thắng Huyễn thời còn đương quyền cũng không cho toàn bộ người sống sót tiến vào.
Nhạc Trọng mới vừa tới Dương huyện thì nhìn thấy một đám tàn binh bại tướng chạy về cửa Dương huyện, rất nhiều bại binh thậm chí ngay cả súng cũng vứt.
Gần hơn một ngàn tên bại binh lách vào cửa ra vào của Dương huyện, tự chà đạp tử thương vô số, vi tranh đoạt vừa trốn chạy cơ hội, bọn hắn thậm chí trực tiếp nổ súng bắn chết chính mình trước khi chiến hữu.
- Cút ngay!Cút ngay! Đừng ngăn cản lão tử, coi chừng lão tử xử bắn các người!
Một gã bại binh quan quân mang theo hai mươi mấy tên chiến sĩ xông qua phía Nhạc Trọng và gầm lên, đồng thời nhấc súng lên chỉa vào Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng như mũi tên bước lên, một tay đập bay khẩu súng ngắn của tên quan quân, sau đó dùng gai độc chỉa vào đầu của tên quan quân và nói:
- Tôi là Nhạc Trọng, hiện tại các người bị hợp nhất, lập tức trên báo tên, quân chức. Nếu không tôi trực tiếp bắn nát đầu.
Âu Trường Giang đầu đầy mồ hôi luôn miệng nói:
- Tôi tên là Âu Trường Giang, liên trưởng Đại Trung Hoa Đồng Minh hội doanh thứ ba. Tôi nguyện ý đầu hàng!
Âu Trường Giang vốn cũng không phải là người xương cứng, hắn vô cùng sợ chết nên đầu hàng Nhạc Trọng. Hắn cũng nhìn thấy các mặt xã hội, thoáng cái nhận ra thực lực của Nhạc Trọng không phải là hắn chống lại.
Nhạc Trọng trầm giọng ra lệnh:
- Lập tức mang theo người của mình thu nạp bại binh! Người phản kháng trực tiếp xử bắn!
- Vâng!
Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì Âu Trường Giang kiên trì mang theo đám bại binh thu nạp tàn binh.
Lúc này những bại binh chính là ở trạng thái quần long vô thủ, Âu Trường Giang thu nạp thì bọn họ lập tức đi tới.
- Phi cơ trực thăng đến! Đúng lúc này trong đám người có âm thanh vô cùng hoảng sợ kêu to lên, lập tức đám người ở cửa Dương huyện lập tức lâm vào hỗn loạn. Tất cả mọi người vì tranh đoạt đường sống mà không tiếc ra tay với đồng bạn.
- Đồ khỉ da vàng khốn kiếp, đều đi chết đi!
Một trực thăng vũ trang do người của Thiên Đường Thần Quốc điều khiển nhìn qua đám người tụ tập ở cửa ra vào và cười to lên.
Đạn súng máy hạng nặng trên trực thăng không ngừng nhả đạn, trực tiếp nhắm vào đám người này, giống như sủi cảo rơi vào sông đào.
- Ha ha!Ha ha!
Tên người điểu khiển nhìn thấy đám người ở cửa chết và tổn thương thì cười to như điên. Chiến tranh có thể làm cho người ta trở nên điên cuồng.
Đúng lúc này Nhạc Trọng thoáng cái nhảy lên tường thành, trong tay ngưng tụ trường mâu ma viêm, trường mâu ma viêm đâm thủng trực thăng vũ trang, trực tiếp làm nổ tung trực thăng, hai tên người lái cũng chết cháy.
Thời điểm này trực thăng vũ trang biến thành quả cầu lửa rơi xuống đất và nổ tung một cái thật mạnh mẽ.
- Thật mạnh!
Nhìn thấy Nhạc Trọng một kích phá hủy trực thăng vũ trang, tất cả bại binh của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội trong nội tâm sinh ra suy nghĩ quay đầu lại, rất nhiều bại binh đều hướng về phía Nhạc Trọng mà di động. Trong loạn thế này thì chỉ có ở bên cạnh cường giả mới cảm thấy an toàn.
Đột nhiên lúc này một băng chùy cực lớn bay qua, thoáng cái xuyên qua giáp bảo vệ của trực thăng đâm thẳng vào bàn điều khiển, băng hàn chi lực khuếch tán, đem hai tên lái máy bay này đóng thành băng.
Chiếc trực thăng vũ trang hổ thức này không có người điều khiển thoáng cái biến thành sắt vụn.
Đột nhiên một viên đạn trải qua kỹ năng cường hóa súng bắn xuyên qua lớp kính thủy tinh chống đạn của trực thăng bắn vào bên trong, lực nổ tung khủng bố thoáng cái nổ chết hai tên điều khiển máy bay, làm cho chiếc trực thăng này thoáng cái rơi xuống đất nổ tung.
Bỗng chốc bị phá hủy ba chiếc trực thăng vũ trang, còn sót lại hai chiếc trực thăng vũ trang hổ thức không rõ nhận được lệnh gì, thoáng cái quay đầu rời khỏi chiến trường.
Mười hai chiếc trực thăng vũ trang khủng bố đánh tan chủ lực của Băng Tuyết cung, Đại Trung Hoa Đồng Minh hội, đồng thời giết không ít người cường hóa, cao thủ, nhưng mà đạn dược bản thân cũng sắp tiêu hao hết. Vừa nhận được lệnh của Thiên Đường Thần Quốc thì hai chiếc trực thăng vũ trang này nhanh chóng rời khỏi chiến trường.
Nhạc Trọng nhìn thấy hai chiếc trực thăng vũ trang hổ thức này rời khỏi chiến trường thì trong lòng thở dài một hơi. Hắn ở dưới hầm chiến đấu với Đạt Tư tiêu hao nhiều thể lực và tinh thần, muốn tiếp tục vận dụng kỹ năng phá hủy trực thăng vũ trang chỉ sợ qua một hồi hắn có khả năng vẫn lạc trên chiến trường.
Trong lòng của Nhạc Trọng đột nhiên sinh ra dự cảm vô cùng nguy hiểm, hắn phát động kỹ năng Ảnh Bộ, giống như quỷ mị tránh né qua phương xa.
Oanh! Oanh!
Nương theo đó là hai tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, hai quả đạn pháo của pháo tự hành li nổ gần chỗ Nhạc Trọng, lực nổ tung khủng bố lập tức thôn phệ Nhạc Trọng.
- Không thể nào! Hắn chết sao?
- Hắn sẽ không cứ như vậy chết đi chứ!
"... "
Âu Trường Giang và đám bại binh mà Nhạc Trọng vừa thu nạp nhìn qua hướng của Nhạc Trọng, trong mắt hiện ra vẻ tuyệt vọng và phức tạp. Cơ hồ không có người nào có thể trong nổ tung mạnh như vậy mà còn sống, cho dù là người tiến hóa cao cấp cũng không cách nào làm được.
Bụi mù tán đi, một đạo quang thuẫn ảm đạm hiện ra, thoáng cái rơi xuống mặt đất, Nhạc Trọng thu hồi quang thuẫn lại, trực tiếp nhảy ra khỏi hố nổ tung này.
- Thủ lĩnh vô địch!
- Nhạc lão đại vạn tuế!
"... "