Chính vì như thế, sau khi tận thế bộc phát bọn hắn mới có thể lợi dụng nhân thủ phân bộ trước kia nhanh chóng thu thập vật tư, sáng tạo nguyên một đám thế lực. Vì vậy Thiên Đường Thần Quốc tuy rằng đang nhanh chóng bố cục khắp toàn cầu nhưng thế lực bản thổ của bọn hắn cũng nhận lấy suy yếu nhất định.
Trên thực tế trong Thiên Đường Thần Quốc có rất nhiều trưởng lão hy vọng có thể co rút phòng tuyến, điều nhân viên phân bộ các nơi quay lại bản bộ, tập trung binh lực tiêu diệt hơn bảy nghìn vạn tang thi trong bản thổ nước Đức.
Nhưng một khi từ phân bộ các nơi điều nhân viên quay lại bản bộ, chẳng những phải tiêu hao lớn lượng vận lực và nhiên liệu, đồng thời lực chi phối, lực ảnh hưởng của Thiên Đường Thần Quốc ở các nơi trên thế giới cũng sẽ nhanh chóng hạ thấp, thậm chí sẽ vì không đủ lực lượng mà bị thế lực bản thổ tiêu diệt.
Cái này khiến thủ lĩnh của Thiên Đường Thần Quốc phải do dự. Phải biết rằng từng phân bộ của Thiên Đường Thần Quốc đều có thể nộp lên cho tổng bộ rất nhiều nhân lực, vật lực cùng với các loại tài nguyên. Thiên Đường Thần Quốc có thể phát triển nhanh chóng như thế, cũng là nhờ các phân bộ không ngừng lấy được các loại bản vẽ siêu khoa học kỹ thuật, hơn nữa chuyển đển bản bộ Thiên Đường Thần Quốc, vậy nên mới khiến khoa học kỹ thuật của Thiên Đường Thần Quốc tăng trưởng nhanh chóng như vậy
Nếu Nhạc Trọng không chặn ngang một đòn, vốn bản vẽ súng Laser đã rơi vào tay Thiên Đường Thần Quốc rồi. Dùng nội tình khoa học kỹ thuật của Thiên Đường Thần Quốc, tuyệt đối có thể nhanh chóng sản xuất ra một nhóm lớn bộ đội vũ trang súng Laser, đề cao thật lớn sức chiến đấu.
Nếu Thiên Đường Thần Quốc ở nước ngoài không có phân bộ, Cáp Nhĩ Mạn, Lị Na sau khi bị trọng thươn, cứu viện của bọn hắn cũng không cách nào đến kịp được, tiếp tế cũng không cách nào đạt được kịp thời
Phân bộ đối với Thiên Đường Thần Quốc cũng là tồn tại cực kỳ trọng yếu.
- Không được, ta cho rằng có thể đàm phán với hắn. Giữa quốc và quốc chỉ có lợi ích. Hắn đã đã có được tư cách nói chuyện chính diện với chúng ta. Phân bộ Ngoại Mông Cổ, Russia thất bại nặng nề như vậy trong thời gian ngắn không cách nào khôi phục nguyên khí, ta cho rằng nên triều hồi bọn họ về bản hộ giúp thực lực bản bộ phong phú hơn.
Ai Liệt Khắc lớn tiếng kêu gào nói:
- Không!! Tiêu diệt hắn! Chúng ta phải tiêu diệt tên Bạo Quân Nhạc Trọng này. Ta đề nghị phái ra bốn gã sứ đồ mang hai quân đoàn Thẩm Phán Giả đi ám sát hắn. Tuyệt đối có thể tiêu diệt hắn. Hắn thật sự quá nguy hiểm, chúng ta không thể để phần tử nguy hiểm như vậy sống trên thế giới được.
Ai Liệt Khắc là phái chủ chiến kiêng quyết. Hắn không muốn khiến Viễn Đông xuất hiện một i cự nhân, cái này không phù hợp với lợi ích của Thiên Đường Thần Quốc bọn hắn
Thế giới sau khi biến dị, thời gian ngăn sau đó là quá trình nhân loại giãy dụa sinh tồn. Ai Liệt Khắc tin tưởng vững chắc nhân loại sẽ dựa vào trí tuệ và lực lượng chiến thắng tang thi, biến dị thú, đoạt lại thành thị và hải dương. Đến lúc kia, còn lại chính là tranh đoạt giữa nhân loại, hắn không hi vọng Viễn Đông xuất hiện một cự nhân thống nhất.
Đại trưởng lão Ước Nạp Tư nghe đối thoại của đông đảo trưởng lão bên dưới trầm mặc một hồi chậm rãi nói:
- Ai Liệt Khắc, ngươi đi Hoa Hạ quốc hợp tác với Đại Trung Hoa Đồng Minh Hội, liên thủ tiêu diệt Nhạc Trọng. Đệ thập sứ đồ Duy Đặc, đệ thập nhất sứ đồ Duy Sâm. Mười hai tên thần sứ, ba mươi sáu tên thần sứ dự khuyết, một quân đoàn Thẩm Phán Giả, ba quân đoàn Tài Quyết Giả sẽ cùng ngươi cùng đi Hoa Hạ quốc. Ta muốn Nhạc Trọng chết!
Ai Liệt Khắc hưng phấn lớn tiếng đáp:
- Vâng! Đại trưởng lão, ta nhất định sẽ giết chết Nhạc Trọng!!
Hai gã sứ đồ, mười hai tên thần sứ, ba mươi sáu tên thần sứ dự khuyết, một quân đoàn Thẩm Phán Giả, ba quân đoàn Tài Quyết Giả, đội hình xa hoa như thế đủ để phá hủy một quốc gia nhỏ rồi. Ai Liệt Khắc vừa nghĩ tới mình sẽ trở thành thống soái của một vi bộ đội tinh nhuệ như thế liền hưng phấn đến phát run.
Đại trưởng lão Ước Nạp Tư nhìn Ai Liệt Khắc lãnh đạm nói: - Bốn tháng, nếu như trong bốn tháng ngươi không chết giết Nhạc Trọng. Vậy ngươi tự sát đi.
Ai Liệt Khắc sắc mặt biến đội, sau đó trong mắt hiện lên một vòng hung ác trầm giọng đáp:
- Vâng! Đại trưởng lão!
Sau khi tiêu diệt quân ngoại Mông Cổ, Nhạc Trọng thu được một số lượng lớn vật tư. Hắn lợi dụng lượng vật tư này tập trung binh lực, phát động tiến công về phía thành phố Hô Hòa.
Con tang thi đầu lớn kia cũng không dây dưa với Nhạc Trọng, mà hội họp với chừng ba triệu tang thi trong thành phố Hô Hòa, sau đó tiếp tục di chuyển về phía Đông Bắc.
Sau khi hấp thu thêm chừng ba triệu tang thi trong thành phố Hô Hòa, số lượng sau khi đã bổ sung mà con tang thi đầu lớn kia thống lĩnh đã đạt đến con số bốn triệu.
Nhạc Trọng nhìn đàn tang thi hơn bốn triệu con di chuyển về phía Đông Bắc, trong lòng tuy rằng có lo lắng, nhưng lại không có biện pháp nào ngăn cản không cho đàn tang thi này di chuyển.
Nhạc Trọng mơ hồ đoán được con tang thi đầu lớn kia muốn tập trung một số lượng lớn tang thi, sau đó đến tìm phiền phức. Nếu số lượng tang thi vượt quá mười triệu, thật đó quả thật là ác mộng cho loài người. Đây cũng là điều mà Nhạc Trọng lo lắng nhất.
Trong nước Hoa Hạ có gần hơn mười tỷ con tang thi, nếu chúng nó tập hợp lại, cho dù chỉ mới một tỷ con tang thi thôi thì cũng đủ đánh tan nát đội quân của Nhạc Trọng rồi.
Đàn tang thi một đường đi về hướng Bắc, khiến Nhạc Trọng lại thu phục thêm một huyện thành, có rất nhiều người sống sót gầy trơ xương được hắn từ trong các hóc sâu cứu ra.
Một số lượng lớn người sống sót đi vào trong thành phố và nhà máy, bắt đầu công tác.
Với lượng dân cư càng ngày càng gia tăng, ngoại trừ nhà máy vũ khí đạn dược ra, các nhà máy, sản nghiệp sản xuất như sắt thép, than đá, trang phục đều bắt đầu khôi phục sản xuất.
Cả thảo nguyên rộng lớn bắt đầu khôi phục cảnh tượng trật tự, vui sướng hướng về phía vinh quanh trước khi mạt thế đến.
Dãy núi Âm Sơn trùng trùng điệp điệp, nối dài mãi không dứt. Sau khi thế giới biến dị, thì có vố số thực vật biến dị sinh trưởng khắp nơi, thú biến dị kết thành từng đàn, khiến cho đất đai con người có thể sống giảm xuống rất nhiều.
Lôi Vân cả người tiều tụy, mặc một bộ quần áo dùng cỏ bện thành, làn da bị phơi nắng đến đen thui, ánh mắt như người đã trưởng thành, cẩn thận ở trên mặt đất tìm kiếm thực vật.
Lôi Vân trước khi mạt thế đến chính là một chuyên gia thực vật học, sau khi mạt thế đến, hắn theo một đoàn người chạy trốn đến ở trong dãy núi Âm Sơn này.
Thời kỳ đầu khi thế giới biến dị, trong thành phố chỗ nào cũng đều là tang thi, thú tang thi, cực kỳ nguy hiểm. Ở lại trong dãy núi Âm Sơn, loài người còn có thể miễn cưỡng sống sót được.
Nhưng dãy núi Âm Sơn che chở loài người cũng nhanh chóng bắt đầu tiến hóa. Từng mảng lớn thực vật bắt đầu tiến hóa thành thực vật ăn thịt người đáng sợ. Rất nhiều loài thực vật mà loài người có thể ăn đều biến mất không thấy.