Thần Ma Thiên Tôn

chương 229: ám thiên vương trở về

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhãn thần Đạo chủ Vô Sinh Đạo phát lạnh, ngữ khí mang theo một cỗ uy thế không giận tự uy, nói:

- Nha đầu, quyền hành của ngươi thật đúng là không nhỏ! Thật cho là mình đã là nhân vật thứ hai Ma Môn rồi sao?

Đạo chủ Vô Sinh Đạo nói sao cũng là cường giả trong Võ Tôn, cho dù chỉ là máu huyết trong cơ thể vận hành, cũng đều có thể phát ra thanh âm như Hoàng Hà chảy xuôi. Một khi xuất thủ, đó chính là lực lượng phá núi ngăn sông!

- Ngươi không phục sao?

Ma Môn Thánh Nữ không chút sợ hãi, ánh mắt liếc qua, mang theo một cỗ ngạo khí.

Lòng bàn tay Đạo chủ Vô Sinh Đạo ngưng tụ ra một tòa Hiện Thế Bảo Luân, đem không khí vặn vẹo thành một vòng xoáy, cười lạnh một tiếng:

- Nếu như ngươi có thể tiếp được bản tọa ba chiêu, bản tọa lập tức rời đi!

- Lâm Thiên Nhất, nếu như ngươi muốn chiến, hà tất giao thủ cùng bọn tiểu bối! Ta tới tiếp ba chiêu của ngươi thử xem sao! Để xem trong mười năm nay rốt cuộc ngươi tiến bộ được bao nhiêu?

Một đạo thanh âm mênh mông cuồn cuộn từ trên thiên không vang xuống.

Ùng ùng!

Bầu trời trong nháy mắt liền trở nên đen kịt.

Ánh sáng mặt trời trở nên u ám, ban ngày gần như biến thành đêm tối!

Một đạo thiểm điện tử sắc từ trên vòm trời xẹt qua, đáp xuống mặt đất.

Đạo thiểm điện tiêu thất, một cái bóng màu đen chợt xuất hiện trên mặt đất, đây là hình ảnh chân thân của một cường giả Võ Đạo!

Giống như chỉ là một cái bóng, căn bản không nhìn thấy thân thể chân thật, tạo thành một loại cảm giác quỷ dị không ai bằng, giống như là một đám u linh vậy.

Sắc mặt Đạo chủ Vô Sinh Đạo khẽ trầm xuống, sau đó lại bật cười, nói:

- Thảo nào Thánh Nữ Điện hạ ngay cả mặt mũi của lão phu cũng không nể nang! Hóa ra là Thiên Vương đã trở về! Thiên Vương, chúng ta đã mười năm không gặp nhau rồi phải không? Không biết Tứ Tượng Võ Hồn của Thiên Vương đã tu luyện tới trình độ nào rồi?

Thanh âm của Ám Thiên Vương từ trong cái bóng trên mặt đất truyền ra, giống như là cùng mặt đất hòa làm một thể, nói:

- Ta cũng muốn biết, Vô Sinh Quyết của ngươi có phải thật sự đã đạt tới Cửu trọng hay không?

Thình thịch!

Dị thời không đột nhiên mở ra, trong hư không chợt xuất hiện một cánh cửa.

Đạo chủ Vô Sinh Đạo cùng Ám Thiên Vương đồng thời biến mất tại chỗ, tiến nhập Dị thời không, trong không khí phát ra một đạo khí lưu mênh mông chấn động.

Đây là giao phong cấp bậc Võ Tôn, bình thường chỉ diễn ra trong Dị thời không. Tuy rằng thường nhân không nhìn thấy được, nhưng có thể tưởng tượng ra trận đánh đó kinh khủng đến mức nào.

- Đa tạ Thánh Nữ Điện hạ! Nếu không có Điện hạ xuất thủ, sợ là ngày hôm nay hai người chúng ta đã lành ít dữ nhiều!

Trên mặt Đoan Mộc Linh Nhi lộ ra vẻ vui mừng. Nếu không phải hai chân nàng bất tiện, nhất định đã hành lễ với Ma Môn Thánh Nữ rồi.

Đây là quy củ Ma Môn!

Ma Môn Thánh Nữ nhìn chằm chằm cảnh Đoan Mộc Linh Nhi dựa lên trên lưng Ninh Tiểu Xuyên, hai tay vô cùng thân thiết ôm cổ hắn. Nàng khẽ mím môi một cái, ánh mắt lập tức dời đi, nói:

- Ngươi bị thương à?

Đoan Mộc Linh Nhi gật đầu, nói:

- Trong Thiết ngục, Lâm Chí Vinh muốn giết chết chúng ta, đáng tiếc kẻ chết cuối cùng lại chính là hắn! Thật đúng là báo ứng!

Ma Môn Thánh Nữ lấy ra một bình Hàn Băng Ngọc, đưa cho Đoan Mộc Linh Nhi, nói:

- Đây là một viên Đoạn Tục Đan, có thể nhanh chóng trị hết thương thế của ngươi. Nếu như Thiên Vương đã trở về, cho dù năng lượng của Đạo chủ Vô Sinh Đạo có lớn hơn nữa, tu vi có cao tới đâu, cũng không nổi lên được bao nhiêu sóng gió! Các ngươi cứ yên tâm đi!

Ma Môn Thánh Nữ âm thầm liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, nhưng lại phát hiện ánh mắt hắn vô cùng đạm mạc, căn bản không hề nhìn về phía nàng chút nào.

Nàng cảm giác được, trên người Ninh Tiểu Xuyên mơ hồ mang theo một cỗ địch ý, nhãn thần đang bài xích nàng.

Ma Môn Thánh Nữ cùng Ám Thiên Vương đồng thời giá lâm, cũng sớm đã khiến cho trong lòng đám cường giả Ma Môn kia vô cùng sợ hãi, đều quỳ rạp trên mặt đất, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Tất cả cường giả Ma Môn đều phản hồi Cửu Tử Nhai, ngay cả nhân vật cấp bậc Thiên Vương cũng đều quay về, lần này sợ rằng đại quân Triều đình sẽ không chiến mà lui.

o0o

Một lát sau, trong không khí chợt sinh ra một đạo rung động nhàn nhạt.

Đạo chủ Vô Sinh Đạo bộ dáng chật vật từ trong Dị không gian bay ngược ra, trâm cài tóc trên đầu đã rơi đâu mất, mái tóc dài tán loạn, cặp mắt chảy ra tiên huyết, oán độc nói:

- Chuyện này ta sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy! Khụ khụ… các ngươi cứ chờ xem!

Đạo chủ Vô Sinh Đạo mạnh mẽ khởi động một luồng Võ Nguyên khí, cố gắng ngăn chặn thương thế, hóa thành một đạo tàn ảnh, rất nhanh tiêu thất trong dãy núi cao mây mù lượn lờ.

Vụt...

Trong Dị thời không lại thổi ra một đạo hàn phong. Trên mặt đất, lại xuất hiện một cái bóng người.

Cái bóng này đột nhiên từ trên mặt đất đứng lên, thân thể từ hư huyễn dần dần ngưng tụ thành thực thể, hóa thành một gã nam tử mặc trường bào màu đen, trên mặt đeo nửa tấm mặt nạ kim sắc, đem khuôn mặt từ phần mũi trở lên đều che lại.

Thế nhưng vẫn như cũ có thể nhìn thấy một đôi môi sắc bén, chòm râu cương nghị, còn có một cặp mắt sáng ngời như sao trời lấp lánh.

Có thể tưởng tượng đây tuyệt đối là một nam tử uy nghiêm mà cường thế!

Đây là Ám Thiên Vương thần bí khó lường của Ma Môn?

Ám Thiên Vương sâu đậm liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, trong mắt lộ ra thần sắc trầm tư. Một lúc sau chợt nói:

- Đi theo ta!

Ninh Tiểu Xuyên vẫn như cũ đứng yên tại chỗ, cũng không có ý tứ sẽ đi theo hắn.

- Ninh Tiểu Xuyên, chúng ta đi theo Ám Thiên Vương đi! Ta tin tưởng, hắn sẽ giúp chúng ta!

Đoan Mộc Linh Nhi nhẹ nhàng đẩy Ninh Tiểu Xuyên một cái, đôi môi đỏ thắm ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói.

Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên vô cùng thâm thúy, trầm mặc hồi lâu, nói:

- Ta ở trong Thiết ngục đã gặp qua Tề Xung! Không biết Thiên Vương đại nhân có ấn tượng gì với kẻ này không?

Ám Thiên Vương nhất thời dừng bước lại, miệng phát ra một tiếng thở dài. Ánh mắt hắn một lần nữa nhìn chăm chú về phía Ninh Tiểu Xuyên, hỏi:

- Hắn đã nói cho ngươi biết hết rồi sao?

- Nói như vậy, ngươi thật sự chính là Tả Đô úy Đại Tướng quân Mạc Long Đình, Mạc đại nhân?

Hai nắm tay Ninh Tiểu Xuyên siết lại thật chặt, nhãn thần phi thường băng lãnh.

Nghe hắn nói như thế, ánh mắt Ma Môn Thánh Nữ nhẹ nhàng giật giật, đôi môi dưới mặt nạ kim sắc mím lại thật chặt, trong con ngươi hiện lên một tia sợ hãi không ai nhìn thấy.

Ngữ khí Ninh Tiểu Xuyên mạnh mẽ ép người nói:

- Thiên Vương đại nhân, chẳng lẽ ngươi muốn phủ nhận?

- Không phủ nhận!

Sống lưng Ám Thiên Vương dựng lên thẳng tắp, nói:

- Ngươi đã điều tra đến bước này, nói vậy những thứ nên biết, ngươi cũng đã biết rồi?

- Thế nhưng ta vẫn còn có rất nhiều thứ không biết!

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Ma Môn Thánh Nữ đứng ở một bên, năm ngón tay ngọc mảnh khảnh nắm lại thật chặt, đầu móng tay trực tiếp đâm vào trong thịt, chảy ra mấy giọt máu.

Tuy rằng Ninh Tiểu Xuyên không trực tiếp đối thoại với nàng, thế nhưng nỗi thống khổ trong lòng nàng, lại căn bản không phải thường nhân có thể tưởng tượng.

Ám Thiên Vương nói:

- Ta với ngươi phụ thân chính là bằng hữu tốt nhất, có tình huynh đệ khác họ với nhau! Năm xưa, thời điểm khi ngươi ra đời, ta từng đề nghị qua, hai nhà chúng ta sẽ kết thành thông gia! Ta đem con gái của ta gả cho con của hắn! Thế nhưng, phụ thân ngươi lại kiên quyết không đồng ý! Bởi vì khi đó ngươi thân mang thai tật, so với phế nhân cũng không khác gì nhau, hắn không muốn làm khổ con gái của ta! Thế nhưng ta cũng không nghĩ như vậy, cho nên liền làm ra ước định, nếu như có một ngày thai tật của ngươi khỏi hẳn, chúng ta vẫn sẽ kết thông gia!

- Ta không muốn nghe ngươi nói những lời này! Ngươi hẳn là minh bạch, ta muốn biết cái gì?

Ninh Tiểu Xuyên phẫn nộ nói.

Nếu như là người khác dám nói chuyện như thế với Ám Thiên Vương, cũng sớm đã nằm dài trên mặt đất rồi. Thế nhưng, đối mặt với Ninh Tiểu Xuyên, Ám Thiên Vương lại vô cùng kiên trì, nói:

- Chuyện đời không ai lường trước được! Người nào cũng không nghĩ tới, Ngọc Lam Đại Đế lại phái cha ngươi làm Thống soái tam quân, suất lĩnh 70 vạn đại quân đi bao vây tiễu trừ Ma Môn! Mẹ ngươi chính là Ma Môn Thánh Nữ, mà phụ thân ngươi lại phải lĩnh binh đi chinh phạt Ma Môn!

- Ta đã từng cùng phụ thân và mẫu thân ngươi thương thảo qua chuyện này! Ban đầu chúng ta cho rằng, Ngọc Lam Đại Đế chính là muốn thử mức độ trung thành của phụ thân ngươi đối với Triều đình! Thế nhưng, về sau chúng ta mới phát hiện ra mình đã sai rồi! Ngọc Lam Đại Đế chính là muốn mượn thân phận đặc thù của phụ thân ngươi, đối phó Kiếm Các Hầu Phủ!

- Từ một khắc khi đại quân xuất chinh, liền đã định trước, 70 vạn đại quân đều sẽ trở thành vật hy sinh, biến thành quân cờ để Ngọc Lam Đại Đế tiêu giảm quyền lợi của các Vương Hầu, những con cờ này nhất định đều phải chết! Cái chết của 70 vạn đại quân, đầu sỏ gây nên chính là Ngọc Lam Đại Đế!

Những thứ này, Ninh Tiểu Xuyên cũng sớm đã biết, cũng không muốn nghe nữa, nói:

- Vậy vì sao phụ thân cùng mẫu thân ta đều chết hết, mà ngươi lại còn sống? Ngươi dám nói, chuyện này ngươi một điểm trách nhiệm cũng không có? Ngươi luôn miệng nói, ngươi là bằng hữu tốt nhất của phụ thân ta, đáng tiếc kẻ ở sau lưng đâm người một đao cũng chính là ngươi! Thiên Vương đại nhân, mấy năm nay trong lòng ngươi có từng tự trách qua không?

Ám Thiên Vương nhất thời trầm mặc, cũng không có giải thích. Với thân phận của hắn, có nhiều chuyện cũng không cần phải giải thích.

Ma Môn Thánh Nữ nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, kẻ chân chính đâm sau lưng người khác, không phải là phụ thân ta! Mà là kẻ hiện tại quyền thế như mặt trời ban trưa, Vân Trung Hầu Nhạc Vũ Dương!

- Vì sao ta phải tin ngươi? Ngươi còn đáng cho ta tin sao?

Ninh Tiểu Xuyên đã đoán ra được Ma Môn Thánh Nữ là ai, những hảo cảm ban đầu đối với nàng cũng không còn sót lại chút gì.

Nghe được câu này, trong lòng Ma Môn Thánh Nữ hung hăng đau xót, tựa như một thanh đao đâm lên trên ngực, tiên huyết nhễ nhại, đau đớn thống khổ! Hai hàm răng nàng cắn lại thật chặt, nói:

- Phụ thân ta chính là Ma Môn Ám Thiên Vương, mẫu thân ngươi chính là Ma Môn Thánh Nữ, bọn họ đều là cao tầng của Ma Môn. Ngươi cho rằng, cha mẹ ngươi không biết thân phận của cha ta sao?

Ma Môn Thánh Nữ lại nói:

- Phụ thân cùng mẫu thân ngươi không phải bởi vì 70 vạn đại quân mà chết! Mà là bởi vì Kiếm Các Hầu Phủ mà chết!

- Có ý gì?

Ninh Tiểu Xuyên hỏi.

Ma Môn Thánh Nữ nói:

- Mười một năm trước, 70 vạn đại quân toàn quân bị diệt, chấn động triều dã, thiên hạ oanh động! Nguyên nhân không phải do có kẻ nào thông địch phản quốc, cũng không phải do có kẻ nào bán đứng Triều đình! Mà chính là huyết án do Ngọc Lam Đại Đế đã sớm an bài tốt! Hắn chính là muốn mượn lực ảnh hưởng của chuyện này, diệt trừ Kiếm Các Hầu Phủ, thu hồi binh quyền của Kiếm Các Hầu Phủ, tan rã thế lực của Kiếm Các Hầu Phủ!

- Đồng thời, hắn muốn dùng chuyện này để uy hiếp các Vương Hầu khác, từ đó tiêu giảm quyền thế của các Vương Hầu, đem tất cả quyền lực đều tập trung trong tay một mình hắn!

- Có thể nói, đối phó Kiếm Các Hầu Phủ, chính là một nước cờ quan trọng nhất của hắn! Nếu như mười một năm trước, Kiếm Các Hầu Phủ thật sự bị tịch biên gia sản, xử trảm toàn gia, như vậy, hiện tại Ngọc Lam Đại Đế đã sớm nắm trong tay binh mã thiên hạ, trở thành Đế Hoàng thật sự của Đế quốc Ngọc Lam! Đám Vương Hầu kia, làm sao còn có phong quang như hiện tại vậy?

- Chỉ tiếc, bố cục của Ngọc Lam Đại Đế cũng không trở thành sự thật! Ma Đế đại nhân đã dẫn theo cường giả Ma Môn giết thẳng vào trong Hoàng thành! Lúc đó quần ma tụ hội, mạnh mẽ bức thẳng vào Đế cung!

- Ma Đế đại nhân tự mình giết thẳng vào Kiếm Các Hầu Phủ, muốn dẫn mẫu thân ngươi quay về Ma Môn! Thế nhưng mẫu thân ngươi lại cự tuyệt! Bởi vì, một khi mẫu thân ngươi rời đi, toàn bộ Kiếm Các Hầu Phủ nhất định sẽ bị Ngọc Lam Đại Đế tịch biên gia sản, xử trảm toàn gia, gà chó không tha! Cửu tộc Kiếm Các Hầu Phủ đều sẽ bị tru diệt! Đến lúc đó, số người chết tuyệt đối không dưới ngàn vạn người!

- Cho nên, mẫu thân ngươi nguyện dùng sinh mệnh của mình làm cái giá, ép Ma Đế cứu Kiếm Các Hầu Phủ! Mẫu thân ngươi đã tự vận ngay trước mặt Ma Đế, ngã xuống trong vũng máu! Phụ thân ngươi cũng chết ngay ngày hôm đó! Bọn họ đều bởi vì Kiếm Các Hầu Phủ mà chết, là bị Ngọc Lam Đại Đế gián tiếp bức tử!

- Sau đó, Ma Đế đại nhân cùng Ngọc Lam Đại Đế đàm phán, lập ra hiệp ước. Ngọc Lam Đại Đế phải buông tha cho Kiếm Các Hầu Phủ, mà Võ giả Ma Môn trong vòng mười năm tuyệt đối không bước vào Hoàng thành một bước!

Hai nắm tay Ninh Tiểu Xuyên siết lại thật chặt, nói:

- Hóa ra đây chính là hiệp ước giữa Ma Đế cùng Ngọc Lam Đại Đế? Đây là chân tướng sao?

Ma Môn Thánh Nữ nói:

- Bằng không, vì sao nam đinh Mạc gia đều bị đày đi biên cương, nữ nhân Mạc gia đều bị bán làm kỹ nô? Thế nhưng Kiếm Các Hầu Phủ các ngươi lại hoàn hảo không chút tổn hao nào? Chẳng lẽ ngươi thật cho rằng Ngọc Lam Đại Đế lúc đó đại phát thiện tâm sao? Đây chính là bởi vì cái chết của cha mẹ ngươi, đổi lấy cho Kiếm Các Hầu Phủ một cơ hội sinh tồn! Muốn nói người bị hại lớn nhất trong chuyện này, cũng không phải Kiếm Các Hầu Phủ, mà là Mạc gia!

Có đôi khi, chân tướng so với trong tưởng tượng càng tàn khốc hơn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio