Thần Ma Thiên Tôn

chương 393: tiến cung diện thánh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhạc Vũ Dương chính là Vương Hầu trong triều đình, quyền cao chức trọng, còn là trọng thần tâm phúc bên cạnh Ngọc Lam Đại Đế, nhưng bây giờ, ngay trong Hoàng thành, giữa ban ngày ban mặt, lại bị Ninh Tiểu Xuyên giết chết.

Ngọc Lam Đại Đế không tức giận mới là chuyện lạ.

Đây không phải là muốn Ninh Tiểu Xuyên tiến cung diện thánh.

Mà là muốn báo tin Ninh Tiểu Xuyên xuống Địa Ngục.

Kinh Thiên Hầu và Vạn Hổ Hầu cũng từ trong hồ nước trèo lên, cực kỳ chật vật, toàn thân đều là nước bẩn, trên tóc đều là máu đông. Ngày thường bọn hắn đều đức cao vọng trọng, được vạn người tôn kính, chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày chịu thê thảm như thế, quả thực là mất hết sạch mặt mũi.

Kinh Thiên Hầu nuốt nước bọt, hét lớn:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi dám lạm sát Vương Hầu triều đình, trong mắt không có Thánh Thượng, làm loạn triều cương, nhất định phải nhận hình phạt ngũ tượng phân thây.

Ninh Tiểu Xuyên lạnh lùng nhìn Kinh Thiên Hầu, trong mắt lóe lên một tia thiểm điện, một luồng hàn khí từ trong lòng bàn chân tràn ra ngoài, khiến cho mặt đất ngưng kết một tầng hàn băng dày đặc.

Kinh Thiên Hầu cảm thấy huyết khí trong cơ thể giống như bị đông cứng, huyết thủy trên người bị hàn khí đông cứng thành băng tinh, trong lòng giật thót, lập tức ngậm miệng, không dám khiêu khích Ninh Tiểu Xuyên nữa.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không phải là mao đầu tiểu tử như trước kia nữa.

Hắn có thể đơn thương độc mã tiêu diệt cả Vân Trung Hầu Phủ, ngay cả Nhạc Vũ Dương tu vi cường đại cũng mất mạng dưới tay hắn, tu vi Võ Đạo của hắn khủng bố như thế, nếu chọc giận hắn, rất khó cam đoan hắn sẽ không tiêu diệt thêm một cái Kinh Thiên Hầu Phủ.

Thực lực của Kinh Thiên Hầu Phủ còn chưa cường đại bằng Vân Trung Hầu Phủ.

Ninh Tiểu Xuyên thu hồi Song Đầu Thạch Thú và Hắc Mao Quỷ Bức thú vào trong Huyền Thú Giám, cho vào túi Càn Khôn, phẩy phẩy góc áo, nói:

- Vậy thì để ta đến Đế cung gặp Thánh Thượng.

Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên biết rõ đi Đế cung thì nhất định là cửu tử nhất sinh, thế nhưng, hắn lại không dám bất tuân mệnh lệnh của Ngọc Lam Đại Đế, bây giờ bỏ chạy, như vậy thì Ngọc Lam Đại Đế sẽ có lý do quang minh chính đại giết hắn, lúc đó thì hắn thật sự là thập tử vô sinh rồi.

Càng mấu chốt hơn chính là, toàn bộ Kiếm Các Hầu Phủ cũng sẽ vì hắn mà chịu liên lụy, đến lúc đó, sẽ có rất nhiều đầu người rơi xuống đất, lão Hầu gia chết, Ninh Hinh Nhi chết, tất cả mọi người đều chết.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không phải là một người dám làm mà không dám nhận, nếu như đã dám giết người, vậy thì tất nhiên sẽ không sợ gánh trách nhiệm.

Đây chính là nguyên nhân mà hắn nhất định phải đi Đế cung một chuyến.

Ninh Tiểu Xuyên một mình đấu cả tòa Hầu Phủ, trảm sát Vân Trung Hầu uy danh hiển hách.

Tin tức nhanh chóng lan truyền khắp toàn bộ Hoàng thành, ngay cả nam nữ lão ấu cũng đều vì chuyện này mà động dung, trở thành tin tức chấn động nhất Hoàng thành hôm nay.

Tất cả vương tôn công tử của Vương Hầu phủ đệ, thiên kim quận chúa, cũng đều khiếp sợ đến trợn mắt há hốc mồm, cùng là con cháu Vương Hầu, thiên tài tuấn kiệt, tại sao lại chênh lệch lớn đến như vậy?

- Ninh Tiểu Xuyên thật không hổ là đệ nhất thiên kiêu Hoàng thành, năm nay chỉ mới gần hai mươi tuổi mà tu vi Võ Đạo đã đạt tới cảnh giới huyền diệu, thậm chí ngay cả Vân Trung Hầu cũng không thể địch lại.

- Mặc dù Vân Trung Hầu Phủ cường đại, thế nhưng nội tình vẫn không thâm hậu bằng Vương Hầu phủ đệ thế tập, vì thế mới bị Ninh Tiểu Xuyên dùng sức một người tiêu diệt. Nên nhớ đoạn thời gian trước, hai đại cao thủ Ma đạo của Vô Sinh Đạo và Tu La Đạo, đều không thể công phá nổi Kiếm Các Hầu Phủ, thậm chí còn tổn thất thảm trọng, bị giết cho thối lui.

- Vương Hầu phủ đệ thế tập vẫn cường đại hơn, tựa như đại thụ chọc trời, bất kể phong ba vần vũ như thế nào, cũng không tổn hại đến căn cơ.

Ngay trong ngày, tin tức này cũng truyền đến Kiếm Các Hầu Phủ.

- Ca ca cuối cùng cũng giết chết Nhạc Vũ Dương, báo thù cho phụ thân và mẫu thân rồi, thế nhưng Thánh Thượng tuyệt đối sẽ không buông tha cho huynh ấy, bây giờ gia gia lại đang bế quan trị thương, ta nên làm gì bây giờ?

Sau khi Ninh Hinh Nhi biết được tin tức, trong lòng nửa vui nửa buồn.

- Nhị tiểu thư, Thiến Thiến quận chúa truyền đến tin tức, bảo người không nên lo lắng cho tiểu Hầu gia, quận chúa điện hạ và Vương gia đều đã tiến cung. Có Vương gia ở đây, tiểu Hầu gia nhất định sẽ không gặp nguy hại đến tính mạng.

Nha hoàn bên cạnh Ngự Thiến Thiến chạy đến truyền tin.

Ninh Hinh Nhi lắc đầu, nói:

- Chuyện này thật sự quá nghiêm trọng, ngay cả Vương Hầu triều đình cũng bị giết chết, ca ca chẳng lẽ có thể không gặp chuyện gì sao?

Nha hoàn kia nói:

- Vương gia có một cái kim bài miễn tử, ít nhất cũng có thể bảo trụ được tính mạng của tiểu Hầu gia.

Lão nhân của Kiếm Các Hầu Phủ đã truyền tin tức cho bốn vị lão tổ trong Kiếm Các, bốn vị lão tổ lập tức hạ lệnh, điều động hết tất cả nhân mạch và tài lực, nhất định phải bảo trụ tính mạng của Ninh Tiểu Xuyên. Chỉ mới gần hai mươi tuổi đã có thể chém giết Võ giả Địa Tôn cảnh tầng thứ năm, đây tuyệt đối là thiếu niên chí tôn, tiền đồ vô lượng, tất cả các lão nhân của Kiếm Các Hầu Phủ đều cảm thấy Ninh Tiểu Xuyên nhất định sẽ trở thành người dẫn dắt Kiếm Các Hầu Phủ trở nên phồn vinh thịnh vượng.

Dù sao thì sức ảnh hưởng của chuyện này cũng đang nhanh chóng lan rộng, có người hi vọng Ninh Tiểu Xuyên chết, lại có người muốn cứu Ninh Tiểu Xuyên, hai phe nhân mã đều tập trung tại Đế Cung, một vòng tranh đấu mới lại bắt đầu.

Lúc này, Ninh Tiểu Xuyên đã đi vào cửa cung của Hoàng cung, cũng không cởi bỏ giáp trên người, toàn thân đều là huyết khí, dọa cho đám thị vệ, cung nữ, thái giám đều nháo nhác tránh lui. Bọn hắn cũng đã nghe được tin tức truyền về, nghe nói tên hung nhân Ninh Tiểu Xuyên đã giết chết Vân Trung Hầu, bây giờ còn ai dám đi trêu chọc hắn nữa?

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cấp tốc suy nghĩ sách lược ứng đối, lần này muốn thoát thân, e rằng còn khó hơn lên trời, dù sao thì đây cũng là một vị Vương Hầu, ảnh hưởng thật sự quá lớn.

- Tiểu Xuyên.

Sau lưng có một chiếc xa giá Long Tượng cực kỳ xa hoa phóng tới, xa giá vừa ngừng lại, Ngự Thiến Thiến liền từ trên xe nhảy xuống, không hề để ý đến hình tượng quận chúa quý tộc, vội vàng đuổi theo Ninh Tiểu Xuyên.

- Ngự dưa hấu…

Ninh Tiểu Xuyên dừng bước, áo giáp huyết sắc trên người còn đang nhỏ máu, trên gương mặt trẻ tuổi lộ ra vài phần kinh ngạc, khẽ nhíu mày, nói:

- Tại sao ngươi cũng tiến cung?

Ngự Thiến Thiến đuổi theo Ninh Tiểu Xuyên, đôi mắt chăm chú quan sát hắn, nắm tay nhỏ nhắn hung hăng đánh lên ngực hắn, khiến cho áo giáp vang lên tiếng “phành phành”, nói:

- Ngươi không biết mình đã gây ra đại họa sao? Cho dù ngươi có thâm cừu đại hận với Nhạc Vũ Dương, cũng không nên động thủ với hắn trong Hoàng thành, trước mắt bao nhiêu người a. Ngươi ra vẻ cái gì chứ? Ngươi cảm thấy mình lợi hại lắm sao? Ngươi không muốn sống nữa cho nên một mình đi khiêu chiến cả một cái Hầu Phủ, ngươi cho rằng mình là Thiên Đế chuyển thế, Chiến Thần phụ thể chắc?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Dưa hấu, ngươi phải nghe ta giải thích, chuyện này…

- Ta không nghe, ta không nghe, ta không nghe…

Ngự Thiến Thiến ăn mặc cũng không quá long trọng, cũng không hoa lệ, không giống như quần áo phú quý mà nàng thường mặc lúc xuất hành, hiển nhiên là nàng vội vàng chạy đến Đế cung, thậm chí còn không kịp trang điểm.

Bởi vậy, có thể nhìn ra được sự quan tâm của nàng đối với Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên thở dài, nói:

- Ngươi không phải đã nói, chuyện của ta thì ngươi sẽ không xen vào sao?

- Đó là lúc ngươi ở cùng với hồ ly tinh Ngọc Ngưng Sanh kia, cho nên người ta mới nói vậy, bây giờ, ngươi… ngươi rõ ràng đang cầm binh đánh trận, tại sao lại chạy về Hoàng thành giết người?

Ngự Thiến Thiến dùng ánh mắt hàm tình nhìn Ninh Tiểu Xuyên chằm chằm, rất muốn nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Ninh Tiểu Xuyên lúc này.

Đại Kim Bằng Vương từ từ đi tới, bình thản nói:

- Tiểu Xuyên, có lời gì thì tiến vào đại điện nói với Thánh Thượng, hi vọng ngươi sẽ có một giải thích hợp lý cho Thánh Thượng.

Mặc dù Đại Kim Bằng Vương nói rất bình thản, thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên cũng nghe ra được trong lời nói của Đại Kim Bằng Vương, có ý nhắc nhở hắn.

Rất nhanh, Ninh Tiểu Xuyên đã ngộ ra được ý tứ trong lời nói của Đại Kim Bằng Vương, mấu chốt chính là ở năm chữ “giải thích cho hợp lý”.

Chỉ cần có thể giải thích hợp lý, thì ngay cả Ngọc Lam Đại Đế cũng không thể trị tội được hắn.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên lập tức lập kế hoạch, cảm thấy toàn thân đều nhẹ nhõm, cuối cùng cũng biết nên ứng phó như thế nào rồi.

Ngọc Lam Đại Đế ngồi trên ghế rồng, ở tại vị trí cao nhất, trên người phát ra kim quang vạn trượng, sau lưng có hư ảnh một đầu Kim Long cực lớn, ánh mắt cực kỳ âm lãnh, quát:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi có biết tội của mình không?

Một tiếng quát lớn, mang theo Đế Hoàng chi khí.

Nếu là người tu vi thấp, nhất định sẽ bị tiếng quát này dọa cho quỳ xuống.

Rất nhiều Vương Hầu và Quốc Sư đều tập trung ở đại điện, đứng hai bên trái phải, có không ít người lộ ra thần sắc lạnh lùng, hả hê, dáng vẻ như đang chờ xem kịch.

Ninh Tiểu Xuyên đứng giữa đại điện, thân hình thẳng tắp, mặc cho áo giáp nhỏ máu, mái tóc đen rũ xuống tự nhiên, ánh mắt cực kỳ sắc bén, mười phần trung khí mà đáp trả:

- Thần, vô tội.

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi giết chết Vân Trung Hầu, đồ sát hơn ngàn nhân mạng của Vân Trung Hầu Phủ, ta và Kinh Thiên Hầu đều không thể ngăn được ngươi hành hung. Ngươi còn dám nói mình vô tội sao?

Thanh âm của Vạn Hổ Hầu rất hùng hổ, lạnh lùng chỉ trích Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên mặt không đổi sắc, nói:

- Quá nửa hạ nhân và thị vệ của Vân Trung Hầu Phủ đều bị Huyền Khí do Nhạc Vũ Dương phát ra mà chết, những người còn lại, đều là do ngăn cản bổn Đô Thống bắt tội thần mưu phản, cho nên mới bị bổn Đô Thống giết chết, có thể nói là bọn chúng chết còn chưa hết tội.

Ninh Tiểu Xuyên hiện tại vẫn là Hữu Lộ Quân Đô Thống, cho nên xưng hô như vậy cũng không sai.

- Tội thần mưu phản? Ai là tội thần mưu phản?

Ninh Tiểu Xuyên quả quyết nói:

- Vân Trung Hầu, Nhạc Vũ Dương.

Ngọc Lam Đại Đế ngồi trên ghế rồng khẽ cau mày, nếu nói Nhạc Vũ Dương là người mưu phản, vậy thì hắn là người đầu tiên không tin.

Rất nhiều người muốn chờ xem kịch vui, cũng đều cảm thấy ngạc nhiên, tất cả mọi người đều biết Nhạc Vũ Dương là do một tay Ngọc Lam Đại Đế đề bạt lên, đồng thời phong cho Hầu tước, chẳng lẽ hắn lại mưu phản?

- Ninh Tiểu Xuyên muốn đổi trắng thay đen, đáng tiếc là lý do lại không cao minh chút nào, người khác chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn thấu.

Trong lòng rất nhiều người đều cho rằng như vậy.

- Vân Trung Hầu mưu phản? Ngươi có chứng cớ gì?

Vạn Hổ Hầu nói.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Thần vốn dĩ đã bắt được hơn hai mươi tên phản nghịch của Thiên Âm Tông, trong đó còn có cả đệ tử của Vạn Âm Tiên Hậu và Nguyệt Cầm điện chủ - một trong tám đại Điện chủ của Thiên Âm Tông. Thần đang muốn áp giải bọn chúng về Hoàng thành, chờ đợi Thánh Thượng xử lý. Không ngờ Nhạc Vũ Dương ghen ghét thần lập nhiều đại công, tự ý thả đi đám người Thiên Âm Tông. Thần không lập công cũng chỉ là chuyện nhỏ, nhưng một khi để đám phản nghịch này chạy thoát, tương lai sẽ trở thành đại họa, bọn chúng sẽ không chỉ trả thù Kiếm Các Hầu Phủ, mà còn có thể trả thù toàn bộ triều đình. Thử hỏi, hành vi này của Nhạc Vũ Dương có khác gì mưu phản?

Ninh Tiểu Xuyên ngôn từ sắc bén nói:

- Các ngươi nếu không tin, có thể hỏi giáo úy Hoắc Bất Phàm của Thiên Không Kỵ Sĩ Doanh và mười vạn đại quân trấn thủ Quy Nguyên thành, còn có… Đô úy Long Tượng Thần Võ doanh Cơ Hàn Tinh đã qua đời, đều có thể làm chứng cho ta.

Dứt lời, thanh âm của hắn thậm chí còn có chút nghẹn ngào.

Hắn nói rất rõ ràng mạch lạc, chân tình thắm thiết, khiến cho rất nhiều người vốn dĩ không tin, cũng đều lộ ra thần sắc nghi hoặc, có lẽ Nhạc Vũ Dương thật sự đã ghen ghét hắn lập chiến công, cho nên mới thả đám phản nghịch của Thiên Âm Tông đi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio