Thần Ma Thiên Tôn

chương 858: không gian na di

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ninh Tiểu Xuyên lập tức tế ra nửa cây cổ kích lơ lửng trên đỉnh đầu, dùng sức mạnh của chí tôn vương khí chống đỡ quang trụ Thái Hoa Chân Nhân bắn ra.

Thái Hoa Chân Nhân khựng người, căn bản không thể ngờ Ninh Tiểu Xuyên có thể chống đỡ được sức mạnh của Chân Nhân, thế là tăng sức mạnh lên ba phần.

Trong khi Thái Hoa Chân Nhân toà lực chấn áp Ninh Tiểu Xuyên thì hai nhân ảnh nửa trong suốt từ trong không gian phía sau Thái Hoa Chân Nhân vô thanh vô thức bước ra.

Một trong hai người tay cầm một mảnh vải trắng tấn công từ phía sau, dùng miếng vải đó bịt mồm mũi Thái Hoa Chân Nhân lại.

Thái Hoa Chân Nhân không ngờ lại có kẻ ở Cửu Thiên Thánh Thành đánh lén.

Khi mồm mũi bị bịt lại, trong người bùng phát nộ ý, không ngờ vẫn có kẻ dám dùng chiêu hạ lưu này đối phó với Chân Nhân. Lẽ nào không biết sau khi tu thành Chân Nhân sẽ bách độc bất xâm hay sao?

Đây chính là tự tìm cái chết!

Nhưng Thái Hoa Chân Nhân lại kinh hãi khi phát hiện mình thật sự trúng chiêu rồi!

Trước mặt xuất shiện rất nhiều ảo ảnh khiến bà ta đỏ mặt tía tai, thân thể dần dần không nghe theo sự kiểm soát của mình, một cảm giác trống rỗng chưa từng có tấn công tâm thần, rất nhanh đầu óc nặng trĩu, giống như không thuộc về mình nữa vậy.

- Xong!!

Thiên Bích Lạc buông tay đang che miệng Thái Hoa Chân Nhân lại.

Chưa kịp nhìn xem Thái Hoa Chân Nhân rốt cuộc trông như thế nào, Công Tôn Nhất Bạch lấy ra một cái túi vải đen, chụp lên đầu Thái Hoa Chân Nhân.

Hắn vác túi lên vai rồi biến mất.

Sự cố này không một ai có thể ngờ tới, ngay cả truyền nhân các Thánh Thổ cũng sững người mất một lúc.

Mãi sau mọi người sực tỉnh.

- Trời ạ, một vị Chân Nhân bị bắt đi rồi?

Đây là Cửu Thiên Thánh Thành, mà lại có kẻ bắt cóc một vị Thái Thượng trưởng lão của Cửu Thiên Các, không chỉ to gan mà bản lĩnh cũng rất lớn.

Cửu Khư Thần Tử nói:

- Chúng dùng bí thuật ẩn thân của Âm Dương Thánh Giáo. Khi đã tu thành thuật này thì có thể dễ dàng ra vào các đại Thánh Thổ, ngay cả pháp nhãn của Chân Nhân cũng không thấy được.

- Nghe nói hai vị truyền nhân kiệt xuất của Dương Giáo đã xuất thế. Lẽ nào là hai người họ?

Thanh Mộc Thần Tử hỏi.

Âu Dương Thừa Đức nói:

- Cũng không đúng. Cho dù họ là hai truyền nhân của Dương Giáo thì cũn nên bắt tuyệt sắc giai nhân như Cửu Thiên Thánh Nữ chứ. Sao lại hạ thủ với Thái Hoa Chân Nhân? Tuy tu vi Thái Hoa Chân Nhân rất cao nhưng tướng mạo thì thật sự không dám ngó tới!

- Lẽ nào họ bắt nhầm người rồi?

- Có lẽ…truyền nhân Dương Giáo đời này lại thích nữ nhân thân thể thô kệch, tướng mạo với họ chỉ như một cái mặt nạ mà thôi.

- Có lý!

Ninh Tiểu Xuyên lúc này cũng trố mắt nhìn. Không ngờ Thiên Bích Lạc và Công Tôn Nhất Bạch lại hạ dược với Thái Hoa Chân Nhân thật, thậm chí còn cho Thái Hoa Chân Nhân vào túi bắt đi.

Không hổ là truyền nhân kiệt xuất của Dương Giáo, ngay cả Chân Nhân cũng giải quyết được.

Thái Hoa Chân Nhân đã bị hai người họ bắt đi thì Ninh Tiểu Xuyên cũng quyết định rời khỏi đây ngay.

- Đi đâu?

Thanh Mộc Thần Tử thấy Ninh Tiểu Xuyên dẫn Cửu Thiên Thánh Nữ đi lập tức chặn lại.

Ninh Tiểu Xuyên hừ giọng, chế giễu:

- Thanh Mộc Thần Tử, không phải ngươi nói phải tôn trọng sự lựa chọn của Cửu Thiên Thánh Nữ sao? Cửu Thiên Thánh Nữ đã có lựa chọn, ngươi là người nhất ngôn cửu đỉnh như vậy, có thể tránh ra không?

Nhắc đến chuyện này Thanh Mộc Thần Tử trong lòng bùng nộ hoả, mặt đỏ phừng phừng:

- Bản Thần Tử đương nhiên là người nhất ngôn cửu đỉnh. Nhưng Bản Thần Tử nghi ngờ Cửu Thiên Thánh Nữ bị ngươi khống chế tâm thần nên mới chọn một cách thiếu lý trí như vậy.

Nghe Thanh Mộc Thần Tử nói như vậy, truyền nhân của các Thánh Thổ khác lập tức như hiểu ra.

- Chắc chắn là Cửu Thiên Thánh Nữ đã bị hắn khống chế tâm thần, nếu không không thể nào lại lựa chọn như vậy được.

- Tâm thần của Linh Khư Thần Tử rất cường đại nhưng vẫn bị hắn đánh trọng thương, có nghĩa hắn là cao thủ công kích tâm thần. Hắn muốn khống chế Cửu Thiên Thánh Nữ cũng không phải khó.

Bảo Châu Địa Tàng bực bội:

- Đám thiên chi kiêu tử Trung Thổ các ngươi quá tự cho mình là đúng rồi đấy. Nếu ta chọn các ngươi là chuyện bình thường còn chọn Ninh Tiểu Xuyên là mất trí thì các ngươi đúng là đám người tự cao tự đại, ngông cuồng. Ai thắng được Tiểu Xuyên hãy nói câu đó cũng chưa muộn!

- Đánh bại Ninh Tiểu Xuyên lẽ nào là chuyện khó sao? Trong vòng mười chiêu là ta đánh bại được hắn. Cửu Thiên Thánh Nữ, nếu ta đánh bại Ninh Tiểu Xuyên, có phải nàng có thể bồi ta một đêm không?

Cửu Khư Thần Tử đứng dậy, ánh mắt đầy tự tin tất thắng, toàn thân phát ra khí thế bức người.

Hắn chỉ bảo Cửu Thiên Thánh Nữ bồi hắn một đêm chứ không phải làm đạo lữ song tu. Hắn nói vậy chính là muốn sỉ nhục Ninh Tiểu Xuyên và Cửu Thiên Thánh Nữ.

Bảo Châu Địa Tàng rất có lòng tin vào Ninh Tiểu Xuyên, không nghĩ mà nói luôn:

- Được, nếu ngươi thua, sau này gặp hai bọn ta bắt buộc phải quỳ vái ba lạy, rồi lùi xa ba vạn dặm.

Đồng tử Cửu Khư Thần Tử co lại:

- Được, chúng ta ra ngoài thành!

Vù!

Cửu Khư Thần Tử đạp hư không, đi vào cánh cửa hư không, biến mất khỏi Lâm Lang Điện.

Ninh Tiểu Xuyên giúp Bảo Châu Địa Tàng phá phong ấn, hai người cùng bay lên, phá vỡ nóc Lâm Lang Điện, bay về hướng Tử Mẫu Hà bên ngoài Cửu Thiên Thánh Thành.

Cửu Khư Thần Tử đã đứng trên mặt nước Tử Mẫu Hà chờ, dáng người thẳng tắp, khí thế sắc bén.

Sau đó các truyền nhân khác cũng bay tới, đứng ở hai bền bờ, thích thú xem trận chiến giữa hai người.

Việc này đã kinh động tới cả cao tầng Cửu Thiên Các, trong đó một số người đi tìm Thái Hoa Chân Nhân, một số khác thì tới Tử Mẫu Hà.

Cửu Thiên Các chủ đứng trên tiên đảo nhìn về hướng Tử Mẫu Hà, vô cùng phẫn nộ, trên gương mặt mang hàn ý:

- Sứ giả Thiên Đình giá lâm Cửu Thiên Các, đây là cơ hội hiếm có với Cửu Thiên Các. Trong lúc quan trọng lại xảy ra sự việc như vậy. Lâm Lạc, ngươi đi ngăn hai người đó lại, đưa Cửu Thiên Thánh Nữ về tổng các cho ta.

Đúng lúc đó, phía sau Cửu Thiên Các chủ hiện lên một vầng trăng bọc trong lớp khói, tạo cho người ta cảm giác rất mờ ảo.

Chính giữa vầng trăng là một nữ tử dáng người thướt tha, làn da trắng bóc, mái tóc dài thướt tha bay trong gió, giọng nói có phần lành lạnh:

- Các chủ, sứ giả thiên đình bảo đệ tử nói với các chủ, hy vọng các chủ đừng nhúng tay vào việc này. Cứ để họ tự giải quyết mâu thuẫn.

- Nguyệt Thần, rốt cuộc sứ giả thiên đình có ý gì?

Cửu Thiên Các không hiểu, sứ giả thiên đình cao cao tại thượng, địa vị cao quý sao lại quan tâm tranh chấp giữa tài tuấn trẻ tuổi?

Nữ tử kia đáp:

- Hồi bẩm sư tôn, có lẽ lão nhân gia muốn nhân cơ hội này xem xem lớp trẻ có những thiên tài như thế nào. Chưa biết chừng sẽ có người được chọn vào Thần Trữ Cung, trở thành đệ tử đời đầu của Thần Trữ Cung.

Cửu Thiên Các gật đầu, cảm thấy cũng có lỹ, rồi gọi Thái Thượng trưởng lão tên là Lâm Lạc quay lại.

- Thiên hạ bây giờ đời nào cũng có nhân kiệt, ngọa hổ tàng long. Tên Ninh Tiểu Xuyên này đúng là một nhân tài, đáng tiếc lại đắc tội các đại Thánh Thổ Trung Thổ.

Cửu Thiên Các chủ khẽ lắc đầu thở dài.

Cửu Khư Thần Tử là cường giả hàng đầu trong lớp trẻ Trung Thổ, Ninh Tiểu Xuyên muốn đánh bại thì gần như là không thể.

Nữ tử trong trăng cũng nhìn về Tử Mẫu Hà, đôi mắt tựa băng thạch vạn năm không tan, không mang bất cứ cảm xúc gì.

Trên Tử Mẫu Hà, đại chiến đã bùng nổ.

Uỳnh uỳnh!

Hai luồng thuỷ lưu cường đại lao thẳng vào nhau tạo thành vài chục con sóng cao mấy chục trượng, giống như có thể cuốn được cả mây trên trời vậy.

Cửu Khư Thần Tử đưa bàn tay kéo trong hư không, giữa bàn tay xuất hiện dao động không gian.

Một ngọn núi nguy nga bỗng nhiên xuất hiện, hắn ném cả ngọn núi về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Xoẹt xoẹt!

Từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bay ra mười chín thanh kiếm, tạo thành dòng kiếm lưu bay tới nghiền nát ngọn núi.

Vù!

Sau lưng Ninh Tiểu Xuyên giang rộng đôi long dực, thân thể khẽ động là tới trước mặt Cửu Khư Thần Tử, một kiếm chém xuống, chém đôi người Cửu Khư Thần Tử.

Nhưng hai nửa người Cửu Khư Thần Tử rất nhanh đã biến thành trong suốt, biến mất khỏi không trung.

Đó không phải chân thân của Cửu Khư Thần Tử mà chỉ là tàn ảnh hắn để lại.

Khi Ninh Tiểu Xuyên chém xuống thì Cửu Khư Thần Tử đã chui vào khe hở không gian rồi.

Cửu Khư Thần Tử bước ra từ trong hư không cách Ninh Tiểu Xuyên hơn ba mươi trượng, khẽ giũ áo, nói:

- Tốc độ của Thần Long Tộc đúng là nhanh nhất thiên hạ, nhưng bản Thần Tử có thể dễ dàng xuyên qua không gian, nắm giữ và điều khiển không gian. Ngươi chẳng thể chạm tới được góc áo của ta mà muốn đánh bại ta sao?

- Vậy ư?

Ninh Tiểu Xuyên ném ra ba mươi sáu nghìn viên địa phẩm huyền thạch, tựa cả một bầu trời sao lơ lửng trong không trung bán kính trăm dặm.

Dùng huyền thạch làm căn cơ tạo nên đại trận khống chế không gian.

Sắc mặt Cửu Khư Thần Tử tối lại:

- Ngươi tưởng dùng trận pháp định không gian là có thể ngăn bản Thần Tử sao?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ít nhất thì cũng giảm tốc độ của ngươi lại.

Ninh Tiểu Xuyên lại di chuyển, nhằm cổ Cửu Khư Thần Tử chém Ma Kiếm xuống. Chỉ trong nháy mắt Ma Kiếm đã tới trước mặt Cửu Khư Thần Tử.

Cửu Khư Thần Tử lại mở cánh cửa hư không, nhảy vào không gian tránh ra xa Ninh Tiểu Xuyên hơn mười trượng.

Nhưng lần này hắn không tránh được hoàn toàn Ma Kiếm, trên cổ có một vết máu nhỏ.

Cửu Khư Thần Tử còn chưa đứng vững thì kiếm thứ hai của Ninh Tiểu Xuyên đã chém tới.

Cửu Khư Thần Tử không thể không nhảy không gian chạy tiếp.

Lần này hắn lại bị Ma Kiếm chém thương, cổ tay bị chém trúng, máu tươi không ngừng tuôn ra.

Cửu Khư Thần Tử biết nếu cứ tiếp tục thế này hắn sớm muộn cũng sẽ thua.

Phải chủ động tấn công!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio