Thần Mộ Chi Huyết Đế

chương 19: đấu thiên sứ.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi vượt qua hai tầng Địa Ngục thứ tư và thứ năm cuối cùng Đông Phương Trường Minh đã đến được đích đến cuối cùng trong chuyến đi tu hành này của hắn Tầng Địa Ngục thứ sáu.

Không giống như những tầng phía trên Tầng Địa Ngục thứ sáu này là một thế giới tối tăm lạnh lẽo không chút ánh sáng nào khắp nơi tràn đầy sát khí vô biên vô tận làm cho người ta lạnh gáy. Ở bên trong một thế giới tà dị như thế này cho dù là Lục Giai cường giả như là Đông Phương Trường Minh cũng chỉ có thể nhìn thấy cảnh vật một cách mơ hồ.

Đông Phương Trường Minh kiên nhẫn đứng đợi một lâu để cho mắt của mình hoàn toàn thích ứng với bóng tối xung quanh thị lực gia tăng thêm một chút nữa rồi mới lựa chọn một phương hướng từ từ đi tới đồng thời không ngừng khuếch tán thần thức ra bên ngoài cẩn thận cảm ứng mọi thứ xung quanh.

- Ùng! Ùng! Ùng!

Mò mẫm trong thế giới bóng tối suốt hai giờ bỗng nhiên có một âm thanh như tiếng xoáy nước truyền vào tai của Đông Phương Trường Minh.

- Là gì thế nhỉ?

Đông Phương Trường Minh nhíu mày tỏ vẻ tò mò rồi quay đầu đi về hướng phát ra âm thanh vừa đi vừa cẩn thận thu liễm khí tức trên người mình.

- Ùng! Ùng! Ùng!

Càng đi thì âm thanh quái dị ngày càng rõ ràng hơn khi Đông Phương Trường Minh chỉ còn cách mục tiêu hơn năm mươi trượng đột nhiên chỉ cảm thấy một luồng hấp lực kinh khủng bao phủ toàn thân mình không ngừng hút lấy chân khí trong người mình.

- A!

Đông Phương Trường Minh kinh hãi hét lên rồi trở tay phát ra một luồng đao cương muốn chém thứ ám toán mình ra thành hai nửa.

- Ầm! Bùm!!

Một tiếng nổ kinh thiên vang lên mặt đất lập tức đã bị đao cương của Đông Phương Trường Minh phá ra một cái hang sâu hàng trăm trượng.

- Khốn kiếp! Là ai dám quấy nhiễu A Tác Luân ta thanh tu!!

Tiếp theo chỉ thấy một người thanh niên tóc bạc sau lưng có tám đôi cánh màu đen dài hơn chục trượng toàn thân phát ra một luồng hắc quang đen như mực ngửa đầu tức giận gầm thét bay ra khỏi cái cái hang sâu.

- Trời ơi là Thất Giai Đọa Lạc Thiên Sứ!!

Nhìn thấy hình dáng của người thanh niên Đông Phương Trường Minh không nhịn được kinh hãi kêu lên một tiếng hắn nghĩ thế nào cũng không thể ngờ được trong Tầng Địa Ngục thứ sáu vậy mà lại có phong ấn một Thất Giai Bát Dực Đọa Thiên Sứ.

Lúc Đông Phương Trường Minh đang đứng nhìn Đọa Thiên Sứ A Tác Luân thì đối phương đồng dạng cũng đang quan sát hắn.

- Thì ra một tên Lục Giai nhân loại không tệ! Chỉ cần ăn ngươi rồi thì vết thương của ta hơn phân nửa là có thể chữa lành. Như vậy thì ta có thể thoát khỏi nơi quái quỷ này rồi ha ha ha....

Sau một lúc chỉ nghe A Tác Luân cười to một tiếng rồi xuất ra một trảo về phía Đông Phương Trường Minh muốn bắt sống hắn.

- Vút!

Đông Phương Trường Minh thấy vậy lập tức không chút do dự quay đầu lại dốc toàn lực bỏ chạy dù rằng trước giờ hắn luôn tràn đầy tự tin đối với thực lực của mình nhưng còn chưa tự đại đến mức cho rằng mình có thể đối chiến với một Thất Giai cường giả hơn nữa cường giả Đọa Lạc Thiên Sứ nữa chứ!!

- Muốn chạy sao? Mơ tưởng!!

A Tác Luân nhìn thấy Đông Phương Trường Minh bỏ chạy thì cười lạnh một tiếng sau đó đập mạnh tám đôi cánh sau lưng thân hình lập tức quỷ dị xuất hiện sau lưng Đông Phương Trường Minh.

- Nhanh nữa!!

Đông Phương Trường Minh thấy vậy hét lên một tiếng liều mạng tăng tốc độ muốn cắt đuôi A Tác Luân nhưng bất luận hắn có chạy nhanh thế nào đi nữa thì A Tác Luân cũng vẫn có thể theo sát như hình với bóng.

- Khốn kiếp! Cứ như thế này thì sẽ không ổn mất. Xem ra đành phải liều mạng một lần rồi!!

Đông Phương Trường Minh quay đầu lại nhìn A Tác Luân đang bám sát phía sau mình âm thầm nói một tiếng tiếp đó trực tiếp mở ra cửa Nội Thiên Địa của mình.

- Ầm! Oanh!

Trong chớp mắt cả Đông Phương Trường Minh và A Tác Luân đã bị cuốn vào bên trong Nội Thiên Địa.

....

- Ha ha ha ha... Nhân loại ngươi không phải cho rằng tiểu thế giới của ngươi có thể vây khốn được ta chứ??

Bên trong Nội Thiên Địa A Tác Luân nhìn Đông Phương Trường Minh cười nói.

- Chưa thử còn chưa biết được! Liệt Thiên Thập Kích - Đệ Nhất Kích!!

Đông Phương Trường Minh quát lên một tiếng điều động tất cả lực lượng bên trong Nội Thiên Địa rồi lập tức sử dụng hoàng bài sát chiêu của mình tấn công A Tác Luân.

- Hừ! Hắc Ám Thánh Kiếm chém hết vạn vật!!

A Tác Luân thấy vậy cũng quát lên một tiếng tuy vừa rồi ngoài mặt hắn không xem Nội Thiên Địa của Đông Phương Trường Minh ra gì nhưng thật ra trong lòng thì rất là kiêng kỵ cho nên vừa ra tay đã dốc hết mười phần sức mạnh.

- Ầm! Đùng!

Quyền cương, kiếm ảnh vừa va chạm lập tức vang lên gây ra một tiếng nổ kinh thiên động địa sau đó chỉ thấy Đông Phương Trường Minh và A Tác Luân cùng lúc lui lại ba bước lần giao thủ này của hai người kết quả là ngang nhau.

- Giết!

Đông Phương Trường Minh thấy vậy hưng phấn kêu lên một tiếng rồi xông thẳng về phía A Tác Luân.

- Giết!

A Tác Luân cũng hét lên một tiếng rồi xông lên nghênh chiến.

- Ầm! Ầm! Ầm!

Trận chiến của hai đại cường giả vừa bắt đầu đã khiến cho không gian xung quanh không chịu nổi ầm ầm nổ tung một cái hắc động to lớn hơn trăm trượng từ trong không gian hiện ra nhanh chóng nuốt chửng cả hai người vào trong.

- Ùng! Ùng! Ùng!

Cái hắc động không ngừng hấp thụ thiên địa linh khí xung quanh điên cuồng bành trướng ra khiến cho Nội Thiên Địa của Đông Phương Trường Minh trời long đất lở.

- Oanh!

Một lúc sau hắc động đột nhiên bành trướng ra gấp mười lần sau đó ầm ầm nổ tung nổ tung để lộ ra thân ảnh hai người Đông Phương Trường Minh và A Tác Luân bên trong.

- Hắc!

Chỉ thấy lúc này trên người Đông Phương Trường Minh đều là vết thương toàn thân thấm đẫm máu tươi ngay cả đôi Thánh Long Chi Dực vàng óng sau lưng cũng đã bị nhuộm thành màu đỏ nhìn qua kinh dị vô cùng nhưng càng kinh dị hơn là lúc này trên môi hắn không ngờ lại xuất hiện một nụ cười, nụ cười của chiến thắng bởi vì lúc này tay phải của hắn đang cắm trong ngực của A Tác Luân nắm lấy Thiên Sứ Chi Tâm của hắn.

- Grao! Ta không cam tâm! Nhân loại ngươi chỉ là nhất thời may mắn nếu không phải ta đã bị mấy tên khốn của Quang Minh Giáo Hội đả thương từ trước thì cho dù ngươi có Nội Thiên Địa này trợ giúp cũng tuyệt đối không thể đánh bại ta a!!

Đọa Lạc Thiên Sứ A Tác Luân nhìn Đông Phương Trường Minh bất mãn gầm thét.

- Ngươi nói đúng! Có lẽ hôm nay ta thắng ngươi đúng là do may mắn thật nhưng bất luận thế nào kết quả cũng không thể nghịch chuyển. Chết đi!!

Đông Phương Trường Minh nghe thấy lời nói của A Tác Luân thì âm trầm nói một tiếng sau đó lập tức bóp nát Thiên Sứ Chi Tâm của hắn.

- Ầm!

Thiên Sứ Chi Tâm vừa vỡ nát cả thân thể và linh hồn của A Tác Luân lập tức nổ tung hóa thành vô số huyết vũ rơi xuống mặt đất.

- Ùng! Ùng! Ùng!

Nội Thiên Địa của Đông Phương Trường Minh không chút khách khí bắt đầu điên cuồng hấp thu số dưỡng chất quý giá này khôi phục lại phần bổn nguyên đã tiêu hao.

- Ừm!

Đông Phương Trường Minh thấy vậy thì âm thầm gật đầu một cái sau đó lập tức bóp nát Truyền Tống Lệnh mà Giáo Hoàng đưa cho trở về Nhân Gian.

....

- Ha ha ha... Trường Minh lão đệ lần này ta thật sự phục ngươi rồi! Không ngờ không chỉ lão yêu quái A Kỳ Lôi Đức mà ngay cả Đại Ma Vương A Tác Luân đệ cũng xử lý được đúng thật là quá giỏi mà!!

Khi Đông Phương Trường Minh vừa xuất hiện bên trong Quang Minh Thần Điện thì chỉ thấy Lâm Lôi kích động cười nói mấy tiếng sau đó dùng thân thể to như con gấu của mình ôm chặt lấy người Đông Phương Trường Minh. Dù không tự mình đi vào trong Địa Ngục nhưng hắn và Giáo Hoàng vẫn có thể thông qua lệnh bài quan sát mọi chuyện Đông Phương Trường Minh đã làm trong Địa Ngục.

- Khụ khụ khụ...

Đông Phương Trường Minh đang bị trọng thương làm sao chịu được cái ôm như hổ như báo của Lâm Lôi khó chịu ho mấy tiếng.

- Thôi được rồi! Lâm Lôi ngươi mau buông Trường Minh tiểu hữu ra đi hắn đang bị thương không chịu được sức mạnh của ngươi đâu!!

Lúc này Giáo Hoàng đứng bên cạnh thấy vậy lập tức bước tới nói.

- Dạ vâng!!

Lâm Lôi nghe vậy lập tức buông Đông Phương Trường Minh ra.

- Trường Minh tiểu hữu đây là thánh dược liệu thương của Quang Minh Giáo Hội chúng ta ngươi mau ăn đi!

Giáo Hoàng bước tới lấy ra một viên đan dược màu hoàng kim đưa ra cho Đông Phương Trường Minh nói.

- Ực!

Đông Phương Trường Minh cũng không khách khí trực tiếp nuốt viên đan dược đó vào miệng. Thuốc vừa vào miệng Đông Phương Trường Minh chỉ cảm thấy cả người khoan khoái vô cùng các vết thương trên người cũng bớt đi rất nhiều.

- Đa tạ Giáo Hoàng!

Đông Phương Trường Minh lập tức ôm quyền nhìn Giáo Hoàng nói.

- Trường Minh tiểu hữu ngươi cần gì khách khí như vậy. Hiện nay ngươi cũng đã là Khách Khanh Trưởng Lão của Quang Minh Giáo Hội chúng ta ta giúp ngươi cũng là chuyện đương nhiên!!

Giáo Hoàng nhìn Đông Phương Trường minh cười nói.

- Ừ!

Đông Phương Trường Minh khẽ gật đầu một cái coi như thừa nhận cách nói của Giáo Hoàng.

- Người đâu mau sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho Đông Phương Trưởng Lão!!

Giáo Hoàng thấy vậy nụ cười trên mặt càng tươi kêu lên một tiếng.

- Vâng! Đông Phương Trưởng Lão mời theo ta!!

Một nữ tỉ tóc vàng lập tức từ bên ngoài tiến vào nhìn Đông Phương Trường Minh nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio