Thần Mộ Chi Huyết Đế

chương 229: chuyện xưa của cổ thần (3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khắp nơi trên dãy sơn mạch này đều được bố trí rất nhiều cấm chế kỳ dị nếu tính số lượng thì phải lên đến hàng tỉ chúng nằm chồng chất lên nhau cực kỳ phức tạp cho dù là Thiên Cấp cường giả bình thường gặp phải một giờ nửa khắc cũng không thể tiến vào bên trong được.

Nhưng như vậy vẫn chưa đủ để ngăn Áo Vi Văn chỉ thấy ông ta vung tay bấm quyết một cái toàn thân lập tức tan ra hòa hợp với thiên địa xung quanh dễ dàng băng qua tầng tầng cấm chế tiến vào sơn mạch.

- Đừng!

- Ta không muốn qua đó!

- A!

- Đừng đẩy ta mà!!

Bên trong sơn mạch liên tục vang lên những tiếng thét thảm thiết vô cùng.

Áo Vi Văn đưa mắt nhìn lại thì chỉ thấy có khoảng mấy trăm vạn nhân loại bị chia thành từng nhóm đẩy vào phía trong một sơn cốc phía sau bọn họ là một số tráng hán thân mặc trường bào màu đỏ trùm kín mặt mày cầm roi quất.

Trong sơn cốc có một cái tế đàn lớn hơn ngàn trượng đang không ngừng xoay tròn những người tiến vào đều bị lực lượng của tế đàn phát ra ép nát thân thể, máu huyết của bọn họ cũng bị hấp thu mất.

Phía trên tế đàn có một thanh niên khoảng hơn hai mươi tuổi đang đứng hắn có dung mạo cực kỳ tuấn tú nhưng trên thân thể hắn thỉnh thoảng lại lóe lên từng tia huyết quang sáng chói khí tức hung thần khó có thể che dấu tỏa ra khắp nơi.

Giờ phút này hắn giang hai tay ra trên mặt hiện lên vẻ thỏa mãn như đang hưởng thụ cái gì đó.

- Khắc Lợi Tư tên ác ma nhà ngươi chết đi!

Áo Vi Văn nhìn thấy cảnh đó phẫn nộ hét vang lên một tiếng sau đó dùng tốc độ mắt thường không cách nào thấy được xuất hiện trước mặt người thanh niên mặc huyết bào ầm ầm đánh ra một chưởng.

Chưởng quang mang theo vạn đạo hào quang hung mãnh chụp về phía Khắc Lợi Tư.

Hào quang này chính là Thần Thánh Chi Quang bá đạo nhất trong thiên địa khắc tinh của mọi loại yêu tà. Áo Vi Văn tự tin chỉ cần Khắc Lợi Tư bị nó đánh trúng trong tình trạng không chút đề phòng này cho dù không chết cũng trọng thương.

- Ầm!

Nhưng mà mọi việc tưởng chừng như thuận lợi đột nhiên lại phát sinh dị biến chỉ thấy thân thể của Khắc Lơi Tư vốn đang đứng yên trên tế đàn bỗng nhiên lại vỡ tung hóa thành một dòng sông máu to lớn.

- Đây là Hóa Huyết Tạo Thân Thuật của của Huyết Thiên Sứ Tộc! Dùng sinh mạng của trăm vạn sinh linh để tạo nên một thân thể Huyết Thiên Sứ. Sao lại như vậy??

Áo Vi Văn thấy vậy sắc mặt đại biến tiếp theo trong lòng thầm kêu một tiếng không tốt theo bản năng lập tức muốn nhanh chóng lui lại phía sau nhưng mà đã quá trễ dòng sông máu to lớn đã hóa thành một chiếc dây thừng to lớn trói chặt tay của Áo Vi Văn lại.

Nhìn thấy cảnh đó Áo Vi Văn liền vận lực muốn phá tan trói buộc thoát ra ngoài nhưng mà lực lượng ẩn chứa trong dòng sông máu đó thật sự vượt qua tính toán của Áo Vi Văn cho dù ông ta có dùng toàn lực thì trong lúc nhất thời cũng không cách nào thoát ra được.

- Ầm!

Cùng lúc này cái tế đàn hơn nghìn trượng bên dưới bỗng nhiên sáng lên một số hoa văn kỳ dị đồng thời từng luồng vụ khí bảy màu mờ nhạt cũng từ trong tỏa ra nhanh chóng bao phủ cả người của Áo Vi Văn.

- Truyền Tống Trận!

Đây là suy nghĩ của cuối cùng trong đầu Áo Vi Văn trước khi bị truyền tống đi.

....

Sau một trận thiên xoay địa chuyển thì Áo Vi Văn chỉ thấy bản thân xuất hiện trong một không gian phong kín nơi này trên không có trời dưới không có đất chỉ có một sắc đỏ tang thương bao trùm khắp nơi vang vọng từng tiếng quỷ khóc thê lương khiến cho người nghe có một giác ớn lạnh xương sống.

- Huyết Ám Không Gian!

Cơ hồ không cần suy nghĩ Áo Vi Văn đã biết nơi mình đang đứng ở đâu trong vô số năm chiến đấu với Huyết Thiên Sứ Nhất Tộc ông ta đã bị hút vào cái đặc dị không gian này không biết bao nhiêu lần.

Cái mà Áo Vi Văn quan tâm là ai là người đem mình dẫn tới nơi này, sau một hồi tìm kiếm cuối cùng ông ta cũng đã nhìn thấy cách chỗ mình không xa còn có có ba người nữa cũng đang đứng.

Người dẫn đầu trong ba người đó không phải ai xa lạ chính là chân thân của Khắc Lợi Tư.

Trong lúc Áo Vi Văn đưa mắt nhìn hắn thì Khắc Lợi Tư cũng đảo mắt nhìn lại.

- Ầm!

Ánh mắt của hai đại cường giả cách không va chạm vào nhau làm cho không gian xung quanh vang lên một tiếng nổ to.

- Khắc Lợi Tư ngày hôm nay ngươi cố tình tạo ra trận huyết tế quy mô lớn này chính là vì muốn dụ ta tới hay sao?

Sau một lát Áo Vi Văn từ từ thu hồi ánh mắt nhìn Khắc Lợi Tư hỏi.

- Đúng vậy! Dựa vào huyết tế để cho huyết mạch phản tổ nói ra thì rất dễ dàng nhưng để thực hiện thì tuyệt đối rất khó khăn đừng nói là một ngàn vạn người dù có một ức người hay là một tỷ người đi chăng nữa thì cũng chưa chắc có được một phần cơ hội thành công ta còn lâu mới ngu ngốc mà làm theo cách này. Ngày hôm nay sở dĩ ta bắt ngàn vạn người huyết tế chỉ là để tạo ra cái Siêu cấp Huyết Ám Không Gian này để làm mồ chôn cho ngươi mà thôi!!

Khắc Lợi Tư cũng không che dấu dự định của mình trực tiếp gật đầu thừa nhận.

- Làm mồ chôn cho ta? Khắc Lợi Tư từ bao giờ mà ngươi có tự tin có thể một mình giết chết ta vậy?

Áo Vi Văn nghe vậy trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt kêu lên một tiếng không phải ông ta khinh thường thực lực của Huyết Thiên Sứ Chi Đế nhưng mà xưa nay ông ta đã cùng với Khắc Lợi Tư giao thủ được mười lần và cả mười lần đó kết quả đều là ông ta toàn thắng nếu không phải do thể chất của hắn đặc dị thì đã sớm chết rồi.

Bây giờ Khắc Lợi Tư lại dám xuất hiện ở đây nói là có bản lĩnh giết chết ông ta không phải là rất buồn cười sao?

- Dựa vào sức của một mình ta đương nhiên không đủ sức giết được ngươi nhưng mà có thêm hai người bọn họ thì lại vừa vặn đủ rồi!!

Khắc Lợi Tư không hổ danh là chủ nhân của Huyết Thiên Sứ Tộc đối diện với lời lẽ châm chọc của Áo Vi Văn chẳng những không có chút tức giận nào mà ngược lại còn bình thản chỉ vào hai hắc bào nhân phía sau lưng mình nói

Áo Vi Văn nghe vậy nhíu nhíu mày lại ông ta làm sao có thể không nhìn thấy hai hắc bào nhân đó chỉ là bởi vì bị khí thế hung thần của Khắc Lợi Tư khóa chặt mà không có thời gian để ý tới bọn họ mà thôi. Bây giờ nhìn lại không ngờ hai người đó thình lình đều là Thiên Cấp đỉnh phong cường giả không thua gì ông ta và Khắc Lợi Tư.

- Hai người bọn họ là ai? Trong Huyết Thiên Sứ Tộc của ngươi từ bao giờ có cao thủ bậc này từ bao giờ? Tại sao ta lại không hay biết gì?

Việc này làm cho Áo Vi Văn hết sức kinh ngạc không nhịn lên tiếng hỏi.

- Áo Vi Văn ai nói Huyết Thiên Sứ Tộc ta không có cường giả như hai vị này? Ngươi đã từng nghe qua hai huynh đệ Hư - Vô Song Đế chưa?

Khắc Lợi Tư nhìn thấy dáng vẻ của Áo Vi Văn thì lộ ra một nụ cười nói.

- Hư - Vô Song Đế? Hai lão bất tử đó không phải đã sớm chết rồi hay sao?

Trên mặt Áo Vi Văn lần đầu tiên lộ ra vẻ kinh hãi cũng không thể trách ông ta lại có phản ứng như vậy được dù sao danh tiếng của Hư - Vô Song Đế quả thật quá mức vang dội hai huynh đệ bọn họ chính là kỳ tài ngàn năm có một của Huyết Thiên Sứ Tộc thời kỳ mà bọn họ còn sống chính là lúc Huyết Thiên Sứ Tộc hưng thịnh nhất cơ hồ cả Tây Phương Thiên Giới đều do một nhà bọn họ độc đại ngay cả Thánh Chiến Thiên Sứ Gia Tộc của bọn họ cũng bị ép cho không thể nào ngẩng cao đầu được.

Nếu không phải do bọn họ quá mức kiêu ngạo thụ địch quá nhiều mà bị các cường giả khắp Đông - Tây Thiên Giới cùng nhau tổ chức thành liên quân vây công thì e rằng hiện tại cũng đã không còn cái gọi là Thánh Chiến Thiên Sứ Tộc rồi.

- Tiểu tử bọn ta đúng là đã chết rồi nhưng hiện tại lại bị hậu nhân sống lại rồi! Ngươi có biết tại sao bọn chúng lại sống lại bọn ta không? Chính là vì giết chết ngươi đó!!

Hư Đế - Tô Lâm bỏ mũ trùm để lộ khuôn mặt cứng đơ như xác chết của mình ra nhìn Áo Vi Văn nói.

- Đúng vậy! Hôm nay tiểu tử ngươi có chết cũng nên cảm thấy vinh hạnh rồi!

Trên mặt Vô Đế - Tô Mạn cũng lộ ra một nụ cười gớm ghiếc tiếp lời đại ca của mình.

- Khắc Lợi Tư có thể để cho Huyết Thiên Sứ Tộc các ngươi không tiếc trả một cái giá lớn phục sinh hai vị Thái Cổ cường giả lừng danh thiên hạ mà đối phó. Áo Vi Văn ta đúng là vinh hạnh. Đáng tiếc ngày hôm nay ta không thể theo ý nguyện của các ngươi vẫn lạc ở đây được ngược lại ba người các ngươi sẽ đồng thời bị ta mai táng vào trong mộ địa thì đúng hơn!!

Áo Vi Văn nghe vậy lạnh lùng nói Nếu là người khác có thể sẽ bị những lời của Hư - Vô Song Đế làm cho run sợ nhưng ông ta thì không.

Áo Vi Văn từ năm tuổi bắt đầu bước vào con đường tu hành, tám tuổi đạt Ngũ Giai, mười lăm tuổi đạt đến Tiên Thần, mười tám tuổi độ kiếp thành Thần Vương, ba mươi lăm tuổi tấn thăng Thần Hoàng, một trăm năm mươi tuổi vượt qua Thiên Môn trở thành Thiên Cấp cường giả trẻ tuổi nhất trong toàn bộ lịch sử của Thánh Chiến Thiên Sứ Tộc.

Không chỉ như vậy chiến tích của ông ta cũng cực kỳ nổi trội khi còn là Tiên Thần ông ta đã không để Thần Vương vào mắt. khi là Thần Vương cho dù Thần Hoàng gặp phải cũng phải đi đường vòng trở thành Thần Hoàng rồi một ánh mắt cũng có thể dọa lui Tiểu Thiên Cấp, khi ở Tiểu Thiên Cấp có thể sinh tử chiến với Thiên Cấp cường giả bình thường mà khi đạt đến Thiên Cấp rồi càng là có thể đấu ngang với một Thiên Cấp đỉnh phong cường giả như Thụy Tư Mạn. Tốc độ tu luyện và thực lực như thế này có thể dùng hai từ Yên Nghiệt để hình dung mới tạm gọi là đủ.

Nếu nói Hư - Vô Song Đế là cường giả ngàn năm có một của Huyết Thiên Sứ Tộc thì Áo Vi Văn chính là cường giả vạn năm cũng không sinh ra được một người của Thánh Chiến Thiên Sứ Tộc.

Muốn chiến thì chiến!

Ông ta dựa vào cái gì mà phải sợ bọn họ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio