Thần Mộ Ii

chương 17: quyết không thất bại

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngũ giai cao thủ dưới đất hiển nhiên nghe rõ tiếng hô của hắn, thân hình hơi run lên, biết đối phương đã đoán ra thân phận mình, bất quá lúc này lão cũng như Thần Nam, tiếp tục giả làm kẻ hồ đồ.

Thần Nam sát khí nồng nặc, liên tục cười lạnh, hạ quyết tâm lấy luôn tính mệnh hai ngũ giai cường giả của Quang Minh giáo hội.

Mấy món binh khí tử vong quay quanh hắn lập lập lờ lờ, ảnh tượng lúc tỏ lúc mờ, chi có thuẫn bài màu đen và tử vong trường đao là hắn tùy ý khống chế.

“Choeng.”

Tiếng kim thuộc vang lên động trời, tử vong trường đao rời vỏ nổi trên đỉnh đầu Thần Nam, thuẫn bài đen ngòm cũng vô thanh vô tức nổi bên tay trái hắn, sẵn sàng phát động công kích mãnh liệt.

Ngũ giai pháp sư trên không vừa ngạnh tiếp tử vong ma đao nến biết lợi hại, vội lên tiếng cảnh tỉnh võ giả bên dưới: “Ngàn vạn lần phải cẩn thận, ma đao này có tà tính!”

Đáng tiếc lão đã đoán sai, người nên cẩn thận là lão.

Tay phải Thần Nam làm động tác xuất đao, tử vong trường đao đột nhiên nghịch không chém vào lão.

Ngũ giai pháp sư cả kinh thất sắc, lần này động tác của lão nhanh hơn trước nhiều, triệu tập một hơi mười hai đạo ma pháp thuẫn, bốn thủy tinh quang thuẫn, bốn băng lăng quang thuẫn, và bốn thần thánh quang thuẫn.

Lão lại vội vàng niệm chú ngữ, vô số sấm sét bổ vào Thần Nam và cây ma đao.

Dưới đất, ngũ giai võ giả cũng nhanh nhẹn hành động, lách qua khe hở của chớp lao đến gần Thần Nam, chưởng lực bài sơn đảo hải bổ ra, bạch quang tỏa chói lòa.

Nhưng Thần Nam lại không hành động như lão nghĩ, hắn không ứng phó với đạo sấm sét từ trên không bổ xuống, thuẫn bài mơ hồ không ngờ lại hút hết năng lượng của luồng sét, Diệt Thiên thủ uy lực tuyệt luân đang đợi sẵn lão.

Quang chưởng khổng lồ đen ngòm hóa giải toàn bộ chưởng lực, lại xuyên qua bão năng lượng ấn mạnh vào ngực võ giả.

Ngũ giai võ giả hít sâu một hơi khí lạnh, thân hình nhanh nhẹn thoái lui, đồng thời toàn lực bổ ra ba chưởng mới chật vật tránh khỏi một đòn đáng sợ đó.

Lão không dám đứng nguyên mà lùi liền mười mấy trượng.

Tử vong ma đao trên không phá tan lớp ma pháp thuẫn thứ mười, hình ảnh rốt cuộc mờ dần rồi biến mất trên không, ma pháp sư thở phào.

Đến giờ, dẫu Thần Nam huyền công thông thể cũng phải thấy mệt mỏi, liên tục sinh tử đại chiến khiến tâm lực của hắn tiều tụy, nhất định phải tốc chiến tốc quyết, không thể dùng dằng rồi hao tận nặng lượng.

Đỗ gia còn hai ngũ giai cao thủ, lúc nào cũng có thể đến đây, lúc đó lại phải ác chiến, đương nhiên hắn cần giữ lại một ít tinh lực.

Hai mắt hắn đỏ lòm, lạnh lùng nhìn ngũ giai võ giả, tử vong trường đao chầm chậm rời vỏ nổi lên đỉnh đầu, tử vong khí tức đậm đặc toát ra khắp sa mạc, địa phủ chi môn phảng phất như đã mở ra, ai nấy đều thấy rùng mình hoảng sợ.

“Giết!” Thần Nam quát vang, tử vong ma đao thuận theo động tác xuất đao bằng tay phải bổ vào tuyệt thế cao thủ ngoài xa.

Ngũ giai pháp sư trên không thấy tình hình không ổn, nhanh chóng niệm chú ngữ, liên tục công kích cuồng bạo bằng ma pháp.

Hàng trăm tia sét từ trên trời giáng xuống, tiếng sấm động ầm ì bất tuyệt, khiến cả vùng sa mạc rung động.

Tay trái Thần Nam vẫn cầm thuẫn bài đen ngòm, giống hệt hai lần trước, vô thanh vô tức ngăn chặn và hấp thụ hết sấm sét, quả là một lá ma thuẫn.

Ngũ giai pháp sư gần như không dám tin vào mắt mình, lại phát động quang mâu, phong nhận, toàn là ma pháp thượng đẳng.

Nhưng lá ma thuẫn như viễn cổ ma thú, nuốt chửng tất mọi năng lượng, mọi công kích đều vô hiệu.

Lá thuẫn bài này quả thật đáng sợ cùng cực.

Mọi công kích của ma pháp sư diễn ra như điện hỏa thạch hoa, ngũ giai võ giả trong lúc đó đang chịu uy hiếp tử vong, ma đao phá không lao tới cắt tan mọi chưởng lực, liên tục áp sát.

“A….” ngũ giai võ giả hét lên điên cuồng, phun ra một ngụm máu, huyết vụ tụ lại trên không, một làn sương máu chầm chậm sáng lên, ráng quang vạn đạo ánh xạ dáng vẻ có phần thần thánh của tuyệt thế cao thủ, đó là bản mệnh nguyên khí của lão, tuy không phải toàn bộ nhưng cũng không ít.

Song thủ lão liên tục biến hóa, lưu lại đạo đạo tàn ảnh trên không, huyết quang chói lòa chầm chậm hóa thành thực chất trước mặt lão, sau cùng kết thành huyết thuẫn.

“Ngăn lại.”

Huyết thuẫn ánh lên hồng quang yêu dị, đập vào ma đao.

Binh khí này do nguyên khí ảo hóa thành, tuy uy lực hùng hậu nhưng tiêu hao sinh mệnh chi năng vô cùng, ít nhất cũng khiến lão đoản thọ mười năm.

“Ầm”

Tiếng nổ vang rền.

Huyết thuẫn và ma đao va nhau, dao động năng lượng hùng hậu nháy mắt bùng phát, lan tỏa bốn phương tám hướng, sa mạc như triều thủy sôi lên, từng tầng sóng cát cuồng bạo dấy lên, vô số khán giả bị hất văng.

Tử vong khí tức của tử vong ma đao nhanh chóng yếu đi, vẻ mặt ngũ giai võ giả hiện lên nụ cười.

Nhưng… nụ cười lập tức cứng lại, huyết thuẫn dần nứt toác, trường đao đen ngòm từ từ xuyên qua lớp hồng vụ, tuy ảm đạm vô quang nhưng vẫn xuyên qua được đòn toàn lực phòng thủ của lão.

Tuyệt thế cao thủ của Quang Minh giáo hội kinh hãi vô ngần, chưa bao giờ lão thấy cái chết gần như lúc này.

Ngũ giai pháp sư hoảng hốt, nếu võ giả chết, chỉ còn mình lão đương nhiên không thể giết được Thần Nam, nên lão dốc toàn bộ ma lực, thoáng chốc phát ra ba đạo thần thánh quang thuẫn chặn trước mặt võ giả, cản trở cây đao.

Nhưng lúc đó, lão lại thấy tử vong khí tức dày đặc từ phía dưới bay lên.

Lão sợ đến bay hết hồn vía, trong lúc lão giúp võ giả thì ma thuẫn trong tay Thần Nam lại bay lên, vô thanh vô tức đến gần rồi chém vào.

“A….”

Ma pháp sư rú lên thê thảm, bị chặt thành hai khúc, hông là điểm phân chia hai nửa thân thể, đông thời phun lên huyết thủy, mưa máu rải đặc tầng không.

Giết ma pháp sư xong, ma thuẫn trở nên nhạt nhòa, quay về chỗ Thần Nam, nó mờ mờ như những binh khí khác, quay quanh mình hắn, không hề có biểu hiện gì nữa.

Sau cùng, tử vong ma đao đã mờ đi không thể phá khai ba đạo thần thánh quang thuẫn, chầm chậm biến mất, nhờ vậy võ giả thoát được.

Thần Nam rúng động, sức mạnh trong cơ thể gần như bị rút sạch, liên tục sinh tử đại chiến khiến hắn mệt mỏi lắm rồi, cộng thêm khu động ma đao và ma thuẫn cực kỳ hao phí tinh thần lực, lúc này hắn tâm lực cạn kiệt, cảm giác như đèn khô dầu cạn.

Chẳng qua dù thế nào hắn cũng thể ngã xuống, hiện tại chỉ có thể chiến! chiến! chiến!

Võ giả ở cách đó không xa nhanh chóng cảm nhận được trạng thái của hắn, biết hắn vô cùng hư nhược, bản thân lão cũng thụ thương cực nặng nhưng tin rằng vẫn khá hơn hắn, lạnh lùng liếc mắt nói: “Rút cục ngươi không tránh khỏi cái chết! Nhưng ngươi có quyền tự hào, sáu vị tuyệt thế cao thủ mới đổi được tính mệnh ngươi.”

“Ai cũng vậy, hôm nay nhất định phải lấy mạng ngươi, ta không thể chết.” Ánh mắt Thần Nam băng lãnh, cười tàn nhẫn: “Hiện giờ đến lượt ngươi, ta sẽ lập tức giết luôn ngươi, biến ngươi thành kẻ thứ bảy.”

Cước bộ Thần Nam có phần hư nhược, từng bước tiến tới ngũ giai cao thủ.

“Ầm, ầm, ầm.”

Mỗi lần hắn cất bước, cả sa mạc rúng động.

Khung cảnh dị thường cổ quái, Thần Nam lắc la lắc lư, yếu ớt cực độ, cơ hồ lúc nào cũng có thể ngã xuống nhưng khí thế toát ra lại vô cùng đáng sợ.

cả đất trời hình như cũng rung động theo tiết tấu của hắn.

Từ xa nhìn lại, chỉ thấy một thân ảnh gầy gò… nhưng tỏa ra áp lực trầm trọng hơn cả Thái Sơn khiến ai nấy đều nghẹt thở.

Đó là niềm tin tất thắng của Thần Nam xuất phát từ xương cốt, là chiến ý vĩnh bất ngôn bại.

“Choeng.”

Tiếng động chết chóc lại vang lên, ma đao lại rời vỏ, hình ảnh dẫu mờ mờ nhưng vẫn phát ra tử vong khí tức nồng nặc.

Sắc mặt ngũ giai cao thủ biến hẳn, lão cảm giác thấy áp lực đáng sợ, cả khí thế và sức mạnh hùng hậu ép tới khiến lão không thở nổi, cơ hồ xé toạc thân thể, lão nghiến răng: “Được, đòn sau cùng này, ngươi không chết thì ta chết.”

Lão há miệng phun ra liên tục ba ngụm máu, huyết quang liên tục lóe sáng, sau cùng sáng lóa lên.

Ngũ giai võ giả biết rõ tình thế hiện thời, Thần Nam muốn một đòn phân thắng bại.

Lão bị bức phải dùng toàn bộ bản mệnh nguyên khí, cây ma đao thái quá tà dị, trừ phi có thể ngự không phi hành, bằng không muốn chạy cũng không thoát, giờ lão đành đâm lao phải theo lao, toàn lực tiến hành đòn cuối cùng.

“Giết!”

“Giết!”

Hai người đồng thời rống vang, màng tai khán giả nhức buốt.

Cương khí mãnh liệt nổi lên giữa Thần Nam và ngũ giai cao thủ liên tục dấy lên, cát bụi mịt mù, cát vàng che kín thân ảnh hai người, đao ảnh đen ngòm và huyết quang chói lọi uốn lượn, đối chọi trong vô tận cát bay.

Ngàn tầng sóng máu, vạn tầng đao ảnh khiến sa mạc sát khí xung thiên, lồng lộn như sóng biển động, rung lên kịch liệt…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio