Thần Mộ Ii

chương 418: chín lần chết

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hắc phát thanh niên vừa xuất hiện, biến ngay ba vị thiên giai cao thủ thành hài đồng, tuyệt chiêu Vạn Cổ Giai Không xứng danh quỷ thần mạc trắc, kinh thế đại thần thông!

Toàn thân y đậm đặc ma tính, hình như không quan tâm đến chuyện gì, không nhìn ba kẻ bại trận lần nào nữa mà lao tới phía trước.

Không Không trợn trừng mắt, sáng lên như ánh sao, thanh niên lãnh khốc này khiến nó rúng động, thoáng sau mới tỉnh ngộ: “Cái…cái gì..

Vạn Cổ Giai Không.

Hình như là… đại thần thông của gia gia.

Ồ, đừng đi.”

Nhưng tốc độ của hắc phát thanh niên quá nhanh, thoáng chốc đã lẫn và chiến trường hỗn loạn.

Vẻ mặt Không Không vô cùng kích động, lẩm bẩm: “Đợi vậy.” Rồi quay lại, bật cười nhìn ba thiên giai cao thủ đang kinh hãi xen lẫn phẫn nộ trên không.

Ba người lúc này này chỉ chừng bảy, tám tuổi, vẻ mặt hoảng sợ cùng cực, thiên giai tu vi bị hủy, miễn cưỡng vẫn phi hành được nhưng không đối phó nổi một thần linh thông thường.

Không Không nhìn ba “đại hài tử”, cười hăng hắc đầy xấu xa, mắt ánh lên vẻ ranh mãnh, hai tay bẻ răng rắc liên tục, như cao thủ đang chuẩn bị giãn gân giãn cốt, “Hắc hắc, không phải các ngươi muốn bắt ta sao.

Được, Không Không ta ứng chiến, cùng tam đại cao thủ quyết phân cao thấp.”

Vù một tiếng, tiểu bất điểm lao tới, quát lớn: “Ta đánh, đánh, đánh…”

Tuy lời lẽ hung hãn nhưng còn ngọng líu lô, đương nhiên chiêu thức xuất thủ lại không mềm mại tí nào.

“Bịch.”

“A… tiểu quỷ ngươi…”

“Cốp.”

“Ái chà… tiểu quỷ ngươi dám sao?”

“Chát.”

“Tên nhóc dám…”

Không Không chẳng buồn quan tâm đến chiêu thức, học cách Thần Nam đối phó với Thời Gian chi thần và Không Gian chi thần, đánh đấm loạn xạ.

Đôi tiểu quyền đầu vận lực đấm liên tục lên mình ba thiên giai cao thủ.

Đáng thương cho ba người, bị tiểu quỷ đánh cho thất điên bát đảo, liên tục mắng chửi nhưng đành bó tay, tuy thân thể họ cao hơn tiểu tử một tuổi Không Không nhưng tu vi kém xa.

Quả là đại sỉ nhục, ba người thật muốn thổ huyết, nằm mơ cũng không ngờ có ngày bị một tiểu quỷ ranh mãnh dần cho no đòn.

Tiểu quỷ quả nhiên lắm trò, tuy không xuất sát thủ nhưng thủ đoạn khiến người ta không chịu nổi, chỉ nửa khắc ngắn ngủi, cả ba bị đánh u đầu.

Không Không đùa đến cao hứng, ba thiên giai cao thủ phẫn hận nghiên răng kèn kẹt.

Tiểu quỷ quá xấu xa, chụp được ai là giữ rịt, gõ mạnh lên trán khiến họ đau đến nỗi chảy đầy nước mắt mới dừng tay mới đối phó người khác.

“Tiểu quỷ!”

“Tiểu thí hài!”

Quả thật mất mặt, đường đường thiên giai cao thủ lại bị một tiểu mao hài đánh cho chảy nước mắt, khiến họ muốn đập đầu vào tường tự sát.

Lúc này tuyệt thế cự hung Huyền Hoàng và Ma Chủ đang đại chiến kịch liệt, dù họ đã dùng thánh khí giữ vững tầng không nhưng dao động phát ra vẫn vô cùng đáng sợ.

Trận chiến giữa hai người đến hồi kịch liệt, không còn thấy thân ảnh họ mà chỉ thấy Huyền Hoàng kỳ và thí thiên hung khí Độc Cô giao phong, hai người tựa hồ đang thi triển đại thần thông khác, bất chấp tất cả hủy diệt đối phương.

Trên tầng không bị phong tỏa cũng sôi lên.

Trận chiến quyết tử này nếu không có đột biến chắc chắn chỉ còn một trong hai người Huyền Hoàng hoặc Ma Chủ sống sót.

Hắc phát thanh niên không phát ra khí tức nhưng uy lực vô hình rải khắp chiến trường khiến các thiên giai cao thủ phải liếc nhìn.

“Ngươi là ai? Mau lui lại, không được thừa nước đục thả câu.” Một vị thiên giai cao thủ chặn trước mặt hắc phát thanh niên bổ ra một chưởng.

Mắt hắc phát thanh niên xẹt ra lãnh mang, phất tay phải, một cảnh tượng đáng sợ diễn ra, không rõ là ảo ảnh hay ma thân chân thật.

Một bàn tay khổng lồ phủ kín lông đen hợp cùng bàn tay thanh niên phất tới, đáng sợ như thú trảo.

“Soạt.”

Thú trảo xé toang một cánh tay của vị cao thủ kia đoạn xén thân thể đối phương làm đôi, huyết thủy phun trào, khắp nơi bốc lên mùi máu tanh.

Một đạo hồn ảnh bay ra, hắc phát thanh niên không đuổi tận giết tuyệt, cũng không dùng đại thần thông diệt hồn phách đối phương.

Thú trảo biến mất, thanh niên tiếp tục lao tới, tựa chưa từng có ý động thủ.

Không ít người cạnh đó quan sát được tất cả, trong lòng vô cùng kinh hãi, giết thiên giai cao thủ không đáng kể gì nhưng hắc phát thanh niên ẩn ước phát ra khí thế duy ngã độc tôn, coi thường tất cả, kể cả cường địch, không gì ngăn cản nổi.

Hiện tại ai cũng hiểu rằng y không phải tầm thường, không thể đối địch hoặc ngăn cản nổi.

Thành ra họ đều lặng lẽ lui lại, nhường đường cho hắc phát thanh niên.

Hắc phát thanh niên lặng lẽ lao thẳng đến chỗ Thần Nam, lần này không ai công kích mà y chủ động xuất thủ, đối tượng là các thiên giai cao thủ thuộc phe Thời Không nhị thần.

Lúc này họ đang điên cuồng tiến công không gian bị cấm cố đẻ cứu hai vị tổ thần ra.

Một đạo ma quang khủng khiếp như nguồn gốc hủy diệt từ cửu u địa vực nhưng chóng che kín hai thiên giai cao thủ, hai tiếng kêu thê thảm vang lên, thân thể hai người tan nát, hồn phách bỏ chạy về phía xa, tiếp tục tụ hợp thể.

Khủng cảnh quá kinh hồn khiến không ai muốn đối đầu với hắc phát thanh niên.

Các thiên giai cao thủ cạnh đó không hiểu sao đều thấy người này có sức mạnh khủng khiếp, không thể chạm vào được.

Hai thiên giai cao thủ tụ hợp thân thể xong đều lộ vẻ hoảng sợ, nhưng một người sau cùng vẫn xông tới, tựa hồ y thuộc phái hệ của hai vị tổ thần bị vây khốn.

Vẫn không có âm thành nào vang lên.

Chỉ có bàn tay lãnh khốc vô tình và thú trảo khổng lồ đột ngột ảo háo ra, chụp lấy mình thiên giai cao thủ.

Huyết quang bùng lên, người đó lại bị nát xác, hồn phách bị thú trảo phát ra ma quang vây kín, luyện hóa thành mây khói.

Ròi từ từ tan đi…

Kết quả đáng sợ là…

Tất cả đều diễn ra trong tình huống cực kỳ bình tĩnh, không bùng nổ khí tức hủy thiên diệt địa hay tiếng nổ trời đất sụp đổ nhưng là tử vong sát lục tuyệt đối, khiến người khác cảm thấy bị chấn nhiếp bởi sức mạnh đáng sợ ẩn sâu trong đó.

Ngoài xa, Độc Cô Tiểu Huyên thấy hắc phát thanh niên, hai mắt ánh lên vẻ kinh hãi, Thiên Ma cười lạnh hai tiếng, tựa hồ mọi thứ tất nhiên phải thế, lại như chào hỏi người quen.

Nhân vật đáng sợ mới tới đứng ngoài không gian cấm cố, lạnh lùng nhìn các thiên giai cao thủ định xông lên, vô hình trung phá ra uy lực chấn nhiếp lòng người.

Yên lặng chốc lát nhưng khiến chín vị thiên giai cao thủ đang lao tới cực kỳ khó chịu.

Một người lại chấn trụ được ngần ấy cao thủ khiến họ bị chạm tự ái.

Sau cùng, tất cả nhìn nhau, cùng xông lên.

Hắc phát thanh niên vẫn lạnh tanh nhưng hai tay khua lên theo quỹ tích thần bí mạc trắc, dao động kinh hồn dấy lên, toàn bộ chín thiên giai cao thủ bị vây lại.

Bằng bản năng họ biết đại sự không xong, toàn lực chống lại.

Ma quang âm u bay ra, hắc phát thanh niên bị chấn bay đi, chín cao thủ chưa kịp hành động nhưng ai cũng kinh hãi, mỗi người mất đi mấy ngàn năm công lực.

Họ đều là những siêu cấp cao thủ, mấy ngàn năm tu vi không có gì quá to tát nhưng có người tước đoạt được ngần ấy năm tu luyện của họ, quả thật đáng sợ.

Cả chín người đều lộ sát cơ, đồng thời quát vang: “Cùng lên giết hắn đi.”

Hắc phát thanh niên sau cùng cũng chịu lên tiếng: “Nếu ra tay, kẻ lên đầu tất bị hủy diệt.” Nói đoạn, y không cho chín người cơ hội, lạnh lùng quát: “Vạn Cổ Giai Không.”

Thân thể y phát ra ma khí xung thiên, hủy diệt khí tức lan ra, thậm chí lan đến cả trận chiến giữa Huyền Hoàng và Ma Chủ.

Người đi đầu bị ma quang nuốt trọn, ai nấy thấy người đó từ trung niên biến thành thanh niên rồi hài đồng, cuối cùng hoàn toàn biến mất! Triệt để “thành không”!

Tám người còn lại kêu lên, lùi ngay lập tức, không ai muốn lên đầu, tất cả bị phân hóa.

Hắc phát thanh niên khiến họ rúng động.

“Phụ thân……”

Thần Nam bị cấm cố trong không gian, kêu lên kích động, hắn đã nhìn ra, ma tính Thần Chiến xuất hiện.

Bao năm rồi, hắn không biết vì sao ma tình mà thần tính Thần Chiến không dung hợp.

Ánh mắt lạnh lùng của ma tính Thần Chiến tựa hồ xuất hiện một tia ấm áp nhưng nhanh chóng tan ngay, khẽ gật đầu.

Hai mắt Thần Nam ươn ướt, đồng thời trong lòng kinh ngạc.

Đó là ma tính Thần Chiến, vốn lãnh khốc vô tình, gặp nhau lần trước chỉ thấy nguyên thủy thú tính, hiện tại tuy vẫn lạnh lùng vô cùng, nhưng đã hơn trước nhiều.

Hắn biết ma tính Thần Chiến không có kí ức về tình thân, biểu hiện như vậy đã hiếm có, hoặc ông ta đã giác ngộ được gì đó.

Ma tính Thần Chiến đứng ngoài không gian cấm cố, lạnh lùng nhìn trường hỗn chiến phía xa, vô hình uy lực đáng sợ phát ra khiến các địch thủ không dám khinh cử vọng động.

Lúc đó trong không gian bị cấm cố phát sinh biến hóa kinh nhân, Thời gian chi thi và Không gian chi trùy từ thể nội hai vị tổ thần, không chịu áp chế nữa mà bay ra, phân biệt hóa thành Thời gian và Không gian chi tâm.

Hào quang sáng chói nhập vào thân thể Thần Nam khiến phiến không gian càng yên lặng vĩnh hằng.

Thời Gian chi thần và Không Gian chi thần lộ ra thần sắc hoảng sợ, họ vẫn không thể động đậy mà Thần Nam nhanh chóng được tự do.

Thời gian và Không gian chi tâm, đồng thời cả Thời Không bảo tàng dung hợp lại, khiến Thần Nam ảo hóa ra hào quang xung thiên, uy lực cường thịnh cực điểm nhanh chóng che khắp bốn phương tám hướng.

Trong lúc bất ngờ, Thần Nam thấy một lão nhân tóc bạc hiển hóa trong lòng, muốn hắn báo cừu thay.

Hắn không hề do dự, xuất ra sức mạnh hủy diệt trùm lên hai vị thần.

“A…” Hai vị thần đồng thời kêu lên.

Huyền Hoàng trên không kinh ngạc, lá cờ trong tay không ngừng rung lên phần phật.

hoàng quang rợp trời đổ xuống, che chở hai vị thần vào trong, đoạn kinh hãi hô lên: “Sức mạnh thời không.

Hừ.”

Hai mắt ma tính Thần Chiến lóe lên lãnh mang, không nói năng gì tung quyền đánh vào hoàng quang.

Khí tức hùng hồn nghịch không bay lên, ma khí vô tận cương mãnh cực điểm.

Hoàng quang cơ hồ bị đánh tan.

Huyền Hoàng cả kinh, không ngờ bên dưới có người đủ khả năng đấu với Huyền Hoàng kì.

Bất quá, hào quang sót lại cũng cứu được hai vị thần, đẩy họ ra ngoài ngàn thước, tránh được tất sát nhất kích của Thần Nam.

Huyền Hoàng lạnh lùng nhìn Thần Nam và ma tính Thần Chiến, tỏ vẻ vô cùng kinh hãi.

Y vừa lắc mạnh lá cờ đại chiến với Ma Chủ vừa quát hỏi: “Hai người đó là ai, một tên vô cùng quái dị, một tên vừa lạ vừa quen.”

Thần Nam không để ý đến trận chiến trên không, mở vĩnh hằng không gian bị phong tỏa xong liền kích động bay tới chỗ ma tính Thần Chiến, run giọng: “Phụ thân…”

“A… đúng là gia gia.

Cha, gia gia, con tới đây.” Không Không bay tới, phía sau có ba người theo sát.

Thần Nam ngạc nhiên nhìn nó, tiểu quỷ cười hắc hắn: “Cha, đây là tiểu đệ của con.”

Ba thiên giai cao thủ cơ hồ muốn thổ huyết, nhưng vẫn chỉnh tề đứng trên không khom người: “Lão đại.”

Không chỉ Thần Nam há hốc mồm, cả ma tính Thần Chiến cũng tỏ vẻ ngạc nhiên, nói gì đến các thiên giai cao thủ hỗn chiến ngoài xa.

“Gia gia…” Không Không bất kể tất cả, ranh mãnh lao tới, leo lên vai hắc phát thanh niên, ôm cổ y: “Gia gia, con nhớ người chết đi được.”

Thần Nam lo lắng, đây là ma tính Thần Chiến nên hắn sợ Không Không gặp nguy hiểm.

Nhưng biểu hiện của ma tính Thần Chiến vượt khỏi dự liệu của hắn, hai mắt y lộ ra nét ấm áp, tuy không nói gì nhưng từ mục quang nhu hòa là biết lúc này trong lòng y không còn sát lục khí tức mà đượm yêu thương.

Đoạn ma tính Thần Chiến nhẹ nhàng đặt Tiểu Không Không xuống, không quay đầu lại mà lao lên không.

Y xong thẳng vào trận đại chiến giữa Huyền Hoàng và Ma Chủ.

Hơn trăm thiên giai cao thủ đang đại chiến đều kinh hãi, Huyền Hoàng và Ma Chủ đại biểu cho hủy diệt, ai nấy tránh đi không được mà hắc phát thanh niên lại muốn lao vào vũng xoáy, thật quá điên cuồng.

“Hắn thật ra là ai.” Huyền Hoàng thấy ma tính Thần Chiến xông lên bèn quát hỏi.

“Ta sao biết được! Có khi là người kết thúc vận mệnh ngươi tới.” Ma Chủ cũng đáp lại lạnh tanh.

“Hắc, trong Lục đạo có kẻ giết được ta sao.”

Ma tính Thần Nam phá tan phong tỏa, tiến vào trận đại chiến giữa hai người, tung một quyền vào Huyền Hoàng.

Huyền Hoàng đại nộ, lay động lá cờ xuất ra hoàng quang rợp trời nuốt trọn ma tính Thần Chiến, “ầm”, máu thịt tung tóe.

“Gia gia……”

Tiểu Không Không ở dưới cả kinh kêu lên, bất quá trong sát na đó, ma tính Thần Chiến như phượng hoàng sống lại trong lửa, xuất hiện tại chỗ cũ với khí thế hơn hẳn, quanh mình tỏa ra hủy diệt khí tức, vô tận ma quang lấp lóe.

Mọi thiên giai cao thủ cũng đình chiến, ngẩng đầu nhìn lên.

Thời Gian chi thần và Không Gian chi thần cùng lao tới, Thần Nam đưa Không Không đến chỗ an toàn rồi bay lên.

Độc Cô Tiểu Huyên, Thiên Ma cũng xuất hiện trên cao.

Nhưng lên đầu tiên vẫn là Không Gian chi thần và Thời Gian chi thần, vừa đến gần Huyền Hoàng, cả hai gào lên kinh hoảng, lá cờ sát nhân trùm lên họ.

Tiếng gào thê thảm không kéo dài lâu rồi im bặt, Huyền Hoàng kỳ càng ánh lên vẻ đáng sợ.

Lúc này mọi thiên giai cao thủ đều kinh hoàng, vị Huyền Hoàng hung nhân này quá ác độc, ngay cả minh hữu cũng sẵn sàng hạ thủ.

Ma tính Thần Chiến lại xuất thủ, Huyền Hoàng kỳ trải rộng, hoàng quang vô tận tràn sang, thân thể Thần Chiến lại nổ tung.

Bất quá, vẫn như lần trước, lại hợp lại tựa phượng hoàng tái sinh trong lửa, thân thể tái tạo lại trở nên mạnh hơn một tầng, khí tức mạnh hơn hẳn.

Huyền Hoàng hơi nhíu mày: “Sao lại thế?” Trong lòng y đang kinh hãi, lại phất Huyền Hoàng kì.

Cứ thế, thân thể ma tính Thần Chiến liên tục vỡ nát chín lần, mỗi lần hợp lại liền trở nên mạnh hơn mấy phần, khí thế liên tục tăng cao.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio