Thoắt cái đã qua một tháng, Nobita cảm thấy đây là một tháng ngắn nhất hắn từng qua, không có bảo bối nghịch dại, không có phiêu lưu để đi, lại càng không tự do tự tại lên hết kế hoạch này đến kế hoạch khác. Có chỉ là có thêm cái manh muội muội, cả ngày cứ kéo hắn đi nơi này nghe nàng hát, kéo nơi khác xem nàng đóng quảng cáo, phim thiếu nhi các loại, Nobita có thể là mất hết cái thời gian thư thả làm tử trạch.
Nhưng nói nhàm chán thì cũng không đến nỗi, có một đứa em gái để quan tâm chăm sóc cũng không quá tệ, còn có ý nghĩ đen tối cái gì thì nhìn cái bộ dáng không cử Sumire là Nobita không tài nào vươn ra được “tội ác chi thủ” á.
Cơ mà Sumire vẫn là vô tư mà mỗi lần đi tắm đều lôi theo Nobita, lúc đầu Nobita còn “quân tử” mà cự tuyệt, nhưng mà nhìn thấy khuôn mặt có thể gọi là “sắc nước hương trời” của tiểu Loli thì dòng máu lolicon… à nhầm, dòng máu “anh trai mưa” thúc đẩy nên Nobita cuối cùng ỡm ờ đi theo.
Chậc chậc, tuy không có suy tư đen tối nhưng mà ôm một đoàn mềm mịn trong lòng cùng nhau nghịch nước cũng là một loại hưởng thụ a… sướng như tiên Nobita tiện sát thằng tác FA đang ngồi gõ chữ, có xung động biến loại sảng văn thành ngược.
Hôm nay cũng không khác mấy thường ngày, Nobita một thân đồ vét đen đeo kính đen, một bộ viết “ta ngưu, ta là siêu hung” trên mặt. Đi theo bên cạnh Nobita là Sumire, hai người lợi dụng hôm nay là ngày nghỉ của Sumire, âm mưu chuồn đi chơi núi.
Dĩ nhiên cũng là Sumire réo đòi Nobita dạy cho nàng cái Nobita gọi là “Ninjuttsu”, thấy Nobita lúc cứu bản thân uy phong bát diện nên Sumire bị khơi lên dòng máu hiếu thắng đòi Nobita dạy cho bằng được.
Mà nói chút bên lìa rằng Sumire là cung song tử, nàng có hai tính cách lận, Nobita đến khi quen thuộc mới nhận ra. Bình thường nàng là một bộ hiền lành lễ phép nữ hài nhi, ai nhìn cũng có thể trìu mến cái loại kia, nhưng khi nàng chuyển mặt sẽ là một nữ nam tử, nói chính xác hơn là tính cách chuyển ngoặt có chút lớn.
Kiểu như là có thể dễ dàng biến một nồi cơm thành nơi sản xuất than cốc, có thể biến tất cả những thứ vốn trước kia sợ hãi như chuột a, gián a, nhện a… đều hóa thành viên đá ven đường tùy tiện dẫm. Tóm lại là cái loại nếu mẹ chồng thấy là đảm bảo không muốn cho con trai mình dạm hỏi cái thể loại đó.
Và trong một lần biến tính cách, cô nàng bám theo réo Nobita đòi Nobita dạy cho nàng Nijuttsu nhưng bị Nobita ném một câu “Em đang có công việc bận bịu” để cho qua. Nhưng lần này có đợt nghỉ phép dài hạn Sumire lại không kịp đợi mà lao đến bắt Nobita thự hiện lời hứa, đang yên lành Nobita khổ bức bị kéo đi làm thầy giáo, nói chứ Nobita tuyệt bức là cái không hợp cách thầy giáo.
Nhìn cái “học trò” đầu tiên hắn dạy bảo Chacha là biết, hắn a chỉ là ném một cái giấy xong xuôi lao vào hòm nằm cho Chacha tự học, có thầy giáo nào thế này không á? May sao Chacha xuất thân không phải hàn vi, lại thiên tính thông minh, bởi thế mà có thể trong ngắn ngủi thời gian đã có thể thành công tu ra hoa đến, không thể không khâm phục.
Còn lần này là dạy Ninjuttsu, nói thật cái này chỉ là bản yếu hóa Nobita ác thú vị cho đi ra, nên cũng không có giấy tờ văn bản gì cả, muốn dạy thì Nobita vẫn là phải khổ bức mà tận tay chỉ điểm thôi.
Tại khu rừng dưới chân núi Phú sỹ, Nobita nhanh chóng dựng lên một cái căn nhà nhỏ, không khác mấy lúc cùng Doraemon lập căn nhà “đào nguyên” để dạy cho Nobi Nobisaku một dạng, tuy không có hoàn toàn như cái trước, nhưng cũng là mỗi người mỗi vẻ, khống mộc của Nobita đã rất thành thục nên việc tạo ra căn nhà cái gì chỉ đơn giản là phất tay trang cái bức, Sumire bên cạnh là hai mắt mạo tinh tinh đòi Nobita nhanh nhanh dạy.
………………………………………………………
“Nhẫn pháp: Đại hỏa cầu chi thuật!”
Nhìn đóm lửa to bằng nắm đấm được Sumire phun ra mà Nobita mặt xạm lại, nhưng cũng chỉ có thể vỗ vỗ tay động viên cổ vũ. Nhất quyết không chịu nhận rằng chính bản thân là dạy hỏng học sinh Nobita chỉ có thể đổ lỗi cho thiên phú của Sumire quá cùi bắp.
Đã là một tháng đi qua, cũng sắp đến lúc Sumire hết nghỉ phép nhưng cô nàng nhẫn thuật vẫn chỉ là nhập môn chút đỉnh, tạo quả bong bóng nước đỡ khát hay châm châm cái lửa để nướng thịt cái thể loại đó nhập môn, đến Nobita cũng nghi ngờ bản thân thuật thực sự khó học vậy hay chính bản thân dạy kém mà làm một cô gái rất hoàn hảo như Sumire có cái thành quả tệ hại đến thế này.
Dĩ nhiên Nobita thà tin cái đầu còn hơn tin cái sau, nhưng dẫu sao cô bé Sumire là sung sướng, cứ như đứa bé có cái trò chơi mới vậy. Sumire lại không thèm quan tâm đến uy lực nó kinh thiên động địa thế nào, cũng không quản thuật pháp hữu dụng không hữu dụng, chỉ cần thấy mỗi lần bản thân thành công thi triển được một cái thuật nho nhỏ là đứng bên Nobita đại ca lại vỗ tay với ánh mắt đầy trìu mến là lại khiến Sumire tâm hoa nộ phóng sung sướng tràn lan, bởi vậy lại càng khắc khổ tu hành mới có thành quả như hôm nay, ách… nếu như chỉ đơn thuần là Nobita dạy thì đảm bảo không đến được thế đâu á.
Tập luyện mồ hôi đầm đìa sẽ như thế nào a? Dĩ nhiên là tắm rửa sảng khoái á, Nobita bế cả Sumire cùng lao vào suối nước nóng, đây cũng là thành quả của Nobita lúc tạo nên ngôi nhà nơi đây, bởi vì dưới chân núi phú sỹ là núi lửa, mạch nước nóng là không hề thiếu.
………………………………………….
Ngày vui là chóng tàn, cuối cùng thì Nobita và Sumire vẫn là quay trở về với nhịp sống thường trực, vẫn là đi đi ca hát, tham gia chương trình, đi đóng phim, quảng cáo các loại. Nobita thì rảnh rỗi sẽ vẫn nghiên cứu nguyên nhân mà bản thân dạy cho Sumire ra cái thành quả tồi tệ đến vậy… Sau nhiều ngày tìm hiểu cuối cùng Nobita đã phát hiện ra nguyên nhân.
Nhẫn thuật Nobita “đạo” lại là từ kiến thức về khống chế các sức mạnh tự nhiên của Sennin tu luyện mang lại mà cải biến sang một loại có tính chiến đấu cao hơn, sức tàn phá mạnh hơn, bỏ qua cái “dưỡng sinh” của Sennin mà lấy cái “Sức mạnh”, “Sát thương” của Ninja. Hai loại đều là tạo nên sức mạnh nước lửa sấm chớp của thiên nhiên nhưng cách tạo ra lại khác hẳn nhau.
Nếu nói Sennin vốn có thể liên kết trời đất mượn một phần của thiên nhiên sức mạnh mà tung ra tiên thuật, phần lớn sẽ vẫn giữ nguyên tính chất nguyên thủy như lửa sẽ cháy từ dưới lên, sét bị sắt thép dẫn điện và hút đi, nước khó có sát thương vì chỉ là chảy từ trên cao mà xuống… trong khi Ninja dựa vào hiểu biết về các sức mạnh siêu tự nhiên đó, lấy tự thân năng lượng dẫn dắt chúng, tạo hình chúng cho đến chưởng khống mang chúng tạo thành vũ khí mà sử dụng.
Sét sẽ không chỉ cần phóng từ trên mây đen xuống nữa mà có thể từ tay ra, lửa cũng có thể phun ra ngoài qua miệng, nước khi được khống chế có thể sát thương nhiều mà không thua kém bất kì loại nào nhẫn thuật.
Nhưng cũng bởi thế mà Nhẫn thuật đòi hỏi thân thể người thi triển có tố chất đầy đủ, nói theo thuật ngữ Dragonball thì là “khí” đủ mạnh, trong khi Nobita vẫn chỉ đơn thuần dạy cho Sumire cách liên kết tự nhiên như của Sennin mà không chú ý thân thể một cô bé con thì sao có thể tạo ra được mạnh mẽ nhẫn thuật cơ chứ, bởi vậy Nobita lại định bụng truyền dạy cho nàng cách luyện “khí”.
Vốn ban đầu cảm thấy đầy phiền phức khi phải dạy nguwòi khác Nobita ngược lại bây giờ cảm thấy tràn đầy không phục, quyết tâm phải dạy cho cô “học trò” của bản thân thành tài. Không thể đến ngang “thiên tài” sư phụ thì cũng phải được nửa chứ lị.
Thế là quá trình thử nghiệm sửa đổi cách dạy của Nobita khởi công, vốn Nobita đã biến Sumire thành “gối ôm” từ lâu nên việc cứ đêm nào cô bé cũng chạy qua phòng Nobita đã là chuyện thường ở huyện, Nobita tận dụng vào ban đêm cho Sumire “khí cảm”.
Có công mài sắt có ngày nên kim, Nobita sau nhiều đêm “cần cù nỗ lực” đã thành công cho Sumire dính… bậy bậy, cho Sumire kết tinh… của tinh hoa võ thuật Dragonbal “khí”.
Bên cạnh làm “vệ sĩ” kiêm “thầy giáo” cho Sumire, Nobita còn thi thoảng làm một cái “mặt nạ hiệp” mà đi “trừ gian diệt ác”. Nhận thấy thời buổi này thực là loạn, tội phạm giết người tội phạm cưỡng gian gì đều có cả, sau khi nhiều lần xuất hiện trên tivi các vụ án không thể nào nhìn nổi, Nobita cuối cùng quyết định chính tay đi trừng trị bọn chúng.
Cũng có thể hắn càng ngày càng máu lạnh, cũng có thể Thần Vị ảnh hưởnh hơi nhiều nên Nobita khi mặc lên bộ đồ Ninja là trở thành một kẻ Ninja thực thụ, Hiệu suất, máu lạnh, vô tình…
Ngươi gian dâm gái nhà lành? Vậy cái dụng cụ đó cũng không cần nữa. Ngươi giết người? Còn là giết cả nhà họ chỉ vì trộm tài sản bị bắt quả tang? Vậy thì chân tay ngươi cũng không cần nữa, đánh gãy xương sống ngươi để ngươi chẳng thể sống được mấy năm nữa, lại quãng đời còn lại chịu đủ thống khổ mà chết, ta cũng không giết ngươi, dẫu sao giết kẻ như ngươi cũng bẩn tay ta…
Trong bộ áo quần đen, tâm Nobita đã hắc lại càng hắc, hắn vô tình xử tội khiến cho lũ tội phạm khiếp sợ, tỉ lệ tội phạm đang tăng cao bỗng nhiên chững lại. Tên nào tên nấy nơm nớp lo sợ, chỉ lo sao một ngày đang yên vui tác nghiêp thì có cái sát thần hiện ra thiến mình.
Nobita chỉ nhằm đến các việc hắn coi là hệ trọng mà ra tay mà thôi, hãm hiếp đã dẫn đến tan nát bao đời người con gái, giết người càng không thể tha, đây là vảy ngược của Nobita rồi. Nhưng mấy cái cướp vặt trộm ví cái gì hắn ngược lại không quản.
Một là lũ cướp trộm cũng đều là lũ cùng khổ, chúng còn lập ra cái gọi là gì “hiệp hội ác nhân Nhật Bản”, trụ sở còn treo lên cái bảng to đùng. Nobita chút nữa vấp ngã đập mặt vào tường khi thấy nó, đùng đùng chạy đến thì mới phát hiện ra cái gọi là “hiệo hội ác nhân Nhật Bản” này tập hợp toàn lũ đùa bức.
Đứa nào đứa nấy tự nhận mình là ác nhân, trong khi lại không làm được cái gì nên hồn, chỉ toàn là thất bại, đến hội trưởng hộp phó đều là quần áo vá, Nobita nhìn chúng mà cũng không muốn hạ thủ nữa.
Có lẽ đây cũng là lí do mà cái hiệp hội này vẫn còn tồn tại a? Cảnh sát có lẽ cũng cảm thấy lũ này đơn thuần là tập hợp của những đứa ngốc.