Cẩn thận từng li từng tí đi,
Nobita chưa bao giờ cảm thấy đường từ nhà hắn đến nhà Shizuka lại xa như vậy,
Quả là “chỉ xích thiên nhai” a.
Lo lắng hồi hộp Nobita lực tập trung là cao độ,
Sáu loại giác quan phát huy cao độ.
Rầm… một chiếc xe đứt phanh đâm sầm vào đường mà trước đó mấy giây Nobita còn đang đi,
Nobita cách đó không xa lau một cái đại hãn.
Ùynh…một tấm áp phích ô tô rơi xuống ngay đầu Nobita,
Nhưng Nobita như lường trước nhảy một cái sang bên cạnh.
Hữu kinh vô hiểm đi gần đến nhà Shizuka,
Nobita cảm thấy đây là ngày ó nhất trong đời hắn.
Tựa lưng vào tường thở hồng hộc Nobita có chút thả lỏng,
Vì quanh đây trong vòng trăm mét không thấy bóng dáng ô tô.
Ừ. Không thấy không có nghĩa là không có a.
Thế là khổ bức Nobita bị một chiếc xe hơi mang biển “tập lái” đâm thủng tường húc bay ra xa hai mét có hơn.
Đang bay trên không trung Nobita khóc không ra nước mắt a,
“Đệt! không chơi thế này a.”
Thế là Nobita vinh quang vào bệnh viện đúng như dự kiến.
Ít nhất còn có cái may đó là không tốn tiền thuốc men,
Lại có tiền bồi thường.
Vả lại có khăn quàng siêu nhân,
cho dù chỉ là đồ dỏm nhưng mà cũng giúp đỡ Nobita không bị gãy mấy cái xương,
chỉ rạn thôi.
Bây giờ Nobita đang làm gì?
Hắn đang hạnh phúc nằm ỳ trên giường bệnh cho Shizuka đút xoài ăn.
Shizuka sau khi biết chuyện cảm thấy Nobita bị như vậy là tại nàng,
Nên cô bé thiện lương ngây thơ bị Nobita lợi dụng “chăm sóc người bệnh”
Để hưởng qua một quãng thời gian đại lão gia.
Cơm đến há miệng, áo đến giơ tay a,
Sướng như tiên a, khiến người nghiện.
Doraemon thì cảm thấy bản thân không xứng chức là một robot bảo mẫu,
Lại để đứa trẻ mình bảo vệ gặp nguy hiểm.
Nên Nobita lợi dụng tâm lí chiến khiến Doraemon chấp nhận cho hắn mượn một món bảo bối để chơi.
Nằm giường bệnh không phải lo lắng bài tập trên trường nên Nobita thoải mái thả tâm nghỉ ngơi và suy nghĩ sẽ mượn bảo bối nào của Doraemon.
Nói thật Nobita đầu có chút loạn,
Nói đến bảo bối của Doraemon thì thật là trên trời dưới đất cái kì lạ gì cũng có,
Mà thật nhiều a.
Có chút đau đầu Nobita lại nghĩ đến cái khăn quàng siêu nhân Doraemon cho hắn mượn và nhổ nước bọt:
“Và đồ dởm cũng thật nhiều… a! đúng rồi có một cái!”
Cho suy nghĩ của bản thân ba mươi hai cái tán,
Nobita vui vẻ xuống giường bệnh đi tìm Doraemon đi.
Ra là thằng cha này chỉ đang giả bệnh,
Thực ra hắn thôi đau từ mấy hôm trước rồi.
“Doraemon…. Cậu xuống đây tớ hỏi chút chuyện được không?”
Thấy Doraemon đang meo meo với một con mèo màu trắng trên mái nhà,
Nobita nhổ một tiếng “trọng sắc khinh bạn” rồi kêu lên.
“Á, Nobita-kun..?”
Như bị bắt gian tại trận Doraemon luống cuống meo meo vài tiếng như để tạm biệt rồi gắn chong chóng tre bay xuống.
“Nobita-kun, sao cậu ra đây?
Cậu đang cần nghỉ ngơi mà?”
“Không ra đây sao thấy được định luật thép chứng minh sức mạnh của tình yêu có thể xóa nhòa đi giống loài?”
Nhổ nước bọt thì nhổ nước bọt chứ Nobita chỉ dám nghĩ thôi chứ đâu dám nói ra miệng,
Nếu không thì chiếc thuyền nhỏ hữu nghị có thể lật a.
“Doraemon, cậu có bảo bối nào có thể mang vật từ thế giới truyện tranh ra không?”
Nobita nhớ đến Doraemon là có một bảo bối lấy được vật từ trong tivi ra a,
Trong nguyên tác Nobita còn dùng nó tác một đợt tử.
“Ừm…. tớ không chắc lắm, để xem, cái này không phải,
Cái này cũng không phải…”
Nhìn Doraemon phiên đồ từng món từng món bảo bối thiên kì bách quái tạo ra một ngọn núi nhỏ trong mắt Nobita thật Manh manh đát.
“A! có! Keo dính bắt ảo hóa thật!”
Đột nhiên Doraemon hô lên vui vẻ lôi từ túi bốn chiều ra một cái gậy hình đồ vật,
Trên một đầu gậy có thể thấy keo dính như nhựa thông.
“Cậu không thể lấy đồ vật từ manga nhưng có thể lấy đồ vật hay người, nhân vật trong tivi cho dù là anime hay phim đều được cả.”
Doraemon luôn tràn đầy sức sống khi giới thiệu về bảo bối của mình.
“Cách sử dụng thật đơn giản thôi,
Cậu đứng trước màn hình tivi nhắm chuẩn thứ muốn lấy,
Rồi đâm cây gậy vào sao cho vật hay người cậu muốn lấy bị dính trúng đồ dính trên gậy,
Sau đó cậu chỉ cần lôi nó ra là được.”
“Chú ý là nếu có người trong màn ảnh khỏe hơn cậu mà họ chụp được cây gậy thì họ cũng có thể kéo cậu vào thế giới trong đó luôn đấy, cẩn thận nhé.”
Doraemon dặn dò vẫn tính là cẩn thận,
Nobita gật đầu lia lịa.
Tuy không thể lấy vật trong truyện tranh khá đáng tiếc,
Thế nhưng có thể lấy được đồ vật từ anime đã khiến Nobita mở cờ trong bụng rồi.
Nobita có nhớ đến không lâu sau đây mình phải đối mặt với phần tử săn khủng long ác độc như thế nào,
Nobita không thể cứ dựa theo nguyên tác hoàn toàn bằng vận khí mà qua được,
Ít nhất phải có thực lực tự bảo vệ bản thân và bạn bè.
Còn để tăng lên từng chút một nhục thể thì Nobita không ôm hi vọng ngày một ngày hai có thể,
Nobita bây giờ định mượn là ngoại lực cho bản thân mạnh lên.
Thế giới này còn đang lạc hậu hơn nhiều thế giới trước kia của Nobita,
Không có quá nhiều lựa chọn cho hắn chọn lựa.
May thay hắn cũng không cần chọn lựa.
Thế giới Doraemon của ông Fujiko sáng tác là có chuyển thể thành anime các tác phẩm khác của ông như siêu nhân Mami a, Pac man a,vv..vv..
Và Nobita hiện tại muốn lấy không phải gì khác là sáo trang Pac man.
Nó giống như tăng mạnh vô số lần bản khăn quàng siêu nhân vậy,
Có thể bay tốc độ tối đa km/h,
Mạnh lên gấp lần,
Cường độ cơ thể cũng đồng dạng tăng cường,
Tuy không phải dọa người như chân Superman chịu phải đạn đạo hạt nhân như thường nhưng cũng có thể coi nhẹ súng ống.
Vả lại sức mạnh nó là theo cấp số nhân a,
Nobita đang mỗi ngày một mạnh mẽ,
Gấp lần nó sẽ nhân sự mạnh mẽ lên bao nhiêu có thể tưởng tượng.
“Chẳng phải là mình có thể giây trời giây đất giây không khí sao?”
Nobita lại đắm chìm trong ảo tưởng của bản thân mà không chú ý rằng việc chưa làm mà đã tưởng bở rồi.
Nobita lập tức làm thủ tục xuất viện,
Đi qua cửa hàng băng đĩa mướn anime pac man tập về.
Hộc tốc chạy đến nhà mở băng ra,
Nobita như lâm trận chờ địch cầm chắc trong tay cái gậy dính Doraemon đã đưa và tập trung cao độ.
Trong tivi đang phát đoạn chú siêu nhân ngoài hành tinh vừa tỉnh dậy và hoảng loạn vì chưa xong việc cùng với chủ giác pac man cậu bé Mitsuo đang mộng bức vẻ mặt.
Không huyền niệm chú siêu nhân vô cùng tùy ý vứt sáo trang ra bãi cỏ cho Mitsuo còn Mitsuo thì chả đoái hoài sáo trang nằm lăn lóc.
“Cơ hội là đây!”
Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau,
Đã kiên nhẫn chờ đợi bao lâu Nobita đâu thể để vụt mất cơ hội?
Đâm ra, dính! Nhanh chóng kéo về,
Sáo trang Pacman đến tay.
Mặc kệ hai nhân vật trong Anime đang một mặt mộng bức,
Chú siêu nhân đang rút súng rà soát xung quanh đề phòng một tên trùm phản diện nào đó nhảy ra.
Nobita biểu lộ:
“Quan hệ ta cái lông a.”
Có được bộ sáo trang vào tay Nobita là hoan a,
Cuối cùng cũng có sức mạnh tự vệ trước mấy lần thám hiểm a.
Chạy đi tìm Doraemon trả lại keo dính,
Che dấu không nói cho cậu ta biết việc mình đã làm,
Nobita khoan khoái bước trên đường về nhà đi.
Chưa bao giờ đi đường lại nhẹ nhàng như vậy a…