Trong bốn người bị thương chỉ có Lưu Trác Phàm bị chém trúng ở cánh tay trái đã được băng bó cẩn thận, nàng công chúa Thiên Lâm chỉ bị xây sát nhẹ và bị bong gân chân.
Về Dương Hàn Long...
Tiêu Vận, Hoàng Việt Minh, Đông Phương Triệt và Bạch Khinh Lục không cho nàng vào trong phòng, không biết làm gì trong đó mà đã qua một canh giờ vẫn chưa ra... không phải Long bị trọng thương không thể trị khỏi chứ???
Nàng sốt ruột đứng ngoài phòng... nếu không phải An Trung và hộ vệ của Hoàng Việt Minh đứng canh trước cửa thì nàng đã sớm xông vào phòng rồi
" Ta có mang theo thuốc trị thương đặc chế từ Đại Hồ... các ngươi dùng đi"_ Tư Khắc Tiêu Dao đưa lọ sứ màu lục cho Nhạc Thiên Kỳ.
" Ta cũng có đan dược phục hồi linh lực khá tốt..."_ Đinh Lạc Doanh cũng đưa một lo sứ màu đen.
" Không phải các ngươi rất ghét bọn ta lắm sao? Giờ lại tốt bụng giúp đỡ... các ngươi rốt cuộc có âm mưu gì???"_ Vũ Hồng trừng mắt hỏi.
" Các ngươi vừa rồi giải vây cho ta, ta không muốn mắc nợ gì với các ngươi, coi như thứ này là quà báo đáp, sau này ta sẽ không còn nợ nần gì với các ngươi nữa!!!"_ Tiêu Dao hùng hổ nói. Vừa rồi khi Đại Câu nổi điên, tứ phương đều bị thổ linh bao vây tấn công, vốn dĩ nàng và Đinh Lạc Doanh không kịp thoát còn mém bị thương thì lại được tên Lãnh Phi mở đường cho thoát, còn bản thân thì bị vây vào bẫy. Sau đó những người thân cận của bọn nàng cũng được nhóm Vũ Hồng cứu kịp ra ngoài vòng nguy hiểm...
Nói là biết ơn Lãnh Phi nhưng lòng tự trọng của nàng lại không cho phép... nàng không muốn nói cảm ơn với Lãnh Phi hắn.
" Người ta có ý tốt, đệ cầm đem đi chữa trị cho họ đi"_ Nhạc Phượng Hy không do dự nói với Nhạc Thiên Kỳ.
Hắn ngoan ngoãn cầm lấy hai lọ thuốc chạy về phòng điều trị cho vị "tình lang" của công chúa.
" Không còn chuyện gì nữa... hai vị có thể về"_ Vũ Hồng tỏ ý đuổi khách.
" Hồng nhi... không được thất lễ"_ Nàng nhắc nhở. Dù gì người ta cũng có ý tốt mang thuốc cho...
Cạch! Cửa phòng mở ra... Tiêu Vận và Hoàng Việt Minh đều bước ra.
" Sao rồi?"_ Nàng hỏi.
" Xem ra... nàng rất lo cho hắn"_ Hoàng Việt Minh hậm hực nói rất nhỏ nhưng nàng vẫn có thể nghe thấy.
Thái độ Hoàng Việt Minh có gì đó kỳ kỳ... ừm... trẻ con hẳn ra... tự nhiên dỗi với nàng.
" Người của ta tất nhiên phải lo rồi! Tiêu Vận! Huynh ấy sao rồi?"_ Nàng mặc kệ ai đó, liền quay sang hỏi Tiêu Vận.
" Vết thương đã được xử lý ổn thỏa... đừng lo"
" Tại hắn cứng đầu không chịu cho bọn ta chữa trị... bọn ta phải vừa động khẩu lẫn động thủ để ép hắn nên mới lâu như vậy"_ Bạch Khinh Lục lau lau mồ hôi.
" Đã đánh cho hắn ngất đi, có lẽ đến sáng mới có thể tỉnh lại"_ Đông Phương Triệt nói tiếp.
" Bị thương như vậy mà có thể chọi lại bốn người bọn ta... chậc! Hắn còn khá khỏe đấy!"_ Bạch Khinh Lục vuốt thẳng lại y phục vừa nói.
" Tay phải của hắn bị thương khá nặng cần nhiều thời gian để hồi phục... xem ra trận thi đấu sắp tới hắn không thể tham gia rồi"_ Tiêu Vận nói rõ tình trạng hiện tại của Dương Hàn Long cho nàng biết.
" Hắn không cần thi đấu gì nữa! Chỉ cần khỏe lại là được rồi..."_ Nàng nói nhỏ dần... đều là lỗi của nàng, là do nàng lo chuyện bao đồng mà Long phải bị thương. Nếu không phải nàng nhờ Long đi giúp cái tên Lưu Trác Phàm kia thì chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện như thế này.
Nàng luôn tự tin trong suy đoán của bản thân nhưng lại không dự tính ra rủi ro có thể xảy ra... điều này đã làm Long gặp nguy hiểm...
" Nàng không cần trách bản thân. Không phải lỗi của nàng"_ Hoàng Việt Minh ôm nàng, giọng nói ấm áp thoảng nhẹ trên đỉnh đầu.
" Khụ..."_ Đông Phương Triệt ho khụ một cái...
Lúc này nàng mới phát hiện, hai mỗ nữ nào đó vẫn chưa đi, đang lấp lánh ánh sao nhìn chằm chằm vào bọn nàng.
Sao nhìn ánh mắt này có vẻ quen quen. Hình như nàng đã thấy ở đâu rồi thì phải?!
A!!! Đúng rồi!
Chính là ánh mắt của các fan hủ nữ khi nhìn các cặp trai đẹp âu yếm tình tứ với nhau.
Thôi rồi! Hoàng Việt Minh dù sao cũng là thái tử một nước nếu bị loan tin hắn thích một nam nhân thì... không chỉ trong hoàng cung mà cả nước đều sẽ đại loạn!!! Tất cả nữ tử cả nước chắc sẽ khóc lóc tiếc thương thay cho phận nam nhi của thái tử điện hạ sau đó đồng loạt nguyền rủa nguyên nhân đã gây tiếng xấu đó chính là nàng!!!
Nàng tự động tạo khoảng cách với hắn...
Bỗng nhiên, Hiên Viên Ninh hấp tấp chạy tới...
" Hy tỷ!!! vị ca ca kia nguy rồi! Máu chảy rất nhiều...lại sốt cao nữa!!!"_ Hiên Viên Ninh kéo kéo vạt áo Nhạc Phượng Hy, khuôn mặt bầu bĩnh nay đã đỏ ửng vì chạy nhanh.
" Tại sao lại chảy nhiều máu? Không phải tiểu Kỳ có thuốc cầm máu sao?"_ Nàng nhíu mày hỏi.
" Vị ca ca ấy còn bị một mũi tên đâm ở sau lưng, khá sâu... Ngạo ca đã rút ra nhưng máu lại không cầm được..."_ Hiên Viên Ninh khua tay múa chân diễn tả.
" Có lẽ đã tổn thương vào mạch máu rồi... tiểu Ninh! mau dẫn ta đến đó"
" An Trung! Ngươi ở đây chăm sóc cho Dương Hàn Long!"_ Hoàng Việt Minh phân phó sau đó cũng chạy theo nàng.
Mấy chốc cả khuôn viên chủ còn lại hai người...
" Ngươi vừa rồi... có nghe cô bé kia nói gì không?"_ Đinh Lạc Doanh ngơ ngác hỏi Tư Khắc Tiêu Dao.
" Hình như gọi Lãnh Phi là... Hy tỷ?!"
" Vậy..."
" ...."
Chắc là nghe lầm
" Đi xem thử coi sao..."_ Tiêu Dao đề nghị. Nàng ngày càng tò mò về Lãnh Phi rồi...
........................................................................
Nhạc Thiên Kỳ vội vả cầm máu, trên trán ướt đẫm mồ hôi.
" Trang Ca... chàng không được bỏ rơi ta hức hức... làm ơn... mọi người hãy cứu chàng, muốn ta làm gì cũng được... làm ơn..."_ Thiên Lâm khóc lóc quỳ bên cạnh giường. Nàng đã vì chàng mà từ bỏ tất cả... nếu chàng không qua khỏi thì nàng phải làm sao mà sống tiếp đây?!
" Các ngươi sao không mau gọi đại phu đến? Tiểu tử này mặc dù là luyện đan sư nhưng không thể chữa ngoại thương được"_ Lưu Trác Phàm lo lắng, thúc giục nhóm Hiên Viên Ngạo.
" Ngươi đừng quên là các ngươi đang bị triều đình truy nã, nếu không sợ bị bắt thì ngươi cứ việc chạy tìm đại phu"_Hiên Viên Ngạo cau mày khó chịu. Nhìn Nhạc Thiên Kỳ đang căng thẳng chữa trị vết thương. Ngày mai tiểu Kỳ lẫn Ninh nhi đều phải thi đấu vậy mà bây giờ phải thức cả đêm để chăm sóc cho đám người này. Nếu không phải hắn nhẫn nhịn tốt thì đã sớm đánh cái tên Lưu Trác Phàm này một trận rồi
" Nhưng cũng không thể để như vậy được, hắn sẽ chết mất"_ Lưu Trác Phàm gằn giọng. Đây là huynh đệ tốt của hắn... làm sao hắn không lo được!!!
" Nước đến đây!!!"_ An Nhiên và Hoàng Thiên, mỗi người cầm chậu nước nóng đến, An Hiểu cũng vừa đến trên tay cầm rất nhiều bông băng, chợt thấy trong phòng không khí trở nên căng thẳng.
" Mau! Đem nước đến đây!"_ Nhạc Thiên Kỳ tay làm việc không ngừng nghỉ. Tình trạng vị ca ca này khá nguy cấp. May là hắn còn giữ vài viên đan dược mà tỷ tỷ luyện cho hắn nên tạm thời đã ổn định được linh lực trong thân thể vị ca ca này, lại còn giúp bổ máu... nếu không... mất máu trong thời gian dài thế này thì đã sớm xuống hoàng tuyền rồi.
" Vết thương khá sâu, dược của ta không thể làm khép miệng vết thương được"_ Nhạc Thiên Kỳ vuốt mồ hôi trên trán và nói rõ tình hình cho mọi người biết.
" Khônggg! Trang Ca... chàng hãy tỉnh lại đi! Lâm nhi đang ở bên cạnh chàng nè... oaaaa..."_ Thiên Lâm òa khóc như muốn ngất đi.
" Không thể được! Dù có bị bắt thì ta cũng phải tìm đại phu về"_ Lưu Trác Phàm định xoay người chạy ra.
" Huynh bình tĩnh lại đi! Nhạc Phượng Hy sẽ mau đến đây, chắc chắn nàng có cách cứu mà..."_ An Hiểu giữ hắn lại.
" Nhạc Phượng Hy? Vừa rồi các ngươi còn kêu cô bé kia tìm Nhạc Phượng Hy...Người đó rốt cuộc là ai?"_ Lưu Trác Phàm ngờ vực. Hình như bọn họ đều có vẻ rất tin tưởng người này...
" Là tỷ tỷ của ta"_ Nhạc Thiên Kỳ nói.
" Tỷ tỷ?"
" Ta về rồi!"_ Hoàng Ái Ny cùng Tống Vỹ Tinh chạy vào, trên vai hắn còn có hai bao lớn, mùi dược thảo bay thoảng qua.
" Ta đã vào dược viện của thành chủ để "xin" đấy! Hazzz có điều bọn ta không am hiểu về dược liệu nên đành phải lấy đại... Tiểu Kỳ! Ngươi xem có đủ không? Nếu thiếu thì bọn ta đi lấy thêm"
" Khụ... công chúa... đủ rồi, không cần lấy thêm đâu!"_ Nhạc Thiên Kỳ cảm thấy lạnh sống lưng nhìn đống dược liệu đang chất thành bao thế này... không ngờ rằng thành chủ lại hào phóng đến vậy a~
Tống Vỹ Tinh mặt không đổi sắc nhưng không ai để ý rằng khoé miệng của hắn hơi giật... có ai biết được rằng hắn cùng Ái Ny đến thành phủ nói lịch sự là "xin" dược liệu nhưng thật ra là lén trộm... thẳng tay lấy hơn phân nửa dược liệu quý có trong dược viện, hắn còn phải ra tay đánh ngất sáu tên lính giữ cửa nữa >_