Chương
Khương Mạt ngồi bên tay phải của Thẩm Vân, điện thoại của Thẩm Vân đặt ngay giữa hai người.
Bình thường Khương Mạt không có thói quen kiểm tra điện thoại của ông xã, không phải là cái mà gọi là cho ông xã ‘không gian riêng và ‘tôn trọng, mà là cô không có loại nhận thức này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về . Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô không cảm thấy trong điện thoại của Thẩm Vân có thứ gì mà cô không thể xem được, nhưng cũng không có hứng thú chủ động đi xem.
Khi nghe thấy tiếng nhắc nhở của QQ, cô chỉ là thuận mắt liếc một cái, tự nhiên như việc điện thoại của cô nhận được tin nhắn thì liếc một cái.
Tin nhắn tương đối dài, cô chỉ nhìn thấy tên người gửi tin nhắn đến….Chỉ yêu Khương Mạt?
Đây là id kì cục gì vậy?
Hình như có chút quen mắt.
Cô đang nghĩ, Thẩm Vân cũng nhìn thấy tin nhắn của chỉ yêu Khương Mạt, anh thuận tay úp điện thoại xuống mặt bàn.
Khương Mạt: !
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về . Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vốn dĩ cô không nghĩ nhiều, nhìn thấy cũng thôi, kết quả động tác này của Thẩm Vân khiến cô dấy lên nghi ngờ.
Cô lập tức giữ điện thoại của anh lại, lấy ra sự uy nghiêm của chủ gia đình, nâng cằm lên, đuôi mắt nhướng lên: “Ai gửi tin nhắn cho anh?”
Thẩm Vân cười: “Em không quen.”
Khương Mạt hừ nói: “Vậy mà anh lại không dám cho em xem?”
Thẩm Vân nhìn cô một cái: “Em lại không quen người này.”
Hai đôi ngồi bên cạnh vừa nghe, bắt đầu ồ ồ ồ đùa giỡn.
Lý Vưu Gia: “Chị Mạt Mạt, tẩn anh ấy!”
Chung Hân Ni: “Thẩm Vân, cậu có chuyện giấu Mạt Mạt nha~”
Phùng Thiếu Khang nói đỡ cho Thẩm Vân: “Việc công việc công, phụ nữ các em chính là như vậy, nghe gió liền cho là mưa.”
Khương Mạt trừng mắt với anh: “Bỏ đi, em không xem nữa…..”
Cô chưa dứt lời, đột nhiên giơ tay cướp lấy điện thoại từ trong tay anh, thuận thế chạy sang bên Lý Vưu Gia và Chu Vận Hàm.
Thẩm Vân vốn định đuổi theo, nhìn thấy tình hình đành phải từ bỏ.
Khương Mạt mở màn hình, cuối cùng cũng nhìn rõ dòng tin nhắn chưa đọc ở trên cùng.
Chỉ yêu Khương Mạt: “Ha ha ha ha Hành Hoa anh xem phát trực tiếp chưa? Có khi nào Thẩm Tổng ở nhà cũng tự xưng là hành hoa không?”
Lúc này Chỉ yêu Khương Mạt lại gửi tiếp một tin nhắn đến.
Chỉ yêu Khương Mạt: “Hu hu hu hu Mạt Mạt của chúng ta cũng đáng yêu quá đi mất, ông xã là hành hoa, hai đứa con một đứa là tỏi nhuyễn, một đứa là rau thơm, gia đình gia vị hix hix hix, tôi muốn đổi id, anh nói xem đổi thành mầm tỏi hay hơn hay là hoa hẹ hay hơn?”
Một đám người đưa mắt nhìn nhau, cùng nuốt xuống một ngụm nước miếng.
Cuối cùng Khương Mạt cũng nghĩ ra, ngập ngừng hỏi: “ID Chỉ yêu Khương Mạt này có phải là fans của em không?”
Câu nói này cùng với hai tin nhắn Chỉ yêu Khương Mạt gửi đến bị camera quay lại, lập tức truyền khắp các trang mạng xã hội.
Chỉ yêu Khương Mạt đang ngồi trước máy tính: “!!!!!!!!!!!”
Chờ chút!
Cậu ta nhìn thấy cái gì thế này?!
Vậy mà Mạt Mạt lại đọc tên cậu ta aaaaaaa!
Chỉ yêu Khương Mạt kích động cầm điện thoại lên lạch cạch đăng một dòng weibo:
[Cuối cùng ông đây cũng được Mạt Mạt lật bài rồi! Sau này ông đây không cần ghen ăn tức ở với tên cẩu Hành Hoa kia nữa rồi!]
Cậu ta vừa đăng weibo lên, vô số bình luận liền tràn vào:
[Cảm tạ Chỉ yêu đại đại!]
[Đại đại thiên thu vạn tải, nhất thống fans Khương!”
(Nghìn năm vạn năm.)
[Đúng là không nghĩ đến, nick phụ của Thẩm Tổng lại bị Chỉ yêu đại đại bóc trần.]
[Con mẹ nói, tôi kích động chết mất. Aaaaaaaa! Chỉ yêu đại đại mau nhận của tôi một lạy!]
Chỉ yêu Khương Mạt nhìn thấy bình luận còn ngây người ra một lúc, một giây sau mới phản ứng lại…..Đậu xanh! Tin nhắn cậu ta gửi cho Hành Hoa sao lại chạy đến điện thoại của Thẩm Tổng?
Lẽ nào Hành Hoa là nick phụ của Thẩm Tổng?!
Đoạn phát trực tiếp này được quay lên, fans Khương Mạt đều phát điên!
Là thật sự điên rồi.
Là kiểu điên hận không thể lõa thể chạy một vòng.
Hành Hoa là nhân vật lớn trong vòng fans Khương Mạt, fans lâu năm.
Fans của Khương Mạt về cơ bản đều là sau khi cô tỉnh lại mới thu hút về, ngày đầu tiên Khương Mạt tỉnh lại Hành Hoa đã đăng ký tài khoản, theo dõi cô, bao nhiêu lần Khương Mạt bị bôi đen cũng chưa từng thoát fans, hơn nữa còn vì tẩy trắng cho Khương Mạt mà làm ra cống hiến to lớn.
Rất nhiều người đoán Hành Hoa là một hacker.
Những chứng cứ trên mạng kia đều là do Hành Hoa tìm.
Anh là truyền kì trong giới fans.
Nhưng chưa từng ai nghĩ đến, Hành Hoa vậy mà có thể là ông xã của Khương Mạt, nick phụ của Thẩm Tổng!
Ôi chúa ơi!
Những fans phát điên kia bắt đầu đào mộ weibo của Hành Hoa.
Bắt đầu từ lúc Khương Mạt đăng bức ảnh ‘vợ chồng chụp chung, Hành Hoa đăng ký tài khoản, nhấn nút like đầu tiên…..
Đến sau đó Khương Mạt nhận được vai diễn Hồng Diệp bị toàn mạng xã hội nghi ngờ, anh đăng dòng weibo đó: “Ngoại hình dáng vẻ thần thái, tất cả đều là một người.”
Lại đến khi quay bộ phim , anh đăng “Bà xã đi công tác, tối hôm nay ngủ một mình, không vui.”....ắc>
Không biết có phải là âm thầm thu hút lẫn nhau hay không, hai lần duy nhất Khương Mạt lật bài fans, đối tượng đều là Hành Hoa.
Fans Khương Mạt làm một weibo dài dài thật dài, kiểm kê Hành Hoa (Thẩm Tổng) trộm rải đường.
Chỉ yêu Khương Mạt thân với Hành Hoa nhất, fans của Khương Mạt đều biết, lúc này toàn bộ đều tràn vào chọc cậu ta, hỏi cậu ta Hành Hoa lúc riêng tư rốt cuộc là người như thế nào, cũng ngả ngớn giống như trong phát trực tiếp sao? Mọi người đều tò mò đến phát điên rồi.
Chỉ yêu Khương Mạt vẫn đang đắm chìm không cách nào tự thoát ra được trong chuyện bản thân và ông xã của thần tượng làm bạn bè thế gia trên mạng không giấu nhau chuyện gì, nhìn chằm chằm vào tin nhắn QQ đang kêu không ngừng thất thần.
Hồi lâu sau, tim cậu ta đột nhiên nóng lên, gửi một tin nhắn cho Thẩm Tổng, hỏi: “Cái đó….Thẩm...thôi bỏ đi, tôi vẫn cứ gọi anh là Hành Hoa vậy, có thể tiết lộ nội dung nói chuyện của chúng ta không?”
Sau khi cậu ta gửi tin nhắn đi, trong phát trực tiếp thấy Thẩm Vân nhìn tin nhắn một cái, sau đó nhắn lại cho cậu ta:
[Cậu cân nhắc một chút, đừng để người khác hiểu lầm là được.]
Chỉ yêu Khương Mạt: “.......”
Cậu ta bắt đầu điên cuồng lật lịch sử trò chuyện của cậu ta và Thẩm Vân.
Trong lịch sử đa phần là cậu ta lải nhải không ngừng, Thẩm Vân nói rất ít, nhưng mỗi lần cậu ta nói chuyện của Khương Mạt với anh gần như anh đều trả lời ngay lập tức, cho dù không trả lời lập tức thì nhìn thấy tin nhắn cũng sẽ trả lời ngay.
Chọn đi lọc lại, cậu ta phát hiện nội dung có thể tiết lộ thật ra không hề nhiều.
Lúc Thẩm Vân nói chuyện với cậu ta vẫn khá lạnh lùng.
Mãi sau, cuối cùng cậu ta cũng tìm được một câu, chụp ảnh màn hình lại đăng weibo:
[Đến hết kiếp này, vĩnh viễn không thoát fans.]
Tin nhắn QQ này nhanh chóng được quét lên hot search, không quá một ngày, gần như toàn bộ cộng đồng mạng đều biết câu nói nổi tiếng này của Thẩm Tổng.
Nếu như nói câu nói ‘Tình yêu duy nhất trong kiếp này’ anh nói trong cuộc họp báo của Thẩm Gia bị vướng vào nghi ngờ cố ý làm màu, đây là nói chuyện riêng tư với một fans thì có thể làm màu cái gì?
Đến thân phận thật sự của anh đối phương cũng không biết.
Rốt cuộc đây là tình yêu thần tiên gì vậy?!
Ngày hôm sau, một bình luận nào đó liền chiếm vị trí thảo luận nóng đầu tiên.
“Làm thế nào Thẩm Tổng si tình được như vậy?!”
Mấy ngày phát trực tiếp tiếp theo, đạn mạc spam như điên câu nói ‘Đến hết kiếp này, vĩnh viễn không thoát fans’, còn bắt chước đủ kiểu nói của Hành Hoa đăng độc thoại nội tâm xấu hổ.
Buổi tối máy quay phát trực tiếp rời đi, Khương Mạt ôm anh hỏi: “Thẩm Vân, có phải anh cố ý để lộ nick phụ không?”
Cô hiểu Thẩm Vân.
Nếu thật sự không muốn để người khác biết thân phận của anh, hôm bắt đầu quay phát trực tiếp anh sẽ cài đặt tin nhắn ở chế độ im lặng.
Hơn nữa, khi Thẩm Vân nói dối sẽ khiến người khác không có chút hoài nghi nào.
Giống như anh lừa cô bố mẹ đi nước ngoài du lịch vậy.
Lừa cô anh chỉ là một lập trình viên.
Tuyệt đối sẽ không chột dạ đến mức úp ngược điện thoại!
Thẩm Vân nhắm mắt lại, nhàn nhạt ừm một tiếng, trong ngữ khí nhiễm lên sự bất mãn và ghét bỏ hiếm thấy: “Không muốn thấy người khác nói em dán ngược anh.”
Khương Mạt cười trộm một tiếng.
Từ sau khi cô tỉnh lại, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy dáng vẻ này của anh, giống như thời gian quay ngược lại mười năm trước, anh vẫn là thiếu niên mười tám tuổi, thỉnh thoảng sẽ ương bướng nóng nảy, thậm chí còn ẩn chút tính khí trẻ con, tức giận vì cô cùng nam sinh khác ra ngoài chơi game không ngó ngàng đến anh.
Trái tim cô mềm nhũn, gác cằm lên xương quai xanh của anh, ánh mắt lấp lánh nhìn anh: “Vốn dĩ chính là em dán ngược anh mà, trước đây đều là em đuổi anh chạy, vì muốn về nhà cùng anh mà ngày nào cũng đợi anh cùng nhau làm bài tập.”
Thẩm Vân cong khoé miệng.
Thôi kệ, cứ để cô ấy hiểu nhầm như vậy đi.
Cô vĩnh viễn sẽ không biết, rõ ràng anh đã làm xong bài tập nhưng vẫn lề mề đến cuối cùng là vì trên đường ít người, cô có thể suồng sã quấn lấy anh.
Tối hôm nay, lần đầu tiên Khương Mạt mất ngủ.
Cô mở mắt mãi cho đến khi trời sáng, tự nói trong lòng: “Cô nhìn đi, bây giờ tôi sống tốt biết mấy, Thẩm Vân yêu tôi như vậy, anh ấy còn lợi hại như vậy, kiếm được nhiều tiền như vậy, tôi được diễn bộ phim chế tác tốt nhất, khắp nơi đều là fans của tôi, nhiều người yêu thích tôi như vậy, Khương Mạt là người thành công đến mức nào chứ. Có phải cô đố kị phát điên rồi?”
“Vậy thì đến tìm tôi đi.”
“Số điện thoại của tôi vẫn luôn không thay đổi, chỉ cần cô muốn thì có thể tìm được tôi dễ như trở bàn tay.”
Bảy ngày quay phim kết thúc rất nhanh, Khương Mạt trở về nhà, cuối cùng ngôi nhà nhỏ hai tầng của cô cũng được sửa sang xong.
Thẩm Vân còn mời công ty chuyên đi Formaldehyde đến để loại bỏ một số loại khí có hại, Khương Mạt nghỉ ngơi một ngày, trở về liền bận đi mua thiết bị.
Cô muốn lắp đặt tiệm cafe internet cao cấp, máy móc nhất định phải là hàng tốt nhất trên thị trường.
Thẩm Vân phải lo chuyện công ty, vì vậy Hạ Tiến và Chu Thiến Thiến đến giúp đỡ cô.
Chạy một ngày ở tiệm máy tính, buổi tối Khương Mạt về nhà mệt lả, ngủ đến nửa đêm, không biết có phải âm thầm có dự cảm, đột nhiên cô tỉnh lại từ trong mộng, nhìn thấy gương mặt ngủ say của Thẩm Vân.
Cô không nhịn được nhìn anh thất thần.
Anh thật đẹp trai.
Năm đó mười hai tuổi, lần đầu tiên gặp anh là ngày báo danh khai giảng năm cấp hai, anh mặc áo sơ mi trắng sạch sẽ, thiếu niên nhỏ đi sau mẹ đang tìm tên của mình.
Lúc đó cô đang ở bên cạnh, nhìn một cái liền nhớ kĩ anh.
Anh tên là Thẩm Vân.
Lúc đó cô không hề có ý gì khác, chỉ nghĩ trong lòng, woa nam sinh đẹp trai như vậy, không biết đánh nhau có giỏi không.
Cô nhìn một lúc, mở màn hình điện thoại, bên trên là một tin nhắn cô nhận được lúc sáng.
[Muốn biết mẹ cô chết thế nào không? Ba giờ sáng, đợi tôi ở đoạn giao nhau của đường xx và đường xx. Cô đến một mình.]
Cô không nói với Thẩm Vân, cô biết Thẩm Vân sẽ không đồng ý.
Hiện tại là hai giờ năm mươi phút sáng.
Khương Mạt lặng lẽ hôn anh một cái, cầm điện thoại nhẹ chân nhẹ tay rời khỏi giường.
Lúc đi đến cửa, cô đổi dép lê, tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn dép lê vướng víu không tiện.
Cô là đi trả thù, không phải đi tìm chết.
Ba giờ sáng, trên đường là một mảng tĩnh lặng.
Đoạn giao nhau của đường xx và đường xx cách cổng tiểu khu Khương Mạt ở không xa, lúc cô đến vừa đúng ba giờ.
Đèn đường mờ nhạt ảm đạm, cô gái mặc váy ngủ màu trắng cô đơn lẻ loi đi trên đường, nhìn có chút quỷ dị.
Thẩm Vân yên tĩnh ngủ, khoé miệng vẫn mang theo nụ cười.
Anh vươn tay về phía bên cạnh, sờ vào một mảng trống không.
Lại sờ đi sờ lại hồi hồi, người đàn ông trong mộng đột nhiên mở mắt, ngồi bật dậy.
Giống như Khương Mạt, gần đây trong lòng anh lúc nào cũng thấp thỏm không dám ngủ say.
Anh xuống giường, gọi một tiếng, không có người trả lời, tim nhảy lạc một nhịp, vô cùng hoảng sợ.
Anh chạy xuống tầng, thay sang giày, đẩy cửa chạy ra ngoài.
Khương Mạt Mạt, em dám xảy ra chuyện, cả đời này anh sẽ không tha thứ cho em lần nữa!